Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1622 - Chương 1622 Điều Này Là Không Thể (2)

Chương 1622

Điều Này Là Không Thể (2)


Một lát sau, trên giấy xuất hiện một khuôn mặt xinh đẹp của một cô gái trẻ.


Đây là dung mạo của Lộc Tế Tế trong trí nhớ của Trần Nặc.


"Ngươi… Muốn tìm ai đó sao? Tìm cô gái trên bức chân dung này?" Người đàn ông trung niên không hổ là lãnh đạo Đoàn Kỵ Sĩ, đầu óc vẫn đủ dùng, lập tức phản ứng lại.


"Ừm, cũng không phải."


Trần Nặc lắc đầu: "Ngươi cần tìm một cao thủ, tốt nhất là tìm những cảnh sát tinh anh, ta nghe nói nơi đó có mấy người giỏi chuyện này—— tìm người phác họa bức tranh này thành hình ảnh của một cô bé tầm năm sáu tuổi.


Ta biết quá trình phục chế này có thể khiến cho bức tranh biến dạng, nhưng đây là cách duy nhất ta có thể làm được.


Sau đó, ta cần ngươi tìm cô bé 5-6 tuổi này.


Cô ấy có thể ở Luân Đôn hoặc có thể không ở nơi này. Nhưng xác suất lớn là ở Anh.


Vậy nên, ngươi có thể bắt đầu làm việc."


Người đàn ông trung niên hít một hơi lạnh.


Công việc này không đơn giản.



Nếu là ở tương lai, tìm người phục chế ảnh chụp, sau đó thông qua ảnh chụp để tìm người, chỉ cần có đủ quyền thế, thật ra vẫn có thể làm được.


Vào kho dữ liệu hộ khấu chính quy, đối chiếu ảnh là được.


Nhưng đây là năm 1981!


Cho dù có là ở Anh, một quốc gia phát triển như vậy, những còn chưa được phổ biến tin học văn phòng!


Nói cách khác, nếu ngươi muốn tìm một người, tên, địa chỉ, số giấy tờ tùy thân, hình ảnh … Tất cả đều được lưu trữ bằng giấy.


Ẩn mình trong một biển hồ sơ!



Vào buổi tối, Trần Nặc ở trong một khách sạn hàng đầu ở Luân Đôn - khách sạn này là một sản nghiệp dưới quyền quản lý của Đoàn Kỵ Sĩ Lưỡi Dao Sắc.


Là một tổ chức của người có năng lực cấp A lâu đời, nội tình của Đoàn Kỵ Sĩ Lưỡi Dao Sắc còn hùng hậu hơn "ABYSS" một chút.


Hiện tại Trần Nặc không có tâm trạng gì để thưởng thức nền ẩm thực nước Anh.


Cơm chiều có món Pháp, rượu cũng vậy – được lấy từ bộ sưu tập riêng của vị Đoàn trưởng Đoàn Kỵ Sĩ Lưỡi Dao Sắc kia.


Đứng bên cửa sổ căn phòng xa hoa được cho là nơi ở của một quý tộc hoàng gia nào đó trong lịch sử Nước Anh, Trần Nặc nhìn bầu trời tối tăm bên ngoài, lại một lần nữa sắp xếp lại manh mối trong lòng.


Thật ra…


Về bản chất mà nói, đối với lần xuyên không này của mình, có một điểm đặc biệt quỷ dị mà Trần Nặc không thể hiểu được.


Trước đây tiếp xúc với Sid cùng với đám người hạt giống thứ tư, đối với thời gian và không gian, hoặc những thứ quy tắc này thì Trần Nặc đều hiểu rõ.


Vượt thời gian, cho dù là sinh vật từng đứng ở chiều thứ tư như Trần Nặc mà nói, cũng bị hạn chế bởi một ít quy tắc.


Ví dụ, lần Trần Nặc xuyên không trở về năm 2001, hắn phải tuân theo một số quy tắc.


Đầu tiên, hắn không thể trở lại thời gian trước khi hắn được sinh ra!


Thứ hai, nếu hắn muốn xuyên không, cần có một NEO ở thời không hắn xuyên tới!


Hai quy tắc này không thể thay đổi.


Vậy nên, làm cách nào mà hắn có thế trở về năm 1981 này?


Năm 1981, hắn vẫn chưa được sinh ra. Vậy nên, cái này đi ngược lại quy tắc đầu tiên.


Mà bản thân mình tại năm 1981, cũng không có NEO.


Vậy nên, thế giới năm 1981 này, nó là đâu?


Kết luận đầu tiên mà Trần Nặc nhận được là:


Đây! Không! Phải! Thế! Giới! Của! Mình!


Hiển nhiên, đây là một thời không hoàn toàn tách biệt với thời không mà mình sinh ra.


Hai bên không có mối quan hệ nào cả.


Nói một cách đơn giản, đây có thể là một thời không song song.


Vậy nên, tất cả những chuyện mà ngươi làm ở đây sẽ không ảnh hưởng đến lịch sử phát triển tiếp theo của nó.


Cho nên, hắn dám phế bỏ Diêu Úy Sơn, giải cứu cuộc sống bi kịch của lão Tôn, đồng thời cũng chẳng khác nào bóp chết sự ra đời của Tôn Khả Khả ở thời không này.


Tất nhiên, trước khi làm điều này, Trần Nặc đã kiểm tra trước.


Vào đêm đầu tiên đến thời đại này, hắn đã cố gắng can thiệp vào mối quan hệ của Trần Kiến Thiết và Âu Tú Hoa.


Việc làm trong tiệm cắt tóc đã quấy nhiễu quỹ đạo lịch sử cuộc gặp giữa Trần Kiến Thiết và Âu Tú Hoa.


Cũng không xuất hiện loại chuyện như [phát hiện thân thể mình dần dần biến mất].


Nếu đã can thiệp vào quan hệ giữa Trần Kiến Thiết và Âu Tú Hoa tại dòng thời gian này, sẽ không dẫn đến việc mình cũng biến mất.


Như vậy, chuyện thay đổi quá khứ của lão Tôn cũng sẽ không dẫn đến việc Tôn Khả Khả ở thời không của mình biến mất.


Cho nên, hắn làm ra những chuyện này, cũng chỉ vì không muốn để cho mấy người lão Tôn này lại gặp xui xẻo nữa.


Mặc dù cũng không thay đổi được kết quả ở thời không của mình.


Nhưng làm như vậy, coi như kiếm được một chút sự an ủi.


Mà việc tìm Lộc Tế Tế, lại là một loại thử nghiệm sâu hơn, Trần Nặc có một tầng suy nghĩ khác của mình.


Điều quan trọng hơn là…


Từ những phút đầu tiên khi Trần Nặc xuyên qua thời đại này, khi hắn phát hiện mình đang ở thời không này…


Từ sâu trong ý thức không gian của hắn, mơ hồ cảm giác được một loại dao động đặc thù.


Một loại cảm giác mơ hồ, tương tự như bài xích.


Loại cảm giác này khiến cho hắn có một loại cảm giác nói không nên lời, cũng không tìm được nguồn gốc.


Chỉ là…


Hắn cảm thấy, lần xuyên không này của mình, hẳn sẽ kéo dài không lâu.


Chương 1622

Bình Luận (0)
Comment