Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1658 - Chương 1658 Đây Là Âm Mưu Chống Lại Ta! (3)

Chương 1658

Đây Là Âm Mưu Chống Lại Ta! (3)


Vân Âm suy nghĩ rõ điểm này, sau đó lần nữa nhanh chóng bay về phía sau, ý đồ cưỡng ép kéo dài khoảng cách.


Sau khi phát hiện dùng kỹ năng không gian không cách nào vứt bỏ đối phương, Vân Âm thay đổi sách lược, cô trực tiếp triển khai thân hình bay ra ngoài, ý đồ dùng tốc độ phi hành để hất Trần Nặc ra.


Trần Nặc lắc đầu, cấp tốc đuổi theo…


Trong thành Luân Đôn, một thanh niên da trắng bị trọng thương, mặt mũi bầm dập đứng ở ven đường, sắc mặt phức tạp nhìn về hướng bầu trời đầy sao…


Vừa rồi từng đợt ầm ầm nổ vang từ giữa không trung truyền đến, rơi vào trong lỗ tai người thường, bọn họ cũng chỉ cho rằng là thời tiết thay đổi có sấm sét.


Nhưng đối với Vu Sư trẻ tuổi mà nói, mặc dù hắn không phải là Chưởng Khống Giả, nhưng thân là người nổi bật trong hệ niệm lực, rõ ràng đã phán đoán được, đó là hai cường giả Chưởng Khống Giả tuyệt đỉnh đang quyết đấu!


Chưởng Khống Giả!


Trong lòng hiện ra từ này, trong ánh mắt của Vu Sư trẻ tuổi nhất thời bộc phát ra hào quang…


Đây là thứ mà hắn vẫn luôn truy cầu!


Cuối cùng, mạnh mẽ cắn răng, Vu Sư chạy như điên.



Trần Nặc cấp tốc đuổi theo Vân Âm, hai người triền đấu lại truy đuổi, mấy lần tụt lại phía sau, Trần Nặc lập tức hiểu được dụng ý của Vân Âm!


Người phụ nữ này mắt thấy không thể thoát khỏi mình, muốn dẫn mình ra bờ biển!


Nơi có nước, cô ấy rõ ràng có lợi thế.


Đoán ra được dụng ý của đối phương, Trần Nặc đương nhiên không thể thuận theo ý cô.


Sau nhiều lần truy đuổi, Trần Nặc đều cố tình ép người phụ nữ này chạy theo hướng ngược lại.


Sau vài lần truy đuổi, hai người cơ hồ lại đi vòng quanh Luân Đôn, Vân Âm rốt cục không chạy, nghiến răng nghiến lợi ngừng lại.


"Ngươi!"


"Thật ra chúng ta không đánh cũng được, ngồi xuống uống cà phê, nói chuyện một cách bình thường, so với việc tổn thương lẫn nhau như vậy còn tốt hơn nhiều đúng không?"


"Ta chỉ muốn giết ngươi!"


"Vừa rồi ở trên biển ngươi cũng nói như vậy, nói xong ngươi lại quay đầu bỏ chạy."


"Hừ! Các ngươi có hai cao thủ, ta chỉ có một người, ta không chạy, chẳng lẽ lấy một địch hai sao? Ta không ngu ngốc như vậy."


Trần Nặc có chút trầm mặc, bỗng nhiên ngẩng mặt lên, cười nhìn đối phương, sau đó chậm rãi mở miệng:


"Nói thật… Chúng ta có thể nói chuyện sao? Vân Âm!"


Vân Âm biến sắc!


Ngay khi người phụ nữ này ngây người, Trần Nặc nhanh chóng áp sát tới, sau đó trong miệng phúm ra đợt công kích tinh thần thứ hai.


"Ta chẳng những biết tên của ngươi, ta còn biết Vân Hà!"


"Chưởng môn Thanh Vân Môn hiện tại, là đại sư huynh của ta!"


"Ta còn học được Sát Niệm Chi Kiếm nha!"


"Đúng rồi, cuối cùng nói cho ngươi biết một chuyện…"


Bành!


Vân Âm ra sức ngăn cản một chưởng của Trần Nặc, đè nén suy nghĩ đã bị tiếng Trung đối phương quấy nhiễu.


Trần Nặc cười tủm tỉm nói, dưới biểu tình phẫn nộ và hoang mang của Vân Âm, liều mạng đấm một quần khiến cho đối phương bị hở xương sườn, sau đó nghiêng người, để cho cánh tay đối phương từ nách mình trượt xuống, lại dùng cánh tay kẹp lại!


Cứ như vậy kẹp lấy tay phải của Vân Âm, sau đó tay phải của Trần Nặc đã nhanh chóng vòng qua sườn trái của Vân Âm, bàn tay dán vào lưng Vân Âm, dùng sức đẩy về phía trước!


Hai người liền lấy tư thế quái dị, gần như dán chặt vào nhau, từ xa xa thoạt nhìn, giống như một cái ôm ấm áp.



Sắc mặt Vân Âm lạnh như băng, phẫn nộ giãy dụa mấy lần, Trần Nặc cắn răng gắt gao chống cự, lại liều mạng mặc cho lực lượng của đối phương khiến cơ thể mình liên tục phát ra tiêng kêu răng rắc, gắt gao ôm lấy Vân Âm.


"Cuối cùng là chuyện gì?" Vân Âm cắn răng.


Trần Nặc cười ha ha: "Chuyện cuối cùng… Ta là chồng của ngươi!"



Ta là chồng ngươi!


Một đường chạy như điên đến đây, Thái Dương Chi Tử giống như sao băng xẹt qua trên không trung, vừa giết tới!


Không phải lão già này không tận lực, mà vì lão già này lại không có được năng lực không gian truyền tống a!


Hơn nữa hai người này đánh tới đánh lui, không thể xác định được phương hướng truy đuổi, Thái Dương Chi Tử chỉ có thể một đường đuổi theo phía sau.


Có thể bắt kịp, thật sự đã là không tồi!


Nhưng mắt thấy Thái Dương Chi Tử cuối cùng đã giết tới!


Hình ảnh rơi vào mắt lão già…


Giữa không trung, dưới bầu trời đêm đầy ánh sao…


Đôi cẩu nam nữ này, thế mà lại ôm chặt lấy nhau như vậy?!


Sau đó, vừa vặn chính ta nghe được câu nói kia.


"… Ta là chồng ngươi!"


Con mẹ nó, fuck ^$&%^!


Lão già nghe được những lời này, nhất thời trong mắt hiện đầy tinh quang, thiếu chút nữa hộc máu tại chỗ!


Mẹ nó các ngươi lại là một cặp vợ chồng!


Vậy ngươi còn muốn ta giúp ngươi đánh người phụ nữ này?!


Cái này?


Không đúng!


Nếu hai người này là vợ chồng mà nói…


Như vậy, kế tiếp lão già ta vẫn sẽ cùng tên nhóc này hợp lực đánh người phụ nữ này sao?


Có thể…


Có thể biến thành, đôi cẩu nam nữ này, hai đánh một, đánh lão già ta hay không?


Mẹ kiếp!


Lão tử bị lừa??


Đây là một âm mưu nhằm vào Thái Dương Chi Tử đại nhân ta!


Chương 1658

Bình Luận (0)
Comment