Đại sảnh bữa tiệc.
Được ông Quý nhờ vả, thím hai Quý vốn định bảo Úc Khả Khả bảo cô đi theo mình, như vậy thì lúc tiếp đón khách khứa trò chuyện với bọn họ, không cần phải giải thích bất cứ điều gì vẫn khiến bọn họ nhận thức được rõ rằng nhà họ Quý chấp nhận đồng thời rất để ý đến vị hôn thê của cậu cả Quý.
Tin đồn cô từng về nhà họ Úc do bị lạnh nhạt cũng tự nhiên chưa đánh đã tan.
Ban đầu, đúng là Úc Khả Khả giữ chức bình hoa trang trí, sau khi được Quý Cảnh Diệp dẫn vào đại sảnh của buổi tiệc thì ngoan ngoãn đi theo sau thím hai Quý.
Tuy cô chỉ lịch sự tươi cười không nói chuyện mấy nhưng chỉ cần có người tới nhìn thấy cô thì đều không nhịn được lộ ra vẻ mặt rất đỗi ngạc nhiên, vội vàng chào hỏi tha thiết.
Thấy đã đạt được mục đích, thím hai Quý lập tức thỏa mãn gật đầu lại không biết Úc Khả Khả nhìn thấy người quen cũng vào thì trong lòng bắt đầu rục rịch không yên.
Ví như Diêm Tịnh gặp trong tiệc từ thiện lần trước, lần này cô ta không đi chung với đám chị em plastic nữa mà trái lại ngồi cùng với cậu Trương tiêu tiền như rác, vẻ mặt có hơi là lạ;
Cả nhà họ Vương lại có vẻ chỉ mình ông ta tới, không dẫn theo vợ con;
Nhà họ Ôn thì đang xoay quanh nhà họ Quý, xun xoe nịnh nọt lại chịu cảnh bị lạnh nhạt;
Giám đốc Vu thì lần này dẫn theo vợ tới, mặt mày hai vợ chồng đều phấn khởi, nhìn có vẻ cực kỳ vui sướng.
...
...
Úc Khả Khả thật sự thấy hứng thú dạt dào.
Có điều nguyên nhân cô vẫn chưa đi là vì khách mà thím hai Quý đang chiêu đãi lúc này là chủ nhà họ Lý.
So với một thoáng liếc qua đã khiến người ta ấn tượng sâu sắc trong bữa tiệc lần trước, bầu không khí trong gia đình bốn người nhà họ Lý nhìn thì có vẻ ấm áp nhưng thật ra đang giằng co, hai người đàn ông giả như tai điếc, mắt mù.
Nhà đẻ của thím hai Quý ở nhà họ Lý, có điều bà ta không thân với chủ nhà họ Lý lắm, chỉ có thể miễn cưỡng coi như họ hàng.
Nhưng sau khi thím hai Quý được gả vào nhà họ Quý, theo quan hệ thông gia lui tới giữa hai nhà nhiều lên, quan hệ giữa hai người cũng trở nên quen thuộc hơn, thân thiết hơn nhiều.
Hai người đang bàn qua về chuyện sắp tới, cho tới khi thăm dò nhắc đến chú hai Quý, chủ nhà họ Lý phát hiện ra nụ cười trên mặt thím hai Quý nhạt đi trông thấy, có vẻ như đã mất hứng hoàn toàn.
Ông ta thấy vậy thì bèn nhíu mày: “Sao thế, hai người có chuyện gì à?”
Thím hai Quý đưa mắt nhìn quanh, phát hiện lúc này ngoại trừ bọn họ và Úc Khả Khả thì không có ai khác nữa.
Mà Úc Khả Khả cũng coi như nhân chứng nên tự nhiên thím hai Quý không có ý che giấu giúp chú hai Quý.
Vì thế chỉ thấy bà ta “hừ” một tiếng: “Chú ở bên ngoài, chẳng lẽ không nghe tin đồn ông ta nói về tôi à?”
Chủ nhà họ Lý khẽ giật mình, nhìn lướt qua Úc Khả Khả rồi vội vàng hỏi lại: “Là sao?”
Thím hai Quý: “Thì, ông ta còn cần nhà họ Lý, đương nhiên không thể để cho mấy người biết.”
“Bảo sao tôi thấy gần đây anh hai Quý cứ là lạ, thì ra là giữa hai người có vấn đề.” Chủ nhà họ Lý thở dài: “Cho nên rốt cuộc là có chuyện gì?”
Thế nhưng nghe ông ta nói lời này, thím hai Quý vốn đang cười giễu lại thoáng khựng lại rồi cũng nhíu mày theo: “Ý chú là sao, chồng chị là lạ thế nào?”
Chủ nhà họ Lý: “...”
Hai người không nói gì mà nhìn nhau trong chốc lát, thím hai Quý bình tĩnh lại trước, nói chuyện Quý Cảnh Diệp vạch trần chú hai Quý ra.
