Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 184 - Chương 184 - Trợ Giúp

Chương 184 - Trợ giúp
Chương 184 - Trợ giúp

Có năm người đang chiến đấu với nó ở phía đối diện, hai trong số họ là người quen của Miêu Tuệ Tuệ.

Họ chính là Tiểu Huệ và Tiểu Lan mà cô đã gặp trước đây.

Thoạt nhìn hai cô ấy có chút chật vật, toàn lực phản kích, Tiểu Lan sở hữu dị năng hệ gió, đây là lần đầu tiên Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy dị năng như vậy. Mỗi khi cô ấy thi triển sức mạnh, một cuộn gió nhỏ sẽ bay ra từ đầu ngón tay của cô ấy, vừa vặn đối đầu trực tiếp với cơn gió của chim biến dị kia.

"Đây là một con chim biến dị cấp tám, bọn họ không được may mắn lắm." Vẻ mặt của Mạnh Diệp rất nghiêm túc, dường như anh ấy đã gặp phải một đối thủ mạnh mẽ như vậy.

"Ở lại đây đi, tôi đi qua giúp họ." Mạnh Diệp bảo Miêu Tuệ Tuệ ở yên tại chỗ.

Miêu Tuệ Tuệ vội vàng lấy súng nước đồ chơi của mình ra: "Anh quên mất, tôi vẫn còn cái này."

"Đừng quá ỷ lại vào vũ khí, dù sao chúng cũng không phải là vạn năng. Vừa lúc tôi có thể thử thành quả của việc huấn luyện rất lâu ở căn cứ.” Miêu Tuệ Tuệ còn chưa kịp nói cái gì, Mạnh Diệp đã vọt đi.

Đây là lần đầu tiên Miêu Tuệ Tuệ nghiêm túc nhìn vào dị năng của anh ấy, dị năng của anh ấy rất đẹp, màu đỏ rực và màu tím điện bí ẩn được trộn lẫn với nhau. Miêu Tuệ Tuệ phát hiện ra rằng anh ấy kết hợp hai dị năng với nhau khiến cho uy lực của nó trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Con chim đột biến vừa đuổi theo người sống sót đã bị Mạnh Diệp đẩy lùi một đoạn đường dài.

Lúc này, Tiểu Huệ và Tiểu Lan cũng nhìn thấy Miêu Tuệ Tuệ, họ nở nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt.

Nếu không phải lúc này tình thế nguy cấp, bọn họ thật sự sẽ nhào lên ôm lấy cô.

Có sự tham gia của Mạnh Diệp, tình thế đã đảo ngược ngay lập tức, con chim biến dị liên tục bị đánh trả, hơn một nửa lông của nó bị cháy xém.

Cuối cùng nó phải bỏ thức ăn vào miệng và bay đi.

"Rời khỏi nơi này trước đi, có lẽ nó sẽ quay về gọi đồng bạn. Chim biến dị thường xuất hiện theo đàn."

Sau lời nhắc nhở của Mạnh Diệp, mọi người nhanh chóng rời khỏi đây.

Khi tìm được nơi an toàn thì trời cũng đã gần tối nên họ chỉ cắm trại ở đây chờ bình minh ngày mai mới tiếp tục hành trình.

Khi bọn họ an toàn, Tiểu Huệ xông lên ôm Miêu Tuệ Tuệ trước, đôi mắt cô ấy hơi đỏ: "Tiêu Lan đã nói rằng cô đã cứu chúng tôi, nhưng may mắn là cô không sao, nếu không tôi sẽ hối hận cả đời.”

"Tôi không sao, tôi phải đi căn cứ làm chút chuyện, không cứu các cô, tôi cũng phải đi."Miêu Tuệ Tuệ vỗ vỗ bả vai của cô ấy.

Tiểu Huệ liếc nhìn Mạnh Diệp bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Thì ra cô đến thành phố V để tìm bạn trai của mình."

"Không phải..." Miêu Tuệ Tuệ đỏ mặt, vội vàng giải thích nói: "Chúng tôi là người ở chung trấn, anh ấy đi tìm tôi là bởi vì lo lắng cho tôi."

Tiểu Huệ ôm mặt: "Thật lãng mạn..."

Miêu Tuệ Tuệ: "..." Xem ra càng giải thích càng mê muội rồi!

Ngoài Tiểu Huệ và Tiểu Lan còn có ba người khác, một cô gái có khuôn mặt giống Tiểu Huệ, hình như em gái của cô ấy, và một nam một nữ khác.

Miêu Tuệ Tuệ đoán rất tốt, cô gái đó đúng là em ruột của Tiểu Huệ. Tiểu Huệ kéo cô bé đến trước mặt Miêu Tuệ Tuệ và giới thiệu với cô. Cô gái hơi ngại ngùng, cô bé có làn da ngăm đen và hơi gầy nhưng nụ cười của rất tỏa nắng, nhìn thì có thể biết ở tận thế này cô bé không phải chịu đựng quá nhiều.

"Con bé may mắn được gia nhập một đội, mọi người thấy con bé còn nhỏ nên chiếu cố và giúp đỡ nó rất nhiều. Hơn nữa dị năng của con bé cũng rất hữu dụng, cảm ơn trời đất, con bé đã không phải chịu đựng nhiều cho đến ngày hôm nay." Tiểu Huệ cảm động nói .

Hình như hai chị em hình như có quan hệ rất tốt, trong tay em gái có rất nhiều tinh hạch, đều đưa cho Tiểu Huệ quản lý.

Tiểu Lan đã có một chút phấn khích khi nhìn thấy Miêu Tuệ Tuệ, nhưng bây giờ cô ấy chỉ lắng nghe những lời của Tiểu Huệ.

Thấy vậy, Miêu Tuệ Tuệ biết rằng việc tìm kiếm người thân của cô ấy có thể không có kết quả, vì vậy cô không hỏi thêm gì nữa, thay đổi chủ đề khác.

Một người trong cặp đôi trong đội là em trai của Tiểu Huệ đang ở trong một căn cứ, họ đến Thành phố V để tìm rắn hổ mang biến dị cấp bảy, nọc độc của nó có thể bán được rất nhiều tinh hạch.

Phú quý hiểm trung cầu*, chỉ cần kiếm được một lọ nhỏ nọc độc, ít nhất nửa năm bọn họ không cần phải ra ngoài làm nhiệm vụ.

[*] 富贵险中求 Phú quý hiểm trung cầu: truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo.

Bình Luận (0)
Comment