Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 10

Dưới sự hấp dẫn của ruộng dưa phì nhiêu, cuối cùng Úc Khả Khả vẫn có phần không giãy giụa nổi, dứt khoát lựa chọn nhận vai diễn.

Sau khi sung sướng sắp xếp lịch trình với người đại diện, cô dẫn trợ lý được sắp xếp riêng, lên máy bay tới đoàn phim ở thành phố Nam.

Nhân lúc Úc Khả Khả cúi đầu tìm bịt mắt, trợ lý lén quan sát cô.

Mặt cô tự nhiên giống như ảnh chụp, là gương mặt cực đẹp thu hút người khác, thật sự đúng như lời chị Trương nói, nếu không phải cô cực kỳ phật hệ thì chỉ cần dựa vào gương mặt này tuỳ tiện xông xáo qua qua đã có thể làm nên chút tên tuổi trong cái giới này rồi.

Nhưng cô ấy cảm giác, cảm thấy khi tận mắt nhìn thấy Úc Khả Khả không quá giống với bản thân đi nghe ngóng.

So với vẻ dịu dàng sâu sắc toát ra từ tấm hình, khí chất của cô càng có vẻ thoải mái không quan tâm và tùy ý hơn. Chỉ vẻn vẹn đứng đó đã vô hình trung mang theo sự hấp dẫn làm người khác mê mẩn, đặc biệt hút mắt.

Nghĩ đến lúc mới gặp mặt, cô mỉm cười chào hỏi, bất ngờ va vào đôi mắt tựa như từng mảnh sao đong đầy ý cưới, trợ lý không nhịn được đỏ mặt.

Người thế này, nếu nói cô không để ý tới sự nghiệp thì cô ấy tin, sao có thể là người chỉ biết nghĩ đến chuyện yêu đương...

Nhưng chị Trương nói rất chắc chắn.

Như ban nãy Úc Khả Khả mới nói đã nghĩ thông, kết quả trong phút chốc vả mặt lại muốn nhận bộ phim này. Tuy cô đã tỏ vẻ thề son sắt, chỉ là vì thích vai diễn nhưng người đại diện vốn không tin mấy lời xằng xiên này của cô.

— Rõ ràng, mức độ đáng tin của cô trong mắt chị ấy đã hoàn toàn biến thành số âm rồi.

Có điều ngại mãi nghệ sĩ nhà mình mới biết cúi đầu nhận lỗi, hơn nữa so với trước kia, lần này thật sự là một bộ phim quy mô lớn, người đại diện tức giận lúc lâu vẫn nhẫn nại, sau đó lập tức lo lắng sắp xếp trợ lý tới giám sát cô.

Nghĩ đến đây, rốt cuộc trợ lý đã có thể cảm nhận được vẻ mặt hận sắt không rèn được thành thép lúc chị Trương dặn dò mình.

Cô ấy không khỏi có phần tiếc nuối.

Nhưng chỉ có một chút...

Trợ lý lo lắng nghĩ ngợi: Cho nên rốt cuộc cái vị họ Quý nào đó hễ tới thăm ban sẽ khiến Úc Khả Khả mất não nhất định phải đề phòng theo lời chị Trương là người nào?

Thậm chí anh ta còn không xứng có nổi cái tên à? Ngộ nhỡ cô ấy nhận lầm thì làm sao???

Thông qua hệ thống, Úc Khả Khả đã biết người đại diện dặn dò trợ lý thế nào nhưng không để ý lắm, chỉ là lúc cảm nhận được ánh mắt của trợ lý, cô thoáng thở dài: [Cậu nói người thật thà như tôi, thích nói thật nhất, sao chị Trương lại không tin tôi?]

Hệ thống: [Đã từng có cơ hội bày trước mặt nhưng vì cô đã đâm sau lưng rồi, nên chị ấy thà tin cô là Tần Thủy Hoàng chứ không muốn tin tưởng cô thật sự đã nghĩ thông.]

Úc Khả Khả: [Cái này trách tôi sao được? Rõ ràng là lúc đó cậu tự dưng kêu có dưa, tôi đâu có cách nào.]

Hệ thống và Úc Khả Khả đồng thời thở dài: [Haizz, ruộng dưa hại người ghê, nhưng siêu ngon.]

