43
Nhìn thấy đám Minh Hùng xuất hiện, những võ giả đợi sẵn bên ngoài liền tụ tập lại, vây quanh đám Minh Hùng một con ruồi cũng không thể vượt qua. Lúc này, một võ giả đi đầu nói
"Các ngươi nếu muốn sống, giao hết mọi thứ ra đây"
Có người mở màn, các võ giả xung quanh cũng nhao nhao đòi giao đồ, bốn người Đinh Phán thấy vậy, sắc mặt trắng bệch, liền bỏ hết quần áo, binh khí, nhẫn trữ vật,...ra rồi nhân lúc đám võ giả xung quanh tranh chấp mà hoà vào chúng, Hồ Lam đang ôm Minh Hùng bất tỉnh cùng những người còn lại cũng nhân cơ hội này muốn trà trộn vào đám người, đúng lúc này Đinh Phán ở một bên hét lên
"Năm tên kia muốn chạy! Bắt lấy chúng!"
Đám võ giả ngay lập tức quay qua, ánh mắt nhìn đám Minh Hùng không một chút thiện cảm, một tên võ giả có tu vi Võ Tông sơ kỳ lao lên, ý định giết người cướp của, dù là Minh Hùng với sức mạnh đại võ sư trung kỳ cũng không đối kháng được với tên này, không nói tới tu vi chỉ là Nhập Võ, Võ Giả của những người còn lại, chắc chắn không cách nào phản kháng, chỉ chờ đợi tử vong ập tới, Thanh Tùng lúc này đã cầm lấy thanh kiếm quỷ, muốn mượn sức mạnh con quỷ để trấn áp tên võ giả này, bỗng một tiếng hét vang lên
"DỪNG TAY"
Ngay sau đó tên võ giả cảm thấy một luồng sức mạnh cực độ ập tới từ bên hông, nó nhanh tới mức hắn không kịp phản ứng, chỉ thấy ở bụng đau đớn dữ dội và khi nhìn xuống thì thấy cả người bị cắt đôi, một tên Võ Tông cứ như vậy chết đi. Thanh Tùng lúc này bàn tay thả lỏng thanh kiếm, nhìn về phía trước thì thấy một bóng người già cả đứng trước mặt, chính là Hư Tâm, giáo viên chủ nhiệm của lớp A bọn hắn, lúc này Hư Tâm hét lớn
"Đây là học sinh của ta, của Lăng Tiêu học viện, kẻ nào đụng tới, giết không tha!"
Uy áp của Võ Vương toả ra, ép cho những kẻ có tu vi thấp hơn không nhịn được lùi về sau một bước, không những thế Hư Tâm còn rất khéo léo khi nói tới Lăng Tiêu học viện trong câu nói của bà, ý là kẻ nào động vào họ sẽ là kẻ thù của Lăng Tiêu học viện, bị học viện truy sát, Lăng Tiêu học viện là học viện lớn nhất Toán Hãnh đế quốc, bị nó truy sát chắc chắn không tốt chút nào. Lúc này chỉ còn rất ít người dám đứng lại, hầu hết là các tán tu có thực lực cao, chúng nay đây mai đó, nếu bị truy sát thì chạy tới một đế quốc khác là thoát thân, lại không có gì cần bảo vệ nên cũng chẳng lo bị học viện trả thù. Trong đám người ở lại này, vậy mà có một cường giả cảnh giới Võ Hoàng! Hắn ta vô hình toát ra một khí tức, áp chế lại khí thế của Hư Tâm khiến những võ giả xung quanh nhẹ nhõm không ít, lúc này tên Võ Hoàng lên tiếng
"Ta chỉ cần những gì trên người bọn chúng, sẽ không lấy mạng chúng, còn mời ngươi tránh sang một bên"
Hư Tâm
"Đồ vật chúng lấy được từ bảo tháp là cơ duyên của chúng, chúng phải khổ sở trải qua những thử thách mới có được, ngươi lại muốn cướp đi là sao?"
"Những vật trong đó chắc chắn đều là bảo vật, bọn chúng không xứng sở hữu"
"Có thể bây giờ chúng còn yếu kém, nhưng với thiên tư của chúng thì sau này chắc chắn sẽ không thua một ai!"
"Không nói nhiều nữa, nếu không giao đồ ra, đừng trách chúng ta nặng tay, đến lúc đó mạng cũng không giữ được đâu"
Lúc này trên khuôn mặt Hư Tâm tràn đầy sự ngưng trọng, đối mặt với một võ giả Võ Hoàng bà đã không làm được, nói gì đám võ giả đằng sau và bà còn phải bảo vệ đám học sinh của mình ở đằng sau nữa, hoàn cảnh này có thể nói là không thể vượt qua rồi.
Ngay khi Hư Tâm có ý định để học sinh giao ra đồ, một luồng ánh sáng trắng loé lên, một thân ảnh to lớn xuất hiện, một người chiều cao bằng chiều ngang, toàn thân máu loang lổ, đầy những vết thương, thập phần chật vật, Hư Tâm nhìn qua đã nhận ra ngay, bà hô lên
"Tiến Mỹ!"
Ngay sau đó bà lao tới, đỡ lấy cục mỡ vài tạ kia, nhét cho nó một viên đan dược rồi mới để hắn nằm xuống dưỡng thương, ngay khi bà đặt Tiến Mỹ xuống, một thân ảnh xuất hiện cạnh bà, trường kiếm trong tay vung lên, một đạo kiếm khí xé gió lao tới, khí thế thập phần cường hãn, Hư Tâm cũng là một cường giả Võ Vương, ngay lập tức bà phản ứng, trong tay xuất hiện một bảo tháp, toà tháp phóng ra một tầng năng lượng bao lấy bà cùng Tiến Mỹ bên cạnh, chặn lấy đường kiếm khí, tuy vậy đường kiếm khí quá mạnh mẽ, tầng năng lượng tiếp kiếm trong vài giây đã xuất hiện vết nứt, vết nứt ngày càng lan ra, bao trùm toàn bộ tầng năng lượng.
"CHOENG!!!"
Tầng năng lượng vỡ ra, và đạo kiếm khí kia cũng biến mất, tuy vậy tình hình cũng không tốt hơn chút nào, đỡ đạo kiếm khí kia đã khiến pháp bảo của Hư Tâm tiêu hao tất cả năng lượng, lúc này tên Võ Hoàng lại vung kiếm, một đạo kiếm khí lại bay tới Hư Tâm trong sự tuyệt vọng thể hiện qua ánh mắt của bà.