Hiếm khi Mạnh Diệp mới không có vẻ mặt lạnh lùng, thậm chí còn có thể gọi là ôn hoà nên Đào Mạt ngày càng lớn mật.
"Đội trưởng, đây là tới chuẩn bị làm con rể tới nhà sao?”
Mạnh Diệp liếc nhìn anh ta, Đào Mạt sợ hãi và vội vàng trốn sau lưng Dư Minh Kiệt.
Khi Mạnh Diệp đang định đóng cửa, hai người ngoài cửa chợt nghe thấy một câu nói thầm: "Cũng không phải là không thể."
Rầm một tiếng, cánh cửa đóng lại, để lại hai người ngoài cửa với vẻ mặt ngơ ngác.
"Nghe này, mấy lời này là do đội trưởng rắn rỏi mạnh mẽ của chúng ta nói ra sao? Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, người xưa tuyệt đối lừa chúng ta.” Đào Mạt cảm khái nói.
“Đi thôi, còn muốn ăn xiên nướng không?” Dư Minh Kiệt hơi nhíu mày, anh ta không có tâm trạng đi quan tâm chuyện tình cảm của người khác, tâm tình của chính mình còn đang rối bời. Chu An Thanh không hề ghét bỏ anh ta nhưng về phương diện khác một chút tiến triển cũng không có, chỉ cần anh ta nhắc về vấn đề này lập tức Chung An Thanh sẽ tỏ vẻ bọn họ làm bạn cũng khá tốt.
Trong mắt Dư Minh Kiệt lóe lên một chút lạnh lùng, anh ta nhẫn nhịn nhiều năm như vậy không phải chỉ làm bạn bè thôi.
"Ăn, ăn, ăn." Cuối cùng, đồ ăn ngon vẫn chiến thắng tính bà tám, Đào Mạt đẩy Dư Minh Kiệt đi ra ngoài.
Về đến nhà Miêu Tuệ Tuệ cũng không vội, sau khi tắm rửa thì mở giao diện cá nhân ra kiểm tra trạng thái nâng cấp. Hôm nay cô thu được một viên tinh hạch cấp năm và sáu mươi tinh hạch cấp bốn từ tiền thuê khách sạn con nhộng, còn thu thêm của trưởng căn cứ thành phố X một viên tinh hạch cấp sáu. Chính vì vậy, con số trong tài khoản cá nhân tăng lên rất đáng mừng, Miêu Tuệ Tuệ đếm đi đếm lại nhiều lần mới biết được có bao nhiêu số không ở phía sau.
Mở giao diện cá nhân, vẫn là hộp thoại trong suốt quen thuộc.
"Bạn có muốn tiêu mười tỷ tinh hạch cấp một để mở khóa mười bản đồ mới của trấn không?"
“Bạn có muốn muốn tiêu một trăm triệu tinh hạch cấp một để mở ra cửa trấn thứ ba không?"
"Bạn có muốn tiêu 55 triệu tinh hạch cấp một để mở khóa xe điện công cộng của trấn không?"
Miêu Tuệ Tuệ chọn tất cả, số còn lại đủ để nâng trấn nhỏ đến cấp 74.
Sau khi nâng cấp, trấn nhỏ mở ra một khu chợ tự do. Đây là nơi được cung cấp đặc biệt cho người dân trấn để dựng quầy hàng và buôn bán.
Phí vào cửa một ngày là mười tinh hạch cấp một.
Tin nhắn nâng cấp được gửi đi trên chiếc vòng tay, Miêu Tuệ Tuệ nhận được một số tin nhắn riêng tư, tất cả đều là hỏi về khu chợ tự do. Một số người trong số họ có kỹ năng nấu ăn tốt, một số người trong số họ làm đồ thủ công sống động như thật, thậm chí còn có người có thể sử dụng cây biến dị sấy khô để đan các loại túi xách, mũ, áo, …Thậm chí họ còn gửi ảnh cho Miêu Tuệ Tuệ xem, màu sắc của cây biến dị sau khi sấy khô thực sự rất ăn nhập với những phụ kiện này, đẹp lạ lùng.
Tất cả họ đều muốn dùng tay nghề của mình để đổi lấy tinh hạch ở khu chợ tự do của trấn nhỏ.
Miêu Tuệ Tuệ lần lượt trả lời từng người một.
Ngày hôm sau khi cô tỉnh dậy, bên cạnh những chiếc xe đạp công cộng bên ngoài nhà cô đã có một hàng xe đạp điện công cộng. Xe đạp điện nhỏ hơn xe đạp thường nhưng nó rất mạnh. Miêu Tuệ Tuệ trơ mắt nhìn một người dân trấn lên xe đạp điện công cộng ngồi, sau đó vèo một tiếng chạy nhanh qua chỉ để lại tàn ảnh. Cho dù lái xe nhanh đến đâu, chỉ cần có vật cản phía trước hoặc có người khác xuất hiện, xe điện công cộng sẽ tự động giảm tốc độ, nếu người lái xe không kịp đánh lái, chiếc xe sẽ tự động được dừng.
Giống như xe đạp công cộng, xe điện công cộng chỉ được sử dụng khi ở trong trấn nhỏ.
Miêu Tuệ Tuệ cũng mở khóa một chiếc xe điện công cộng. Sau khi lên xe, cô thấy trên xe có ba tốc độ đó là chậm, trung bình và cao.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô vẫn chọn tốc độ trung bình.
Cửa thứ ba cách cổng thứ nhất của trấn hơn sáu mươi ki-lô-mét nhưng Miêu Tuệ Tuệ đi chỉ mất hai mươi phút.
Bên ngoài cửa thứ ba là một thôn thành, ít toà nhà nhưng lại nhiều động thực vật biến dị, bây giờ đã trở thành thiên đường của động thực vật biến dị. Miêu Tuệ Tuệ đứng từ lan can nhìn động thực vật biến dị đang múa may quay cuồng ở bên ngoài, chúng còn đan vào nhau, người vẫn luôn không thích động vật thân mềm như Miêu Tuệ Tuệ nhịn không được nổi da gà khắp người.