Chương 1533
Có Hương Vị Tình Người (3)
"Ăn cơm?"
Tối hôm đó, sau khi Hầu Trường Vĩ nhận được điện thoại của Âu Tú Hoa, lập tức có chút giật mình, nhưng sau đó lại vui vẻ trở lại: "Cái này… Thật sự?"
Đầu bên kia điện thoại, thanh âm của Âu Tú Hoa cũng có chút chột dạ: "Lúc đầu ta cũng không nghĩ sẽ nhanh như thế… Nhưng mà, đêm nay con trai ta trông thấy ngươi đưa ta trở về, cái kia… Còn có, ngươi biết, tình huống trong nhà ta có chút đặc thù, tuổi con gái ta cũng dần dần trưởng thành, cũng sẽ có ký ức tuổi thơ.
Con trai ta cũng khuyên ta, muốn để Tiểu Diệp Tử làm quen với ngươi, tốt nhất nên sớm một chút để ngươi có thể tiếp xúc với đứa bé nhiều hơn, bồi dưỡng ra quá trình làm quen. Cho nên…"
Nói đến đây, Âu Tú Hoa tựa hồ có chút thấp thỏm: "Ngươi, có phải ngươi cảm thấy quá đột ngột hay không, nếu như ngươi cảm thấy quá sớm mà nói, cũng có thể lại chờ thêm một chút…"
"Không! ! Không còn sớm! ! ! Không đột ngột! ! Ta không có vấn đề a! !"
Hầu Trường Vĩ nắm điện thoại hưng phấn nhảy cẩng lên, vội vàng nói: "Đừng đừng đừng, đừng lại đợi nữa! Ta cũng cảm thấy chuyện này, nên triển khai sớm một chút để bọn nhỏ tiếp nhận, có quá trình làm quen, lời này rất có đạo lý a!
Ăn cơm… Ăn cơm… Hay là ngày mai a? Ngày mai ta vừa vặn có thể sớm tan tầm. Ngươi thì sao?… Ngày mai tìm người chuyển ca, chúng ta cùng nhau chuẩn bị một chút, ngươi xem, ta còn có thể đi mua chút đồ ăn trước, buổi tối ta sẽ tự tay làm hai món sở trường.
Ai đúng rồi, con gái ngươi có phải thích ăn cá hay không?
Con trai của ngươi thích ăn cái gì?
A còn có, dù sao cũng phải mang một chút gì đó cho đứa nhỏ, ta muốn mua cho Tiểu Diệp Tử hộp đựng bút mới, còn có một bộ bút màu nước… Chẳng phải ngươi đã nói Tiểu Diệp Tử thích vẽ tranh sao.
Con trai của ngươi thì hơi khó hơn chút… Hắn đều lên cấp ba rồi đúng không?
Ngươi nói hay là mua cho hắn cái điều khiển ô tô, cái loại bốn bánh kia… Có thể quá trẻ con hay không? Ai… Ta…"
"Đừng! Đừng lãng phí tiền, trong nhà cũng không thiếu gì." Âu Tú Hoa dở khóc dở cười nhanh chóng ngăn cản: "Đừng tiêu vào những cái này, uổng tiền a!"
Điều khiển ô tô? ?
Ngươi gặp qua ai một năm kiếm tám ngàn vạn, còn chơi điều khiển ô tô sao?
"Ngày mai, chúng ta đi mua đồ ăn, buổi tối lại ở nhà dùng bữa là được, mấy chuyện khác thực sự không cần." Âu Tú Hoa liên tục dặn dò một phen.
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Hầu Trường Vĩ lại vui vẻ vò đầu bứt tai, một đêm mất ngủ, cứ ngủ được một hồi rồi lại tỉnh giấc.
Lúc bình mình, đều không cảm thấy buồn ngue, ngược lại cảm thấy tinh thần phấn chấn gấp trăm lần.
Sáng sớm ngày thứ hai, Âu Tú Hoa cùng Trần Nặc nói chuyện ăn cơm, Trần Nặc đồng ý một tiếng.
Tựa hồ Âu Tú Hoa còn có có chút xấu hổ, mượn cớ nhanh chóng tới trướng, liền mang theo Tiểu Diệp Tử rời nhà.
Lúc chiều, Trần Nặc tính toán thời gian, ước chừng lúc bốn giờ, mang theo Lộc Tế Tế cùng nhau ra ngoài đón Tiểu Diệp Tử tan học, lúc ba người về đến nhà, đứng ngoài cửa cũng nghe thấy thanh âm bên trong.
Trần Nặc cố ý không ngăn cản Lộc Tế Tế tự mình mở cửa cử động, mà chỉ vỗ nhẹ nhẹ vài cái lên cửa.
Rất nhanh, cửa phòng mở ra, bên trong có một người đàn ông trung niên đang đứng, chính là Hầu Trường Vĩ.
Hầu Trường Vĩ ăn mặc cực kỳ năng động, nhìn ra được… hôm nay mới cắt tóc, để tóc ngắn trông rất có tinh thần.
Mặc một chiếc áo sơ mi trắng với tay áo xắn lên đến khuỷu tay, bên dưới là một chiếc quần dài màu xanh đen.
Hai tay còn dính nước, tất nhiên là mới vừa bận rộn ở trong phòng bếp.
Mở cửa, rõ ràng trong ánh mắt Hầu Trường Vĩ hiện lên một vẻ khẩn trương, lại hít một hơi thật sâu, ra vẻ nhẹ nhõm cười nói: "Trần Nặc trở về rồi? Xin chào! Ta là…"
"Chào Hầu gia." Trần Nặc cười tủm tỉm chào hỏi.
Thần sắc Lộc Tế Tế bình tĩnh: "Hầu tiên sinh, xin chào."
Hầu Trường Vĩ trông thấy Lộc Tế Tế, trong ánh mắt lóe lên một tia hoảng hốt nhưng phàm là đàn ông bình thường, bỗng nhiên nhìn thấy loại phụ nữ đẹp đến mức yêu nghiệt như Lộc Tế Tế, đều sẽ nhịn không được mà bàng hoàng.
"Đây là vợ của ta." Trần Nặc cười cười giới thiệu.
Hầu Trường Vĩ sửng sốt một chút về sau, rất nhanh phản ứng lại: "A a a! Biết biết! Có nghe mẹ ngươi nói qua… Cái kia… Nhanh, nhanh đừng đứng đấy, vào đi vào đi."
Cuối cùng lại xoay người cười chào hỏi với Tiểu Diệp Tử.
Tiểu Diệp Tử tất nhiên là biết Hầu Trường Vĩ, rất vui vẻ hô một tiếng chú, nhảy nhảy nhót nhót liền theo vào cửa.
Sau khi về đến nhà, hắn ngồi trong phòng khách, nhìn thấy Ngư Nãi Đường vừa chăm sóc đứa bé vừa xem TV.
Ngược lại là Hầu Trường Vĩ rất bận rộn, ân cần châm trà rửa hoa quả.
Sau đó, sau khi mày mò trong bếp một lúc mới có chút ngượng ngùng đi ra.