Lúc nghỉ trưa, ảnh tạo hình của Úc Khả Khả chính thức được công bố ra ngoài, nhưng so với bình luận và hot search la l**m dưới những ảnh khác thì dưới ảnh của cô chỉ có lác đác lẻ tẻ.
[... Cứu tôi, đây là ai thế, tôi không nhận ra, cô ấy đã từng đóng phim nào chưa?]
[Để cô ấy diễn Hồ yêu, thật không đó trời? Tuy rằng nhìn có vẻ xinh đẹp đó... sẽ không phá phim đó chứ, đừng mà (hét lên) (vặn vẹo) (phát điên).]
[Do tôi mù à, chỉ với cái nhan sắc đỉnh của chóp này thật sự có thể nghiền ép hơn nửa sao trong giới đó, vì sao tôi không có ấn tượng? (ngửa ra sau)]
[E hèm, hình như có hơi quen mắt. Search thử cái, cô ấy đã đóng mấy bộ phim hot rồi nhưng không để lại được ấn tượng nào cả.]
[Tài nguyên tốt vậy, chắc là tài nguyên già ha? Đáng tiếc nâng thế nào cũng không hot nổi.]
[Các chế soi mói quá đấy, tôi thấy chị gái này rất xinh đẹp đó, rất phù hợp với hình tượng yêu yêu trong cảm nhận của tôi! Tin tưởng đạo diễn Chu!]
[Không biết khả năng diễn xuất ra sao cơ mà tấm ảnh này đẹp thật ý! Thật sự giống như nhìn thấy yêu yêu trong sách vậy, fan nguyên tác vẫn có chấp nhận được.]
Hệ thống lướt một vòng, tổng kết lại nói: [Hay lắm, rõ là đến một fan trung thành cô cũng không có, người đại diện không từ bỏ cô đúng là quá có lương tâm rồi.]
[Chứng minh thậm chí tôi không xứng có được anti-fan, đây là chuyện tốt mà.] Úc Khả Khả đăng Weibo theo yêu cầu, mặt tỉnh bơ nói: [Hơn nữa tôi vốn chính là tài nguyên già, tài nguyên em trai chồng đưa tới để tỏ lòng kính trọng, sao lại không tính chứ?]
Hệ thống: [... Da mặt cô vẫn dày trước sau như một nhỉ, hoàn toàn không cần tôi lo lắng.]
Bên đây, Quý Cảnh Diệp vừa biết được Úc Khả Khả đột nhiên chạy mất, quả nhiên lại do Quý Lăng Hàn xúi giục, vô thức gõ ngón tay lên bàn, sắc mặt lạnh đi.
Anh thờ ơ cụp đôi mắt đen, che đi vẻ châm chọc nơi đáy mắt, nhưng còn chưa kịp đợi trong lòng anh nảy sinh sự tàn nhẫn đã nghe được một loạt lời nói khoác không biết ngượng của Úc Khả Khả.
... Em trai chồng, tỏ lòng kính trọng?
Quý Cảnh Diệp thoáng khựng lại, nhất thời không biết nên tức hay nên cười, Quý Lăng Hàn nó cũng xứng à?
Kịp phản ứng lại mình đã vô thức đồng ý với cách nghĩ của Úc Khả Khả, lại bất mãn với thân phận của Quý Lăng Hàn, anh lập tức nhíu mày, vẻ mặt kháng cự rồi lại không nhịn được nhớ đến hôm đó cô tới tìm anh, đặc biệt tự nhiên coi mình là vị hôn thê, còn nói muốn kiểm tra anh...
Cô đúng là thay thân phận quá nhanh, không hề gượng gạo chút nào.
--- Cũng đúng, dù sao da mặt dày đã quen rồi.
Quý Cảnh Diệp khẽ nhếch đôi môi mỏng, cay nghiệt trào phúng, lại không phát hiện ra sự lạnh lùng châm chọc người khác quanh mình đang dần dần tan đi.
Phim trường.
Hệ thống: [Ơ, giá trị hóa ác của nhân vật phản diện lại giảm xuống chút chút rồi! Cơ mà rõ ràng đâu có chuyện gì xảy ra nhỉ?]
Úc Khả Khả tập mãi đã thành quen với tố chất thần kinh của thang mức độ này: [Giảm hay không giảm, cậu nhìn cái thang tối đen như mực thế này có khác gì không? Không có thay đổi rõ ràng thì đừng nhắc nữa, giữ mặt mũi chút.]
Hệ thống thốt ra giọng quật cường: [... Đương nhiên rồi.]
Đó cũng là một điểm mà, sao cô có thể coi thường một điểm giảm chứ!
