Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1729 - Chương 1729 Thụ Tiên Sinh (1)

Chương 1729

Thụ Tiên Sinh (1)


Ngoài cửa sổ sát đất cực lớn, có thể nhìn ra toàn bộ hồ Huyền Vũ.


Vị trí tuyệt vời này là một khách sạn năm sao ở thành phố Kim Lăng.


Căn phòng hạng sang có giá đắt nhất cùng với vị trí và tầm nhìn tuyệt vời - tất nhiên, với thu nhập bình quân đầu người trong năm 2002, giá cả thật sự "suất xắc".


Bên cạnh cửa sổ sát đất trong phòng khách, trên ba chiếc ghế dài có ba em gái đang nằm.


Nivel ở giữa, Lý Dĩnh Uyển cùng một cô gái tóc ngắn ngực lớn khác lần lượt nằm ở bên trái và phải.


Trên mặt ba em gái đều được bao phủ bởi một thứ vật chất màu xanh đen, che kín khuôn mặt của họ.


"Ngươi nói thứ này thật sự có thể giúp cho làn da trở nên tốt hơn sao?"


"Nói nhảm, đây là sản phẩm làm đẹp tốt nhất của Nam Hàn chúng ta, làm từ tinh chất tảo biển châu Phi!" Lý Dĩnh Uyển khinh thường phản bác, bởi vì trên mặt phủ đầy những thứ này, cho nên lúc nói chuyện không dám há to miệng, giọng nói hàm hồ.


"Nhưng ta là người da trắng, da của ta vốn đã rất trắng rồi." Nivel cố gắng chống chế.


"Nhưng da của các ngươi thô hơn một chút so với người châu Á chúng ta - mặc dù ngươi là người da trắng. Nhưng… Ưu thế chủng tộc, hiểu không? Hiện tại ngươi còn nhỏ không quan tâm, chờ qua vài năm nữa, lỗ chân lông của ngươi dày lên, làn da hơi phơi nắng sẽ sinh ra ban đỏ."


Lý Dĩnh Uyển không bỏ qua tất cả cơ hội, tận lục đả kích sự tự tin của Nivel.


Nivel hít sâu một hơi, trầm mặc một lát, tìm được biện pháp phản kích.


"Người gọi chó con là chồng thì không có tư cách cười nhạo ta."


"Người nhìn vào gương tự hôn mình, không có tư cách tự tin như vậy!"


Mắt thấy hai em gái sắp cãi nhau, rốt cục, em gái tóc ngắn trên chiếc ghế thứ ba kia nhịn không được sợ hãi mở miệng.


"Cái kia… Các ngươi đừng cãi nhau được không? – Em gái thứ ba này, là Tiểu Vũ.


Bạn gái của Chu Đại Chí, nhà mở tiệm tổ chức hôn lễ trong thành Kim Lăng.


Về phần vì sao Tiểu Vũ lại gia nhập cái vòng tròn nhỏ này, nguyên nhân thật ra rất đơn giản.


Lúc trước trong "thế giới ký ức", sau một lần quen biết rồi trở lại thế giới thực, Tiểu Vũ được tổ ba người ủy thác khi trở về thế giới thực liền tìm tổ ba người nói chuyện.


Và rồi…


Nói như vậy đi.


Nếu ngươi biết được những bí mật xấu hổ nhất của những người này.


Hoặc là ngươi sẽ bị giết.


Không muốn chết, cũng chỉ có thể gia nhập.


Được rồi, em gái Tiểu Vũ là một em gái rất thức thời.


"Hừ, PABO!"


Lý Dĩnh Uyển hừ lạnh một tiếng.


Nivel lập tức nhướng mày: "Đừng tưởng nói tiếng Nam Hàn là ta không biết ngươi đang mắng ta."


Cửa phòng bị mở ra, Satoshi Saijo mặc đồng phục học sinh phong cách JK đi vào, nhìn thoáng qua Tiểu Vũ đang cầu cứu.


Satoshi Saijo suy nghĩ một chút, đi tới kéo Tiểu Vũ đi vào toilet.


"Để cho hai người đấy tự giải quyết, nếu không được thì đánh một trận. Người thua có thể câm miệng cả ngày."


Kéo Tiểu Vũ đi vào bên cạnh bồn nước trong toilet, Satoshi Saijo nhìn kỹ Tiểu Vũ trong chốc lát, thở dài lắc đầu: "Vẫn nên rửa sạch những thứ trên mặt đi."


Dưới sự kiểm tra của Satoshi Saijo, Tiểu Vũ nhanh nhẹn rửa mặt mình sạch sẽ, sau đó đã bị Satoshi Saijo kéo ra khỏi cửa.


