Chương 1572
Trần Nặc, Học Sinh Phẩm Học Kiêm Ưu Trường Trung Học Số 8 (5)
Nghe Trần Nặc nói xong, La Đại Sạn không có đắn đo nữa, rất dứt khoát cho người làm thủ tục xuất viện.
Rời khỏi bệnh viện, tìm một nơi sinh hoạt một cách khiêm tốn
Loại thời điểm này không phải là thời điểm để giả vờ mạnh mẽ.
Một lão đại lớn như Đổng sự Cái, cứ như vậy mà chết.
La Đại Sạn không biết chuyện này đối với Trần Nặc mà nói có tính là chuyện lớn hay không, nhưng đối với người bình thường mà nói, haowcj cho dù là đối với La Đại Sạn mà nói, đó đều là chuyện lớn!
Đổng sự Cái động tới La Đại Sạn, La Đại Sạn cũng không dám trả thù, chỉ có thể "nhịn".
Mà bây giờ, đối phương đã chết.
Vạn nhất sau lưng đối phương còn có thế lực hoặc đồng bọn gì đó, cảm thấy cái chết của người này có quan hệ với mình, La Đại Sạn không cảm thấy mình có năng lực gánh chịu được.
Dựa theo đề nghị của Trần Nặc, La Đại Sạn quyết định trốn trước.
Không riêng gì mình trốn đi, còn phải mang theo La Thanh cùng nhau trốn đi.
Trần Nặc đã đồng ý, sẽ không lâu lắm, hắn sẽ nhanh chóng xử lý tốt chuyện này.
Về phần xử lý như thế nào…
"Chú La, chú cũng đừng hỏi nữa, biết quá nhiều đối với chú cũng không tốt."
Lúc ấy Trần Nặc khoát tay áo, cười rất thoải mái.
Sau đó vỗ đầu một cái: "Không được, còn phải an bài cho ngươi một vệ sĩ, ta ở bên ngoài xử lý chuyện, không thể 24 giờ trông chừng ngươi, vạn nhất bị người ta trộm nhà cũng không được."
Nhấc điện thoại lên rồi bấm số.
"Này? Ông chủ Quách, tiệm mì thế nào rồi?"
Bên kia điện thoại, ông chủ Quách tức giận nói: "Tìm ta làm gì?"
"Đến giúp ta bảo vệ một người, chính là người ở bệnh viện lần trước."
"Không đi!"
Ông chủ Quách mang một bụng tức giận có được hay không!
Ngươi cần đến ta sao? Hai người các ngươi đều cường đại tới biến thái vô nhân tính, còn ai dám đi chọc các ngươi? Còn cần tới vệ sĩ sao?
Ai chán sống đi chọc các ngươi chứ?
Hơn nữa, ta là gì? Ta so được với các ngươi sao?
"Có đi hay không?"
"Không đi!"
"Không đi là ta tới nhà ngươi ăn mì, ăn xong không trả tiền, nằm trong cửa hàng của ngươi, mỗi ngày đều ăn không trả tiền."
Ông chủ Quách cười lạnh: "Tới! Ăn đi! Ta cho ngập bò trong bát mì của ngươi! Miễn là ngươi có thể ăn! Ăn cho nghèo ta luôn cũng không có vấn đề!"
Trần Nặc suy nghĩ một chút: "Vậy ta không đi, ta bảo Nữ Hoàng Tinh Không đến nhà ngươi ăn mì."
"…"
Trầm mặc vài giây, ông chủ Quách rất dứt khoát nhận thua: "Đứa địa chỉ cho ta, ta sẽ mang theo mền chiếu qua."
Diễn đàn trang web của Bạch Tuộc Quái Vật.
Sau khi một bài viết mới được đăng ở khu vực công cộng, nó nhanh chóng được đẩy lên top đầu.
Người đăng: Nữ Hoàng Tinh Không.
Nội dung: Tuyên bố thành Kim Lăng Trung Quốc là khu vực cấm đối với người có năng lực, phàm là người có năng lực không được tiến vào phạm vi thành Kim Lăng. Ai cố chấp, giết người chôn xác.
