Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 935 - Chương 935: Ngươi Không Ghét Ta Sao, Sở Phi Dương Ca Ca (3)

Chương 935: Ngươi không ghét ta sao, Sở Phi Dương ca ca (3) Chương 935: Ngươi không ghét ta sao, Sở Phi Dương ca ca (3)

Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không biết 】

Lạc Thanh Chu: 【 Được rồi, Nguyệt tỷ tỷ hẳn sẽ không để ý những chuyện này 】

Nguyệt tỷ tỷ: 【 Vị hôn thê của ngươi thế nào? 】

Lạc Thanh Chu: 【 Hôm nay còn tốt, hôm nay chúng ta đi tìm thuốc. À Nguyệt tỷ tỷ, ngươi nghe nói qua thời kỳ Thượng Cổ xuất hiện một con Mỹ Hầu Vương không? 】

Nguyệt tỷ tỷ: 【 Không có 】

Lạc Thanh Chu: 【 À, Nguyệt tỷ tỷ, bây giờ ta càng ngày càng cảm giác thế giới này có khả năng còn muốn lớn hơn, còn muốn phức tạp, còn muốn đáng sợ hơn so với ta tưởng tượng】

Nguyệt tỷ tỷ: 【 Có tâm e ngại mới có thể tiếp tục cố gắng tu luyện 】

Hai người lại hàn huyên một hồi, kết thúc.

Lạc Thanh Chu cảm thấy tâm tình Nguyệt tỷ tỷ đêm nay tựa hồ không tệ, mặc dù cảm giác vẫn lãnh đạm như cũ, nhưng hỏi gì đáp nấy, chí ít tốt hơn ban đầu một chút.

Thu hồi bảo điệp đưa tin.

Thần hồn của hắn xuất khiếu, xuyên qua nóc nhà, bay lên giữa không trung, cẩn thận quan sát một hồi toàn bộ phủ đệ và đường đi bốn phía, thấy không có gì lạ, lại về đến phòng, thần hồn trở về cơ thể.

Ngày mai còn phải dậy sớm đi Đoan vương phủ tìm sương sớm trên Huyền Thiên Ngọc Nữ thụ, cho nên vẫn là sớm đi ngủ mới tốt.

Rất nhanh đã ngủ.

Một đêm thời gian lặng yên mà qua.

Hôm sau.

Sáng ngày mới, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng Mai nhi đập cửa.

Tiểu Điệp vội vàng mặc vào quần áo đi mở cửa.

Mặt mũi Mai nhi tràn đầy lo lắng nói:

- Tiểu Điệp, để cô gia đi đến đại sảnh tập hợp, lão gia và Nhị công tử hiện tại cũng vẫn chưa về, phu nhân rất gấp.

Lạc Thanh Chu nghe được tiếng nói chuyện, lập tức rời khỏi giường.

Tùy tiện rửa mặt, liền đi ra cửa.

Lúc đi vào đại sảnh, ngoại trừ Tống Như Nguyệt ra, Tần đại tiểu thư cùng Tần nhị tiểu thư đều đến, Nam Cung Mỹ Kiêu cũng tới.

Sắc mặt mấy người đang rất ngưng trọng nói chuyện với nhau.

- Cửa thành rất sớm đã mở, lão gia và Xuyên nhi lúc này chắc chắn sẽ không ngủ nướng trong khách điếm, cho dù có chuyện, cũng sẽ phái người trở về thông báo một chút. Nhưng bây giờ cũng còn không có tin tức, Vi Mặc, Mỹ Kiêu, ngươi nói bọn hắn có thể xảy ra chuyện rồi hay không?

Mặt mũi Tống Như Nguyệt tràn đầy lo âu, lo lắng nói.

Lạc Thanh Chu đi vào, an ủi:

- Ngày mới sáng, chờ một chút đi, có lẽ đang ở trên đường.

Tống Như Nguyệt nhìn hắn một cái, mặt mũi tràn đầy u sầu nói:

- Chỉ hi vọng như thế.

Bọn nha hoàn bưng tới một chút trà sớm.

Mấy người tùy tiện ăn một chút, sau đó ra sân nhỏ, đứng ngoài cửa lớn mong mỏi trông ngóng.

Mãi đến mặt trời thăng lên giữa không trung, Tần Văn Chính cùng Tần Xuyên mấy người vẫn không có trở về.

Lúc này, trong lòng mọi người cũng bắt đầu lo lắng bất an.

Sắc mặt Tống Như Nguyệt càng ngày càng khó coi.

Nam Cung Mỹ Kiêu trầm giọng nói:

- Chờ một chút.

Vừa chờ là thẳng đến buổi chiều.

Sắc mặt Tống Như Nguyệt trắng bệch, nhưng không có lại nói gì, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm cửa ngõ cách đó không xa, đứng ngoài cửa lớn không nhúc nhích.

Nam Cung Mỹ Kiêu quyết định thật nhanh, nói:

- Dì, Vi Mặc, các ngươi đi về nghỉ ngơi trước. Ta dẫn người ra khỏi thành, đi Vân Vụ sơn mạch tìm xem.

Vừa nghe lời này, Tống Như Nguyệt lập tức đỏ mắt, cảm động nói:

- Mỹ Kiêu, lại muốn làm phiền ngươi.

- Người trong nhà, không cần khách khí.

Nam Cung Mỹ Kiêu không có nói thêm nữa, trực tiếp lên xe ngựa. Xe ngựa nhanh chóng rời khỏi hẻm nhỏ.

Phụ nhân đánh xe hỏi:

- Quận chúa, chúng ta về phủ trước mang ít hộ vệ?

Nam Cung Mỹ Kiêu ở trong xe nói:

- Không cần, tiện thể ta có thể đi vào trong tôi luyện một chút. Từ khi tấn thăng đến cảnh giới Võ Sư, ta đều chưa từng đi đâu.

Phụ nhân vội vàng nói:

- Quận chúa, ngay cả Cửu ma ma cũng không mang theo?

Nam Cung Mỹ Kiêu giọng lạnh lùng nói:

- Không mang theo, đi mau, đi ngoài thành thay ngựa, dài dòng nữa thì trời đã tối rồi.

Phụ nhân không dám nói thêm nữa, ‘Giá’ một tiếng thúc ngựa xe, chạy nhanh ra ngoài thành.

Tống Như Nguyệt trở lại trong phủ, ngồi trong đại sảnh ngẩn người.

Lạc Thanh Chu đưa Tần nhị tiểu thư trở lại Mai Hương uyển, đang muốn rời đi, Tần nhị tiểu thư đột nhiên lôi kéo tay hắn nói:

- Thanh Chu ca ca, ngươi muốn đi đâu?

Lạc Thanh Chu đang muốn nói trở về đọc sách, đốt mặt với hai con ngươi trong sáng thanh tịnh của nàng, trầm mặc một chút, nói:

- Nhị tiểu thư, ta cũng muốn đi Vân Vụ sơn mạch nhìn xem.

Tần nhị tiểu thư ôn nhu nhìn hắn một hồi, buông lỏng ra tay của hắn, nói khẽ:

- Thanh Chu ca ca, Vi Mặc liền biết, Tần gia chúng ta không thể thiếu ngươi, cám ơn ngươi...

Lạc Thanh Chu không có nói thêm nữa, quay người ra khỏi gian phòng.

Mới vừa đi tới cửa phòng, Tần nhị tiểu thư đột nhiên lại nói:

- Thanh Chu ca ca, phải cẩn thận...

Lạc Thanh Chu quay đầu lại nói:

- Ừm.

Bình Luận (0)
Comment