Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 14

Nghe được tin tức bùng nổ này, tinh thần Úc Khả Khả lập tức trở nên phấn chấn, ngay cả bước chân lên lầu đều sắp bay lên: [Nữ phụ số ba? Cô ta không ở cùng với phó đạo diễn à, sao lại chạy tới chỗ Lộ Sùng?]

[Hôm nay phó đạo diễn không gọi cô ta mà gọi nam phụ số hai và em họ tới phòng mình.] Hệ thống giải thích: [Mà cô ta lại khá cầu tiến, muốn tiếp tục leo lên, đồng thời không cam tâm với kiểu hợp đồng tình yêu để nam phụ số hai lại chèn ép cô ta, thế nên đã quyết định thử xem sao, xem xem có thể dụ dỗ được Lộ Sùng hay không.]

[Khỏi nói, cầu tiến quá đi ấy chứ. Lúc này cô ta đã tới chưa?]

Hệ thống: [Bình tĩnh, đừng vội, cô ta vừa vào thang máy, cô lên lầu trước đi đã.]

Mỗi lần Úc Khả Khả đóng phim xong lại nằm dài, rầy rà lượng vận động không vượt chỉ tiêu, lúc này thật sự bước loạt soạt như bay, hận không thể lập tức sải bước thẳng tới chỗ lầu trệt của Lộ Sùng.

Vất vả mới leo lên lầu ba, cô chợt nghe hệ thống nhắc nhở: [Cô đừng lộ mặt, cô ta ra thang máy rồi, đang tìm số phòng của Lộ Sùng --- Gõ cửa, gõ cửa rồi!]

Cùng với lời hệ thống báo cáo, quả nhiên trong hành lang tĩnh mịch truyền đến tiếng gõ cửa rất khẽ.

Úc Khả Khả đang cào góc tường: Mèo nhỏ thò đầu.jpg

Tuy khoảng cách hơi xa nhưng vẫn có thể trông thấy ở hành lang có bóng người đang đưa tay gõ cửa phòng nào đó.

Rõ ràng Lộ Sùng vẫn chưa ngủ, hình như đang hỏi vọng từ trong ra: "Là ai?"

Có điều, vì nữ phụ số ba không trả lời, không bao lâu sau, cửa phòng vẫn mở ra.

Nhìn thấy là nữ phụ số ba, Lộ Sùng ngạc nhiên trông thấy nhưng vẫn tỏ vẻ lịch sự, đứng ở cửa hỏi: "Muộn thế này rồi, có chuyện gì không?"

"Là thế này, anh Lộ."

Giọng nữ phụ số ba vốn hơi ỏn ẻn, lúc này lại càng thả mềm giọng hơn: "Ban ngày em vô tình nghe được chuyện mọi người bàn chuyện khớp kịch bản, không biết em có thể tham gia hay không?"

Úc Khả Khả: [Wow, tôi nghe giọng này mà cái xương muốn mềm nhũn ra rồi! k*ch th*ch quá!]

Hệ thống tỏ vẻ đồng ý: [Phó đạo diễn cũng nói rất thích giọng nói này của cô ta.]

Úc Khả Khả đáp một tiếng "Ờ": [Đáng tiếc, Lộ Sùng chắc chắn không thích.]

Chỉ thấy Lộ Sùng khẽ nhíu mày nhưng vẫn chưa trả lời, nữ phụ số ba lại có vẻ ngượng ngùng vén tóc.

Có lẽ tính đến việc sắp ngủ rồi, cô ta mặc hơi mát mẻ, tóc dài được vén ra sau, lập tức lộ ra cần cổ thon dài và bả vai trơn bóng.

Úc Khả Khả: [Thủ đoạn quyến rũ này, học được rồi, học được rồi, về để tôi thử với nhân vật phản diện xem.]

Hệ thống: [? Cô nghiêm túc à?]

Quý Cảnh Diệp đang nghĩ lần này Úc Khả Khả ăn bữa khuya rồi, chắc không làm ra chuyện quái quỷ gì vào đêm khuya đâu thì đột nhiên nghe được lời này, mặt vô thức căng ra. Thậm chí quên cô không ở đây, cơ thể dịch lại đằng sau theo bản năng.

