Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 229 - Chương 229 - Diệt Trừ Virus Thấp Kém 1

Chương 229 - Diệt trừ virus thấp kém 1
Chương 229 - Diệt trừ virus thấp kém 1

Người mặc áo blouse trắng đứng đó nhìn một hồi rồi thở dài: “Lại phải tìm đối tượng thí nghiệm một lần nữa.”

Ông ta thu dọn đồ đạc rời khỏi hang động, khi một cơn gió thổi qua, những đống bụi trên mặt đất lập tức bị thổi bay.

Cùng lúc đó, cuối cùng Miêu Tuệ Tuệ cũng đến căn cứ ở Thành phố A. Theo ấn tượng thì đây là lần đầu tiên cô đến đây, nhưng cô đã nhìn thấy căn cứ này trong video cùng với Diệp Hoài Sơn và Diệp Hoài Hà.

Lúc cô đến nơi, vẫn còn những người sống sót đang dọn dẹp trên mặt đất, mùi máu tanh đọng lại trên chóp mũi cô một lúc lâu.

Diệp Hoài Hà nhìn thấy cô thì như nhìn thấy vị cứu tinh, anh ta sải bước tiến tới đón cô. Khi nhìn thấy đội ngũ y tế được trang bị đầy đủ sau lưng cô, anh ta càng vui mừng hơn.

“Trưởng trấn Miêu, tôi vẫn luôn chờ đợi cô." Diệp Hoài Hà nắm lấy tay của Miêu Tuệ Tuệ rồi bắt tay một cách lịch sự, sau đó kéo cô về phía trước: "Tiệc chào mừng trưởng trấn Miêu sẽ được tổ chức sau, bây giờ tình huống rất khẩn cấp rồi."

Miêu Tuệ Tuệ cũng tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó bị anh ta kéo đến bên ngoài một căn lều

Diệp Hoài Hà và Diệp Hoài Sơn lấy ra ba bộ quần áo bảo hộ vô trùng, đưa một bộ cho Miêu Tuệ Tuệ: “Này trưởng trấn, cô mặc vào đi. Ở bên trong có bệnh nhân truyền nhiễm, loại virus này có tốc độ lây nhiễm rất cao, lây lan qua không khí và máu. "

Miêu Tuệ Tuệ lắc đầu rồi giải thích đơn giản: "Không, tôi sẽ không bị nhiễm bệnh."

Diệp Hoài Sơn rút tay lại và nhìn Miêu Tuệ Tuệ với vẻ ngưỡng mộ, kể từ khi biết Miêu Tuệ Tuệ, họ đã nhìn thấy đủ loại điều kỳ diệu, thế nên sự việc này có vẻ bình thường hơn nhiều.

Đẩy ra bức màn nặng nề bên ngoài lều, Miêu Tuệ Tuệ phát hiện bên trong có thêm một lớp màn, thậm chí còn dày hơn và chặt hơn khiến cho nơi này bị chặn đến mức kín không kẽ hở, nên rất nhanh cô đã cảm thấy nóng.

Miêu Tuệ Tuệ nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn phát ra từ bên trong, mở màn vào bên trong, một mùi khó tả xông vào mặt cô.

Đội ngũ y tế phía sau Miêu Tuệ Tuệ cũng vào phòng một cách có trật tự.

Lúc này, một người sống sót trong số đó đột nhiên sưng phù toàn thân, thống khổ giãy chân, kêu không ra tiếng. Nháy mắt gân xanh trên người bắt đầu phát bạo, nhìn qua thì thấy giây tiếp theo có thể nó sẽ nổ mạnh.

Đội ngũ y tế lao ra, một bác sĩ người máy rất bình tĩnh lấy hộp y tế ra. Dùng đôi tay ngắn ngủn của mình nhanh chóng sắp xếp kim tiêm và thuốc vào hộp y tế, nghe thì có vẻ phức tạp nhưng bác sĩ người máy chỉ mất vài giây là hoàn thành.

Ngay lập tức, một cây kim cắm vào người sống sót đang sưng tấy, nháy mắt làn da sắp nổ tung của người sống sót đã biến mất, thậm chí sự đau đớn cũng giảm đi rất nhiều. Bác sĩ người máy lại làm theo quy trình tương tự, kim tiêm và thuốc mới đã sẵn sàng để tiêm vào người sống sót một lần nữa, ngay cả những tiếng rên rỉ đau đớn cũng biến mất.

Người sống sót không thể tin nổi nhìn đôi bàn tay vừa rồi còn sưng tấy của mình, sự đau đớn trên người cũng biến mất, phảng phất lúc sắp chết bị linh hồn kéo đến chỉ là một giấc mộng.

Mà bác sĩ người máy bên cạnh đã đi điều trị cho bệnh nhân tiếp theo.

Anh em Diệp Hoài Hà và Diệp Hoài Sơn nhìn nhau mừng rỡ như điên, cuối cùng cũng buông bỏ được sự lo lắng bấy lâu nay.

Sau những thao tác nhanh chóng của bác sĩ người máy, tất cả những người trong lều đã trở lại hình dáng bình thường.

Khi một bệnh nhân mới được đưa vào, thấy một màn như vậy thì sửng sốt đến ngây người. Người sống sót mặc quần áo bảo hộ trước đó còn nhìn thấy những người trong phòng này vẫn kêu rên khốn khổ nhưng hiện tại lại còn nói chuyện phiếm với nhau, thậm chí trên mặt còn nở nụ cười nhẹ nhàng.

“Chuyện gì… chuyện gì đang xảy ra thế này?” Những người sống sót đều sửng sốt, ngay cả bệnh nhân còn đang rên rỉ đau đớn cũng không khỏi ngẩng đầu lên.

“Người bệnh mới à? Vậy nghĩa là bây giờ dịch bệnh vẫn đang lây lan đúng không?” Diệp Hoài Sơn nhíu mày, “Mau đưa người đặt trên giường bệnh để bác sĩ do trưởng trấn Miêu Tuệ Tuệ đến chữa bệnh.”

Những người sống sót lúc này mới chú ý tới nơi này có thêm một người và một đội người máy, bọn họ rất quen thuộc đối với trưởng trấn Miêu. Cho dù chưa gặp qua cô ấy nhưng đã nhận rất nhiều ân huệ của trấn nhỏ, cho dù là máy bán hàng tự động hay tàu hoả, tất cả đều là công nghệ cao mà bọn họ không có cách nào tưởng tượng ra được. Vừa nghe đến trưởng trấn Miêu, bọn họ đều tràn đầy hy vọng .

Bình Luận (0)
Comment