Người phụ nữ cũng chọn một căn hộ độc thân để ở, cô ấy không biểu lộ biểu cảm vui vẻ gì. Vẫn giống như lúc trước, giấu mặt dưới lớp quần áo, sau khi chọn xong căn hộ, cô ấy nhanh chóng rời khỏi đám đông .
Ngay khi Miêu Tuệ Tuệ chuẩn bị quay lại nghỉ ngơi, một nhóm người mới đã đến cổng.
Ba người từ trong bóng tối hiện ra, trên người mồ hôi, máu cùng bụi đất trộn lẫn vào nhau nhìn không được đẹp mắt cho lắm.
"Xin lỗi." Cô gái tóc ngắn trong ba người gọi Miêu Tuệ Tuệ lại, "Đây có phải là Trấn nhỏ Hy vọng ở Thành phố H không? Chúng tôi đến Thành phố H vào ban ngày, nhưng không may bị lạc. Sau đó gặp phải một con dị thú đang đẻ trứng, thật vất vả mới trốn thoát được.”
“Đúng vậy, nơi này là Thị trấn Hy Vọng, mọi người là?” Miêu Tuệ Tuệ nhìn ba người đang hoảng loạn nhưng đã trang bị đầy đủ trang bị hỏi.
Ánh mắt của người đàn ông trung niên cảnh giác, véo áo của con gái ý bảo cô ta đừng nói nữa.
Cô gái tóc ngắn lập tức hiểu ra, tùy tiện viện ra một cái cớ: "Chúng tôi tới đây vì nghe danh của trấn ."
Miêu Tuệ Tuệ gật đầu: "Chính là như vậy, có vấn đề gì thắc mắc cứ hỏi người máy tiếp tân ở cửa. Cẩn thận đừng ở trấn nhỏ làm loạn, nếu không sẽ bị ném ra ngoài."
Miêu Tuệ Tuệ nhìn ra lý do bọn họ đến đây không phải tìm trấn nhỏ mà thôi cô cũng chẳng còn sức lực để hỏi nữa. Hôm nay cô luôn cảm thấy đầu mình choáng váng, vì vậy dứt khoát đưa vấn đề cho người máy và đi thẳng trở lại nhà của trưởng trấn.
Nhìn thấy Miêu Tuệ Tuệ rời đi, người đàn ông trung niên nói: "Chúng ta phải cẩn thận một chút, dù sao trên người chúng tôi có nhiều thực vật biến dị như vậy. Tinh thạch bây giờ rất được ưa chuộng, đề phòng có người muốn cướp."
Cô gái tóc ngắn nghiêm túc gật đầu.
Ba người đi vào trấn nhỏ, đúng lúc gặp được hơn hai trăm người sống sót đang đặt phòng, nghe nói trong trấn có phòng cũng chen vào tìm người máy để giao nộp tinh hạch.
Trên đường được người máy đưa về phòng, hai ba con kia vẫn luôn cảm thán sự thần kỳ của trấn nhỏ.
Trong lời nói lộ ra muốn sống thật lâu ở trấn nhỏ nhưng người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh lại trầm mặc không nói. Trong mắt hiện lên một tia chết chóc tĩnh mịch, phảng phất trên đời không có gì có thể lay động lòng anh ta.
Bọn họ thuê hai phòng, cô gái tóc ngắn và ba ở chung trong một căn phòng thương mại, còn người đàn ông trẻ tuổi ở một mình trong chung cư độc thân.
Trở về phòng Miêu Tuệ Tuệ liền ngã đầu ra ngủ, chỉ khi nửa đêm bị khát nên phải tỉnh dậy uống nước, đầu cô nặng trĩu suýt chút nữa ngã xuống. Lúc đó cô biết mình bị cảm rồi!
Ngẫm lại, chắc là do ban ngày ở trong phòng huấn luyện đổ mồ hôi chưa kịp tắm rửa thay quần áo. Sau đó lại có nhiệm vụ, bên ngoài gió thổi ào ào nên trở về cô mới bị sốt.
Không cần đo nhiệt độ, hệ thống cũng đã nhắc nhở cô.
“Ký chủ hiện đang sốt cao 39,4 độ, đề nghị ký chủ đến phòng khám Hy Vọng để điều trị."
Miêu Tuệ Tuệ chỉ có thể mặc lại quần áo, cố ý mặc thêm một cái áo khoác và chuẩn bị đi đến phòng khám.
Vừa xỏ giày, cô còn đang oán trách hệ thống: "Không phải đã nói sẽ đảm bảo an toàn tuyệt đối cho tôi sao? Tại sao tôi lại bị cảm lạnh?"
Hệ thống kiên nhẫn đưa ra đáp án: "Hệ thống sẽ bảo đảm ký chủ an toàn tuyệt đối nhưng chỉ là tất cả tổn hại đến từ bên ngoài đối với ký chủ. Cũng không phải là vấn đề xuất hiện từ bên trong thân thể ký chủ. Về bản chất ký chủ chỉ là người bình thường nên bị bệnh là không tránh được.”
Miêu Tuệ Tuệ bĩu môi, xiêu xiêu vẹo vẹo đi ra ngoài cửa.
Đi được vài bước, cô được một đôi bàn tay to ấm áp đỡ lấy. Miêu Tuệ Tuệ bối rối ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Mạnh Diệp vừa mới từ bên ngoài đi vào.
Lông mày kiếm của anh ấy khẽ nhíu lại: "Làm sao vậy? Cô uống rượu sao?"
Cũng không trách anh ấy hỏi như vậy, thật sự hai bên má hồng trên mặt Miêu Tuệ Tuệ xuất hiện do cơn sốt quá rõ ràng.
"Sao anh trở về muộn như vậy, tôi không sao chỉ là hơi sốt một chút. Bây giờ tôi đi bệnh viện xem một chút, anh có thể trở về nghỉ ngơi đi." Miêu Tuệ Tuệ rất đau đầu, cô cố gắng làm cho biểu hiện của mình trở nên bình thường nhất có thể nhưng giọng nói mềm như bông đã bán đứng cô.
Nói xong, cô liền phất phất tay, đi đến hướng phòng khám.
——————
Xin phép mọi người cho tui đổi nhân xưng của Mạnh Diệp thành “anh ấy” nha