Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 112 - Chương 112 - Quả Báo

Chương 112 - Quả báo
Chương 112 - Quả báo

Đôi mắt vui vẻ của Hứa Quang Minh sáng lên trong bóng tối, cậu ta liếc mắt nhìn mẹ Hứa, lúc sau bước chân nhanh hơn không ít.

Tới chỗ Hứa Thiến đang ngủ, Hứa Quang Minh vui mừng chạy đến. Lúc này mới phát hiện ra nơi người vừa ngủ say giờ đã trống không.

"Người đâu? Người đi đâu rồi? !" Chênh lệch quá lớn, giọng nói của Quang Minh có chút tách ra.

“ Để mẹ sang nhà vệ sinh kia tìm, có khi con bé đang đi vệ sinh.” Mẹ Hứa nhíu mày, nếu Hứa Thiến đột nhiên tỉnh, chuyện này sẽ không dễ làm nữa. Lấy tính tình của Hứa Thiến, tuyết đội con bé đó sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ.

Hứa Quang Minh kéo mẹ Hứa sang một bên: “ Mẹ tìm được Hứa Thiến thì cứ trấn an chị ta trước đi rồi lừa chị ta đến đây. Nếu chị ta phản kháng chúng ta liền giữ chân chị ta lại, chuyện này nhất định phải làm cho xong.”

Ngữ khí của hứa Quang Minh rất âm ngoan, mẹ Hứa l lại có chút bất an: “ Làm như vậy có ổn không? Con bé…con bé là chị gái con đấy.”

“ Cùng lắm thì cho chị ta ba miếng lương khô, bây giờ ai cũng ăn không no, còn giả làm trinh nữ làm gì?” Từ Quang Minh gay gắt nói.

“Vậy... vậy được rồi.” Mẹ Từ ngập ngừng rời đi.

Hứa Quang Minh quay lại trấn an anh Trần.

Đợi một lúc, mẹ Hứa hoảng loạn chảy ra từ nhà vệ sinh: “ Không có, trong nhà vệ sinh không có ai!”

“ Hai người lừa tôi sao?” Ngữ khí anh Trần không tốt chút nào.

“ Làm sao chúng tôi dám, anh yên tâm tôi lập tức đi tìm ngay đây? Chắc chắn sẽ tìm người về cho anh!” Hứa Quang Minh có chút hoảng loạn nói.

“ Tìm cái rắm, trời đen xì như này thì tìm kiểu gì? Rõ ràng cô ta đã trốn rồi!” Anh Trần hừ một tiếng mắng.

Trong lòng Hứa Quang Minh đã sớm chửi Hứa Thiến không biết bao nhiêu lần, trên mặt vẫn muốn nói tốt cùng anh Trần.

Nói nửa ngày, anh Trần không hề hối rối rắm việc mà Hứa Thiến chạy trốn, ngược lại vuốt cằm nhìn Hứa Quang Minh dưới ánh sáng lờ mờ.

Thấy bị nhìn như vậy, sau lưng Hứa Quang Minh nổi da gà, đàn muốn lấy cớ nào để rời đi nhưng lại bị anh Trần kéo tay lại, còn vuốt ve vài cái.

“ Đột nhiên anh phát hiện dung mạo của em cũng tuấn tú lạ thường, đẹp giống như con gái vậy. Chị gái của em chạy rồi, em có thể thay thế cô ta. Đã làm cho lửa trong lòng anh bùng lên, bất luận thế nào cũng phải có trách nhiệm dập tắt." Anh Trần cười khúc khích, kéo Hứa Quang Minh vào vòng tay của mình và bắt đầu giở trò.

Hứa Quang Minh vùng vẫy trong tuyệt vọng, kêu cứu.

Thấy vậy, mẹ Hứa vì thương con đã vội chạy đến nắm lấy tay anh Trần.

Anh Trần trực tiếp gọi mấy người em đi theo, ném mẹ Hứa sang một bên, đầu mẹ Hứa đập vào tảng đá lồi ra, nháy mắt máu tuôn đầm đìa.

Mà người em giữ tay chân của Hứa Quang Minh đang giẫy dụa, bên trong hầm trú ẩn vang lên âm thanh nức nở tuyệt vọng của Hứa Quang Ming.

Người ngủ ở bên cạnh gia đình họ Hứa che lại lỗ tai của mình rồi quay người đi, trong lòng cảm thấy có lẽ đây là báo ứng. Thật ra người hàng xóm đã thấy Hứa Thiến rời đi, cũng nghe được âm mưu cửa mẹ con Hứa Quang Minh. Trong lòng người hàng xóm cảm thấy, có lẽ Hứa Thiến rời đi mới là tốt nhất, thà chết ở ngoài còn hơn ở với hai mẹ con ghê tởm này.

Mà lúc này Hứa Thiến đã dầm mưa suốt cả đoạn đường, cô không có phương hướng chính xác, chỉ dựa vào trực giác của mình mà đi về một hướng một cách chóng mặt.

Nếu không may gặp phải động thực vật biến dị cô sẽ dựa theo bản năng mà chiến đấu, chính vì vật trên người có khá nhiều vết thương lớn nhỏ.

Đầu càng ngày càng nặng, tầm mắt ngày càng mơ hồ, Hứa Thiến cảm thấy có thể mình sắp chết rồi. Cô cũng không sợ chết, thậm chí còn nở nụ cười trên môi.

Mấy năm nay sau khi tận thế đến, cuộc sống của cô đã quá mệt mỏi, bây giờ mà chết cũng là một cách giải thoát bản thân.

Nhưng cô cũng không có cách nào, dù mẹ Hứa có thiên vị quá đáng nhưng cô vẫn luôn nhớ kĩ lúc cô bị sốt cao do thức tỉnh dị năng. Lúc đó, mọi người xung quanh đều khuyên mẹ Hứa ném cô đi bởi vì lúc đó đã xuất hiện hiện tượng biến dị sau khi sốt cao.

Bình Luận (0)
Comment