“Tuy ông ta nhất quyết không chịu thừa nhận nhưng Quý Cảnh Diệp làm gì đến nỗi phải nói dối chuyện này, chứ đừng nói đến việc bây giờ ông ta vẫn ấp a ấp úng nói không rõ ràng.”
Bà ta lạnh lùng hừ một tiếng: “Trước đó ông ta cứ hỏi tôi chuyện của chú mãi, giờ mới hiểu được. Thì ra lúc ấy ông ta sợ tôi biết chuyện chọn tôi chẳng qua là xuất phát từ lợi dụng, thật ra ông ta vốn chướng mắt tôi.”
Thím hai Quý nghĩ vậy thì không nhịn được nghiến răng nghiến lợi.
Tạm thời không nói ông ta chọn mình là chấp nhận hiện thực kiểu gì, thật ra bản chất chính là không thích mình.
Còn quá đáng hơn chính là, thứ bà ta coi thường nhất chính là con riêng nên trước giờ chế giễu Quý Lăng Hàn không ít.
Vừa nghĩ đến chú hai Quý hẳn là đã nuôi một đám tình nhân ở bên ngoài, chưa biết chừng còn có cả con riêng.
Hơn nữa, đã nhiều năm rồi, bà ta cứ thế bị lừa gạt, che mắt, cho đến bây giờ bị Quý Cảnh Diệp vạch trần mới giật mình phát hiện ra, đến cả suy nghĩ ăn sống chồng mình cũng đã có!
Thảo nào tên đàn ông khốn nạn này đối xử tốt với Quý Lăng Hàn thế, thì ra là yêu ai yêu cả đường đi, thương đứa con riêng của ông ta đây mà!
Úc Khả Khả trốn sau lưng thím hai Quý, cố giữ vẻ kín đáo không lên tiếng, thật ra trong lòng cô đã bật cười hả hê: [Cho nên chú hai Quý vẫn không thể lừa dối cho qua ải được à? Ha ha ha ông ta kém quá!]
[Haizz, đây không phải là vì chủ yếu chú hai Quý vẫn cho rằng người điều tra nữ thư ký là thím hai Quý sao, cho nên chắc là bà ta đang nghi ngờ mình ngoại tình rồi sao?] Hệ thống cực kỳ hào hứng giải thích: [Nhưng ông ta lại không chắc được rốt cuộc vợ mình đã biết được bao nhiêu, đương nhiên không dám giải thích cho qua chuyện để tránh cho nhà họ Lý nắm được nhược điểm, cho nên chỉ có thể chết không thừa nhận.]
Úc Khả Khả sắp quên việc này rồi, chợt hiểu ra rồi lập tức nói xấu: [Chậc chậc, đây là cái giá phải trả cho việc nghĩ quá nhiều mà.]
Hệ thống đồng ý: [Ai nói không phải đâu.]
Thím hai Quý đột nhiên nghĩ đến điều gì: “Có điều hôm qua tôi mới biết được chuyện này, còn chú nói gần đây ông ta là lạ là chuyện gì thế?”
Bà ta chỉ nghĩ trên phương diện vợ chồng, chỉ cảm thấy chú hai Quý chột dạ nên tự nhiên sẽ không liên tưởng đến phương diện khác.
Nhưng chủ nhà họ Lý thì không phải, ông ta cau mày, ngược lại trong lòng càng cảm thấy khác thường.
Hợp tác với chú hai Quý lâu, tự nhiên ông ta biết được chú hai Quý chọn thím hai Quý là vì coi trọng nhà họ Lý.
Là người đã từng khom lưng trước hiện thực, ông ta cũng không thấy điều này có vấn đề gì.
Nhưng hành động kỳ lạ gần đây của chú hai Quý tuyệt đối không phải chỉ vì điều này.
Không biết gần đây ông ta có chuyện gì, không nhằm vào Quý Cảnh Diệp mà trái lại điều tra cả nhà bọn họ.
Chẳng lẽ là vì phát hiện ra mình có ý chùn chân nên muốn nắm được nhược điểm hoặc điểm yếu của bọn họ, tính lợi dụng để tiếp tục hợp tác với mình sao?
Ông ta chợt liếc qua vị hôn thê của con trai vẫn đang cười nói, chủ nhà họ Lý lập tức thầm rùng mình rồi nhìn đến thím hai Quý đang phản đối, thấp giọng hỏi: “Tạm thời từ từ hẵng nói chuyện này, chị nói trước đó ông ta hỏi dò chuyện của chúng ta là thế nào?”
Thím hai Quý ngây người, ngập ngừng nghĩ ngợi: “Thật ra cũng không có gì, ông ta chỉ hỏi tôi, gần đây tôi đang làm gì, rồi chúng ta có liên lạc gì hay không các kiểu.”