Úc Khả Khả vừa tới đoàn làm phim “Truyền thuyết kiếm tiên” trình diện đã bị kéo đi chụp tạo hình trước.

Sau khi thấy được hiệu quả tạo hình của cô, đạo diễn vốn còn lạnh mặt không vui vẻ gì chợt kinh ngạc quan sát cô từ trên xuống dưới một lượt, cuối cùng ánh mắt cũng lộ ra tia thỏa mãn.

Trong phim Úc Khả Khả diễn vai nữ phụ, là một Hồ yêu* quyến rũ giảo hoạt, bị yêu tộc phái đi nằm vùng ở môn phái của nam chính, mập mờ với nam chính một thời gian, sau đó lúc nàng ta đi cướp kiếm tiên bị bại lộ thân phận, đã đâm nam chính một đao rồi bỏ chạy.

(*) Hồ yêu: Hay còn gọi là hồ tiên, hồ ly, hồ ly tinh, yêu hồ, đều là những tên gọi để chỉ những con cáo trở thành yêu tinh trong các huyền thoại và truyền thuyết dân gian, phần lớn ở những nước Đông Á như Trung Quốc, Nhật Bản và Triều Tiên hay Đông Nam Á như Việt Nam.

Mãi cho đến kết cục sau cùng, Hồ yêu vốn ích kỷ lại khẳng khái chịu chết để bảo vệ người trong tộc.

Nói cho cùng, nguyên nhân Úc Khả Khả chọn nhận vai diễn, quả thật là vì sau khi xem qua kịch bản, rất yêu thích nhân vật Hồ yêu này.

Nhưng rõ ràng đạo diễn Chu rất không hài lòng.

Ông thực sự không biết rõ Úc Khả Khả, chỉ vỏn vẹn xem qua tác phẩm và tài liệu tìm kiếm trên mạng về cô thì đều không phù hợp với hình tượng nữ phụ trong phim. Nếu như không phải do bên đầu tư nhất quyết muốn để Úc Khả Khả làm nữ phụ, đạo diễn Chu không thể không nhường một bước vì tác phẩm thì nói gì đều khó có thể lựa chọn cô.

Thực tế khi Úc Khả Khả còn chần chừ chưa tới, dù là nguyên nhân gì thì đạo diễn Chu đã ngập tràn ý kiến với cô rồi.

Ông vốn nghĩ đợi sau khi cô tới, nhất định phải mỉa cô một trận trước, đừng nghĩ rằng đi cửa sau thì có thể muốn làm gì thì làm. Ai ngờ đợi đến khi cô đứng trước mặt mình, chỉ thấy đường cong của đôi mắt hạnh vốn có vẻ ngọt ngào kia được kéo dài hất lên, hàng mi dày khẽ chớp, khẽ liếc qua đã phảng phất mang theo sự mê hoặc trong vô hình.

Nhất là khi cô mặc bộ đồ đỏ đẹp đẽ quyến rũ, gương mặt tinh xảo cười rạng rỡ lại càng lộ ra vẻ hoạt bát tinh ranh.

Thì...

Đạo diễn Chu khẽ ho, xụ mặt xoi mói nghĩ: Cố miễn cưỡng vậy, coi như là khá sát vai diễn. Cho dù kỹ năng diễn xuất không tốt, ông vất vả chút vẫn có thể hướng dẫn được thôi.

Úc Khả Khả không hề hay biết nhìn đạo diễn có vẻ bắt bẻ nhưng thực tế trong lòng đã chấp nhận chính mình, cô biết rõ mình không biết gì cả nên vô thức tỏ vẻ khá khiêm tốn, ngoan ngoãn nghe ông giảng giải về phim cho mình.

Vì là bộ phim được quay với quy mô lớn đầu tư hơn trăm triệu tệ, đa số diễn viên trong phim đều là người từng nhận được giải thưởng hoặc có chút danh tiếng.

Ví như nam chính Lộ Sùng đã được vinh danh giải thưởng Diễn viên nam xuất sắc nhất mảng phim truyền hình, mà nữ phụ số hai Lê Hinh Nhụy thông qua thử vai đã giành được giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc nhất năm ngoái, chứ đừng nói đến người diễn nữ chính đang quay phim - Trữ Tuyết, tuy là lần nữa làm việc lại sau nhiều năm nhưng trước khi rời khỏi giới đã từng đạt được hai giải ảnh hậu.

