Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1659 - Chương 1659 Lời Dặn Dò Của Tiên Sinh (1)

Chương 1659

Lời Dặn Dò Của Tiên Sinh (1)


"Lão già! Đến giúp ta coi!


Trần Nặc rõ ràng đã nhìn thấy Thái Dương Chi Tử chạy tới, lại trơ mắt nhìn lão già này dừng ở giữa không trung xa xa, dừng bước không tiến lên, vì thế nhịn không được mà lo lắng rống to một tiếng.


Vân Âm trong ngực còn đang ra sức giãy dụa, tuy rằng một cánh tay đã bị mình kẹp lấy, nhưng tay kia lại từng chút từng chút vỗ lên lưng Trần Nặc.


Bốp bốp bốp bốp bốp bốp, tựa như vỗ trống vậy!


Trần Nặc cảm giác khung xương mình bị đấm đến mức muốn nát ra, trong miệng đều bắt đầu hộc máu a!


"Lão già! Nhanh lên… Mẹ kiếp!"


Trần Nặc lại hô lên, nhưng lần này chỉ hô được nửa câu, Trần Nặc liền nhịn không được chửi hét!


Bởi vì hắn trơ mắt nhìn lão già Thái Dương Chi Tử chết tiết này, ở phía xa xa hung hăng khoa tay múa chân với mình!


Và rồi…


Lão già chết tiết này! Thế mà lại quay đầu bỏ chạy!


Thân ảnh như gió, càng bay càng xa…


"Mẹ kiếp!


Ngươi là một lão già khốn kiếp bội bạc!"


Trần Nặc mắng to một câu, sau đó rốt cục buông cánh tay kẹp Vân Âm ra —— cũng vì thật sự không thể chịu nỗi nữa.


Vân Âm vừa thoát thân, nhất thời thân thể cấp tốc lui về phía sau mấy chục meys!


Trần Nặc ho khan thở hổn hển tại chỗ, sau đó hung hăng phun ra một ngụm máu.


Mẹ kiếp, lại sắp thất bại.


Nếu là một chọi một mà nói, trừ phi Trần Nặc có thể hạ nhẫn tâm hạ sát thủ khiến đối phương bị thương nặng, nếu không đừng hòng bắt được cô.


Dưới điều kiện tiên quyết không có sự khác biệt trong cảnh giới, một Chưởng Khống Giả muốn bắt sống một Chưởng Khống Giả khác, cơ hò chính là người si nói mộng, cho dù thực lực có chiếm ưu thế thì vẫn không làm được.


Trong lòng cực kỳ tức giận, Trần Nặc lại bỗng nhiên sửng sốt.


Sau khi Vân Âm thoát khốn, rời xe được mấy chục mét, hung hăng trừng mình một cái, sau đó quay đầu, thân hình triển khai tốc độ liền bay về hướng xa xa…


Ừm… Nhưng…


Phương hướng mà cô chạy, hình như cùng một phương hướng với lão già khốn nạn kia?



Thái Dương Chi Tử cảm thấy đêm nay bản thân quả nhiên đã cực kỳ thông minh!


May mà lão tử nhanh trí, mới không bị đôi cẩu nam nữ này lừa a!


Đây rõ ràng chính là một cái bẫy bày ra nhằm vào Thái Dương Chi Tử đại nhân ta mà!


Thái Dương Chi Tử tăng tốc bay nhanh, vội vàng thoát khỏi khu vực chiến trường.


Sau đó, quay đầu…


Lão già suýt rơi từ trên trời xuống!


Người phụ nữ điên kia, thân hình như một đường thẳng tắp, phá không mà đến, đuổi sát phía sau mình!


"Fvck!


Muốn đuổi tận giết tuyệt hả!"


Thái Dương Chi Tử mắng to một tiếng, không muốn dây dưa với đối phương —— mình là một chọi hai, ở trong hoàn cảnh bất lợi, đánh nhau quá thiệt thòi.


Lão già tăng nhanh tốc độ, thầm nghĩ thoát ly đối phương, nhưng mắt thấy mình liều mạng gia tốc, người phụ nữ ở phía sau kia cũng không ngừng tăng tốc!


"Thù gì hận gì?! Lão tử ta đốt nhà ngươi hay là giết cha ruột của ngươi hả?!"


Thái Dương Chi Tử tức giận!


Lão già cũng biết tức giận có được hay không?


Tốt xấu gì cũng là Chưởng Khống Giả truyền kỳ, ta không cần mặt mũi nữa sao?!


Đuổi! Vẫn còn đang đuổi theo! Ngươi lại đuổi theo nữa!


"Fvck!"


Lão già rốt cục gầm lên một tiếng, thân hình bỗng nhiên đảo ngược phương hướng ở giữa không trung, một cú rẽ gấp trở về, rống to một tiếng, một ngọn khí nóng bốc lên bao trùm đánh về phía Vân Âm!


Vẻ mặt Vân Âm đầy sát khí, mắt thấy Liệt Diễm Chi Khí cơ hồ đã đến trước mặt, thân hình Vân Âm bỗng nhiên lóe lên, một phát truyền tống liền biến mất tại chỗ!


Khí tức nóng cháy lại cuồng nộ trực tiếp đánh vào hư không.


Trong nháy mắt tiếp theo, Vân Âm đã xuất hiện trước mặt Thái Dương Chi Tử!


Một màn này tuy lợi hại, nhưng đêm nay lão già đã mấy lần đối chiến cùng với Vân Âm, cũng có phòng bị với năng lực thuấn di của Vân Âm, mắt thấy Vân Âm tựa như tia chớp xuất hiện ở trước mặt, Thái Dương Chi Tử phản ứng cực nhanh, một quyền đánh thẳng tới.


Vân Âm một tay đỡ, Thái Dương chi tử thuận tay nắm lấy cổ tay Vân Âm, một đại lực, đem cả người Vân Âm đều bay ra ngoài!


Một tay kia mở ra, một đoàn Liệt Diễm Chi Khí liền nện tới!


Vân Âm mất đi thăng bằng, lần này phản ứng hơi chậm một chút, đợi đến lúc lần nữa truyền tống, Liệt Diễm Chi Khí đã đánh vào trên người cô!


Sau khi lóe lên một chỗ khác, Vân Âm đã bị thương không nhẹ, nửa bả vai đã đầm đìa máu tươi, trong ánh mắt tràn đầy tức giận cùng sát khí, sau khi hít sâu một hơi, liền nhanh chóng khép lại thương thế, sau đó…


Cô bỗng nhiên đưa tay nắm một cái trong hư không! Một thanh kiếm giống như dùng sát khí ngưng kết lại liền xuất hiện ở lòng bàn tay cô!


Một kiếm trong tay Vân Âm, ngay lập tức chém về hướng của Thái Dương Chi Tử!


Chương 1659

Bình Luận (0)
Comment