Chủ nhà họ Lý: “Chỉ vậy à?”
“Hình như còn hỏi gì đó nữa, nhưng tôi không nhớ rõ.” Thím hai Quý bị hỏi lại thì hơi mất kiên nhẫn, nói thẳng: “Dù sao tôi vẫn nhớ rõ vẻ mặt của ông ta lúc đó, ngập tràn nghi ngờ tỏ vẻ như tôi lén làm gì sau lưng ông ta. Sau đó tôi trả lời là đi thẩm mỹ thì không hiểu sao ông ta còn tức giận nữa.”
Bà ta trợn mắt: “Có điều sau đó ông ta đã xin lỗi, nói đêm đó mình không cẩn thận uống nhiều quá nên khó chịu. Rõ ràng lúc đó tôi còn tha thứ cho ông ta rồi mà, giờ nghĩ lại, nhất định là uống nhiều nên không cẩn thận nói thật, sợ tôi thông qua chú hoặc là ai đó biết chuyện.”
Chủ nhà họ Lý: “...”
Tuy vẫn biết trước giờ chị mình không bắt được điểm chính, trước kia thì không sao, nhưng lúc này lại khiến ông ta cực kỳ đau đầu.
Ông ta đang định tố cáo hành động lén lút gần đây của chú hai Quý, lại chỉ e là gây bất lợi đối với nhà họ Lý nhưng lại lo lắng thím hai Quý không biết nặng nhẹ, lại thăm dò chú hai Quý thì lại phản tác dụng bị bại lộ.
Nhưng nếu không nói thì ngộ nhỡ lúc chú hai Quý thăm dò chị mình, bà ta lại không hề phòng bị nói hết ra. Một khi không cẩn thận bị chú hai Quý biết được gì đó thì có khi chỉ càng làm ông ta đau đầu hơn.
Nghĩ đi nghĩ lại, chủ nhà họ Lý thản nhiên nói: “Đúng là tôi đã nghe được vài tin đồn, chỉ có điều không nghĩ là thật.”
Thím hai Quý: “Tôi biết mà.”
Thấy vẻ mặt bà ta lập tức u ám đi, ông Lý tỉnh bơ nói tiếp: “Khả năng ông ta còn nuôi tình nhân bên ngoài, cho nên chị chú ý chút, đừng có bị mấy lời nói suông của ông ta lừa gạt cho qua chuyện.”
Mặc dù đã từng suy đoán như vậy nhưng sau khi được chứng thực, thím hai Quý vẫn tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo.
Bà ta hít một hơi thật sâu, cố giữ cho mặt lạnh nhạt: “Tôi biết rồi, khoảng thời gian này tôi sẽ cẩn thận, nhất quyết bắt được đám hồ ly tinh bên ngoài kia bằng được!”
Úc Khả Khả ở đằng sau nghe đến phấn khích, nhất là khi nghe được lời cuối của chủ nhà họ Lý, hai mắt cô như phát sáng.
[Thật không hổ là quan hệ thông gia a ha ha ha, tôi quá cảm động vì sự ăn ý của bọn họ rồi.] Cô đang dốc sức liều mạng vỗ tay trong lòng: [Chú hai Quý nghi ngờ nhà họ Lý trước, chủ nhà họ Lý phát hiện ra lại không hề do dự phản kích, tình nghĩa này thật đúng là vui buồn lẫn lộn mà!]
Chú hai Quý nghi ngờ việc vợ mình điều tra được nữ thư ký là do nhà họ Lý làm, còn chủ nhà họ Lý cũng vừa khéo biết được chuyện này, muốn nhân cơ hội này để thím hai Quý cản bước của chú hai Quý.
Không thể không nói quá đặc sắc rồi!
Chủ nhà họ Lý tùy ý “ừ” một tiếng: “Nếu cần thì có thể tìm tôi.”
“Không cần, tự tôi có thể xử lý được.”
Thím hai Quý lại từ chối thẳng thừng, đưa mắt nhìn qua bà Lý, còn thuận miệng nói một câu: “May mà chú không giống chồng tôi, nếu không thì tôi tức chết mất.”
Chủ nhà họ Lý lại bất chấp sự phản đối của tất cả mọi người, kiên quyết cưới bà Lý bằng được, có thể nói là tình yêu cổ tích trong giới.
Càng hiếm có, đáng ngưỡng mộ chính là, cho đến bây giờ hai vợ chồng vẫn còn rất ân ái, thậm chí đến cả kết tinh tình yêu của hai người, em bà ta cũng không ép phải liên hôn mà lại chiều con trai chọn cô gái mình thích để đính hôn.
So khoản này với chú hai Quý thì đúng là khác biệt trông thấy.
