Chương 1186
Chuyện Gia Đình (2)
Từ nhan sắc của Trần Nặc và Trần Tiểu Diệp có thể thấy, Âu Tú Hoa trông rất đẹp.
Tuy rằng nửa đời trước gập ghềnh, không gặp được người tốt, còn từng ngồi tù. Dung nhan tiều tụy hơn rất nhiều, ngoài bốn mươi tuổi, đã có tóc bạc, nhưng sau khi ra tù cuộc sống ổn định, khí sắc cũng dần dần tốt hơn một chút.
Hầu Trường Vỹ đối với Âu Tú Hoa thật sự như nhìn hạt châu trong mắt.
Cũng chưa tới mức là trân quý, nhưng tuyệt đối không tính là tầm thường.
Chính là ngày đó ở đơn vị, thấy người phụ nữ này nghỉ ngơi, tuy mặc quần áo lao công, nhưng quần áo lại được giặt sạch sẽ, bao tay chỉnh tề, còn dùng dây thừng buộc tóc lại.
Buổi chiều hôm đó, góc nghiêng khuôn mặt trứng ngỗng kia, trực tiếp bắn xuyên qua trái tim của Hầu Trường Vỹ.
Sau đó liền lưu tâm, cũng vụng trộm hỏi thăm tình huống của Âu Tú Hoa.
Một nữ người phụ nữ, nửa đời trước gặp người không tốt, kết hôn hai lần, hai người đàn ông kia đều là cặn bã.
Cuối cùng còn bị hại ngồi tù.
Hiện tại một người mang theo hai đứa con của hai người chồng cũ, sinh hoạt qua ngày.
Có lẽ hẳn là rất gian khổ.
Hầu Trường Vỹ khi còn trẻ từng đọc sách, từ xưa đều nói qua hồng nhan họa thủy.
Hắn liền nghĩ a, dựa theo bộ dáng này của Âu Tú Hoa, hiện tại đều dễ nhìn như vậy, lúc còn trẻ nhất định càng đẹp, tuyệt đối có thể xem như "họa thủy".
Nhưng họa thủy này, làm thế nào lại khiến cho mình động tâm a?
Bình thường cũng để ý tới tình huống của Âu Tú Hoa.
Nhân phẩm của người phụ nữ này không tệ. Làm việc cẩn thận và nghiêm túc, không bao giờ lười biếng, mỗi lần phân chia công việc, cũng không kén cá chọn canh, chuyện gì cũng đều làm rất cẩn thận. Mỗi lần phân chia khu vực, phần của cô đều luôn được kiểm tra là sạch sẽ nhất và ít có khiếu nại nhất.
Trong đơn vị cũng không tranh không giành - điểm đặc biệt duy nhất là trong nhà có hai đứa trẻ cần chăm sóc, bình thường khi chuyển ca, vẫn luôn phải tìm đồng nghiệp thay ca cho thuận tiện hơn.
Mà cô cũng chưa từng vô đổi ca, những đồng nghiệp đồng ý đổi ca với cô, bình thường trong công việc, cô đều sẽ giúp đỡ một ít.
Cách ăn mặc rất đơn giản, mỗi ngày đi xe đạp qua lại, hè nóng đông lạnh đều như nhau.
Chưa bao giờ thấy qua cô ấy mang bất kỳ món đồ trang sức nào.
Mối quan hệ với đồng nghiệp cũng tốt.
Chính là loại vừa vặn, không tốt quá cũng không xấu xa, tất cả mọi người cô đều đối xử bình đằng. Mà cô cũng chưa từng cùng đám đông nhiều chuyện, cũng chưa từng lén lút nói xấu chuyện Trương gia hay Lý gia gì đó.
Nhìn ra được, là một người phụ nữ an phận, hơn nữa còn là một người sống qua ngày.
Tâm Hầu Trường Vỹ, nóng lên.
Điều quan trọng nhất…
Âu Tú Hoa có hai đứa con.
Hầu Trường Vỹ bỗng nhiên cảm thấy, cái này trực tiếp đem khúc mắc lớn nhất trong lòng mình bỏ đi.
Mình không thể giúp cho người phụ nữ bên cạnh mình có con, cho nên không muốn hại người ta. Nhưng vấn đề này ở chỗ của Âu Tú Hoa, lại tựa hồ cũng không phải vấn đề.