Dù từ mấu chốt bị tiếng dòng điện che đi nhưng thông qua việc trao đổi trước đó của bọn họ, Quý Cảnh Diệp vẫn biết được đại khái hiện tại Úc Khả Khả đang làm gì, bởi vậy sau khi nghe hiểu, sắc mặt anh lập tức tối đi.

... Nếu không thì cứ dọn nhà là được rồi.

Cho dù bị dòng điện làm cho đau đến choáng váng, anh cũng muốn cách xa Úc Khả Khả một chút.

Tâm trạng anh đang lúc nặng nề và kháng cự thì chợt nghe được tiếng nói nhẹ nhàng của cô trong đầu: [Đương nhiên là nói miệng thôi, sẽ không có người tưởng thật đó chứ, không thể, không thể đâu ha?]

Hệ thống: [...]

Tổng giám đốc Quý thật sự tưởng thật, thậm chí đã bắt đầu cân nhắc sự an toàn của bản thân: "..."

Cứ cảm thấy bị trào phúng từ xa.

Hệ thống mạnh miệng: [Tôi lo cô bị nhân vật phản diện cho bặt vô âm tín luôn đó, đến lúc đó tôi còn phải giúp cô đi gom lại tro cốt.]

Úc Khả Khả xoi mói: [Rõ ràng không lâu trước đó cậu còn kiên trì bảo anh ta là nhân vật phản diện tốt tuân theo kỷ luật, pháp luật, thì ra cậu lại còn nghĩ đến việc gom lại tro cốt giúp tôi rồi, thật sự khiến tôi cảm động quá cơ.]

Hệ thống: [Đừng ngại, dù sao chúng ta cũng là anh em đồng râm ăn dưa.]

Ở trước cửa phòng, không biết có người đang đứng ở một góc nhìn thấy, Lộ Sùng phát hiện ra ý đồ rõ ràng của nữ phụ số ba xong thì sắc mặt lập tức lạnh đi, ánh mắt cũng lễ độ dời đi.

Không chú ý tới sự lạnh nhạt của anh ấy, nữ phụ số ba tiếp tục nói: "Hôm nay đạo diễn đặc biệt khen ngợi cô Úc và cô Lê có tiến bộ trông thấy, em cũng rất muốn kỹ thuật diễn của mình tăng lên giống các cô ấy, không kéo chân sau của đoàn làm phim nữa, cho nên mới mặt dày mày dạn muốn xin anh Lộ chỉ bảo cho đôi chút."

"Không biết bây giờ anh Lộ có tiện không---"

Cô ta tự nhận là mình ám chỉ rất rõ rồi, không khỏi thẹn thùng cúi đầu xuống, sau đó chợt nghe được giọng nói thản nhiên của Lộ Sùng: "Không tiện."

Nữ phụ số ba lập tức sửng sốt: "Cái, cái gì?"

Lộ Sùng: "Tôi nói, nếu như cô rất muốn tăng kỹ thuật diễn thì vẫn nên đề nghị cô đi theo các cô kia học với cô Trữ, cô ấy rất giỏi. Trong nhóm nhỏ này, tôi lại là người cản trở phải học tập thêm đấy."

Nữ phụ số ba: "Nhưng, nhưng mà, nhìn cô Trữ có hơi hung dữ, em không dám---"

"Đó là do cô Trữ ngoài lạnh trong nóng, cô xem cô Úc và cô Lê đều rất thích cô ấy."

Không đợi nữ phụ số ba nói xong, Lộ Sùng lộ vẻ nghiêm túc đề cử Trữ Tuyết cho cô ta: "Sau vài năm dùi mài, kỹ thuật diễn bây giờ của cô Trữ còn xuất sắc hơn trước khi rời giới, chắc chắn là sự tồn tại mà tôi cần phải ngẩng mặt trông theo."

"Đương nhiên, nếu như cô ngại tìm cô Trữ thì hoặc là cô xem phim trước kia của cô ấy đã từng đóng "Hoa Yêu", "Thanh Liên truyện", còn cả "Thăng tiên" nữa? Tôi cảm thấy... vai diễn của cô ấy trong đó... rất đáng học theo..."

Vẻ e thẹn, tươi cười của nữ phụ số ba dần dần cứng ngắc khi anh ấy liến thoắng nói mãi không ngừng.

