Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 934 - Chương 934: Ngươi Không Ghét Ta Sao, Sở Phi Dương Ca Ca (2)

Chương 934: Ngươi không ghét ta sao, Sở Phi Dương ca ca (2) Chương 934: Ngươi không ghét ta sao, Sở Phi Dương ca ca (2)

Tần Khiêm Gia trầm mặc, lại yên tĩnh nhìn hắn một hồi, thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Lạc Thanh Chu vẫn như cũ nhìn chằm chằm gương mặt tuyệt mỹ không tì vết của nàng.

Gió đêm thổi lên màn cửa, ánh trăng trắng noãn chiếu vào, rơi vào trên gương mặt không tì vết của nàng, tươi đẹp như huyễn như mộng.

- Phốc phốc!

Bách Linh đột nhiên cười một tiếng, nói:

- Cô gia, đừng chảy nước bọt đó.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, sau đó bắt đầu nhìn nàng chằm chằm.

Bách Linh đưa hai tay ôm ngực, không có chút khiếp ý, lập tức ý chí chiến đấu sục sôi, cũng nhìn chằm chằm vào hắn.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhìn lẫn nhau, cũng không có lại nói tiếp.

Trong xe lần nữa an tĩnh lại.

Hồi lâu sau, Lạc Thanh Chu giơ tay lên, dụi dụi con mắt, nói:

- Ngươi thắng.

Sau đó nhắm mắt lại.

Bách Linh đắc ý giương cái cằm, cũng nhắm mắt lại.

Lúc xe ngựa vào thành, cửa thành đã sắp đóng lại.

Người đi trên đường phố cũng đã dần trở nên rất ít.

Cửa ra vào trạch viện Tần gia, Tiểu Điệp cùng Thu nhi mấy người sớm đã trông mòn con mắt.

Khi ba chiếc xe ngựa từ cửa ngõ chạy vào, mấy người mới thở dài một hơi.

Xe ngựa dừng lại tại cửa chính.

Tống Như Nguyệt xuống xe ngựa, thấy chỉ có mấy nha hoàn đứng ngoài cửa chờ, trong lòng lập tức trầm xuống, vội vàng hỏi:

- Lão gia và Nhị công tử bọn hắn đâu?

Thu nhi vội vàng trả lời:

- Phu nhân, lão gia và Nhị công tử vẫn chưa về. Đám nô tì khi trời tối đã ở chỗ này chờ, không có nhìn thấy bọn họ.

Thanh nhi con gái của Chu quản gia ở một bên, cũng nói:

- Phu nhân, cha ta cũng không có trở về.

Sắc mặt Tống Như Nguyệt trở nên khó coi.

Nam Cung Mỹ Kiêu đi tới nói:

- Dì, không cần quá lo lắng, Vân Vụ sơn mạch so với núi Thanh Thành thì còn xa hơn nhiều, vừa đi một lần cần một chút thời gian. Mà Cửu Diệp thảo kia có khả năng sinh ra ở sâu trong dãy núi, chắc cần tốn thời gian tìm kiếm nhiều hơn.

Tống Như Nguyệt vội la lên:

- Mỹ Kiêu, thế nhưng cửa thành sắp đóng, bọn hắn nếu về trễ, vào không được làm sao bây giờ?

Nam Cung Tuyết Y cũng đi tới an ủi:

- Dì, ngoài thành có rất nhiều tiểu trấn và khách điếm, có rất nhiều nơi có thể nghỉ ngơi, không cần lo lắng. Bọn họ đều là võ giả, không có chuyện gì.

Tống Như Nguyệt lúc này mới thoáng an tâm, nhìn tỷ muội các nàng nói:

- Thời gian cũng không sớm, cũng không biết cửa thành nội thành phải chăng đã đóng. Mỹ Kiêu, Tuyết Y, các ngươi đêm nay lưu lại nơi này nghỉ ngơi đi.

Vừa nghe lời này, hai mắt Nam Cung Tuyết Y sáng lên, vui vẻ nói

- Tốt tốt, dì, đêm nay chúng ta lưu lại với ngươi.

Vừa dứt lời, Nam Cung Mỹ Kiêu một phát bắt được cổ tay của nàng, trực tiếp kéo nàng tới xe ngựa bên cạnh, quay đầu nói:

- Dì, chúng ta không ở lại, miễn cho phụ thân và mẫu thân lo lắng.

Nói xong, nhảy lên xe ngựa, cưỡng ép giật kéo Nam Cung Tuyết Y còn đang ôm xe ngựa giãy dụa đi lên, nhét vào toa xe, thuận tiện che miệng nàng lại.

- Ngô... Ngô ngô...

Tần nhị tiểu thư nín cười, phất tay với cửa sổ xe, nói:

- Mỹ Kiêu tỷ, Tuyết Y tỷ, hôm nay làm phiền các ngươi, mau trở về nghỉ ngơi đi.

Nam Cung Mỹ Kiêu buông xuống màn cửa.

Xe ngựa lập tức rời đi.

Nhìn xe ngựa biến mất tại cửa ngõ, Tần nhị tiểu thư đột nhiên quay đầu, nhìn người nào đó nói:

- Thanh Chu ca ca, về sau có thể thu liễm một chút không?

Lạc Thanh Chu nghe vậy giật mình, nghi ngờ nói:

- Thu liễm cái gì?

Tần nhị tiểu thư cười nói:

- Mị lực đó, tỷ phu lộ mị lực ra ngoài, rất nguy hiểm.

Lạc Thanh Chu: - ...

- Khụ khụ.

Tống Như Nguyệt khụ khụ một tiếng, cau mày nói:

- Đi thôi, đi vào nhà.

Một đoàn người tiến vào trong viện.

Bọn nha hoàn lập tức đi phòng bếp, bưng ra đồ ăn có sẵn ở trong phòng bếp.

Sau khi mấy người cơm nước xong, mỗi người trở lại tiểu viện của mình, tắm rửa xong, mệt mỏi nằm ở trên giường.

Tống Như Nguyệt mệt toàn thân đau buốt, khi tắm còn đang lo lắng lão gia cùng nhi tử nhà mình, mới vừa nằm xuống giường liền ngủ mất.

Tần nhị tiểu thư nằm trên giường, phục dụng hai giọt linh dược, cũng rất mau tiến vào mộng đẹp.

Lạc Thanh Chu nằm ở trên giường, ôm Tiểu Điệp vuốt ve an ủi trong chốc lát, nói chuyện một hồi, không có bất kỳ bối rối gì.

Đợi tiểu nha đầu ngủ, hắn lấy ra bảo điệp đưa tin, nghĩ nghĩ, đang muốn trò chuyện một ít, ngọc thạch đột nhiên sáng lên, có tin tức gửi tới.

Nguyệt tỷ tỷ: 【 Đang làm gì? 】

Trong lòng Lạc Thanh Chu kinh ngạc, Nguyệt tỷ tỷ vậy mà lại chủ động gửi tin nhắn cho hắn.

Lạc Thanh Chu: 【 Nằm ở trên giường, vừa chuẩn bị gửi tin nhắn cho ngươi, đêm nay muốn nghe cố sự không? 】

Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không cần , chờ ta đi, ở trước mặt nói lại 】

Lạc Thanh Chu nói: 【 Nguyệt tỷ tỷ còn không có xuất phát sao? Mạc Thành hiện tại thế nào? Trong thành lại xuất hiện yêu thú à? 】

Bình Luận (0)
Comment