Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 175 - Chương 175 - Hẹn Hò

Chương 175 - Hẹn hò
Chương 175 - Hẹn hò

"Đúng rồi, trưởng căn cứ, khi nào chúng ta mới có máy bán hàng tự động? Tôi nghe những người sống sót khác trong căn cứ nói cái đó muốn may gì cũng được, với cả giá cũng rất rẻ.”

Trưởng căn cứ Tôn không hề khó chịu, mỉm cười: "Tôi đã hỏi trưởng trấn Miêu của Trấn nhỏ Hy Vọng, đợt tiếp theo sẽ đến lượt căn cứ của chúng ta"

Mọi người trong đám đông lập tức hoan hô cổ vũ.

Sau một ngày bận rộn, Miêu Tuệ Tuệ trở về nhà thay một bộ quần áo sạch sẽ, bởi vì hôm qua cô đã nhận được lời mời từ Mạnh Diệp cùng nhau ăn tối và xem phim.

Lời mời đã bị trì hoãn trong vài tháng trước cuối cùng đã chọn được một ngày mà cả hai bên đều không bận rộn.

Miêu Tuệ Tuệ nhìn mình trong gương, gò má hơi ửng hồng, ngọt ngào dễ chịu, trong mắt hiện lên một chút vui sướng mà cô không nhận ra.

Cô chưa bao giờ hoàn toàn hiểu được tình cảm của mình đối với Mạnh Diệp, chắc chắn là cô có cảm tình với anh ấy, nhưng lại chưa đến mức thích.

Trước khi đến thế giới này, cô ấy chưa từng yêu đương cho nên ở phương diện này cô chỉ là lính mới không biết chút gì..

Vì vậy, cô không nóng vội, chỉ cần thuận theo tự nhiên là được, lúc nào thấy phù hợp thì ở cạnh nhau mà độc thân thì cũng không có gì không tốt cả.

Khi cô thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng, Mạnh Diệp đã đợi sẵn ở cửa với một bó hoa trên tay.

Anh ấy mua nó ở một cửa hàng hoa trong một trấn nhỏ, cửa hàng hoa trong trấn nhỏ vừa được mở khóa cách đây không lâu, những bông hoa được bán ở đó đều là những bông hoa bình thường và không bị biến dị, rất nhiều trong số đó là loại hoa phổ biến trước khi tận thế đến.

Lúc này, trong tay Mạnh Diệp là một bó hoa hồng phấn.

Miêu Tuệ Tuệ nhận lấy và nói lời cảm ơn.

Sắc mặt Mạnh Diệp bình tĩnh, nhưng hơi thở ẩm ướt trên bó hoa vẫn phản bội anh ấy.

Hôm qua Mạnh Diệp hỏi Miêu Tuệ Tuệ xem cô muốn ăn gì. Miêu Tuệ Tuệ buột miệng nói lẩu, cô là một người yêu thích lẩu, một tuần mà không ăn thì sẽ thương nhớ món ăn này.

Vì vậy, trong buổi hẹn đầu tiên hai bạn trẻ đã đến một nhà hàng lẩu.

Vừa nhìn thấy các loại thịt khác nhau trong thực đơn, Miêu Tuệ Tuệ lập tức cảm thấy vui vẻ. Cô gọi một lúc bảy tám món thịt xong mới phản ứng kịp, đưa thực đơn cho Mạnh Diệp.

Mạng Diệp lại chọn thêm mấy món ăn, đều là những món mà Miêu Tuệ Tuệ rất thích, cô thật sự không ngờ được!

“Lúc chúng ta ăn cơm với nhau, cô ăn món này rất nhiều.” Mạnh Diệp giải thích.

Khi các món ăn được dọn ra, Mạnh Diệp phụ trách nấu nướng và phục vụ cho Miêu Tuệ Tuệ. Vừa ăn Miêu Tuệ Tuệ vừa bảo Mạnh Diệp ăn đi, không cần phải gắp đồ ăn cho cô như vậy. Mạnh Diệp đồng ý nhưng đảo mắt một cái trong bát của Miêu Tuệ Tuệ lại có thêm đồ ăn.

Cuối cùng, thẳng đến khi Miêu Tuệ Tuệ không ăn nổi thêm món gì nữa, Mạnh Diệp mới giải quyết toàn bộ số đồ ăn thừa còn lại.

Ăn xong thì cũng sắp đến giờ chiếu phim, bọn họ chậm rãi đi bộ đến rạp chiếu phim, vừa đi vừa đi tiêu hóa thức ăn.

Vé xem phim hai người mà Mạnh Diệp mua tương tự như phòng chiếu phim một người mà Miêu Tuệ Tuệ đã từng đến, ngoại trừ việc một chiếc ghế trở thành hai chiếc ghế.

Đột nhiên hai người đi từ khung cảnh náo nhiệt tiến vào không gian tịch mịch, khó tránh khỏi Miêu Tuệ Tuệ cảm thấy không được thoải mái. Dường như Mạnh Diệp cũng nhìn ra được nên khi chọn chế độ, anh chọn chế độ có nhiều người.

Xung quanh lập tức chật kín người, hai người cũng không cảm thấy khó xử, Miêu Tuệ Tuệ nhanh chóng thả lỏng.

Mạnh Diệp chọn một bộ phim hài kịch nhẹ nhàng, những người giả tưởng vây quanh hai người họ cũng cười haha vì cốt truyện. Miêu Tuệ Tuệ dần xem đến mê mẩn, đợi đến lúc bước ra khỏi rạp chiếu phim, má của cô đã đau lên vì cười quá nhiều.

Cô cũng không biết rằng, phần lớn thời gian của người bên cạnh đều dành để ngắm nụ cười xinh đẹp của cô.

Mạnh Diệp đưa cô đến cửa phòng, hai người cùng nhau chúc ngủ ngon sau đó Miêu Tuệ Tuệ xoay người về nhà.

Mạnh Diệp đứng ở cổng, khi tận mắt nhìn thấy ánh đèn vàng ấm trong phòng sáng lên mới rời đi.

Trở về nhà, Mạnh Diệp vô tình đụng phải Dư Minh Kiệt và Đào Mạt đang kiếm đồ ăn ở nhà bên cạnh. Nhìn thấy bộ dạng của Mạnh Diệp, hai người không khỏi phát ra mấy âm thanh mập mờ.

"Ơ, đội trưởng, đây có phải mới vừa trở về sau khi hẹn hò với trưởng trấn đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment