Tuy nói vậy, rõ ràng hai đôi vợ chồng thay nhau vào phòng, dù gì thì Úc Khả Khả vẫn không thể bám cửa ngó vào trong thật được.
Bởi vậy, cô chỉ đành tiếc nuối lăn lộn trên giường, tiếp tục nghe hệ thống kể chuyện.
Hệ thống kể lại với cô từ đầu: [Thật ra Thi Phỉ vốn muốn thừa dịp mất điện, tìm chồng mình là Ngô Trác đến. Ai ngờ vừa gửi tin nhắn xong thì Hạng Triều lại gõ cửa đi vào.]
Úc Khả Khả lập tức muốn ngã ngửa: [Hay lắm, hôm nay mọi người đều xui xẻo thế à? Có phải cố ý chơi k*ch th*ch hay không?]
Như thể không có máy quay chĩa vào nên bắt đầu mượn bóng tối buông thả chính mình vậy.
Rõ ràng mấy ngày trước có hơi xung đột nhưng cả đám khách mời đều tỏ vẻ rất hiền hòa, đối xử với nhau nhẹ nhàng, nhìn qua có vẻ tình cảm rất tốt.
Cùng lắm Úc Khả Khả cũng chỉ có thể ăn được dưa Tân Ninh và "Tiểu Tân Ninh" ghét nhau.
Nếu như không phải biết rõ chân tướng, hoàn toàn không thể nhìn ra quan hệ trong đám khách mời này lại phức tạp đến thế.
Kết quả, vừa nghỉ ngơi một ngày, vừa cúp điện thì tất cả đều bùng nổ.
Hệ thống bổ sung: [Thi Phỉ không biết chồng cô ta biết chuyện này, vừa hẹn anh ta lại phát hiện Hạng Triều đến, cô ta bị dọa toát mồ hôi lạnh.]
Úc Khả Khả lập tức bật cười.
Thật ra ngẫm lại, lúc này trong bốn người thì chỉ có Thi Phỉ là không hề biết rõ tình hình.
Hạng Triều đã biết được toàn bộ thông qua mấy lời bâng quơ với Tân Ninh, nghĩ thế nào thì có vẻ như Thi Phỉ là người xui xẻo nhất.
Cũng vì thế, khi ba người còn lại đều thản nhiên đổi phòng thì chỉ có Thi Phỉ muốn ngất, lén lút ra sức giấu giếm.
Mà bí mật của cô ta còn là cái lớn nhất, càng dễ hoảng hốt hơn.
Nghĩ vậy, Úc Khả Khả không nhịn được đồng cảm với Thi Phỉ.
Cô thầm thắp một ngọn nến cho cô ta, lại vui vẻ hỏi tiếp: [Sau đó thì sao? Ngô Trác từ chối trước hay là Thi Phỉ tìm cớ bảo anh ta đừng đến trước?]
Hệ thống: [Nhắc tới cũng vừa khéo, hai người họ đồng thời gửi tin nhắn.]
[Ban đầu chồng Thi Phỉ đã đồng ý rồi, nhưng không phải Tân Ninh đã gửi tin nhắn cho anh ta sao? Biết Hạng Triều đang ở trong phòng Thi Phỉ nên anh ta nhanh chóng đồng ý với lời mời của Tân Ninh rồi kiếm cớ nói không đi với Thi Phỉ.] Thống miêu tả giống y như đúc: [Còn bên Thi Phỉ thì sợ một giây sau Ngô Trác sẽ lập tức gõ cửa lại đúng lúc gặp phải Hạng Triều, cho nên vội vàng kiếm cớ bảo anh ta đừng qua nữa, tin nhắn của hai người cứ thế va vào nhau.]
Úc Khả Khả cảm thán: [Thật là trùng hợp, quả nhiên tình tiết trong phim truyền hình đều bắt nguồn từ hiện thực mà?]
[Lại còn gì nữa.] Hệ thống trào phúng: [Hơn nữa cô tuyệt đối không thể nào tưởng tượng nổi được, sau khi Thi Phỉ thấy Ngô Trác từ chối lại khó chịu. Cô ta cảm thấy anh ta không quan tâm mình nữa, đã bị mất điện mà chỉ có mỗi cô ta một mình trong phòng, thế mà chồng còn không đoái hoài gì sang thăm mình.]
Úc Khả Khả: [... ?]
Cô không tưởng tượng nổi mở to hai mắt, không hề buồn ngủ chút nào: [Thật đúng là, cô ta nghĩ vậy thật á?]
Hệ thống: [Dù sao thì cô ta nhắn Ngô Trác vậy đó, nhất quyết muốn Ngô Trác dỗ dành mình.]
Úc Khả Khả không nhịn được vỗ chăn, liên tục hô ba tiếng "Đỉnh" với Thi Phỉ.
Tuy đã sớm biết tính cô ta tùy ý, ví như buổi chiều tức đến đỏ mắt, dám không hề kiêng nể liếc mắt đưa tình với Hạng Triều trước máy quay.
Nhưng không ngờ trước đó cô ta thấy chột dạ vì Ngô Trác sắp tới, đảo mắt một cái lại tức giận vì Ngô Trác không tới.
Có điều, chuyện này cũng khó trách, có lẽ vì bị gán mác "Tiểu Tân Ninh" cho nên cô ta luôn có thái độ đối địch với Tân Ninh, coi nhẹ người chồng thanh mai trúc mã đã bí mật kết hôn, không nên cấu kết làm bậy với Hạng Triều.
Suy nghĩ của cô ta thật sự rất thần kỳ, người bình thường rất khó mà đoán được.
Úc Khả Khả nghĩ ngợi rồi đột nhiên ngộ ra: [Khả năng là Thi Phỉ được Ngô Trác chiều quen rồi nên ngộ nhận hai vợ chồng Tân Ninh và Hạng Triều ở cùng nhau cũng vậy. Cho nên nhìn theo logic của cô ta thì cướp Hạng Triều đi chính là đang trả thù Tân Ninh rồi.]
Hệ thống lập tức ngộ ra: [Rất có khả năng.]
Cô lắc đầu, tò mò hỏi: [Thế Ngô Trác phản ứng thế nào?]
Hệ thống: [Ngô Trác nói tạm thời mình có việc nên không tiện đi qua.]
Úc Khả Khả: [Nhưng thật ra là đã vào phòng Tân Ninh rồi à?]
[Đúng vậy.] Hệ thống đưa câu trả lời khẳng định: [Thi Phỉ vốn còn định tiếp tục truy hỏi nhưng Hạng Triều hỏi cô ta đang nói chuyện với ai, Thi Phỉ lập tức cất điện thoại đi.]
Rõ ràng Hạng Triều cố tình hỏi, nhưng Thi Phỉ không biết anh ta đã biết chuyện mình bí mật kết hôn rồi nên đương nhiên sẽ muốn che giấu.
Hệ thống tiếp tục kể: [Vì để Hạng Triều quên đi chuyện vừa rồi, Thi Phỉ bắt đầu ca cẩm chuyện buổi chiều nay, lặp đi lặp lại dù sao cứ cảm thấy Tân Ninh cố ý nhằm vào mình.]
Nghĩ đến tình cảnh lúc chiều, Hạng Triều lộ ra vẻ mất kiên nhẫn trông thấy khi chứng kiến ân oán giữa Tân Ninh và Thi Phỉ.
Úc Khả Khả lập tức chê bai: [Chắc chắn vô dụng. Hạng Triều chỉ đơn thuần muốn tìm k*ch th*ch, tuyệt đối không muốn tham gia.]
[Thì đương nhiên, cho nên --- Ssss.]
Không biết bên kia xảy ra chuyện gì, hệ thống đột nhiên khựng lại. Sau đó không đợi Úc Khả Khả truy hỏi, nó đã hít mạnh một hơi: [Mẹ ơi, ban nãy Hạng Triều trực tiếp cắt ngang lời ca cẩm của cô ta, nói thẳng toàn bộ mọi chuyện!]
