Bởi vì trận cãi nhau không rõ nguyên nhân kia, hai vợ chồng nhà họ Úc bắt đầu chiến tranh lạnh, từ đó âm thầm triển khai một trận đấu vô hình.
Cảm nhận bầu không khí trong nhà càng ngày càng khác thường, Úc Nhiễm không dám thở mạnh, lại càng vừa tức vừa căm Úc Khả Khả, người hoàn toàn không chịu ảnh hưởng.
Nhưng Úc Khả Khả không để trong lòng, vẫn muốn sai cô ta thì sai bảo, không chút nể nang. Dù Úc Nhiễm có phẫn nộ mãnh liệt trong bất lực cỡ nào thì vẫn chỉ biết kìm nén cơn bực tức làm theo.
Nói sao hai vợ chồng họ Úc chó cắn chó cỡ nào thì đầu óc vẫn tỉnh táo, thái độ đối xử với Úc Khả Khả ra sao thì vẫn ăn ý giữ nguyên như trước.
--- Chỉ cần cô vẫn giữ hôn ước với Quý Cảnh Diệp thì bọn họ chắc chắn không thể đối xử tệ với cô được.
Đối với chuyện này, Úc Khả Khả không khỏi cảm thán: [Nhân vật phản diện thật là hữu dụng.]
Vũ khí lợi hại cho cáo mượn oai hùm, cô xứng đáng có được!
Quý Cảnh Diệp: "..."
Bây giờ mỗi ngày điều Úc Khả Khả mong đợi nhất chính là nghe hệ thống thông báo tin tức mới nhất, mà đặc biệt là, trên phương diện này, nó cực kỳ chuyên nghiệp, sinh động như thật, giống như đu phim khiến cô muốn ngừng mà không được.
[Thím hai Úc và mối tình đầu bàn chuyện này, quyết định tìm người điều tra thử.]
[Chậc, cái người bọn họ tìm không ổn, còn chưa chụp được ảnh đã bất cẩn bị lộ mắc teo rồi.]
[Thím hai Úc vẫn xác nhận việc chú hai Úc ngoại tình là có thật.]
[Hình như chú hai Úc đã nhận ra gì đó, gần đây không đi tìm tình nhân nữa, bảo vệ con riêng rồi.]
[Thím hai Úc không từ bỏ, lại đổi người điều tra chứng cứ.]
[Chú hai Úc rất cẩn thận, sắp xếp người theo dõi thím hai Úc, muốn xem xem gần đây bà ta đang làm gì.]
[Mối tình đầu của thím hai Úc phát hiện bất thường, kịp thời nhắc nhở bà ta. Chậc, quả drama này đúng là gà mờ mổ nhau mà.]
[Thím hai Úc sợ bị lộ, sau khi bàn bạc với mối tình đầu, dứt khoát đưa cho bác sĩ biết chuyện kia một số tiền lớn, cho ông ta xuất ngoại.]
[Dưa nóng hổi mới ra lò, chú hai Úc còn đang nghi ngờ chuyện nữ thư ký, mua chuộc người lén theo dõi. Có điều bị chú hai Quý phát hiện, tưởng lầm là tay sai đang giúp Quý Cảnh Diệp nắm thóp mình nên đã tức giận xử lý rồi, còn đặc biệt đánh một trận.]
[Giờ thì chú hai Úc không hiểu ra sao, càng cảm thấy chuyện này không đơn giản, cho rằng chú hai Quý bao che cho nhân vật phản diện nên quyết định đổi cách.]
Tình tiết này đặc sắc quá đi! Hoàn toàn không ngừng nổi!
Mỗi ngày Úc Khả Khả ăn dưa đến là hăng say, suýt nữa quên đối tượng cần thu phục còn đang chờ cô tiếp cận.
Cho đến hôm nay, chú hai Úc vẫn luôn ở chế độ áp suất thấp thời gian gần đây, lúc trở về cuối cùng lại tươi tỉnh hơn chút: "Khả Khả, chú nhớ lúc cháu và Quý Cảnh Diệp đính hôn, nhà họ Quý tặng cháu một căn nhà?"