...
Buổi chiều Úc Khả Khả có một cảnh quay, đúng thực là do phó đạo diễn phụ trách.
So với đạo diễn Chu nghiêm túc cứng nhắc, phó đạo diễn luôn cười ha ha, nhìn có vẻ dễ cư xử hơn nhiều.
Có lẽ vì bối cảnh của Úc Khả Khả lúc đối mặt với cô, ông ấy thể hiện rất có chừng mực, nói chuyện cũng rất khéo: "Chắc cô Úc thuộc lời thoại kha khá rồi chứ? Bởi vì cảnh quay kế tiếp, cô khá quan trọng, có thể sẽ phải quay lại mấy lần, thật là vất vả cho cô Úc rồi."
Buổi sáng phó đạo diễn không ở trường quay, không biết Úc Khả Khả thể hiện thế nào nhưng biết rõ ràng cô được bên đầu tư nhét vào thế nào, lúc trước đạo diễn Chu còn lo lắng bàn với ông ấy việc này mà.
Lo Úc Khả Khả không diễn được, quay đi quay lại nhiều lần sẽ phát cáu, đương nhiên ông ấy muốn dỗ trước. Dù sao trong bộ phim này, ngoại trừ cô ra thì không có nhân vật nào đáng phải chú ý cả.
Nghe được ý sâu xa của ông ấy, Úc Khả Khả cũng không để ý, chỉ gật đầu nói lời cảm ơn.
Nhưng vì lúc nghỉ trưa hệ thống đặc biệt nhắc tới phó đạo diễn, cô không khỏi nhìn ông ấy thêm: [Cho nên dưa cậu nói có liên quan đến người này không?]
Hệ thống: [Hơi phức tạp, đợi cô quay xong rồi nói sau.]
Thế này thì chẳng phải càng khiến người ta muốn biết hơn sao?
Úc Khả Khả lập tức cồn cào ruột gan: [Cậu cố ý nhử tôi.]
Tuy là phàn nàn thế nhưng cô vẫn giống như con lừa bị treo cà rốt, vẫn cam tâm tình nguyện dấn thân như cũ.
Cảnh quay này đúng lúc cô đối diễn với nữ phụ số hai, chính là nữ chính trong truyện gốc Lê Hinh Nhụy.
Là mặt trời nhỏ mà Quý Lăng Hàn giấu trong lòng, nếu xét trong giới giải trí thì gương mặt cô ta không tính là quá đẹp nhưng có nét thanh thuần, khi cười lên ngập tràn sức sống, rất có độ nhận diện.
Cô ta diễn tiểu sư muội yếu đuối đáng yêu trong môn phái nam chính, nàng vừa yêu nam chính lại sùng bái sư tỷ Hồ yêu yêu. Lúc sau thân phận của Hồ yêu yêu bị bại lộ, nàng còn định đuổi theo chất vấn nhưng giữa chừng lại bị người của Ma tộc bắt đi, trời đất run rủi làm sao lại trở thành Thánh nữ Ma tộc tuyệt tâm tuyệt tình rồi.
Bây giờ đang quay cảnh tiểu sư muội đi theo sau Hồ yêu yêu, vắt óc hỏi thăm hướng đi của nam chính.
Khả năng diễn của Lê Hinh Nhụy khá tốt, rõ ràng có nền tảng về lời thoại, cảnh quay này chỉ NG ba bốn lần đã có thể hòa hợp tương đối với Úc Khả Khả rồi.
So với Quý Lăng Hàn, Úc Khả Khả không có ý kiến gì với cô ta, không gọi là chán ghét cũng không đến mức thích gì cả. Chỉ là mỗi lần nghĩ đến khi bị nam chính kéo đến làm bia đỡ đạn thì lại vô thức loáng thoáng nhói thận.
Càng nghĩ, cô càng cảm thấy vẫn nên cố hết sức trốn tránh thì tốt hơn.
Nhưng hiển nhiên, Lê Hinh Nhụy không nghĩ như vậy.
Sau khi kết thúc cảnh quay này, Úc Khả Khả ra vẻ tỉnh bơ nhưng thực tế là bước nhanh đi tìm chỗ, đang định nghe hệ thống kể chuyện thì đột nhiên bị gọi lại.
"Cô, cô Úc." Lê Hinh Nhụy căng thẳng thấy rõ, thỏ thẻ nói: "Chúng, chúng ta lại có dịp ở cùng một đoàn phim rồi, thật là trùng hợp."
Không ngờ cô ta sẽ đi theo tới gần, Úc Khả Khả thoáng dừng lại, quay đầu cười với cô ta: "Đúng vậy, thật là trùng hợp."