Một bài đăng xuất hiện, nhất thời nổ tung cả ao cá.
- Nữ Hoàng bệ hạ xuất thủ! Bệ hạ là đang phân định địa bàn lĩnh vực sao?
- Lầu trên, địa bàn của Nữ Hoàng bệ hạ ở Luân Đôn mới đúng.
- Fuck, ta vừa nhận một ủy thác ở thành Kim Lăng, lần này từ bỏ đơn hàng bệ hạ có thể thông cảm một chút sao? Ta chỉ đi trong hai ngày để hộ tống một cất có giá trị để bán đấu giá.
- Người anh em trên lầu cùng nhau bỏ đơn hàng , ta nhận ủy thác đánh cắp thứ đó
Không một ai dám công khai phàn nàn.
Hơn nữa, cũng không có ai coi mấy lời này là một trò đùa.
Trong thế giới ngầm, một ít đại lão đỉnh cấp, hoặc là đội ngũ đỉnh cấp, đều sẽ làm ra loại hành động tương tự như phân chia địa bàn.
Vậy nên chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên.
Điều nhất khiến mọi người cảm thấy tò mò chính là, lúc trước mọi người đại thể suy đoán phạm vi hoạt động của Nữ Hoàng Tinh Không là ở khu vực Luân Đôn của Anh, theo lý thuyết cho dù là phân địa bàn, cũng nên là ở Luân Đôn mới đúng a.
Hai năm trước nữ hoàng vừa đánh tàn phế Đoàn Kỵ Sĩ lưỡi dao sắc nổi bật nhất nước Anh, lúc ấy mọi người liền suy đoán, có phải nữ hoàng muốn phân địa bàn hay không, nên mới ra tay lập uy.
Kết quả Nữ Hoàng Tinh Không đánh xong người cũng không nói gì.
Diệt một đoàn đội hạng A nhưng lại không khoanh vùng, chỉ là nhàn rỗi nhàm chán nên đánh chơi?
Hiện giờ loại tuyên bố phân chia địa bàn công khai này đều đã được lên bài, mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.
Chỉ là thành Kim Lăng Trung Hoa?
Nữ hoàng là muốn chuyển nhà?
Cuối cùng, trong bài đăng có người bình luận:
- Các ngươi còn không hiểu sao? Nhớ lại lúc trước vị Chưởng Khống Giả mới tấn Diêm La đại nhân đã phát biểu Nữ Hoàng bệ hạ gả đến Trung Hoa a!
Người đăng: Kẻ Đốt Phá Trái Tim.
"Chính ngươi tự mình tạo đề tài thì có gì thú vị sao?" Lộc Tế Tế nhìn Trần Nặc ngồi trước máy tính, lắc đầu cười khổ.
Trần Nặc buông chuột quay đầu lại cười nói: "Ngươi không hiểu, trốn trong đám đông gây chuyện là một trong những niềm vui lớn nhất thế giới a."
Lộc Tế Tế liếc xéo Trần Tiểu Câu một cái, chỉ là trong đôi mắt kia, hết lần này tới lần khác còn mang theo ba phần nhu mị cùng sủng nịch.
Trần Nặc thở dài, một phen ôm lấy Lộc Tế Tế. Để cô ngồi trên đùi của mình, ôm lấy eo nhỏ.
Lộc Tế Tế cẩn thận hừ một tiếng: "Sau đó thì sao, chuyện này tiếp theo xử lý như thế nào?"
"Đợi hai ngày nữa." Trần Nặc duỗi thắt lưng: "Đăng bài chẳng khác nào thị uy, nếu đối phương nhận thức, sẽ thông qua diễn đàn hoặc các kênh khác, lén liên lạc với ngươi. Đây là giải pháp hòa bình.
Nếu như không liên lạc với ngươi, đây chẳng khác nào không có ý định nhận tội, nhất định hạ quyết tâm sẽ tới tìm phiền toái!
Như vậy cứ làm bài viết chúng ta đã đăng, cũng đã cảnh cáo qua, địa bàn cũng đã định xuống.
Người có năng lực đến thành Kim Lăng, có một người tính một người, phát hiện trực tiếp chôn vùi!"