Bác sĩ người máy thực sự không phụ kỳ vọng của mọi người, chỉ cần đưa bệnh nhân đến đây là chữa khỏi hết.
Một nửa số bác sĩ ở lại đây để điều trị cho bệnh nhân, nửa còn lại hội ý với Miêu Tuệ Tuệ muốn mang theo một số bình xịt ra ngoài để khử trùng toàn bộ căn cứ.
"Người máy nói căn cứ này còn có rất nhiều virus, nếu như không diệt sạch mầm bệnh, người nhiễm bệnh sẽ không ngừng xuất hiện. Trước tiên, bọn họ cần khử trùng toàn bộ căn cứ, phiền mọi người thông tri những người sống sót phối hợp."
Diệp Hoài Hà vội vàng gật đầu: "Hợp tác, nhất định hợp tác."
Nói xong, anh ta chạy ra ngoài, để lại Diệp Hoài Sơn ở đây để xem có gì cần giúp đỡ không.
Miêu Tuệ Tuệ ở trong lều cũng không giúp được gì, vì vậy cô đã mang theo súng khử trùng và Diệp Hoài Sơn, cùng nhau ra ngoài hỗ trợ khử trùng.
Mùi hăng hắc của thuốc khử trùng lập tức lan tỏa khắp căn cứ.
Sau nửa ngày trôi qua, virus trong căn cứ ở thành phố A cuối cùng đã được kiểm soát và không có bệnh nhân mới nào được sinh ra.
Những bệnh nhân trước đó cuối cùng cũng ra khỏi lều, người thân của họ vẫn đang nóng lòng chờ đợi tin tức. Thật ra trong lòng họ đã hết hy vọng, không ngờ lại thấy người thân bước ra khỏi lều, cái cảm giác mất rồi tìm lại như này rất khó để hình dung. Miêu Tuệ Tuệ nhìn họ bay qua, ôm và khóc với người thân của mình khiến cô nhịn được đỏ hốc mắt, nháy mắt cảm thấy những gì mình làm đều có ý nghĩa rất lớn.
Diệp Hoài Hà và Diệp Hoài Sơn cũng mỉm cười nhẹ nhõm với quầng thâm dưới mắt.
Bọn họ định tiếp đãi Miêu Tuệ Tuệ, nhưng Miêu Tuệ Tuệ từ chối. Bây giờ tình thế nguy cấp như vậy, cô phải chạy đến căn cứ tiếp theo, nếu chậm trễ, không biết sẽ có bao nhiêu người bị virus giết chết.
Sau khi Miêu Tuệ Tuệ rời đi, ngay lập tức Diệp Hoài Hà tăng cường kiểm soát căn cứ. Liên tục nhấn mạnh với những người sống sót trong căn cứ rằng không được tin những lời đồn đại bên ngoài, không phải tin tức của chính phủ thì tuyệt đối không được tin.
Bây giờ họ chỉ cần đợi trấn nhỏ Hy Vọng phát triển vắc-xin virus zombie phòng bênhh, trời mới biết được khi nghe tin Miêu Tuệ Tuệ nói sắp tới trấn nhỏ Hy Vọng sẽ có vắc-xin phòng bệnh thì họ vui đến mức nào.
Miêu Tuệ Tuệ bắt xe tốc hành rồi nhanh chóng đi đến một căn cứ khác ở Thành phố Z.
Nơi này còn thê thảm hơn cả thành phố A. Sau khi bác sĩ người máy kiểm tra thì phát hiện virus đã lây lan khắp căn cứ.
Nơi nơi đều là người sống sót bị sưng tấy nằm la hét đau đớn khắp nơi. Còn chưa tiến vào căn cứ mà cô đã thấy một người còn sống sờ sờ ở trước mặt mình nổ thành thịt nát, điều này mang lại cho cô sự kích thích giác quan rất lớn.
“Trưởng trấn Miêu? Trưởng trấn Miêu đúng không?” Một giọng nói yếu ớt vang lên.
Trưởng trấn Miêu nhìn thấy một người sống sót bị sưng tấy ở cổng giọng nói có chút quen thuộc.
“Đây là trưởng căn cứ sao?” Miêu Tuệ Tuệ nhìn một hồi lâu mới nhận ra được người đang dị dạng này nên không khỏi kinh ngạc kêu lên.
Trước đây cô đã từng gặp trưởng căn cứ thành phố Z, ông ta tới trấn nhỏ thuê khách sạn con nhộng, đến thời hạn trả cũng trả lại luôn. Mà Miêu Tuệ Tuệ có ấn tượng sâu sắc với ông ta, đó là một người đàn ông trung niên có tính cách tốt và hay cười.
“Trưởng trấn Miêu, nhanh nhanh…cứu cứu người sống sót trong căn cứ. Bây giờ tôi đã không được nữa rồi….Sau này, phiền cô thay tôi cứu giúp bọn họ.” Trưởng căn cứ dùng một chút sức lực cuối cùng, cắn răng chịu cơn đau phân liệt vẫn luôn hành hạ mà nói với Miêu Tuệ Tuệ.
“Ông đừng lo lắng, bọn họ sẽ được cứu mà cả ông cũng vậy.” Vừa dứt lời, người máy sau lưng cô dùng hai chân ngắn ngủn nhanh chóng chạy vòng quanh căn cứ.
Bên cạnh trưởng căn cứ còn có một bác sĩ người máy, chỉ sau hai lần tiêm mà trưởng căn cứ cảm thấy cơn đau xé rách nháy mắt đã thuyên giảm rất nhiều.
Đôi mắt vốn tuyệt vọng của trưởng căn cứ sáng lên, ông ta nhìn Miêu Tuệ Tuệ như thể đang nhìn thấy vị cứu tinh.
"Đội một đi bên trái, đội thứ hai đi bên phải, mỗi bệnh nhân đều phải được chữa trị." Dưới sự sắp xếp ổn thỏa của Miêu Tuệ Tuệ, việc chữa trị cũng được tiến hành một cách có trình tự. Người bị bệnh nặng thì được chữa trước còn người bị nhẹ thì chữa sau, không cho phép bất kỳ người nào phải chết dưới mí mặt của họ.