Cô nhớ rõ trong truyện gốc, sau khi nữ chính nhận ra được lòng mình đối với nam chính, lại vì hiểu lầm quan hệ giữa nguyên chủ và Quý Lăng Hàn, muốn rời xa lại nhiều lần gặp lại nam chính, được anh ta kín đáo giúp đỡ, cứ thế đấu tranh nhưng không cách nào từ bỏ được tình yêu với anh ta.
Sự trùng hợp khiến cô ta vui vẻ không thôi lúc này đến khi đó sẽ trở thành nỗi khổ sở bị ép phải chịu đựng.
Thật là hành nhau mà.
Úc Khả Khả không muốn ăn rau dại cũng chẳng muốn chịu khổ không khỏi nhíu mày lắc đầu.
Yêu đương khổ lắm, hãy để cho cái người yêu này chịu đi, dù sao thì cô cũng không làm.
Có điều cái quan trọng nhất vẫn là dưa mới, Úc Khả Khả bèn vội vàng hỏi: [Cho nên rốt cuộc dưa của phó đạo diễn là gì đó? Nói cho đàng hoàng trước đi, không k*ch th*ch thì cậu đúng là có lỗi với sự chờ đợi của bà đây.]
Hệ thống: [Đừng vội, có thấy nam phụ số hai và nữ phụ số hai không?]
Úc Khả Khả đưa mắt nhìn qua, đã thấy một đôi nam nữ cười cười nói nói qua trường quay, gương mặt đều rất nổi trội.
Nhìn dáng vẻ hai người họ cười nói, có lẽ quan hệ khá tốt.
Hệ thống: [Lúc trước hai bọn họ quay một bộ phim chiếu mạng, xào CP thì bất ngờ nổi tiếng nên đã chuyển thành hợp đồng yêu đương.]
Úc Khả Khả không hề bất ngờ: [Rồi sao?]
[Lần này hai bọn họ cùng vào đoàn phim "Kiếm tiên", lấy lý do thoái thác với đối phương là thông qua thử vai mới vào được nhưng thực tế đều dựa vào quy tắc ngầm lấy được vai diễn.] Hệ thống nói: [Cho nên hai bên đều cho rằng đối phương dựa vào thực lực, chỉ có mình là dùng cơ thể đổi lấy, lúc này nhìn bên ngoài thì có vẻ hài hòa nhưng thực tế là đã sinh lòng ghen ghét rồi.]
Úc Khả Khả trực giác dưa này không hề đơn giản: [Kim chủ của bọn họ có vấn đề à?]
[Đúng vậy, cái chính là đây nè!] Hệ thống nói cực kỳ sinh động: [Hai người đều không biết thật ra đối tượng mà bọn họ ngủ cùng là một người.]
Úc Khả Khả lập tức ngồi thẳng người, loáng thoáng cảm thấy đoán được là người nào: [Chẳng lẽ người đó là ---]
Cuối cùng hệ thống sảng khoái trả lời: [Đúng vậy, chính là phó đạo diễn, ông ta trai gái ăn tất.]
Được lắm, thật đúng là quan hệ tam giác phức tạp nhất.
Cô tràn trề hứng thú hỏi đến cùng: [Nên là phó đạo diễn có biết không?]
[Ông ta quen làm chuyện này rồi, không chú ý đến bọn họ, đương nhiên sẽ không biết được mối quan hệ giữa bọn họ.] Hệ thống nói với vẻ suy đoán: [Có điều dựa vào sở thích dắt theo em họ chơi threesome với nghệ sĩ thì có lẽ dù có biết bọn họ là tình yêu hợp đồng thì cũng chỉ càng thêm phấn khích, nghĩ đến dứt khoát chơi một lần luôn ấy?]
Úc Khả Khả: [Cái này thì chưa chắc, chưa biết chừng phó đạo diễn lại đơn phương hưởng thụ kiểu k*ch th*ch "Tôi biết các người không biết" này thì sao?]
Hệ thống: [? Cô hiểu rõ vậy.]
Úc Khả Khả: [Ngại quá, ngại quá.]
Cuối cùng đã ăn được dưa muốn ăn, Úc Khả Khả không khỏi cảm thấy mỹ mãn, lại nhìn cảnh phó đạo diễn chỉ đạo hai người họ quay phim thì vô thức thêm một tầng bộ lọc màu vàng.
Giống như nói đến chuyện thú vị, nam phụ số hai và nữ phụ số ba đột nhiên đối mặt cười cười, vị đường hóa học của tình nhân hợp đồng rất rõ ràng.
Úc Khả Khả: [Chà, phó đạo diễn đang lén sờ eo của nữ phụ số ba.]