Còn Úc Khả Khả nghe vậy thì suýt chút nữa bật cười thành tiếng: [Cái miệng này của thím hai Quý thật sự là chọc trúng chỗ đau rồi.]
Hai người này đúng là người tám lạng, kẻ nửa cân, có điều nếu xét về độ phức tạp và nhẫn tâm thì chú hai Qúy chưa chắc đã so nổi với chủ nhà họ Lý này.
Dù gì chú hai Quý thích làm trò với tình nhân nhưng không để có con riêng, chứ đừng nói đến hành động lén đổi con kia.
Hệ thống cũng tán thành: [Đúng vậy, rõ là khiến bà ta thất vọng rồi.]
Vì vậy chỉ thấy thím hai Quý vừa dứt lời, chủ nhà họ Lý thoáng khựng lại.
Tuy trên mặt ông ta không thay đổi gì nhưng lại liếc con trai một cách khó hiểu.
Để ý đôi vị hôn phu thê kia vẫn vô tâm không biết gì đang thấp giọng trêu chọc nhau, ông ta lại tự nhiên dời mắt qua vợ mình rồi mỉm cười: “Xem chị nói kìa, sao đang chuyện của chồng chị mà lại kéo đến tôi rồi.”
Thím hai Quý chỉ thuận miệng nói nên đương nhiên không nghi ngờ gì: “Đây không phải là nhìn thấy mà nghĩ đến chuyện trước kia của hai người sao?”
Chẳng lẽ không phải vì trước đó ông ta bị chia rẽ uyên ương cho nên sau đó thích bà Lý một cái, nói gì đều không chịu thỏa hiệp đó sao?
Bà Lý hoàn toàn không hề hay biết trước đó chồng mình còn một mối tình khó dứt, chỉ thấy chủ đề nói chuyện của hai người tự dưng chuyển tới mình, trong lòng không nén nổi sự kiêu ngạo.
Phải biết chuyện bà ta đắc ý nhất đương nhiên chính là chuyện được khi trước được chủ nhà họ Lý vừa gặp đã yêu, không màng phản đối của tất cả mọi người mà cưới mình.
Còn bây giờ, thím hai Quý trước đó ra chiều kiêu ngạo lại cũng tỏ vẻ hâm mộ mình, bà ta suýt chút nữa không kiềm chế nổi bật cười rồi.
Có điều thím hai Quý đã thành như vậy rồi, bà Lý cũng không tiện khoe khoang nhiều trước mặt chị chồng.
Bởi vậy, bà ta chỉ có thể nén sự đắc ý trong lòng, cố gắng an ủi: “Có lẽ chuyện không như chúng ta nghĩ, nhìn anh hai Quý không giống người như vậy.”
Thím hai Quý trợn mắt: “Lời này thím nói, e là đến ma còn không tin.”
[Khả năng diễn xuất của chủ nhà họ Lý đúng là không phải chỉ để trưng cho đẹp, thảo nào nhiều năm rồi mà chưa từng bị nghi ngờ.] Úc Khả Khả quan sát tương tác giữa hai người bọn họ, không nhịn được cảm thán: [Trước đó bà Lý nhẫn tâm làm ra chuyện vứt bỏ con gái, chắc chắn không thể ngờ được giờ này sẽ bị lừa quay vòng như vậy.]
Hệ thống: [Sở dĩ trước đó chủ nhà họ Lý chọn bà Lý, ngoại trừ việc bà ta đẹp thì thật ra cũng thấy được người này có vẻ ham hư vinh dễ khống chế, mà giờ đúng là thế thật.]
Vừa thảo luận, Úc Khả Khả vô thức đưa mắt nhìn về đôi vị hôn phu thê đằng sau bọn họ.
Cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, tuy mặt ngoài vị hôn thê của cậu Lý nói cười với cậu Lý nhưng ánh mắt lại liếc xéo để ý tình hình bên đây.
Dường như cô ta có ý thu thập tin tức lộ ra khi bọn họ nói chuyện, cho đến khi phát hiện bà Lý kiêu ngạo trông thấy vì vợ chồng ân ái, dường như đã sớm quên trước đó chính mình đã từng làm chuyện gì, quên sạch sẽ thì ánh mắt cô gái trở nên bén nhọn rõ ràng, mang theo nỗi căm hận không nén nổi, có điều chỉ thoáng qua trong phút chốc.
Nếu không phải Úc Khả Khả nhìn cô ta chằm chằm thì có lẽ không thể nào bắt được.
Úc Khả Khả ngẫm nghĩ nhìn cô ta, rồi nghĩ đến gì đó, đột nhiên cười: [Chủ nhà họ Lý này đúng là bốn bề khốn đốn, không biết có thể kiên trì được bao lâu.]
Dù sao ngoại trừ Quý Cảnh Diệp âm thầm nhúng tay thì trong nhà còn vị hôn thê của cậu Lý này nhìn chằm chằm nữa.