Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 198 - Chương 198 - Mùa Đông

Chương 198 - Mùa đông
Chương 198 - Mùa đông

Người dân trấn nhỏ đã nhiều năm không ra ngoài trời vào mùa đông, cảm giác này khiến họ vô cùng luyến tiếc như thể trong giây lát trở về trước ngày tận thế.

Miêu Tuệ Tuệ xuyên qua đám đông đến cổng, ngập ngừng đưa bàn tay đeo găng ra.

Trong nháy mắt, xuyên qua chiếc găng tay dày cô có thể cảm nhận được cái lạnh cắt da cắt thịt. Miêu Tuệ Tuệ vội vàng thu tay lại, chiếc găng tay đã bị đóng thành băng, nếu không phải có hệ thống bảo vệ có thể cái tay này của cô đã bị phế rồi.

Cô khó khăn tháo găng tay ra, nhìn thấy chiếc găng tay rơi xuống đất rồi vỡ thành từng mảnh. Miêu Tuệ Tuệ sâu sắc hiểu được ý nghĩa câu không tìm đường chết thì sẽ không phải chết.

Người dân trấn chơi tuyết đã mệt nên hẹn gặp người thân, bạn bè đi ăn lẩu. Gọi một nồi lẩu nghi ngút khói, ngồi bên cửa sổ nhìn tuyết trắng bên ngoài, ăn đồ ăn ấm nóng, quả thực chỉ cần như này là đủ sung sướng rồi!

Miêu Tuệ Tuệ cũng đã đến nhà hàng lẩu, sau khi nâng cấp, nhà hàng lẩu đã trở thành ba tầng nhưng bây giờ nơi này vẫn chật kín người.

Miêu Tuệ Tuệ tìm một góc có ghế đôi, sau đó gọi rất nhiều món ăn mình thích.

Vừa mới gọi món, đã thấy Mạnh Diệp đi ngang qua cửa sổ, anh ấy đi về từ hướng khu huấn luyện. Miêu Tuệ Tuệ phát hiện ra anh ấy thực sự là một người có kỷ luật, bất kể trời mưa hay gió đều sẽ báo cáo đúng giờ.

Miêu Tuệ Tuệ gõ cửa sổ, bước chân của Mạnh Diệp dừng lại, quay người nhìn cô, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên một nụ cười.

Miêu Tuệ Tuệ chỉ vào nồi lẩu trước mặt và mời anh ấy vào ăn cùng nhau, Mạnh Diệp vui vẻ đồng ý, chuẩn bị về nhà thay quần áo rồi mới tới đây.

Khi Mạnh Diệp xuất hiện một lần nữa ở nhà hàng lẩu, anh ấy đã thay một bộ quần áo khác, mà nồi cũng vừa được mở ra, nó sủi bọt xong còn tỏa ra mùi thơm hấp dẫn.

Mạnh Diệp không nói nhiều, phần lớn là Miêu Tuệ Tuệ nói chuyện còn anh ấy sẽ trả lời, động tác gắp đồ ăn cho Miêu Tuệ Tuệ cũng không ngừng.

Cuối cùng, khi Miêu Tuệ Tuệ no đến mức không thể ăn được nữa thì anh ấy mới ăn hết các món còn lại.

Ăn lẩu xong, Miêu Tuệ Tuệ đeo một chiếc khăn quàng cổ dày rồi rời khỏi nhà hàng lẩu.

“Cảm ơn vì món lẩu, lần sau tôi sẽ đãi cô.” Mạnh Diệp nói.

Sau khi nói xong, anh ấy cúi đầu xuống và nhìn thấy bàn tay trống không đã hơi đỏ vì lạnh của Miêu Tuệ Tuệ.

“ Tại sao cô không đeo găng tay?” Mạnh Diệp khẽ cau mày.

Miêu Tuệ Tuệ giải thích ngắn gọn về chuyện chiếc găng tay của mình đang ở đâu: "...Không sao đâu, đi một chút là về đến nhà rồi."

Mạnh Diệp không nói lời nào cởi găng tay ra rồi đeo cho cô, hơi ấm còn sót lại trong đôi găng tay ngay lập tức bao bọc tay cô trong đó.

Cô nhìn xuống tay mình rồi nở một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt.

...

Đồng thời, những căn cứ khác thuê khách sạn con nhộng ở trấn nhỏ cũng sống rất thoải mái.

Trưởng căn cứ Tôn của căn cứ thành phố X đứng bên cửa sổ của khách sạn con nhộng, nhìn tuyết rơi dày đặc bên ngoài, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc, rất cảm kích vì quyết định của mình, giúp người trong căn cứ có được một chỗ an thân thoải mái như vậy.

Trước khi mùa đông đến, ông ta đã mua đủ thức ăn cho họ trong hai tháng từ máy bán hàng tự động. Ông ta quay lại thấy những người sống sót đang tụ tập thành ba hoặc năm người để trò chuyện, hoặc là vây quanh đại sảnh để xem Tivi.

Ai có thể ngờ rằng vào thời điểm này năm ngoái, họ vẫn đang co ro trong hầm trú ẩn tránh ráng, ăn đói mặc rét.

Ông ta ngày càng quyết tâm phải thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Miêu Tuệ Tuệ và trấn nhỏ.

Mà hai anh em Diệp Hoài Hà và Diệp Hoài Sơn lúc này cũng đang ngắm cảnh tuyết rơi và uống trà nóng, nụ cười trên mặt không hề giảm xuống.

Chu Tước và Huyền Vũ cũng chuyển đến khách sạn con nhộng cùng với những người từ căn cứ của họ. Khi mới chuyển đến, họ vẫn còn hơi sợ hãi, dù sao nơi này cũng do một xiên con nhộng nhỏ xíu bành trướng ra, nếu lỡ chọc vào đâu sợ rằng nơi này sẽ bị xì hơi trở lại hình dáng ban đầu mất.

Nhưng sau khi dọn vào ở, họ mới nhận ra rằng mình đã lo lắng thừa, đừng nói đến việc cào cấu, họ có chạy nhảy hay thậm chí dùng dao cào cũng không thể làm hỏng khách sạn con nhộng, nó mạnh đến mức không thể tưởng tượng được.

Bình Luận (0)
Comment