Chương 1552
Đánh Không Lại Nữ Hoàng Có Gì Mất Mặt Sao? (2)
Đổng sự Cái mang theo người đàn ông trung niên hung mãnh tiến vào bệnh viện, đi tới tòa nhà bệnh viện phía sau, trực tiếp lên thang máy đi về phía khu ICU.
Lúc ra khỏi thang máy, nhìn thấy mấy hàng ghế bên ngoài khu ICU, một ít người nhà bệnh nhân thức đêm ngồi chờ, Đổng sự Cái không để tâm, ngược lại người đàn ông trung niên đột nhiên nhíu mày, nhìn thoáng qua trong đám người.
"Làm sao vậy?" Đổng sự Cái mắt thấy người đàn ông trung niên dừng chân lại một chút liền hỏi.
"Không có việc gì." Người đàn ông trung niên lắc đầu, thu hồi ánh mắt: "Vừa rồi có thể thất thần rồi."
Đúng vậy, có lẽ nó thực sự thất thần.
Vừa rồi trong nháy mắt ra khỏi thang máy, tựa hồ cảm giác được có người theo dõi tới nơi này…
Có điều nhìn lại, lại phát hiện không có loại cảm giác này.
Ngồi trên băng ghế dài của khu vực chờ đợi dành cho người nhà, ông chủ Quách ôm một cốc giữ nhiệt trong vòng tay và híp mắt.
Quả nhiên… Trần Nặc nhờ mình hỗ trợ, thật sự vì có chuyện.
Chẳng phải mới đó liền đã có người đến rồi sao?
Hai người đi ra từ thang máy, người đàn ông trung niên tướng mạo uy mãnh kia, vừa nhìn đã biết không đơn giản, khí tức ngưng luyện, khí cơ nhạy bén. Mình cũng chỉ nhìn thoáng qua, đã bị đối phương phát hiện.
Ông chủ Quách suy nghĩ một chút…
Đã đồng ý Trần Nặc, dù sao cũng phải xử lý thỏa đáng mọi chuyện.
Khí thế người đàn ông trung niên kia ngược lại không tệ, có điều… Ông chủ Quách cũng không quá để ý.
Trong thành Kim Lăng, ngoại trừ con quái vật như Trần Nặc kia, ông chủ Quách cảm thấy mình là vô địch.
Nghĩ thế, liền đứng dậy muốn đi theo.
Đột nhiên, cửa thang máy lại mở ra.
Ông chủ Quách theo bản năng nhìn lướt qua, ngây ngẩn cả người!
Và rồi… Ông chủ Quách liền cảm thấy hai chân mình muốn bay lên ngay tại chỗ! !
Phản ứng đầu tiên là trong lòng mắng một câu tục tĩu!
Phản ứng thứ hai chính là rụt cổ, quan sát xung quanh xem chỗ nào có thể chạy !!!
Phản ứng thứ ba…
Được rồi, không kịp phản ứng.
"Ngươi là… Quách tiên sinh."
Lộc nữ hoàng cười tủm tỉm, nhẹ nhàng cất bước, thân thể liền vọt tới trước mặt ông chủ Quách, tươi cười khả ái nhìn lão Quách bán mỳ trước mặt.
Quách Cường trán đầy mồ hôi! !
Chuyện này … Mẹ nó!
Đúng là oan gia ngỏ hẹp mà!
Lần trước gặp vị này, còn bị vị này đuổi theo đánh, trên trời không lối, xuống đất không có cửa!
Không đúng! Lần trước mình và lão bà còn từng ám toán vị này! !
Mẹ kiếp!
Hôm nay lão tử sẽ xong đời! !
Mẹ nó! !
Tên khốn Trần Nặc kia cũng không nói, đến bệnh viện giúp hắn bảo vệ người khác, đối thủ cần đối phó lại là vị này sao?!
Còn chơi cái đệt gì nữa! !
Mẹ nó ngươi cũng thật coi trọng ta a! !
Để lão tử đối phó với Nữ Hoàng Tinh Không?
Ngươi thấy ta trông giống Chưởng Khống Giả lắm à?!
Đúng vậy, bởi vì nghèo nàn tin tức.
Nên thật ra ông chủ Quách vẫn không biết Nữ Hoàng Bệ Hạ đang ở Kim Lăng, hơn nữa còn là mẹ của đứa con của Trần Cẩu!
Ngay lúc trong lòng ông chủ Quách rối rắm…
Nên quay đầu chạy không?
Hay là quay đầu chạy?
Quay đầu bỏ chạy ổn chứ?
Thật sự không được, cũng không phải không thể quỳ xuống cầu xin tha thứ!
Phóng mắt nhìn toàn bộ thế giới ngầm, việc đánh không lại Nữ Hoàng Tinh Không, loại chuyện này có thể xem là mất mặt sao?
Tất nhiên là không rồi! !
Ai cảm thấy mình đánh được, vậy thì mới tự mình đi đánh!
Dù sao lão Quách ta tự thấy mình không có bản lĩnh kia!
"Cái kia… Quách tiên sinh, ngài có thấy Trần Nặc nhà chúng ta không?"
"Ừm, Nữ Hoàng bệ hạ, ta… Chờ đã! Ngươi đang nói cái gì vậy?" Tròng mắt ông chủ Quách trợn tròn.
Trần Nặc… Nhà ngươi?!
Ngay khi đại não ông chủ Quách đang mơ hồ, không biết nên phản ứng như thế nào…
Ánh mắt của Lộc Tế Tế đã sáng lên, nhìn về phía nơi khác, sau đó cười nói với ông chủ Quách: "Được rồi, ta thấy người quen, trước không nói với ngươi, có cơ hội lại nói chuyện."
Có điều Nữ Hoàng Bệ Hạ đi hai bước rồi lại quay đầu lại nhìn ông chủ Quách, suy nghĩ một chút, lại bổ sung một câu:
"Quách tiên sinh, ngài cũng là người có năng lực xuất sắc, như thế nào lại sinh bệnh rồi đến bệnh viện đây? Thân là người có năng lực, vẫn phải tu luyện thật tốt, sớm ngày đột phá, mới có thể nắm trong tay thân thể của mình a."
Cuối cùng, nữ hoàng còn rất dịu dàng làm một cử chỉ "cố lên cố lên".
… Ông chủ Quách thiếu chút nữa khóc không ra nước mắt!!!!
Ta bị bệnh?!
Mẹ nó ta đến bệnh viện vì cái gì, ngươi đi hỏi mà Trần Nặc nhà ngươi!!!
Bỗng nhiên ông chủ Quách dậm chân một cái, quay đầu bỏ đi!
Còn cạnh giữ ở đây làm gì nữa!
Bảo vệ người?
Bảo vệ cái rắm! !
Có Nữ Hoàng Tinh Không ở chỗ này, còn cần lão tử bảo hộ?!
Trừ phi người đến quấy rối là loại cấp bậc như Vu Sư, là nữ hoàng Kim Cương, Thái Dương Chi Tử!
Mẹ kiếp! Lão tử về nhà!
Đêm hôm khuya khoắt, ở lại đây làm trò đùa?
Tốt hơn là về nhà với vợ yêu!