Với độ yêu thích và danh tiếng của Úc Khả Khả, ở trong đoàn phim thật sự là chìm nghỉm, nhưng biết rõ cô có người chống lưng, đương nhiên đoàn làm phim không muốn đắc tội với cô, bởi vậy đã chuẩn bị cho cô phòng nghỉ đơn.

Nhưng lúc chuẩn bị quay phim, vì phần diễn của cô xếp thứ hai, đạo diễn Chu đang định bảo nhân viên dẫn cô tới phòng nghỉ lại bị Úc Khả Khả từ chối.

Cô nhìn thoáng xung quanh, cực kỳ sảng khoái kéo một băng ghế, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh đạo diễn Chu tỏ ý bản thân cần học tập nhiều hơn, tuyệt đối sẽ không nói nhiều.

Đạo diễn Chu: "..." Lần, lần đầu tiên gặp tài nguyên già* biết điều như vậy, vẫn có phần không quen.

(*) Tài nguyên già: Ý chỉ mấy diễn viên có kỹ năng diễn xuất và độ nổi tiếng vừa vừa nhưng lại lấy được tài nguyên dành cho những diễn viên lớn (thường là được ưu ái/có người nâng đỡ).

Trợ lý lại càng vui mừng, vội vàng chụp ảnh gửi cho người đại diện xem: [Chị, chị mau nhìn này, chị Khả Khả thật sự hiểu chuyện rồi, chị ấy lại đi quan sát những người khác quay phim, chăm chú học tập, không trốn vào phòng nghỉ!]

Chị Trương: [Ha ha, không tin.]

Trợ lý: "..."

Cô ấy cạn lời cất điện thoại, có phần nghĩ không thông, rốt cuộc là chị Trương đã trải qua chuyện gì mà lại mất niềm tin sâu sắc đến độ không chút lung lay vậy?

Người đang quay trên trường quay lúc này là kiếm tiên xuất thế, lấy tư cách sư tôn của nữ chính phái đám nam chính đến xem xét trước.

Tuy rằng Trữ Tuyết đã rời giới vài năm nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn xuất sắc như trước, Lộ Sùng lại đang trong giai đoạn sự nghiệp thăng tiến, chỉ với mấy câu thoại và nét mặt đã hoàn toàn nhập vai rồi.

Hệ thống đột nhiên nói: [Cô đoán xem dưa đơn phương là ai?]

[Cậu đã hỏi như thế, chắc chắn là giữa hai người Lộ Sùng và Trữ Tuyết rồi.] Ánh mắt Úc Khả Khả không ngừng đảo quanh trường quay: [Trữ Tuyết vừa ly hôn không lâu, cho nên là Lộ Sùng yêu đơn phương Trữ Tuyết à?]

Hệ thống: [Trả lời đúng ời, thật ra Lộ Sùng đã yêu đơn phương Trữ Tuyết nhiều năm rồi, là nữ thần trong mắt anh ấy.]

Úc Khả Khả: [Vậy lần hợp tác này coi như là giấc mơ thành sự thật à?]

Hệ thống: [Còn phải nói nữa sao, từ cấp ba Lộ Sùng đã là fan của Trữ Tuyết, vì cô ấy mới vào giới giải trí. Ai ngờ anh ấy vừa ký hợp đồng với công ty quản lý thì Trữ Tuyết đột nhiên kết hôn rồi rời giới.]

Úc Khả Khả ngả ra sau: [Hay lắm, chuyện này đúng là quá drama hóa.]

[Có điều dù mấy năm nay anh ấy nản lòng thoái chí, trong thời gian đó vẫn chưa tiếp xúc với người khác, chỉ chìm đắm dốc lòng cho sự nghiệp.] Hệ thống nói tiếp: [Cho đến lần này Trữ Tuyết ly hôn quyết định quay lại, sau khi anh ấy biết được thì cố ý từ chối kịch bản phim điện ảnh, nhận phim "Truyền thuyết kiếm tiên".]