Hệ thống: [Cô bị chắn tầm nhìn góc bên này, vừa rồi nam phụ số hai và phó đạo diễn lén nắm tay ở bên dưới.]
Úc Khả Khả lập tức cực kỳ căm phẫn: [? Chơi lớn vậy, thật sự không nhìn nổi, có thể viết huyết thư yêu cầu đổi vị trí để xem được toàn cảnh không!]
Cô và hệ thống nghiêng ngả để nhìn, hoàn toàn không chú ý tới Lê Hinh Nhụy đã sớm bị lãng quên, lúc này đang lộ ra vẻ vui vẻ.
Lúc Lê Hinh Nhụy đuổi theo tới gần, thật ra đã chuẩn bị tinh thần gặp phải trắc trở lại bất ngờ không kịp đề phòng nhìn thấy Úc Khả Khả nở nụ cười với mình thì lập tức sững người ra, lại có vẻ nhìn đến chăm chú.
Nói cũng kỳ, cô ta có vẻ không có duyên bạn bè gì, từ nhỏ đến lớn đều không thể kết bạn đàng hoàng, cũng chỉ có bạn chơi quen từ khi còn bé ở cô nhi viện - Quý Lăng Hàn, mới gặp lại gần đây, từ từ quen thuộc lại.
Điều này càng khiến cô ta tin tưởng vào cái gọi là duyên phận đến.
Mà Úc Khả Khả cũng vậy, đã không phải lần một lần hai hai người gặp nhau ở đoàn làm phim rồi. Dù cho chưa từng nói chuyện với nhau nhưng vẫn khiến Lê Hinh Nhụy cảm thấy rất thân thiết.
Trong mắt cô ta, tất cả những chuyện này đều là do duyên phận chỉ lối.
--- Tuy nhiên cô ta không biết, thứ mà mình cho rằng nhìn như lẽ thường trùng hợp, chẳng qua là sau lưng có người cố tình chịu.
Cũng bởi vậy, Lê Hinh Nhụy rất muốn làm quen với Úc Khả Khả, nhưng nghĩ đến dáng vẻ trước kia lúc cô không có phòng diễn đều vào phòng nghỉ, không quá thích trao đổi với người khác thì cô ta lại có phần lùi bước.
Cho đến lần gặp mặt này, cũng không biết vì sao, trực giác cô ta cảm thấy Úc Khả Khả có chút thay đổi nào đó, lại càng khiến người ta muốn thân thiết hơn.
Vì thế người vẫn luôn nhát gan như cô ta, sau thoáng đấu tranh tại chỗ vẫn cố lấy dũng khí tới khớp thoại.
Cô ta vốn còn nghĩ, nếu như Úc Khả Khả không nhớ rõ cô ta là ai thì tự giới thiệu lại, không ngờ cô lại nhớ rõ chính mình.
Việc này khiến Lê Hinh Nhụy được ưu ái mà hốt hoảng, đồng thời cực kỳ sung sướng nghĩ: Thật vậy, muốn kết bạn vẫn phải dựa vào sự chủ động đó.
"Cô..."
Cô ta hít một hơi thật sâu, lại nhỏ giọng hỏi thăm dò: "Tiếp đó không có cảnh quay nữa, nhưng tôi xem kịch bản thì ngày mai chúng ta còn có cảnh đối diễn, lúc cô Úc về, có tiện đối diện với tôi một lúc không?"
... Hử?
Úc Khả Khả đang sung sướng xem kịch thì nghe được lời mời kì quái này, nhất thời không thể kịp phản ứng lại nên lúc cô quay đầu ra, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ ngơ ngác rất rõ.
Mặt Lê Hinh Nhụy lập tức đỏ bừng lên.
Hệ thống chợt cảm khái: [Cảnh này, đột nhiên tôi muốn cho nam chính nhìn thấy.]
Úc Khả Khả: [? Đừng ép tôi chửi cậu lúc đang vui, nói cho đàng hoàng vì sao cậu lại phải nhắc đến anh ta, xui gì đâu à.]
Hệ thống: [Không có gì, chỉ cảm thấy anh ta với chú hai nhà cô chắc chắn có tiếng nói chung, khẳng định đến lúc đó mặt còn xanh hơn đầu.]
Úc Khả Khả: ... ?
---
Lời tác giả:
Mặt còn xanh hơn đầu - Quý Lăng Hàn: ?
Úc Khả Khả còn đang chìm đắm trong thú ăn dưa: Quan hệ tam giác rối như mớ bòng bong, cái này mà chịu được à? Hình ảnh chất lượng như thế, a a a a mau cho tôi xem đi!