Hệ thống: [Để tôi điều tra... đúng rồi, là quà đính hôn ông cụ Quý tặng cho cô đấy, ở ngay khu nhà ở Vân Vực - nơi ở hiện giờ của nhân vật phản diện, hai người vừa khéo là lầu trên lầu dưới.]
Úc Khả Khả: [Ai lầu trên, ai lầu dưới?]
Hệ thống: [Cô lầu trên.]
Được lắm, thắng rồi!
Úc Khả Khả thỏa mãn gật đầu.
Khu nhà ở Vân Vực là khu căn hộ kinh doanh cho nhà họ Quý mở mang, biệt thự lớn* cao cấp ở trung tâm thương mại, vì được cho là biểu tượng của thân phận và giới tầng, người có thể vào ở đều lấy làm kiêu ngạo.
(*) Từ gốc: Đại bình tầng, dùng để chỉ những căn nhà có diện tích lớn từ 130 mét vuông trở lên, chức năng hoàn thiện.
Bởi vì vị trí địa lý tiện đi làm, bình thường Quý Cảnh Diệp ở lại bên đây, có điều nguyên chủ chưa từng qua đó.
Thứ nhất là ỷ lại vào người nhà không muốn chuyển đi, thứ hai đương nhiên là vì không muốn gần gũi với Quý Cảnh Diệp.
"Hai cháu đã đính hôn lâu vậy rồi, không thể cứ xa cách thế được. Thi thoảng mới gặp được một lần, lúc nào mới có thể kết hôn?"
Hiểu lầm rằng cô gật đầu nghĩa là đồng ý với mình, mặt chú hai Úc vốn nghiêm túc lại dịu đi đôi chút: "Không thì đợt này cháu dọn qua đi, tiện cho các cháu bồi dưỡng tình cảm."
Hử? Còn có chuyện tốt này à?
Úc Khả Khả lập tức tỉnh táo lại, không nhịn được thầm cảm ơn sâu sắc sự hỗ trợ của chú hai Úc, làm khó ông ta bộn bề cả chuyện gia đình và kinh doanh vẫn không quên đẩy tiến độ nhiệm vụ thu phục.
Nếu như không phải ông ta nói thì cô thật sự không biết có cái nhà này, thuận tiện chuyển ra ở một mình, thế không phải tuyệt quá à?
Cô lập tức đồng ý không hề nghĩ ngợi.
Thấy dáng vẻ này của cô, chú hai Úc chợt cảm thấy cuối cùng cô đã hiểu chuyện, lập tức nở nụ cười, ánh mắt còn thoáng vẻ đắc ý nhìn thím hai Úc.
Nếu ông ta vô dụng thật, sao có thể nghĩ được phương pháp hay như vậy? Hừ, quả nhiên phụ nữ đúng là vừa dốt lại còn hay đa nghi.
Thím hai Úc không nhịn được liếc mắt, có điều bà ta nghĩ rốt cuộc đã có lý do có thể kéo giãn khoảng cách với Úc Khả Khả nên thành ra vẫn không nói gì thêm.
Mà trái lại, Úc Nhiễm đang mừng thầm sau này không cần gặp Úc Khả Khả nữa, cuối cùng cô chị họ này không có cách nào sai mình nữa; lại không nhịn được ghen tị với cô có thể vào ở khu nhà ở Vân Vực, sắc mặt lúc âm u lúc nắng to, sắp biến hình rồi.
Cho tới tận khi khiến Úc Khả Khả và hệ thống cảm thấy xem vậy là đủ rồi, cái tuyệt kỹ trở mặt này hoàn toàn giống thím hai Úc không chạy đi đâu được.
Cùng lúc đó, tòa nhà Quân Minh.
Quý Cảnh Diệp như mãi mãi bận làm việc, lúc nghe được tiếng bọn họ hào hứng bừng bừng thảo luận việc sống ở nhà mới thì khẽ giật mình, sau đó phản ứng đầu tiên của anh lại là "chuyển nhà".
Nhưng nghĩ đến việc tinh thần bị tra tấn mấy ngày gần đây, anh thoáng khựng lại, vì có thể khôi phục sinh hoạt bình thường, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
Trên thực tế, tuy anh phát hiện muốn tín hiệu bình thường thì cần phải tiếp xúc với Úc Khả Khả nhưng Quý Cảnh Diệp nghĩ đến ngày đó bọn họ ở cùng nhau thì thật sự kháng cự, không tìm được lý do thích hợp để gặp cô.