Úc Khả Khả phát ra tiếng "Ngọt chết tôi rồi".

Một cảnh quay kết thúc, đạo diễn Chu ấn vào cảnh quay của Lộ Sùng, gọi: "Lộ Sùng, vừa rồi cậu thể hiện ánh mắt rất tốt, có điều cần phải kìm nén lại chút. Phải biết bây giờ cậu còn chưa nảy ra tình cảm gì khác với sư tôn, vẫn nên giữ lại, sau đó cho Úc Khả Khả cảm nhận chút."

Lộ Sùng thở khẽ ra như là bị lời nói của đạo diễn Chu chọc cười, lập tức sờ mũi, làm dấu tay "ok". Sau đó, chỉ thấy anh ấy quay đầu cười thân thiện với Úc Khả Khả, rồi liếc tới chạm mắt Trữ Tuyết, gương mặt ngập tràn áy náy nhìn với vẻ xin lỗi.

Trữ Tuyết làm ra vẻ đã hiểu, trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng nở nụ cười thản nhiên, bầu không khí khi hai người nhìn nhau rất hòa hợp.

Tất cả các chi tiết nhỏ đều bị che giấu rất kỹ, không tài nào tìm được dấu vết.

Úc Khả Khả cười tủm tỉm tỏ ý không để ý, trong đầu lại vui vẻ nói chuyện: [Ha ha ha, lời này của đạo diễn Chu, vất vả lắm mới được tiếp xúc với người trong lòng, có thể kìm nén được ánh mắt sao? Đã nhiều năm vậy rồi, nhà cũ bốc cháy* đó má ơi.]

(*) Nhà cũ bốc cháy: Xuất hiện từ cuốn "Vây thành" của Tiền Chung Thư, ví người lớn tuổi yêu đương như nhà cũ bén lửa không thể dập tắt, chỉ số thông minh sụt giảm, dễ mất lý trí. Vốn dĩ những lời này ở trong sách chỉ mang hàm nghĩa trung tính, có điều hiện giờ càng ngày càng nhiều người sử dụng những lời này thường mang theo nghĩa xấu.

Hệ thống: [Anh ấy vẫn có vẻ rất kìm nén đó, tối thiểu là không có ai phát hiện ra sự khác thường.]

[Thế này, kỹ năng diễn của Lộ Sùng đúng thật là rất tốt. Nếu không phải cậu nói thì tôi hoàn toàn không nhận ra được anh ấy yêu thầm Trữ Tuyết.] Úc Khả Khả đưa ánh mắt vô cùng hứng thú qua lại giữa hai người: [Khó trách Trữ Tuyết không phát hiện ra, thật sự là tự nhiên quá.]

Hệ thống: [Anh ấy rén quá, dù sao trong lòng anh ấy, Trữ Tuyết là đoá hoa lạnh lùng kiêu ngạo. Cho nên người này hoàn toàn không dám thể hiện ra ngoài, sợ sẽ bị từ chối.]

Úc Khả Khả: [Có thể hiểu được, giữ trong lòng nhiều năm, nào dám muốn nói là nói luôn?]

Hệ thống: [Cơ mà dù sao anh ấy cũng nên có chút tự tin, chẳng lẽ bản thân không thể tốt hơn người chồng cũ ngoại tình còn có ý đồ cuỗm tiền của cô ấy sao?]

[Thế thì lại mạnh quá, khỏi nhắc tên chồng cũ ấy, còn ghê hơn cả tên cẩu nam chính.] Úc Khả Khả thầm chê bai: [Nhìn người ta đi, cùng là ánh trăng sáng giấu trong lòng, sao lại cách biệt một trời một vực thế?]

Hệ thống lần nữa thả like.

Mà rốt cuộc đạo diễn Chu đã nhớ đến có người bên cạnh, thoáng nghiêng đầu đã thấy Úc Khả Khả cực kỳ ngoan ngoãn ngồi trên băng ghế, đôi mắt nhìn cảnh quay lộ ra vẻ chăm chú.

Hiểu lầm cô đang nghiêm túc học tập kinh nghiệm, ông không khỏi bất ngờ nhưng sắc mặt vẫn dịu đi gật đầu.

