Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 927 - Chương 927: Đạo Môn Chí Bảo, Thượng Cổ Hung Thú (4)

Chương 927: Đạo môn chí bảo, thượng cổ hung thú (4) Chương 927: Đạo môn chí bảo, thượng cổ hung thú (4)

Nàng đương nhiên sẽ hối hận.

Nàng hối hận không có khi dễ hắn nhiều thêm mấy lần, hối hận không có cùng hắn đi vào trong hồ nước uyên ương nghịch nước, hối hận không có lớn mật biểu đạt tâm ý của mình, hối hận chưa nói cho hắn biết, thật ra lần đầu tiên đáng thương của hắn bị nàng cướp đi...

Nàng sẽ hối hận rất nhiều rất nhiều.

Nhưng chết cùng một chỗ với hắn, nàng không hối hận.

Lạc Thanh Chu cùng nàng sóng vai mà đi, đưa tay dắt tay nhỏ băng lãnh của nàng, nói khẽ:

- Thiền Thiền, nếu như lần này chúng ta có thể sống ra ngoài, cô gia anh tuấn mà mê người cho ngươi thị tẩm, để ngươi muốn làm gì thì làm đùa bỡn một đêm, ngươi có chịu không?

Hạ Thiền trì trệ, lập tức quay đầu liếc mắt nhìn hắn, ‘Hừ’ một tiếng, tựa hồ còn liếc trắng dã con ngươi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Vậy ngươi để cho cô gia thị tẩm nha?

Hạ Thiền vẫn như cũ: - Hừ.

Lạc Thanh Chu không có lại nói tiếp, nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng, mang theo nàng đột nhiên bước nhanh hơn, bò lên trên dốc núi trước mặt, đưa mắt nhìn lại.

- Hoa ——

Phía trước quả nhiên xuất hiện một thác nước to lớn.

Thác nước kia trắng như tấm lụa, chảy xiết mà xuống, rộng khoảng chừng mấy chục thước, độ cao không dưới trăm mét, phía dưới là một mảnh u cốc to lớn, trong cốc cỏ xanh tươi tốt, trăm hoa đua nở.

Có hồ điệp bay múa, có ong mật đang hút mật.

Cách đó không xa, còn có hai con nai con đang nhẹ nhàng nhảy vọt.

Giống như một mảnh thế ngoại đào nguyên.

Lạc Thanh Chu cũng không bị cảnh đẹp trước mắt mê hoặc, ánh mắt cảnh giác tìm kiếm trong u cốc, cũng không nhìn thấy con thượng cổ hung thú kia.

Trong cốc tĩnh mịch, phía trước không biết thông đến nơi nào.

- Thiền Thiền, chuẩn bị kỹ càng, đi xuống.

Lạc Thanh Chu nhắc nhở một câu, đỡ nàng đi xuống sườn núi, tiến vào u cốc.

Ở trên sườn núi cảm giác còn không rõ, chờ bọn hắn đi xuống từ trên sườn núi, giẫm bên trên đất trong u cốc mới phát hiện mảnh u cốc này rất lớn, mà còn phi thường cao, trong không khí cũng tràn ngập một cỗ khí tức u lãnh.

Lạc Thanh Chu buông tay nhỏ trong lòng bàn tay, ánh mắt nhìn bốn phía nói:

- Thiền Thiền, chờ một lúc nhìn thấy đầu hung thú kia, không cần phải để ý đến ta. Tìm cơ hội đâm nó một kiếm, mang máu tươi đi, ta sẽ đoạn hậu.

Thiếu nữ bên cạnh không nói gì, nắm chặt kiếm trong tay, đi trước hắn một bước thẳng về phía trước.

Thác nước tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, cơ hồ nghe không được âm thanh khác.

Hai người tới trước thác nước, nhìn thoáng qua bốn phía, đang muốn tiếp tục tiến sâu vào trong u cốc, Lạc Thanh Chu đột nhiên giữ nàng lại, vẻ mặt nghiêm túc chỉ chỉ mặt đất cạnh đầm nước.

Nơi đó xuất hiện một đôi dấu chân to lớn.

Lạc Thanh Chu đang muốn đến gần cẩn thận xem xét, trái tim đột nhiên co rụt lại, cảm thấy một cỗ hàn ý khiến bản thân rùng mình đánh tới.

Hắn vô thức ngẩng đầu, nhìn về phía thác nước đang đổ thẳng xuống dưới ở trước mặt.

Bên trong màn nước to lớn của thác nước, một đôi mắt tinh hồng đáng sợ to lớn như đèn lồng trong ban đêm thình lình xuất hiện, đang âm trầm mà lạnh như băng nhìn bọn hắn chằm chằm.

- Xoạt!

Thác nước như dải lụa buông xuống màn che đột nhiên bị cắt đứt.

Tiếng dòng nước oanh minh im bặt mà dừng.

Một đầu quái vật to lớn có hình thể cao gần trăm trượng, đột nhiên đứng lên từ phía sau thác nước, lộ ra khuôn mặt dữ tợn cùng thân hình kinh khủng.

Toàn thân quái vật kia có lông tóc tuyết trắng, làn da đỏ thẫm, thân như cự viên, bên trong một cái mồm to đầy máu hiện ra đầy răng nanh, song trảo hai chân đều to lớn không gì so sánh được, bắp thịt toàn thân nâng lên, hai con ngươi tinh hồng mà băng lãnh.

Nó vừa đứng lên, một cỗ khí tức hung hãn đáng sợ trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ u cốc.

Tiếng côn trùng kêu đột nhiên ngừng lại.

Hồ điệp ong mật đang ở giữa nhụy hoa thì đứng im bất động.

Trên bãi cỏ cách đó không xa, hai con nai con đang truy đuổi chơi đùa, cũng lập tức hốt hoảng chạy trốn.

Thác nước chảy xiết rơi xuống đập vào bên trên thân thể to lớn của nó, bọt nước văng khắp nơi.

Nó chỉ đứng ở nơi đó, không có bất kỳ động tác gì, tất cả sinh vật trong u cốc đều câm như hến, run lẩy bẩy.

Lạc Thanh Chu cùng Hạ Thiền ngửa đầu nhìn thượng cổ hung thú to lớn, vừa rồi còn đang suy nghĩ các loại mưu kế, tại thời khắc này đều trong nháy mắt tan rã, biến thành hư ảo.

Lạc Thanh Chu cơ hồ không có chút do dự, lập tức lôi kéo Hạ Thiền xoay người chạy.

Hai người bằng tốc độ nhanh nhất, chạy về bên ngoài u cốc.

- Sưu!

Da thịt hai chân Lạc Thanh Chu kéo căng, nắm eo nhỏ nhắn của thiếu nữ ở bên cạnh, đột nhiên nhảy lên, nhảy tới trên vách đá, lập tức nhảy vọt thật mạnh, rốt cục nhảy ra khỏi u cốc, rơi vào chỗ cao trên sườn núi.

Bình Luận (0)
Comment