"Mọi người, xin hãy tin tưởng trấn nhỏ, trấn nhỏ sẽ bảo vệ sự an toàn của mọi người và sẽ không để mọi người bị thương dù chỉ một chút." Miêu Tuệ Tuệ trấn an mọi người.
Một số người ở lại lâu hơn và quen thuộc hơn với trấn khi nghe Miêu Tuệ Tuệ nói như vậy không có chút lo lắng nào nhưng những người mới đến có chút lo lắng rời khỏi cổng, thậm chí còn do dự có nên thu dọn đồ đạc rời đi hay không.
Ống súng lửa đã lên đạn, khi Thanh Long ra lệnh, tay của tên tay sai đã để lên thiết bị khởi động.
“ Tao cho chúng mày một cơ hội cuối cùng, một là đầu hàng hai là chết.” Thanh Long nói, bởi vì còn đang chảy máu cho nên sắc mặt có chút tái nhợt.
“ Muốn đánh thì đánh đi, đừng nói mấy lời vô nghĩa nữa.” Miêu Tuệ Tuệ lên tiếng.
“ Được, giỏi lắm.” Thanh Long dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng Miêu Tuệ Tuệ, hắn đã biết người này chính là trưởng trấn.
Vừa dứt lời, Thanh Long phất phất tay, thuộc hạ lập tức nhấn nút khởi động thiết bị.
Biểu cảm trên mặt Chu Tuyết dần dần trở nên điên cuồng, nụ cười càng lúc càng lớn. Cô ta nóng lòng muốn chứng kiến bi kịch của trấn này.
Thanh Long quay đầu lại, tựa hồ không đành lòng nhìn thành trấn bị hủy diệt, khóe miệng lại hơi nhếch lên.
Đợi một lúc, tiếng nổ mà hắn ta mong đợi không xuất hiện.
Hắn ta nghi hoặc nhìn lại thấy trấn nhỏ vẫn còn nguyên vẹn và thuộc hạ của hắn ta trông có vẻ bối rối.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Thanh Long tức giận nói.
"Không biết nữa! Em đã bấm nút rồi, hình như ống súng bắn lửa cũng đã khai hoả." Thuộc hạ cũng không biết vì sao.
"Nhấn lại lần nữa xem!"
Thuộc hạ lại bấm một lần nữa, lần này Thanh Long nhìn thấy rõ ràng ống súng bắn lửa đã được phóng ra nhưng khi đến gần trấn nhỏ, nó lại biến mất không thấy tăm tích đâu.
Thanh Long sững người tại chỗ, hắn ta chưa bao giờ thấy tình huống như vậy trước đây.
Trấn nhỏ tà môn như vậy sao?
Chưa đợi Thanh Long cẩn thận suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, hắn ta và cả mấy tên tay sai đã bị người máy bảo an bắt được. Trong đó còn có cả Chu Tuyết -người có lỗ hổng tâm lý rất lớn và không thể phục hồi.
Cùng lúc đó, Miêu Tuệ Tuệ đã nhận được nhắc nhở của hệ thống rằng cô đã thu được một số tinh hạch.
Miêu Tuệ Tuệ kìm lại khoé miệng đang giương lên, yêu cầu người máy bảo an trói Thanh Long và nhóm của hắn ta lại.
Ngay tại thời điểm Miêu Tuệ Tuệ đang muốn để cho người máy tước đoạt năng lực của bọn họ, hệ thống đột nhiên nói: "Ký chủ nguyện ý mở ra 100 triệu tinh hạch cấp một mở ra ngục giam dưới lòng đất sao? Trong ngục giam tất cả dị năng không thể sử dụng, tất cả mọi người cần phải lao động để đổi lấy thức ăn.”
Miêu Tuệ Tuệ sửng sốt, sau đó mới ý thức được số tinh hạch mà cô vừa nhận được nhất định phải vượt quá 100 triệu tinh hạch cấp một.
Những kẻ xấu thỉnh thoảng ra khỏi thị trấn cũng là một vấn đề lớn, sự xuất hiện của các nhà tù cũng đã giải quyết rất tốt vấn đề này.
Lấy đi sức mạnh và thả họ đi thật ra vẫn có những mối nguy hiểm tiềm ẩn nhất định. Dù sao thì người xấu cũng sẽ không ngừng làm việc xấu chỉ vì họ không có sức mạnh. Nếu may mắn sống sót, nói không chừng họ sẽ làm người càng ghê tởm hơn, không bằng đặt họ dưới mí mắt đi.
Miêu Tuệ Tuệ nhịn xuống cảm giác đau nhói trong tim rồi nhấn vào nút “ Có”.
Sau khi chọn xong liền tự an ủi bản thân cùng lắm thì coi như 100 triệu tinh hạch này chưa từng xuất hiện đi.
Mặt đất của trấn bắt đầu rung chuyển nhẹ, sau một lúc, một cánh cổng sắt màu đen mọc lên từ mặt đất và xuất hiện trước mặt họ.
Người máy hộ tống Thanh Long và nhóm của hắn ta đến cánh cổng sắt màu đen. Cánh cổng mở ra, bên trong tối om chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng yếu ớt từ mặt đất.
So với trấn nhỏ đầy hy vọng và ánh nắng, nơi này trông buồn tẻ lạ thường.
Trước khi tiến vào, trong mắt mấy thuộc hạ của Thanh Long đã giãy giụa và chống cự nhưng không có cách nào, đánh không lại người máy bảo an, chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào.
Nhóm người Thanh Long đi xuống cầu thang, sau đó mỗi người bị ném vào một gian phòng riêng với ánh đèn mờ ảo. Có thể nhìn thấy bên trong chỉ có một chiếc giường và một nhà vệ sinh, còn có một chiếc máy khác không biết đó là gì.
Ba thứ này chiếm toàn bộ không gian, trên cửa có một ô cửa sổ nhỏ hình như dùng để giao đồ ăn.