Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 233 - Chương 233 - Thí Nghiệm Kinh Khủng

Chương 233 - Thí nghiệm kinh khủng
Chương 233 - Thí nghiệm kinh khủng

Chu Thuỷ chỉ muốn đưa em trai mình đi nên không còn cách nào khác ngoài việc bước vào nơi mà mình cảm thấy nguy hiểm này.

Vừa bước vào, cậu ta đã cảm giác sau lưng có một trận gió mạnh thổi tới. Cậu ta đã sớm chuẩn bị sẵn, vội vàng tránh đi.

Nhưng căn phòng tối đen như mực, ảnh hưởng rất nhiều đến tầm nhìn của cậu ta. Cuối cùng cậu cũng tìm được đường, không may thay lại rơi vào trạng thái hôn mê.

Đến khi Chu Thuỷ tỉnh lại một lần nữa thì mình đã nằm ở một căn phòng tối tăm chỉ có một ngọn nến loé sáng, tay chân của cậu đều bị chói trặt.

Nhìn quanh phòng thì cậu thấy được em trai cũng đang bị trói giống mình.

Không chỉ có em trai cậu, mà còn có mấy đứa trẻ trong thôn. Lúc này, chúng đều ngã xuống một bên, không biết còn sống hay đã chết.

Mà dưới ánh đèn mờ ảo cách đó không xa, bác sĩ Cẩu đang dùng mấy ống nghiệm thủy tinh pha chế thuốc, lẩm bẩm nói: “Cái này cần phải thêm nhiều hơn, còn phải tăng liều lượng của thuốc kích thích. Tiểu Trí, cậu giúp một tay đi."

Giọng nói đột ngột dừng lại, thật lâu sau, bác sĩ Cẩu lại nói: "Tôi quên mất, Tiểu Trí đã không còn trên đời rồi, chậc chậc, thật sự là không tiện."

Chu Thủy không dám nói chuyện, lặng lẽ đi về phía em trai. Có lẽ giáo sư Cẩu quá chăm chú vào thí nghiệm của mình, mãi đến khi Chu Thủy đi đến bên cạnh em trai mới phát hiện.

Vũ khí trên người Chu Thủy đã bị lấy đi, cũng may mắn cậu ta có thói quen giữ một cái dao nhỏ do mình mài giũa quanh năm ở bên người. Cậu ta lặng lẽ sờ thử, may mắn nó không bị lấy đi.

Chu Thủy khó khăn rút dao ra, vừa định cắt đứt sợi dây thừng trong tay nhưng người mặc áo blouse bên kia đã có động tác.

Chu Thuỷ nhanh chóng ngã sang một bên giả vờ bất tỉnh.

Người mặc áo blouse trắng đi về phía họ, tuỳ ý chọn một đứa trẻ sau đó kéo nó đến băng ghế thử nghiệm tạm thời của mình.

Chu Thủy nhìn ông ta lấy thuốc ra, trong lòng rất lo lắng, nhưng hai tay bị trói của cậu rất cứng, lại tự cắt vào tay mình mấy lần, cho nên chỉ có thể nhìn bác sĩ Cẩu tiêm thuốc cho đứa trẻ.

Sau khi tiêm không lâu, đứa trẻ vốn đang nằm yên lặng trên mặt đất đột nhiên cuộn tròn thành một quả bóng, còn phát ra một tiếng gầm có vẻ như đang vô cùng đau đớn khiến Chu Thủy sợ hãi run lên.

Bởi vì đây không còn là âm thanh mà người bình thường có thể hét ra được.

Chu Thuỷ có quen biết cậu bé đó, bọn họ ở chung một căn lều. Bình thường cậu bé rất nghịch ngợm nhưng bản tính không xấu, trước đây cậu bé còn giúp em trai Chu Thành xua đuổi những đứa trẻ xấu bắt nạt.

Chu Thủy nắm chặt nắm đấm, hai mắt đỏ hoe.

Cậu bé dùng móng tay cào mạnh xuống đất cho đến khi có những vết máu xuất hiện trên mặt đất.

Cậu bé đột nhiên quay người, đối mặt với Chu Thuỷ ở bên cạnh. Chu Thủy có thể nhìn thấy những đường gân nổi lên và những ngón tay rớm máu trên khuôn mặt đỏ bừng vì đau của cậu bé.

Chu Thủy liếc cậu bé một cái, sau đó nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa.

Thẳng đến khi trước mặt không còn động tĩnh gì nữa thì Chu Thuỷ mới dám mở mắt ra.

Cậu bé kia đã chết trước mặt cậu, trong mắt không còn ánh sáng gì nữa.

Đôi mắt của Chu Thuỷ đầy nước mắt, đến lúc này sự căm ghét của cậu ta đối với bác sĩ Cẩu lên đến cực điểm.

Ngay sau đó, cậu nhận thấy cơ thể của cậu bé đang di chuyển.

Cậu bé vừa chết bây giờ lại chầm chậm đứng lên một cách cứng đờ và quỷ dị, trong miệng phát ra tiếng gầm rống.

Zombie! Chu Thuỷ kinh hãi, nơi này đã xuất hiện zombie sợ rằng không ai trong số họ có thể sống sót nữa.

Cậu đẩy nhanh tiến độ trong tay, cuối cùng vất vả cũng được đền đáp. Dây thừng đã bị cắt, tay cậu được tự do nhưng cậu không dám hành động thiếu suy nghĩ. Chỉ có thể tận dụng căn phòng tối om để yên lặng cắt dây cho em trai và những người bên cạnh

Đôi mắt của bác sĩ Cẩu hoàn toàn bị cậu bé biến thành zombie hấp dẫn, ông ta còn đang ghi chép gì đó vào sổ tay và trong mắt tỏa ra sự phấn khích nhàn nhạt.

Cậu bé không bị nổ tung như những lần trước, bác sĩ Cẩu vui vẻ hơn và bắt đầu đưa ra cho cậu bé một số chỉ dẫn đơn giản.

"Quay người lại! Tiến lên một bước nhỏ!"

Cậu bé zombie đứng sững sờ tại chỗ vài giây, mới xoay người tiến thêm một bước về phía trước.

Hành động nhỏ này khiến bác sĩ Cẩu vui vẻ hồi lâu: "Đúng vậy! Chính là như vậy, đúng là một cậu bé ngoan ngoãn!"

Vừa dứt lời, giây tiếp theo cậu bé nổ tung mà không có dấu hiệu nào khiến cho máu lạnh phun khắp túp lều.

Bác sĩ Cẩu đứng đó một lúc lâu rồi mới phủi hết đồ đạc trên bàn xuống đất.

"Vấn đề ở đâu? Vấn đề ở đâu?!" Bác sĩ Cẩu giận dữ gầm lên.

Lúc này, sợi dây thừng trên người Chu Thủy đã được cởi ra, em trai Chu Thành cùng những đứa trẻ khác lần lượt tỉnh lại.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, bọn nhỏ đến phát khóc.

Bình Luận (0)
Comment