Úc Khả Khả: !!!
Cô đứng phắt dậy, lúc này đôi mắt cô thật sự còn sáng hơn cả chiếc đèn nhỏ ở đầu giường: [Tôi nói gì ấy nhỉ, Hạng Triều nhất định sẽ làm chuyện này mà!]
Hệ thống không thể tưởng tượng nổi: [Hạng Triều kể chuyện buổi chiều ngả bài với Tân Ninh, còn nhấn mạnh nói đích danh rằng mình đã biết chuyện Thi Phỉ bí mật kết hôn.]
[Tôi đã nói anh ta biết chơi lắm mà, được lắm, thế này thì còn hoang đường hơn cả chú hai Quý.] Cô cảm thán rồi lại vội vàng nói: [Thế Thi Phỉ phản ứng ra sao, không phải giờ này đang tức điên đó chứ?]
[Ừm... tôi thấy, Thi Phỉ hẳn là không thể tiếp nhận câu chuyện có lượng tin tức lớn như vậy, vẫn đang chết máy.] Hệ thống trầm ngâm: [Dù sao thì lúc này cô ta vẫn đang ngồi yên trong giường không nhúc nhích, không có phản ứng gì.]
Mặc dù biết là do cô ta tự làm tự chịu nhưng tưởng tượng ra cảnh tượng đó, Úc Khả Khả vẫn không nhịn được cảm thán: [Cậu nói sao, cớ gì phải thế chứ?]
Hệ thống: [Chắc là Hạng Triều thấy Thi Phỉ như vậy, không có cách nào tiếp tục nói chuyện nên hai người trực tiếp tắt đèn* rồi.]
(*)Tắt đèn: Từ ngữ mạng, ý chỉ mấy cảnh abc xyz hay bị lược bỏ sau khi tắt đèn :v
Úc Khả Khả: [???]
Cô không nhịn được muốn ngã ngửa: [... Hả?]
Không phải chứ, thấy Thi Phỉ không thể nào tiếp nhận, thế mà Hạng Triều còn trực tiếp yêu cầu tắt đèn, rốt cuộc là hạng đàn ông cặn bã gì thế.
Tìm kiếm k*ch th*ch cũng đâu phải tìm kiểu này đâu.
Cô đột nhiên kịp phản ứng: [Đợi chút, thế Thi Phỉ không từ chối à?]
[Đúng vậy, ban đầu Thi Phỉ chỉ hơi đẩy ra một chút, sau đó không làm gì nữa.] Hệ thống quá kinh ngạc: [Chậc chậc, tiếp theo không thể kể với cô được nữa, sẽ bị che đó--- Wow! Quá đỉnh!]
... Tức ghê! Muốn xem quá đi!!
Úc Khả Khả lập tức bị giọng thốt lên kinh ngạc của thống cô cũng muốn xem thử, lật qua lật lại trên giường, đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô bỗng ngẩng đầu: [Đợi chút, Thi Phỉ sẽ không vì nghe được tin tức nên vì yêu sinh hận, lại cho rằng làm vậy là trả thù Ngô Trác nên cứ thế đưa đẩy theo đó chứ?]
Hệ thống: [?]
[Sao có thể ---] Nó vừa định phản bác, nghĩ đến mấy suy nghĩ khiến người ta đoán không ra của Thi Phỉ thì thoáng chần chừ: [Có lẽ không đến mức lạ lùng vậy đâu?]
Úc Khả Khả nói chuyện hùng hồn ra chiều lý lẽ: [Thế cậu nói xem vì sao đã ngả bài rồi, phát hiện chồng mình cũng lén lút qua lại với Tân Ninh sau lưng mình, mà cô ta không những không tức giận, còn tiếp tục tắt đèn với Hạng Triều chứ?]
Hệ thống: [...] Đúng nhỉ, tại sao?