Bởi vậy anh chỉ đành giữ nhẫn nại.
Đến giờ cô có thể chủ động tới, dù Quý Cảnh Diệp không muốn thừa nhận nhưng thật ra trong lòng anh vẫn thoáng vô thức thở hắt ra.
Nghĩ đến sau khi Úc Khả Khả chuyển vào, chắc chắn sẽ liên tục chạm trán mình, Quý Cảnh Diệp lập tức chán ngán nhéo nhéo ấn đường. Anh đã cảm thấy sắp tới cuộc sống hẳn là sẽ trở nên bết bát hơn, lại thoáng thả lỏng vì cuối cùng đã có thể ngủ một giấc.
Nhưng lúc cậu Quý đang chịu đủ tra tấn, suy nghĩ rốt cuộc là cái nào dễ chịu hơn thì đột nhiên phát hiện, thật ra hướng phát triển của câu chuyện không phải thứ anh có thể lựa chọn được.
...
Trên phương diện tạo ra cuộc sống thoải mái, dễ chịu, Úc Khả Khả luôn hành động rất nhanh chóng.
Chú hai Úc vừa có lời, cô đã lập tức gọi công ty chuyển nhà. Ngay lúc cô dời được phần lớn đồ đạc qua, chuẩn bị hưởng thụ khu biệt thự cao cấp mà chỉ người có tiền mới có thể ở được thì điện thoại chợt sáng lên, Wechat hiện lên một tin nhắn xác thực.
Trương Trương Trương Trương: [Thôi coi như chị nhận thua, em mau bỏ block chị đi.]
Ồ? Đây là ai?
Dường như hệ thống nhớ đến ai đó: [À, đây là nick người đại diện của cô.]
Úc Khả Khả: [? Tôi còn có người đại diện á?]
Đúng nhỉ, cô là nghệ sĩ, đương nhiên là có người đại diện rồi!
Úc Khả Khả chợt giật mình, lúc này mới kịp phản ứng, thì ra cô có công việc.
Chậc, đều do khoảng thời gian này ăn dưa ngon quá khiến chồn ta chỉ muốn lăn lộn trong ruộng dưa.
Trong lòng chợt có thoáng chột dạ, cô lại tỉnh bơ hỏi: [Sao chị ấy lại bị tôi cho ăn block thế, còn mãi mới liên lạc với tôi?]
["Úc Khả Khả" chỉ nhận tài nguyên nam chính đưa tới, cho nên trên phương diện công việc rất phật hệ.]
Hệ thống nói: [Nhưng người đại diện khá trách nhiệm, có lòng bảo cô ấy nên tập trung vào sự nghiệp, mà đương nhiên "Úc Khả Khả" không muốn thành ra tranh cãi với người đại diện.]
[Cuối cùng, vì người đại diện nói cô ấy "đầu óc chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương", trong lúc lên cơn tức giận đã block người đại diện. Sau đó để chứng minh bản thân, lúc này mới hờn dỗi vào đoàn làm phim.]
Cô gái này hay thật, thì ra còn có chuyện này, cô còn tưởng là mình được nuôi thả.
Úc Khả Khả vội vàng bỏ block người đại diện xui xẻo, đầu bên kia như thể có linh cảm, lập tức gọi điện tới.
Người đại diện vừa mở miệng đã xả cơn bực: [Em còn biết bỏ block chị cơ đấy.]
Úc Khả Khả thành khẩn nhận lỗi: "Em không cẩn thận quên béng mất, thật sự không cố ý mà."
"Thôi đi, chị mà còn không biết tính em à?" Người đại diện hoàn toàn không tin, hừ lạnh: "Được rồi, là do chị quá đà, không nên nói với em như thế. Sau này không xen vào chuyện của em nữa, em vui vẻ là được rồi."
Úc Khả Khả: "Đừng mà chị Trương, em cảm thấy chị nói rất đúng, loại đầu óc chỉ nghĩ đến yêu đương đến zombie còn chẳng thèm ăn, đáng đời đi đào rau dại."
Người đại diện: "..."
