Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 942 - Chương 942: Vôi Song Sát (1)

Chương 942: Vôi song sát (1) Chương 942: Vôi song sát (1)

Hắn không biết thực lực chân chính của đối phương, cũng không biết phía sau đối phương phải chăng còn có những võ giả khác.

Mà hắn hôm nay vừa tới nơi này, căn bản cũng không quen nơi này.

Nếu như bị người đuổi giết, ngay cả đường cũng không biết.

Cho nên, lập tức rời khỏi mới là an toàn nhất.

Dù sao hắn không chỉ có đoạt lại kim tệ của mình, còn thu hoạch được thêm một túi trữ vật, trong túi hẳn là có không ít vật liệu, mà hắn còn hỏi rõ ràng đường, còn có cái gì không vừa lòng đây?

Một đường đi nhanh, hướng bắc đi đến.

Đường núi đêm tối, cũng không dễ đi, bất quá đối với võ giả mà nói, vấn đề không phải quá lớn.

Lúc phía trước không có đường, trực tiếp leo núi vượt đèo. Hoặc trực tiếp nhảy vọt mà qua.

Đi trên đường cần phòng bị dã thú cùng yêu thú ẩn núp âm thầm, còn cần phòng bị một vài võ giả chuẩn bị giết người cướp của.

Vân Vụ sơn mạch là căn cứ của yêu thú.

Rất nhiều võ giả đều thích tới đây săn giết yêu thú, cùng tôi luyện bản thân.

Bất quá thừa dịp tối lên núi cũng không nhiều.

Trừ phi chuyên môn vì săn giết một chút yêu thú chuyên môn hoạt động ban đêm.

Lạc Thanh Chu đi một đường, chỉ gặp một đám lợn rừng.

Một đầu lợn rừng lớn mang theo rất nhiều bé heo con ở trong rừng ăn quả chín rơi xuống trên mặt đất.

Lợn rừng kia có hình thể khổng lồ, lớn nhỏ như trâu nước, hai cái răng nanh như loan đao treo ở trên khóe miệng, nghe được động tĩnh, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế hung hăng xông về hắn.

Những heo rừng con cũng không cam chịu yếu thế, nhao nhao gầm rú chạy theo sau lưng.

Lạc Thanh Chu không có lãng phí thời gian ở trên người chúng, vung ra mấy bồng vôi, làm mơ hồ tầm mắt của bọn nó liền mượn đường chạy đi.

Đầu lợn rừng lớn không có tầm mắt, rống giận trái đụng phải đụng, vô cùng hung hãn.

Lạc Thanh Chu chỉ nghe được đại thụ sau lưng ‘Răng rắc’ gãy đổ, nham thạch vỡ nát, kinh thiên động địa, động tĩnh có chút dọa người.

Loại yêu trư (yêu thú lợn rừng) hình thể này có lực sát thương hết sức kinh người.

Cho dù là võ giả, bị răng nanh của nó cào trúng, hoặc bị nó dã man đụng mạnh đều phải mất một lớp da.

Nếu như gặp yêu trư đẳng cấp cao hơn, thậm chí còn có kĩ năng thiên phú.

Rất nhiều võ giả lần đầu gặp được, không có phòng bị, thậm chí có thể trực tiếp bị một kích trí mạng, hối hận không kịp.

Lạc Thanh Chu đêm nay có việc gấp, cho nên cũng không trêu chọc bọn chúng.

Khi hắn đi qua phiến rừng cây ăn quả kia không lâu.

Hai thân ảnh một trước một sau tiến vào rừng cây ăn quả.

Lúc này, đám lợn rừng tựa hồ đã quên đi chuyện mới vừa rồi, đang cúi đầu ‘ụt ịt ụt ịt’ ăn quả ngon trên đất.

- Hừ ——

Đầu lợn rừng lớn cực kì cảnh giác, nghe được tiếng bước chân, tức giận rống một tiếng, mang theo tiểu đội lợn rừng, khí thế hung hăng xông về hai bóng người kia.

- Tiểu thư, bên trên đầu lợn rừng có vôi, trên mặt đất cũng có...

Một tên phụ nhân trong đó, nhìn một màn trước mắt, khóe miệng giật một cái, cảm giác chuyện này không đơn giản.

Tiểu thư nhà mình thích vung vôi, làm sao đột nhiên lại xuất hiện một người khác thích vung vôi? Mà tiểu thư tựa hồ còn chuyên môn một đường theo dõi tới.

Chẳng lẽ tiểu thư nhận biết đối phương.

- Hừ!

Lợn rừng lớn giống như núi nhỏ nổi giận lao tới.

Phụ nhân lập tức nói:

- Tiểu thư tránh ra, để cho ta...

- Phốc!

- Phốc! Phốc! Phốc!

Không đợi nàng ta nói cho hết lời, mấy vốc lớn vôi bay ra ngoài.

Lập tức lại có một túi vôi lớn bay lên giữa không trung, như thiên nữ tán hoa rơi vãi xuống.

Mà thiếu nữ vừa rồi còn đứng ở bên cạnh nàng lúc này đã chẳng biết đi đâu.

Phụ nhân: - ...

- Tiểu thư , chờ ta một chút.

Nàng cứng đờ, cuống quít đuổi theo.

Sau lưng, vôi phấn bay lả tả xuống, đầu lợn rừng lớn đen nhánh và đám heo rừng nhỏ đen nhánh trong nháy mắt biến thành lợn rừng lớn nhỏ trắng bóng, sau đó bắt đầu rống giận va chạm khắp nơi.

- Hừ hừ hừ...

Heo đụng cây, heo đụng thạch, heo đụng heo, loạn thành một bầy.

Bọn chúng làm sao cũng không nghĩ ra, ngắn ngủi một hồi thời gian, vậy mà liên tục hai lần gặp được nhân loại hèn hạ vung vôi không đánh mà chạy.

Địa thế đột nhiên hơi nghiêng về phía dưới.

Gió đêm thổi tới từ trước mặt, mang theo một cỗ hàn ý âm lãnh.

Lạc Thanh Chu rốt cục đi vào phụ cận sơn cốc, thuận nham thạch dốc núi dốc đứng, cẩn thận từng li từng tí đi xuống.

Mắt nhìn bốn hướng, tai nghe tám phương.

Những u cốc lâu dài không thấy ánh nắng mặt trời mặt trăng, rất nhiều độc trùng.

Đối với võ giả bình thường mà nói, độc trùng không biết tên so ra còn đáng sợ hơn yêu thú hung mãnh nhiều lắm.

Có số độc trùng có kịch độc, một khi bị cắn trúng, thần tiên khó cứu.

Lạc Thanh Chu tiến vào u cốc, quan sát bốn phía một phen mới tiếp tục đi lên phía trước.

Bình Luận (0)
Comment