Tuy chỉ là tài nguyên già nhưng thái độ vẫn rất khiêm tốn, hiếu học đó, có ý thức này là tốt rồi.

Sau khi đã có ấn tượng tốt, đến lúc Úc Khả Khả vào diễn, dù cô đọc lời thoại hơi ngắc ngứ, đạo diễn Chu trước giờ vốn răn dạy không hề nể nang lại không trực tiếp nổi giận mà kiên nhẫn dạy dỗ cô, bảo cô thử lại lần nữa.

May mà Úc Khả Khả khá có thiên phú, sau khi được đạo diễn Chu chỉ bảo thì đã nhanh chóng tìm được cảm giác, ngoại trừ cảnh quay đầu tiên NG không ít lần thì sau đó đã thuận lợi.

Điều này khiến những người khác trong đoàn phim vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần dây dưa quay đi quay lại nhiều lần cả buổi sáng cũng không khỏi kinh ngạc, ánh mắt nhìn cô cũng có phần thân thiện hơn.

Đạo diễn Chu lại càng hài lòng, cảm thấy khả năng diễn của cô khá có hồn, giống như một viên minh châu bị phủ bụi, đánh bóng thêm chút là có thể tản ra ánh sáng rực rỡ áp đảo, yêu cầu với cô lại càng thêm nghiêm khắc.

Cảnh quay buổi sáng nhanh chóng qua đi, Úc Khả Khả vừa ngồi xuống đã thấy cặp lồng cơm trợ lý đưa tới.

Cô im lặng vài giây sau đó ngẩng đầu trợn tròn mắt: "Đây là cho chị á?"

Trợ lý khẽ ho một tiếng, nhỏ giọng nói: "Nghe nói là đạo diễn Chu yêu cầu đó, trước khi quay phim giai đoạn sau chị phải giảm hai cân rưỡi, cho nên bây giờ chỉ có thể ăn cơm giảm béo thôi."

Úc Khả Khả khiếp sợ: "... Chị nhớ là đóng phim tiên hiệp, không đến mức tu tiên thật?"

Chỉ với cặp lồng cơm không dầu không muối này, hơn nữa lúc quay phim mức vận động bị ép phải căng hết cỡ, đợi đến giai đoạn sau không cần giảm hai cân rưỡi, e rằng cô chỉ còn hai cân rưỡi cả da quá?

Thấy cô sắp gục xuống bàn, đôi mắt hạnh tròn long lanh cũng cụp xuống, tội nghiệp quá, trợ lý lập tức đỏ mặt, cuống quýt dời mắt đi không dám nhìn cô: "Cái này, này là chị Trương đã biết từ sớm, hơn nữa đã đồng ý rồi ạ."

Úc Khả Khả: "...?"

Hệ thống: [Hự, thì ra đây chính là cùng chơi nhau một vố.]

Úc Khả Khả: [Giỏi thật]. Người đại diện của bạn vẫn là người đại diện của bạn, cảm giác vẫn đang ở đây chờ cô này.

--- Trên hành trình của đời người, một hành khách đã mất đi ước mơ.

Thấy cá ướp muối đánh mất ước mơ đang lựa lựa cặp lồng cơm không hề có chút vị thịt nào, hệ thống lập tức dỗ dành: [Đừng mất mát thế, vừa rồi tôi dạo qua một vòng, phát hiện buổi chiều cô còn một cảnh quay nữa, do phó đạo diễn phụ trách đó.]

Úc Khả Khả vẫn đang chìm đắm trong sự đả kích bị người đại diện chơi một vố: [Cho nên?]

Trong giọng nói hoạt bát của hệ thống ngập tràn sự cổ vũ: [Đương nhiên là có dưa ăn, giữ vững tinh thần đi, cô làm được!]

Hả? Có dưa à?

Úc Khả Khả vươn tai, lập tức cảm thấy mình lại cân được hết rồi.

Chỉ là ăn rau thôi mà, vì ăn dưa, chồn ta có thể làm được hết!

---

Lời tác giả:

Chị Trương: Đồ chăm chăm chỉ biết yêu đương đáng đời ăn rau dại!

Úc Khả Khả: Nhất chị!

Bình Luận (0)
Comment