Trước khi mùa đông đến, trấn bắt đầu cho thuê khách sạn con nhộng, vì vậy trấn nhỏ trở nên rất sôi động. Chỉ trong nửa ngày, Miêu Tuệ Tuệ đã gặp gỡ những người đứng đầu của sáu căn cứ.
Họ đến thăm khách sạn con nhộng trong trấn nhỏ, môi trường lưu trú và cơ sở vật chất hỗ trợ tất cả đều khiến họ hài lòng đến mức muốn mang khách sạn con nhộng đi ngay tại chỗ.
“Trưởng trấn Miêu , tôi đã đặt chỗ trước với cô.” Thấy người đến thuê khách sạn con nhộng ngày càng nhiều, một người phụ trách căn cứ C vội vàng nói.
“Trưởng trấn, mặc dù không có đặt trước nhưng là tôi thành tâm tới đây, trừ tinh hạch ra, tôi còn mang theo rất nhiều thực vật biến dị, ngoại trừ phần tôi đổi lấy một phần tinh thạch, phần còn lại phiền trưởng trấn nhận cho.”
Miêu Tuệ Tuệ dở khóc dở cười, người không biết đều cho rằng cô là người tham lam.
"Đừng lo lắng, có đủ khách sạn con nhộng. Chỉ cần mọi người tuân thủ các quy tắc là có thể thuê rồi," Miêu Tuệ Tuệ nói.
Nghe vậy, ánh mắt thù địch của mấy trưởng căn cứ dịu đi khi nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Trong khi đăng ký, hai anh em Diệp Hoài Sơn và Diệp Hoài Hà từ Căn cứ Thành phố A cũng đến. Thật ra bọn họ đã tới đây từ hôm qua rồi, căn cứ thành phố A là một trong hai nơi đã được trải nghiệm những lợi ích của khách sạn con nhộng nên đương nhiên họ tích cực hơn.
Diệp Hoài Hà tài đại khí thô** vỗ hai mươi tinh hạch cấp bốn lên trên bàn: "Trưởng trấn, chúng tôi vẫn thuê hai tháng."
[**] 财大气粗 – Tài đại khí thô: Có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tục
Miêu Tuệ Tuệ cất tinh hạch đi, đăng ký từng cái một, sau đó nói với họ một số việc cần chú ý, đơn giản chỉ cần không làm hư hỏng, phải trả lại đúng hạn và một số cách sử dụng linh tinh khác.
Sau khi dặn dò xong, mọi người cũng ký vào hiệp nghị, đây là quy định mới do hệ thống đặt ra bởi vì có quá nhiều người thuê khách sạn.
Sau khi thỏa thuận được ký kết, Miêu Tuệ Tuệ bắt đầu phân phối các khách sạn con nhộng nhỏ cho mọi người.
Lần đầu tiên nhìn thấy một khách sạn con nhộng ở trạng thái này, một số người phụ trách căn cứ có chút bối rối.
"Đừng nhìn nó nhỏ, nếu đặt ở không gian rộng rãi có gió thổi nó sẽ to lên. Khách sạn có hơn 3.000 phòng và nhiệt độ trong nhà ổn định, mọi người không biết mùa hè chúng tôi thoải mái như thế nào đâu." Diệp Hoài Hà có một chút đắc nói với những người còn lại.
Nghe những lời anh ta nói, người phụ trách căn cứ thoáng yên tâm buông bỏ nghi ngờ, cẩn thận đặt khách sạn con nhộng vào trong lòng.
Lúc các căn cứ khác lần lượt tìm đến các trấn nhỏ để thuê khách sạn con nhộng, người đứng đầu của căn cứ thành phố A cũng không thể ngồi yên, cố ý đi bộ nửa giờ để bắt tàu đến trấn nhỏ.
Hôm đó Miêu Tuệ Tuệ rất hiếm khi ngủ dậy muộn, khi cô tỉnh dậy thì được thông báo rằng có người đã đợi mình cả đêm. Đối phương không cho người máy nhắc nhở Miêu Tuệ Tuệ, nói rằng sẽ chờ đến khi cô tỉnh.
Nghe thấy vậy, Miêu Tuệ Tuệ vội vàng đứng dậy khỏi giường.
Khi ra khỏi phòng, cô tình cờ nhìn thấy người đàn ông trung niên đáng thương đang ngồi xổm trước cổng nhà mình.
Miêu Tuệ Tuệ sửng sốt: "Xin hỏi, ông đây là?"
"Xin chào, trưởng trấn, tôi là trưởng căn cứ thành phố X." Người đàn ông trung niên đứng lên, lộ ra tươi cười. Trong mắt vẫn còn gân đỏ, cái này vừa lúc xác nhận lời người máy nói ông ta đã chờ đợi cả đêm.
Miêu Tuệ Tuệ không có ấn tượng tốt với căn cứ này cho nên sắc mặt của cô lập tức trở nên lạnh lùng.
Thấy khổ nhục kế thất bại, trưởng căn cứ Tôn vội vàng tiến lên một bước: “Trưởng trấn, ngài ở lại đây đi, lần này tôi là cố ý tới đây để xin lỗi. Lần trước là em rể tôi chọc giận trưởng trấn bằng những lời nói và hành động không đúng mực, lần này tôi tới đây để thay nó xin lỗi ngài. Đương nhiên để chuyện này xảy ra, tôi cũng chịu một phần trách nhiệm, tôi đã cách chức của nó. Lần này tôi đích thân đến đây để xin lỗi và mong trưởng trấn tha thứ, không cần lại nhắm vài căn cứ thành phố X của chúng tôi nữa.”
Giọng điệu của trưởng căn cứ Tôn rất chân thành, thái độ nhận lỗi của ông ta cũng tố nên sự tức giận của Miêu Tuệ Tuệ đối với căn cứ thành phố X đã tiêu tan hơn một nửa.
“Quên đi, thấy thái độ của ông không tệ, hiện tại tạm thời tôi giải trừ ông khỏi danh sách đen, nhưng em rể của ồn vẫn nằm trong danh sách đen cá nhân.” Miêu Tuệ Tuệ nói.