Sau khi đi ra khỏi khách sạn, Tiểu Vũ thuận thế bị Satoshi Saijo kéo đi, hai người đi qua đường cái, đi tới một quán ăn ngoài trời bên hồ.


Loại quán ăn này thường có cả món Trung và món Tây, có bia, có BBQ - và tất nhiên là có thịt nướng Trung Quốc.


Vào buổi tối, công việc kinh doanh cũng trở nên nhộn nhịp hơn.


Sự xuất hiện của hai em gái trẻ và ưa nhìn này tất nhiên hấp dẫn không ít ánh mắt của thực khách —— nhưng hầu hết mọi người cũng chỉ nhìn mà thôi.


Ngồi xuống rồi gọi một ít món, Satoshi Saijo cầm lấy một chai bia, trực tiếp dùng ngón tay cái dễ dàng mở nắp chai ra, đưa cho Tiểu Vũ.


"Thật ra ta cũng không giỏi… Được rồi." Tiểu Vũ cam chịu gật gật đầu, cầm lấy một chai bia, rót cho mình một ly nhỏ.


Thật ra, trong tổ ba người, người Tiểu Vũ sợ nhất chính là Satoshi Saijo này.


Lý Dĩnh Uyển cùng lắm là là thích hô hào ầm ĩ.


Mà Nivel thật ra cũng rất dễ tiếp xúc.


Ngược lại, chính là cô gái Nhật Bản tên là Satoshi Saijo này, trong mắt thỉnh thoảng lộ ra vẻ bình tĩnh và lãnh đạm, khiến cho Tiểu Vũ cảm thấy có chút tim đập thình thịch.


Có lẽ Lý Dĩnh Uyển thích khoa trương nhất, có lẽ Nivel có khí thế nhất.


Nhưng cô gái Satoshi Saijo không nói chuyện nhiều, thậm chí phần lớn thời gian đều cùng sắc mặt ôn hòa này, mới khiến cho Tiểu Vũ cảm thấy người khủng bố nhất trong tổ ba người!


"Thật ra… Ta sẽ không nói với bất cứ ai về bí mật của các ngươi - bao gồm cả Chu Đại Chí! Ta có thể thề!"


Sau khi uống nửa ly rượu, Tiểu Vũ lại nhắc tới đề tài này.


Thần sắc Satoshi Saijo rất thoải mái: "Ta cũng không phải rất lo lắng chuyện này. "


"Ách?"


"Bởi vì ta biết ngươi sẽ không nói." Satoshi Saijo đã mở chai bia thứ hai —— bộ dáng cô uống bia giống như nước lã, ngay cả ly cũng không cần, liền cầm chai uống, ục ục ục, một chai liền thấy đáy.


"Ha hả? Ngươi tin tưởng ta sẽ không nói sao? Vậy thì tốt rồi…" Tiểu Vũ thở phào nhẹ nhõm.


Satoshi Saijo lộ ra hàm răng, nhẹ nhàng cười: "Có nói cũng không sao…"


"… Hả?"


Cùng lắm thì giết người diệt khẩu là được rồi, giết chết mấy người lỡ biết được, cũng không phải là chuyện gì rất khó."


Gãy Tiểu Vũ hơi lạnh run!


Giết… Ngươi đang nói thật sao?


Không biết có phải ảo giác hay không, Tiểu Vũ cứ luôn cảm thấy, cô nương tên Satoshi Saijo này, khi nói đến từ "giết người", hình như cũng không giống như đang khoác lác.


"Gần đây ngươi và Đại Chí còn đang hẹn hò sao?"


"Ừm…"


"Hai người hẹn hò thường sẽ làm gì?"


"Ừm… Đi dạo phố, ăn uống, xem một bộ phim hoặc làm mấy chuyện linh tinh…"


"Còn nữa không?"


"… Vâng, thỉnh thoảng ta sẽ đi đến phòng tập để xem hắn ta luyện tập."


"A, vậy ngươi cùng hắn…"


Satoshi Saijo còn muốn hỏi cái gì, Tiểu Vũ lại rất thức thời mở miệng trước.


"Gần đây ta không gặp Trần Nặc, Đại Chí cũng không nhắc tới chuyện của Trần Nặc với ta."


"…"


Satoshi Saijo trở nên trầm mặc, sau đó lại yên lặng cầm lấy một chai bia.


"Tiểu Vũ." Satoshi Saijo bỗng nhiên nở nụ cười: "Rất vui khi được quen biết ngươi, ở trong thành Kim Lăng này, quen biết được một người bạn như ngươi, có thể xem là thu hoạch ngoài ý muốn."


Tiểu Vũ ngây ngẩn cả người: "Vì sao bỗng nhiên nói những lời như vậy…"


"Bởi vì ta, chuẩn bị trở về Tokyo."


Chương 1729

Bình Luận (0)
Comment