Ngày thứ hai, người mặc áo blouse trắng đi ra ngoài làm chút chuyện, còn người trợ lý phụ trách thu dọn đống hỗn độn, lại ngoài ý muốn nhìn thấy ghi chép thí nghiệm của thầy mình.
Vốn anh ta định trực tiếp cất nó đi, nhưng sự tò mò đã thôi thúc anh ta mở cuốn sách ra.
Càng đọc nội dung trong cuốn sổ, anh ta càng sốc, những ngón tay dần siết chặt lại, lồng ngực phập phồng dữ dội.
Giờ phút này người trợ lý thật sự cảm nhận được sự phản bội và lừa dối là như thế nào, còn có cả một cảm giác bất lực sâu sắc.
Đến giữa trưa, người mặc áo blouse trắng mang theo hai người sống sót đeo túi du lịch trở về. Biểu cảm điên cuồng và lạnh nhạt trước đó của người áo blouse trắng đã thay đổi, biểu cảm càng thêm nhiệt tình, thậm chí còn chia lương khô của mình và trợ lý cho họ.
"Cảm ơn, chúng tôi đã đi trong khu rừng này hai ngày rồi, cuối cùng cũng gặp được một người sống." Người sống sót vừa cắn lương khô vừa nói.
Mùa đông vừa qua, nhiệt độ còn chưa ấm lên hoàn toàn, ngọn lửa trước mặt tỏa ra hơi ấm, tay chân lạnh cóng của những người sống sót dần hồi phục. Họ chú ý tới bên kia có một người đàn ông vẫn luôn cúi đầu im lặng, vừa định hỏi cái gì thì đã cảm thấy đầu óc choáng váng, hai người cả tin cứ thế mà bất tỉnh.
“Nhanh lên, tiểu Trí, đối tượng thí nghiệm mới đã tới rồi. Hiện giờ tôi lập tức đi cải tiến dược tề để chúng ta chuẩn bị thí nghiệm lần thứ mười lăm.”
Lúc này đây người trợ lý không động đậy, vẫn ngồi ở nguyên tại chỗ như cũ.
“Tiểu Trí?” Người mặc áo blouse trắng nghi ngờ hỏi một tiếng.
Đột nhiên, một cuốn sổ ném tới trước mặt, đập vào chiếc áo khoác trắng của ông ta một cái.
Nhìn thấy hồ sơ thí nghiệm của chính mình, người mặc áo blouse trắng lập tức hiểu ra.
"Tiểu Trí, nghe tôi nói, những gì cậu thấy không phải tất cả…”
"Không phải cái gì? !" Người trợ lý vẫn luôn im lặng đột nhiên kêu to: “Thế nhưng tôi lại không biết người thầy của mình lại có dã tâm sớm như vậy, còn muốn tái sản xuất virus zombie! Căn bản là thầy không muốn nghiên cứu chế tạo vắc-xin phòng bệnh, những gì mà thầy vẫn luôn nghiên cứu chế tạo là virus! Thậm chí thầy còn muốn xây dựng một quân đoàn zombie! Thầy muốn cho cái thế giới này hoàn toàn huỷ diệt sao?
"Thầy ơi, thầy đã quên ý định học y ban đầu của mình rồi sao? Thế còn những gì thầy đã dạy tôi thì sao? Thầy nói rằng học y là vì lợi ích của nhân loại, để vượt qua những căn bệnh hiểm nghèo đó càng sớm càng tốt và để nhìn thấy nụ cười trên môi của bệnh nhân." khuôn mặt của bệnh nhân. Vậy hiện giờ thầy đang làm cái gì vậy! Thầy là đang giết người đó! Thầy là đồ phản bội nhân loại!”
Đối mặt với người trợ lý đang cực kỳ kích động trước mặt, người mặc áo blouse trắng cực kỳ bình tĩnh, thậm chí có chút không kiên nhẫn. Nhất thời, ánh mắt của ông ta rơi vào trên người hai người còn sống đang hôn mê, tựa hồ còn đang suy nghĩ về thí nghiệm lúc sau của mình.
Sự thờ ơ với tính mạng con người này khiến trợ lý thất vọng đến cực điểm, anh ta đi tới trước mặt người sống sót còn đang bất tỉnh, chặn hai người đó lại, thậm chí còn dựng lên một bức tường nước trước mặt bọn họ: “Thầy, hôm nay tôi sẽ không để thầy làm tổn thương bọn họ.”
"Tiểu Trí, cậu xác định muốn làm như vậy sao? Cậu nên nhớ, một khi chúng ta tạo ra thành công quân đoàn zombie thì có thể đi ngang ở thế giới này, chẳng sợ cái gì cả.” Người mặc áo blouse trắng thuyết phục trợ lý.
Nhưng trợ lý lại vô cùng kiên định khiến cho người mặc áo blouse trắng thu lại nụ cười trên mặt, trong mắt lộ ra vẻ lãnh đạm khiến trợ lý giật mình, đây không còn là người thầy mà anh ta biết nữa.
“Thầy ơi, thôi đi, chúng ta không thể cứ nghiên cứu những thí nghiệm đơn thuần như trước được sao?”
Người mặc áo blouse trắng cười lạnh một tiếng, trước mặt bọn họ đột nhiên bùng lên một ngọn lửa dữ dội, ngọn lửa trực tiếp xuyên thủng hàng rào nước của trợ lý
Cảm nhận được nóng như lửa đốt, trợ lý không khỏi mở to hai mắt: "Thầy không phải là dị năng giả hệ không gian sao?”
"Tôi đều đã nói hết rồi, cậu quá dễ mềm lòng. Tuy cậu ngoan ngoãn nhưng ngươi cũng là quả bom hẹn giờ lớn nhất trong quá trình thí nghiệm của tôi nên đương nhiên tôi phải chừa lại cho mình một đường lui. Kiếp sau cậu hãy nhớ lấy, làm người thì cần phải có tầm nhìn hơn, đừng mù quáng tin người khác."
Sau khi nói xong, trợ lý hoàn toàn bị bao vây bởi ngọn lửa cuồng nộ.
Lúc ngọn lửa bị dập tắt, chỉ còn lại một đống tro tàn.