Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 174 - Chương 174 - Giải Trừ

Chương 174 - Giải trừ
Chương 174 - Giải trừ

"Đúng đúng, hẳn là như vậy. Nó tuổi còn trẻ hung hăng, giáo huấn nó cũng là chuyện tốt." Chưa bao giờ trưởng căn cứ Tôn từng ăn nói khép nép như vậy nhưng hiện giờ không chỉ ăn nói khép nép mà còn không có chút phàn nàn nào, nếu không cơ hội thật vất vả mới xin được sẽ như ném đá xuống sông vậy.

"Còn có, muốn thoát khỏi danh sách đen, cần trả một viên tinh hạch cấp sáu, sau này muốn ra khỏi danh sách đen, còn phải trả gấp đôi." Miêu Tuệ lại nói.

Cấp sáu tinh hạch thuộc về loại tinh hạch cấp cao, giai đoạn này động thực vật biến dị và zombie đều đã có trí tuệ nhất định, rất khó đối phó.

Đương nhiên số tinh hạch này lấy từ hầu bao cá nhân của trưởng căn cứ Tôn, cho dù là người đức cao vọng trọng như ông ta cũng cảm thấy hơi đau khổ.

Trong lòng ông ta thầm ghi nhớ một chuyện với em rể của mình, còn phải quay lại đánh phu nhân của mình - người vẫn luôn muốn phục chức cho em trai. Dựa theo đức hạnh có thù tất bảo của thằng em rể, lần sau chưa chắc ông ta chỉ cần đơn giản giao tinh hạch là giải quyết được.

"Trưởng trấn, còn máy bán hàng tự động thì sao..." Thấy Miêu Tuệ Tuệ không nói thêm, trưởng căn cứ Tôn nóng nảy hỏi.

Miêu Tuệ Tuệ nói: “Máy bán hàng tự động đã được đặt xong, ông hãy đợi đợt tiếp theo.

"Không có việc gì, hơn nữa trạm xe lửa này cách căn cứ của chúng tôi rất xa, ngài có cách nào để đưa nó đến gần hơn không? Người sống sót trong căn cứ đi lại tương đối nguy hiểm.”

Miêu Tuệ Tuệ thầm hỏi hệ thống trong lòng, sau khi nhận được câu trả lời đồng ý thì mới trả lời lại trưởng căn cứ Tôn.

Trưởng căn cứ Tôn vội vàng cảm ơn, miễn là có thể hoàn thành một việc.

"Điều cuối cùng, tôi cũng có thể thuê một khách sạn con nhộng không?" Dù sao bằng bất cứ giá nào cũng phải thuê được, sau khi cất khăn lau mặt của mình vào túi, trưởng căn cứ Tôn một hơi bày tỏ nhu cầu của mình.”

"Được, một tháng mười viên tinh hạch cấp bốn, ông muốn thuê bao lâu?"

Trưởng căn cứ Tôn sửng sốt, như thể chưa từng nghĩ tới sẽ thuận lợi như vậy: "... Ồ, mùa đông tôi muốn thuê hai tháng."

Miêu Tuệ Tuệ gật đầu: "Trả tiền."

Vẻ mặt sửng sốt ngơ ngác của trưởng căn cứ Tôn vẫn luôn duy trì đến khi kết thúc giao dịch, chờ đến khi đã trả xong tiền phạt và tiền thuê khách sạn con nhộng, ông ta vẫn không thể tin được.”

Ông ta lật đi lật lại viên nang nhỏ trên tay để xem xét nó.

“Nếu như lo lắng về hiệu quả, có thể thử ở không gian rộng rãi ở bên ngoài.” Miêu Tuệ Tuệ nhìn ra sự lo lắng ẩn giấu trong mắt của ông ta.

Ngoài miệng trưởng căn cứ Tôn nói không cần nhưng vừa ra khỏi cửa thì gấp không chờ nổi đi tìm một khu đất trống không có gì lấy ra viên khách sạn con nhộng.

Ngay sau khi khách sạn con nhộng được đặt trên mặt đất, gió thổi qua một phát nó đã biến thành một toà nhà khiến cho trưởng căn cứ Tôn phải thốt lên vì kinh ngạc.

Những người dân trấn đi ngang qua đều khịt mũi khi nhìn vào cái người “chưa trải sự đời này”

Ông ta cũng cố ý đi vào xem một chút, bây giờ mùa đông đang đến gần, đã có thể cảm nhận được hơi lạnh nhưng sau khi vào khách sạn, gió lạnh dường như bị chặn lại sau lưng, không ảnh hưởng đến bên trong khách sạn con nhộng.

Phòng tắm, nhà vệ sinh và nhà bếp cái gì cần đều có, tất cả nhìn qua rất sạch sẽ khiến người nhìn vào rất thoải mái.

Trưởng căn cứ Tôn suýt nữa vui phát khóc, có thể không phải chen chúc trong hầm trú ẩn vào mùa hè và mùa đông. Cho dù hầm trú ẩn do căn cứ bọn họ sản xuất, nhưng ông ta không thể phủ nhận rằng, thứ đó so sánh với khách sạn con nhộng thật khập khiễng như là so sánh chim sẻ với phượng hoàng vậy.

Trưởng căn cứ Tôn đã đích thân thử nghiệm hiệu quả của khách sạn con nhộng cho nên càng cất nó vào túi cẩn thận hơn.

Sáng sớm hôm sau lên tàu rời đi, nụ cười của ông ta vẫn chưa hề phai nhạt. Ông ta vui mừng vì mình đã đến đây, nếu không thật sự hối hận đến xanh ruột!

Khi trở lại căn cứ thành phố X, ông ta càng cười tươi hơn, bởi vì trưởng trấn thực sự giữ lời hứa và chuyển nhà ga của căn cứ thành phố X sang một địa điểm khác.

Tàu hoả vừa tới đã hấp dẫn rất nhiều người sống sót trong căn cứ đi ra kiểm tra, khi nhìn thấy trưởng căn cứ của mình đi ra từ trong tàu hoả, bọn họ vây quanh hỏi thăm.

Biết bên ngoài căn cứ của mình cũng có nhà ga, đương nhiên bọn họ rất vui.

Bình Luận (0)
Comment