Cảm quan của Hầu Trường Vỹ đối với Âu Tú Hoa rất đơn giản, là chữ: Thích.
Không phải là loại tâm lý bố thí từ trên cao: Ngươi từng ngồi tù, người từng kết hôn hai lần, ngươi mang theo hai gánh nặng.
Không phải vậy.
Chỉ là thích.
Chính là như vậy, lúc đi làm, có thể ngẫu nhiên gặp mặt cô ấy, trong lòng không hiểu sao lại vui vẻ một chút.
Ngẫu nhiên gặp mặt, gật đầu chào hỏi, nghe thấy Âu Tú Hoa khách khí hô mình một tiếng "Hầu tiền bối"
—— Những lời này sao lại dễ nghe đến vậy?
Sau đó, Hầu Trường Vỹ bắt đầu hành động.
Lão Hầu chưa từng theo đuổi phụ nữ, nhưng ít nhất cũng từng trải qua tuổi trẻ. Cái khác có thể không hiểu, nhưng vẫn biết được hai điều:
Tay chân siêng năng, miệng chịu khó.
Ngày thường, mỗi ngày đều tìm cơ hội cùng Âu Tú Hoa gặp mặt mấy lần ở đơn vị, sau khi quen thuộc, cũng ngẫu nhiên có thể khách khí nói chuyện phiếm vài câu.
Ngoài miệng, cũng có thể khách khí nói thêm vài câu quan tâm như đồng nghiệp, hỏi thăm một ít chuyện nhàn rỗi không quá nhạy cảm trong cuộc sống gia đình đối phương.
Còn về hành động, cũng chính là gặp mặt, hỗ trợ xách một số thứ, khiên một ít vật nặng.
Sau đó, vào lúc tan tầm cố ý tình cờ gặp mặt, liền "thuận đường" lái xe chở đối phương một đoạn.
Sau đó, liền nghe nói, trong nhà Âu Tú Hoa xảy ra chuyện.
Người ta nói con trai lớn của cô đã bị mất tích.
Cụ thể chuyện gì, không rõ ràng lắm. Trong đơn vị cũng không có ai rõ, chỉ là nghe nói.
Thời gian đó trạng thái của Âu Tú Hoa phi thường không tốt, xin nghỉ rất nhiều lần. Sau đó lúc đến làm việc, cũng tiều tụy rất nhiều, mỗi ngày đều đỏ mắt, lời nói cũng ít đi, chỉ là làm việc một cách chán nản.
Lão Hầu gặp phải, có đôi khi sẽ hỗ trợ giúp đỡ, hỗ trợ chạy chân gì đó.
Vào mùa đông, lúc mình vận chuyển đồ đạc, cũng lén nhét thêm hai đôi găng tay cho cô.
Vào mùa hè, khi nhìn thấy cô làm việc, cũng bỏ lại một chai nước và rời đi.
Lúc nghỉ ngơi ăn cơm, cũng cầm một hộp cơm tiến lại gần, làm bộ tán gẫu ngồi ăn cùng nhau, sau đó nói mình đau dạ dày, đem một chén thịt bò sốt mà mình cô ý từ nhà mang theo, đem một nửa dời đến trong hộp cơm của Âu Tú Hoa.
Và cứ như thế.
Hầu Trường Vỹ cảm thấy mình làm thật cẩn thận.
Nhưng Âu Tú Hoa cũng không ngốc.
Lúc còn trẻ, cô trông đẹp như một bông hoa, một bông hoa tựa xa tựa gần.
Bao nhiêu người đàn ông từng đuổi theo, từng lấy lòng cô.
Sau đó cha Trần Nặc bỏ chạy, trong nhà chỉ có một người phụ nữ mang theo một đứa nhỏ sinh hoạt, cũng không phải không có người đàn ông nào đánh qua chủ ý xấu.
Âu Tú Hoa ngăn cản qua vô số ruồi nhặng.
Cũng thấy qua vô số trong tối trong sáng âm thầm lấy lòng.
Hầu Trường Vỹ cho rằng mình thật cẩn thận cùng che dấu rất tốt, ở trong mắt Âu Tú Hoa, kỳ thật là một loại mộc mạc vụng về của một người thành thật.