Cho rằng cô đang châm biếm, người đại diện thoáng khựng lại, không dám nói mát nữa mà chỉ tức giận nói: "Vẫn giận lâu thế à, cho chị xin lỗi nha bà cô ơi?"
"Không đâu, em nói thật mà."
Chị Trương đúng là người đại diện có lương tâm, đã thế rồi mà vẫn không bỏ cô.
Úc Khả Khả cực kỳ cảm động, nói chuyện cực kỳ chân thành: "Thật ra sau khi em quay phim xong, thời gian này vẫn luôn ở nhà ngẫm nghĩ, thật sự em cảm thấy chị mắng rất đúng, em không nên hờn dỗi block chị."
Người đại diện: Nghiêm túc đấy à bà cô ơi?
Chị ấy lập tức khiếp sợ: "Rốt cuộc là em đã trải qua chuyện gì mà lại nghĩ thông rồi? Không phải em với Quý---, không, không đúng, hai hôm trước anh ta còn liên lạc với chị, hỏi tình hình của em ấy."
"Là thế này, em gặp phải một chuyện trong đoàn phim." Cô kể chuyện Hằng Hách và Doãn Tịnh Nhã cho người đại diện, mặt Úc Khả Khả tỉnh bơ nói bậy: "... Sau đó khoảng thời gian này em không liên lạc với Quý Lăng Hàn, mà anh ta lại chẳng hề tìm em, em chợt phát hiện em đột nhiên không thích anh ta nữa."
Không cần kể tỉ mỉ, đương nhiên người đại diện tưởng tượng được nghệ sĩ nhà mình trải qua chuyện này, rốt cuộc đã sáng mắt ra, quả nhiên đàn ông đều không đáng tin, phải tự lực gánh sinh.
Chuyện này thật sự là --- quá tốt!
Vui mừng khắp chốn ấy!
Người đại diện khổ sở biết bao lâu vì nghệ sĩ chỉ chăm chăm chuyện yêu đương, nghe vậy lập tức kích động bật dậy. Thảo nào tên Quý Lăng Hàn trước giờ chưa từng liên hệ lại có thể tìm đến mình, còn nghe ngóng gần đây Úc Khả Khả có chuyện gì, thì ra là thế!
"Chuyện chỗ Hằng Hách, chị sẽ tiếp tục lưu ý. Tóm lại em nghĩ thông suốt là tốt rồi, chị sẽ từ chối kịch bản của anh ta." Người đại diện lộ vẻ mặt vui mừng: "Vừa khéo, đoàn phim đang thúc giục em mau chóng vào đoàn, vậy khỏi cần nữa."
"Thật ra trước đó chị đã xem kịch bản, vai diễn lần này của em thật sự khá ổn."
Chị ấy nghĩ nghĩ rồi nói trấn an cô: "Có điều chúng ta dựa vào chính mình cũng được, đợi chị tìm thêm mấy kịch bản cho em. Yên tâm đi, với nhan sắc này của em, chỉ cần không bày trò thì sớm muộn gì cũng nổi."
"Vậy thì ---"
[Chà, mắt nhìn của tên nam chính này cũng tạm đấy.] Hình như hệ thống đi dạo một vòng: [Đoàn phim anh ta đầu tư lần này thật sự là một ruộng dưa phì nhiêu.]
Úc Khả Khả bỗng chuyển chủ đề: "--- Hay là để em nghĩ thêm chút?"
Em chồng tương lai cố ý tỏ lòng hiếu thảo, ngu gì mà không nhận phải không?
Úc Khả Khả: [Gì gì gì đấy, nói tôi nghe mau chút coi!]
Người đại diện: ?
Vì thế, tổng giám đốc Quý đang bình tĩnh đợi Úc Khả Khả dọn tới gần nhà mình lại bất ngờ không kịp chuẩn bị nhận được tin cô đi quay phim.
Nghe nói là cô còn cực kỳ phấn khích, mua vé ngay trong đêm đi máy bay.
Quý Cảnh Diệp: "..."
Mỗi ngày anh đều hỏi, cô thật sự đến thu phục anh à?
Thế người đâu?
---
Lời tác giả:
Úc Khả Khả: Anh đừng đi, đợi tôi ăn dưa xong sẽ quay lại tìm anh!
Quý tổng: … Ờ :))