Thống nghĩ đủ đường vẫn không thể hiểu nổi, dứt khoát bỏ qua chủ đề này: [Hơn nữa, Tân Ninh và chồng Thi Phỉ cũng nói về chuyện buổi chiều. Tân Ninh chủ động thừa nhận sai lầm, nói mình không nên để bị lừa, bị mấy lời bâng quơ của Hạng Triều gạt.]
Quả nhiên sự chú ý của Úc Khả Khả đã bị kéo đi.
Cô khẽ "A" một tiếng: [Thế này thật đúng là cao thấp phân rõ mà.]
Thi Phỉ thì rõ là tự chột dạ không muốn bị chồng biết được, còn tức giận vì anh ta từ chối mình. Mà Tân Ninh lại thẳng thắn thừa nhận sai lầm, xin lỗi Ngô Trác.
So sánh là biết, quả nhiên Thi Phỉ là gà còn muốn chơi, hoàn toàn không so nổi với Tân Ninh.
Cô nghĩ ngợi rồi, nói đúng trọng tâm: [Có điều cũng không sao, Tân Ninh lại chơi không lại Hạng Triều. Về mặt ý nghĩa nào đó thì hai đôi vợ chồng vẫn rất cân bằng.]
Hệ thống: [? Đừng nghĩ lạ đời nữa được không.]
Úc Khả Khả: [Sau đó thì sao nữa, Ngô Trác phản ứng thế nào?]
Hệ thống: [Lúc này anh ta đang an ủi Tân Ninh, cảm thấy đây không phải lỗi của cô ta, dù sao sớm muộn gì thì bốn người đều phải ngả bài.]
Cô hơi kinh ngạc nhưng sau đó lại hiểu ra.
Cũng phải, không giống với Hạng Triều và Thi Phỉ, vì biết nửa kia ngoại tình nên xuất phát từ tâm lý muốn trả thù nên hai người họ mới cùng tiếp cận. Nếu đã muốn trả thù thì đương nhiên phải chuẩn bị trước tinh thần phải ngả bài. Chỉ có điều sẽ không ngờ tới lại có thể sớm như vậy, thậm chí ngay lúc tham gia game show đã bị đối phương biết rồi.
Dù gì thì ngay cả Úc Khả Khả cũng không ngờ, trong bốn người lại có đạo diễn Hạng nhìn có vẻ như biết bo bo giữ mình nhất lại chủ động xuất kích.
Chỉ có thể nói vì tìm kiếm k*ch th*ch, vì tìm linh cảm, đạo diễn Hạng đúng là đỉnh plus!
Vừa nghĩ bốn người đã biết chuyện của nhau, đôi bên đều hiểu ngầm lẫn nhau, Úc Khả Khả không nhịn được kích động, hu hu muốn mau đến ngày mai ghê!
Cô hít một hơi thật sâu: [Cho nên giờ hai người họ đang làm gì rồi?]
Hệ thống: [Có thể làm gì? Đương nhiên là cũng tắt đèn rồi.]
Úc Khả Khả: [...]
Không biết nghĩ đến điều gì, cô đột nhiên hỏi bất ngờ: [Thế Nguyên Lịch rời khỏi phòng của Lạc Vân chưa?]
Tuy không biết sao cô đột nhiên chuyển sang chủ đề này nhưng hệ thống vẫn đi nhìn thử: [Chưa, hai người họ đang thắm thiết.]
Nhận được câu trả lời khẳng định, Úc Khả Khả lập tức rơi vào trầm tư.
Hệ thống: [?]
Phát hiện ký chủ lại yên tĩnh, không nhận được câu trả lời, nó tự dưng cảm thấy không quen lắm, mới tò mò hỏi: [Cô đang nghĩ gì thế?]
Úc Khả Khả vẫn giữ tư thế trầm tư.
Một lúc lâu sau, thống mới nghe cô chậm rãi nói với vẻ mặt thâm trầm: [Ừm.. tôi đang tự hỏi, cớ sao mọi người đều có cuộc sống về đêm mà tôi lại không có.]
Hệ thống: [... ?]