Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 138 - Chương 138 - Rạp Chiếu Phim 1

Chương 138 - Rạp chiếu phim 1
Chương 138 - Rạp chiếu phim 1

Lúc Tô Thanh Thanh và Miêu Tuệ Tuệ nói chuyện với nhau, người phụ nữ kia rốt cuộc chắc chắn Miêu Tuệ Tuệ là trấn trưởng của thị trấn này.

Vậy là trưởng trấn có nghĩa là những gì cô ấy nói trước đây là sự thật, trước mặt người phụ nữ xuất hiện một tia vui mừng. Sau đó trao đổi ánh mắt với người bạn đồng hành của mình.

Chờ đến khi Tô Thanh Thanh và em gái rời đi, người phụ nữ nói: "Trưởng trấn, trong thị trấn còn phòng trống không? Cần đủ phòng cho 300 người?”

“Có.” Miêu Tuệ Tuệ gật đầu không chớp mắt. Trấn nhỏ vừa mới được nâng cấp, phòng trống vẫn còn rất nhiều, chưa kể còn có một khách sạn con nhộng mới có thể chứa hơn 300 người.

” Chuyện là như thế này, chúng tôi đến từ một căn cứ tạm thời nhỏ chuyên thu nhận những người trốn khỏi căn cứ ban đầu. Nơi chúng tôi ở ban đầu cũng là một căn cứ bị bỏ hoang, khắp nơi đều là những tòa nhà đổ nát nên chỉ có thể miễn cưỡng ở lại. Nhưng gần đây các loại thực vật biến dị đã chui vào khu nhà đổ nát để tiến vào chỗ chúng tôi sống. Chỗ của chúng tôi đã có thiệt hại về người nhưng hiện tại không thể mang theo tất cả mọi người đi cùng nên chúng tôi đành phải ra ngoài tìm một nơi cư trú mới.”

“Trốn thoát?” Miêu Tuệ Tuệ nhạy bén nắm lấy từ ngữ.

Người phụ nữ gật đầu: "Thủ lĩnh trước kia của căn cứ quá tham lam, ngoại trừ mỗi ngày trả tiền ăn ở. Còn phải giao ra 60% số tinh hạch nhận được từ nhiệm vụ." Biểu cảm của người đàn ông rất nghiêm túc, “ Cứ như vậy mãi nên người sống sót không lưu trữ được bao nhiêu tinh hạch, sinh tồn ngày càng khó khăn.”

Miêu Tuệ Tuệ cau mày.

"Những người sống sót bắt đầu phán kháng nhưng trong căn cứ có rất nhiều vũ khí và dị năng giả cấp cao nên chúng tôi hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng. Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trốn thoát. Vốn chúng tôi có hơn 600 người, nhưng bây giờ chỉ còn lại hơn 300 người."

Chủ đề sinh tử luôn cực kỳ nặng nề, Miêu Tuệ Tuệ yên lặng thở dài.

"Hãy để họ đến trấn nhỏ, chúng tôi luôn chào đón những người sống sót đang đấu tranh để sinh tồn trong những ngày tận thế."

Người phụ nữ cúi đầu cảm ơn Miêu Tuệ Tuệ, sau đó theo gợi ý của Miêu Tuệ Tuệ, cô ấy đi xuống xem xét những ngôi nhà trong tòa nhà dân cư. Những ngôi nhà mới toanh khiến người phụ nữ và đồng đội của cô ấy càng vui hơn.

Xem nhà ở xong bọn họ gấp gáp rời khỏi trấn nhỏ, hẳn là vội trở về đưa người sống sót đến đây.

Miêu Tuệ Tuệ lại đạp xe đi về, cô còn chưa biết rạp chiếu phim được xây như nào đâu đó.

Rạp chiếu phim toạ lạc ở khu phố thứ ba, nhìn qua mô hình nó có vẻ không lớn nhưng nhìn ngoài đời có chút chấn động.

Khi Miêu Tuệ Tuệ đi vào còn nhìn thấy vài người dân trong trấn và cả mấy cặp đôi yêu nhau đang khoác tay đi hẹn hò.

Miêu Tuệ Tuệ nhìn xem phim hôm nay sẽ chiếu, có phim kinh dị còn có cả phim tình cảm.

Cô đứng nửa ngày cũng không hiểu được, con bọ đầy vòi và xúc tu này có gì đáng sợ, cùng lắm chỉ khiến những bệnh nhân mắc chứng sợ lỗ bất tỉnh.

Mặc dù không hiểu nhưng cô vẫn mua một vé xem phim giá một viên pha lê cấp hai, còn tặng kèm một thùng bỏng ngô và một ly coca.

Bỏng ngô có nhiều màu sắc và có mùi béo ngậy.

Vé xem phim của Miêu Tuệ Tuệ ghi khu J phòng 303. Vé xem phim ở đây thực ra là một tấm thẻ nhỏ, khác với bất kỳ loại vé xem phim nào cô từng thấy trước đây.

Ngay lúc cô đang bối rối, một người máy đến dẫn đường. Bọn họ đi qua mấy dãy hành lang dài, đi thang máy lên tầng ba, cuối cùng cô được đưa đến một cánh cửa màu bạc.

Trên cửa viết phòng 303,người máy ra hiệu cho cô nhét vé xem phim vào khe cắm thẻ trên cửa. Sau khi Miêu Tuệ làm như vậy, một tiếng bíp vang lên sau đó cánh cửa màu bạc mở ra.

Không gian bên trong không lớn, chỉ đặt một chỗ ngồi, xung quanh là tường trắng. Miêu Tuệ Tuệ không hiểu làm sao khi xem bộ phim này.

Ngay khi cô bước vào cánh cửa bạc, người máy đã rời đi.

Miêu Tuệ Tuệ nghi ngờ ngồi xuống chiếc ghế duy nhất bên trong, chiếc ghế này rất thoải mái, giống như mắc kẹt trong một đống bông vậy.

Cô vừa ngồi vào, một hộp thoại trong suốt xuất hiện trước mặt Miêu Tuệ Tuệ : "Mời chọn chế độ xem,

Chế độ một mình.

Chế độ sống động."

Miêu Tuệ Tuệ nhấp vào chế độ xem thứ hai trước, căn phòng vốn trống rỗng đã chật kín người, bộ phim thậm chí còn chưa bắt đầu, xung quanh vẫn đang xôn xao tiếng thì thầm. Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy cô gái bên cạnh mình đang hạ giọng thấp xuống để nói chuyện điện thoại, độ sáng của điện thoại rất rõ ràng trong bóng tối.

Bình Luận (0)
Comment