Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 55 - Chương 55 - Cướp Đoạt Dị Năng 2

Chương 55 - Cướp đoạt dị năng 2
Chương 55 - Cướp đoạt dị năng 2

"Bắt tất cả những kẻ gây rối này, và đừng để chúng ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của người dân thị trấn." Miêu Tuệ Tuệ không muốn nói nhảm với họ nữa, nhanh chóng đưa ra chỉ thị cho người máy bảo an.

Người máy bảo an nhận được chỉ thị từ trưởng trấn, đôi chân ngắn bắt đầu di chuyển và đi đến trước mặt Anh Ngưu và nhóm người của hắn ta.

Anh Ngưu cười khẩy, hắn ta từng nghe Lữ Lâm nhắc đến người máy trong thị trấn, nhưng hắn ta không coi trọng bọn nó, chỉ nghĩ bọn nó là hàng thải của một công ty công nghệ trước khi tận thế đến. Có lẽ nó được dùng để tiếp khách hoặc đơn giản để nói chuyện với con người. Loại người máy làm gì cũng phải nhận chỉ thị của con người như này có gì đáng sợ.

Ngay tại thời điểm bọn họ định vung vũ khí trong tay ra, người máy giơ bàn tay tròn trịa không ngón tay lên, phát ra vài tiếng vang lanh tanh, trước mặt bọn họ xuất hiện mấy cái đao lớn, kiếm gỗ và ống phóng tên lửa.

Người máy mũm mĩm ngay lập tức trở nên cực kỳ hung dữ.

Một đống kiếm gỗ cùng với ống phóng tên lửa đối diện với nhóm người Anh Ngưu khiến cho nụ cười vốn vô cùng tự nhiên của bọn họ đã biến mất.

Mười phút sau, trên mặt đất toàn là người đã bị đánh đập bầm dập, tay chân còn bị trói lại trong đó còn bao gồm cả bác gái Chu.

Anh Ngưu bị đánh nặng nhất, kiểu tóc hiện đại đã bị cạo trọc vài đường, hoàn toàn không còn vẻ kiêu ngạo trước đây.

Miệng Tô Thanh Thanh kinh ngạc đến mức không khép lại được, sống ở trấn nhỏ như này cảm giác cực kì an toàn nha.

Bác gái Chu nằm trên mặt đất, nước mắt ròng ròng, ôm mặt heo khóc: “ Tôi lớn tuổi như vậy làm sao chịu nổi sự tra tấn như này.”

“ Lúc này thời điểm bà bán đứng trấn nhỏ làm sao mà không thấy bà nổi lên chút lương tâm nào vậy?” Miêu Tuệ Tuệ không chút khách khí nói.

Bác gái Chu cứng họng, làm sao mà bà ta biết được trấn nhỏ lại lợi hại như vậy, ngay cả ác bá cũng không sợ.

Mấy người trấn dân khác thấy một màn này liền sôi nổi tiến lên dò hỏi.

Lúc này trong lòng Miêu Tuệ Tuệ không hề sợ hãi, chân không run nữa, tay vung lên: “ Đây là những phần tử bạo lực gây hại đến trấn nhỏ, mọi người yên tâm, trấn nhỏ sẽ bảo vệ sự an toàn của mọi người, mấy việc này sẽ không ảnh hưởng đến việc sinh hoạt hằng ngày của mọi người đâu.”

Trên mặt đất còn rơi rụng rất nhiều số vũ khí do nhóm Anh Ngưu mang đến, trong miệng Anh Ngưu không ngừng chửi rủa, đại khái nói rằng chờ hắn ta khỏi sẽ giết hết toàn bộ người trong trấn nhỏ.”

Không biết tại sao, sau khi bị người máy trói buộc, không thể sử dụng siêu năng lực được, điều này khiến nhóm Anh Ngưu càng thêm hoảng sợ.

"Hắn. . . " Trần Húc đang ở trong nhà dưỡng thương nghe thấy động tĩnh cũng đi ra, nhìn thấy Anh Ngưu, sắc mặt có chút khó coi, chần chờ nói.

"Cái gì? Anh biết hắn ta sao?"Miêu Tuệ Tuệ hỏi.

"Hắn ở cùng căn cứ với bọn tôi, là cánh tay phải đắc lực của lão đại căn cứ, giúp tên lão đại làm rất nhiều chuyện trái đạo đức." Trần Húc đơn giản giải thích.

Lúc này, anh Ngưu cũng nhìn thấy Trần Húc, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, giây tiếp theo vì đau mà vặn vẹo.

Sắc mặt của Trần Húc có chút ngưng trọng , trong lòng thầm suy đoán về điều không tốt lắm.

Tất cả những người trong nhóm đều đã phải đền tội, chỉ còn lại chiếc xe bán tải đậu trước cổng thị trấn.

Khi Miêu Tuệ Tuệ mang người máy bảo vệ tới để kiểm tra xem còn có đồng phạm nào không, một chiếc hộp lớn trong cốp xe đột nhiên di chuyển, Miêu Tuệ Tuệ giật mình, vội vàng bảo người máy bảo an nhấc chiếc hộp xuống.

Chiếc hộp vừa được mở ra, theo bản Miêu Tuệ Tuệ năng lùi lại một bước, sợ có sinh vật biến dị nào đó chui ra khỏi hộp.

Nhưng đợi một hồi, bên trong cũng không có động tĩnh gì, Miêu Tuệ Tuệ mạnh dạn tiến lên kiểm tra.

Trong hộp không có dị thú, cũng không có bất kỳ vũ khí sát thương nào, chỉ có một người đàn ông người bê bết máu cuộn tròn bên trong.

Miêu Tuệ Tuệ rất bất ngờ và nhanh chóng yêu cầu người máy nhấc người đó ra và đưa anh ta đến phòng khám Hy vọng.

Bình Luận (0)
Comment