Không phải chứ, anh ta bị dở hơi à? Cô ta đang tự tiến cử muốn lăn giường, anh ta lại đi đề cử tác phẩm của Trữ Tuyết cho cô ta?

Úc Khả Khả suýt không nhịn được cười thành tiếng: [Ha ha ha ha, đây là hành động kiểu quái gì đây, bây giờ tôi tin anh ta thủ thân như ngọc vì Trữ Tuyết thật rồi.]

Hệ thống: [Tôi đã nói mà ha ha ha.]

"Vậy... tôi biết rồi, xin lỗi anh Lộ, là do tôi đường đột rồi." Nữ phụ số ba cắn răng cắt ngang Lộ Sùng đề cử, lại cẩn thận kéo tóc về che đi đằng trước, bên ngoài tươi cười nhưng trong lòng không cười đành nói lời tạm biệt với anh ấy: "Tôi sẽ về xem tác phẩm của cô Trữ tiến hành học tập đàng hoàng ạ, hôm nay làm phiền rồi."

Không ngủ thì không ngủ, còn đến mức tâng bốc Trữ Tuyết trước mặt cô ta à!

Hừ, cô ta lại không biết kỹ thuật diễn của ảnh hậu xuất sắc sao? Phiền chết đi được!

Cuối cùng Lộ Sùng lộ ra vẻ tươi cười: "Không sao, trừ những tác phẩm tôi vừa nhắc đến, cô Trữ còn từng diễn rất nhiều tác phẩm xuất sắc, nếu như không nhớ rõ hoặc không tìm thấy, có thể hỏi lại tôi."

Nữ phụ số ba: "... Được."

Cô ta dứt khoát xoay người, không nhịn được trợn mắt.

Thấy nữ phụ số ba đi về phía thang máy, Lộ Sùng cũng thở ra đóng cửa lại, lúc này Úc Khả Khả mới có phần chưa đã thèm rụt đầu lại.

Cho rằng không còn kịch hay để xem nữa, cô vừa chuẩn bị lên lầu tận hưởng bữa khuya của mình thì lại nghe được hệ thống nói: [Chà, nữ phụ số ba chưa có ý trở về, cô ta lại đi gõ cửa nam phụ rồi.]

Úc Khả Khả: !

Cô thoáng dừng bước, hít vào một hơi: [Thế mà vẫn chưa từ bỏ à, cô ta cố gắng ghê!]

[Có điều khỏi cần chờ, nam phụ không ở trong phòng.] Hệ thống bổ sung thêm câu sau, nhắc nhở: [Giờ mà không về thì đồ ăn khuya của cô sắp nguội rồi.]

Thống đã nói thế rồi, Úc Khả Khả thật sự không lưu luyến nữa.

Dần theo tiếng gõ cửa, cô trở lại phòng mình, tò mò hỏi: [Sao nam phụ lại không ở phòng mình? Chẳng lẽ anh ta cũng chạy đi khớp kịch bản?]

Bởi vì tạm thời chưa có cảnh diễn chung, cho nên cô và nam phụ không quen, chỉ biết là anh ta từng nhận giải thưởng nam phụ xuất sắc nhất nhưng lại là phim nổi người không nổi, kỹ thuật diễn và độ nổi tiếng không cao.

Hệ thống: [Không có chuyện này.]

Úc Khả Khả lấy đồ ăn khuya ra, phát hiện quả đúng là như lời của quản lý Ngự Vị Hiên, tuy có vẻ thanh đạm nhiều rau nhưng màu sắc, hương vị lại đầy đủ, nhìn có vẻ rất ngon miệng.

Cô không nhịn được nuốt nước miếng, cầm lấy chiếc đũa vẫn không quên đề tài ban nãy: [Thế anh ta đi đâu?]

Hệ thống: [Đi hẹn hò với vợ người ta rồi.]

Úc Khả Khả: "..."

Úc Khả Khả: ???

[Cậu nói anh ta đi làm gì cơ?] Suýt chút nữa cô còn tưởng mình nghe lầm, mở to mắt lặp lại: [Đi hẹn hò với vợ người ta á?]

[Đúng đó, anh ta có sở thích đi vụng trộm với vợ người ta, cứ thích cố tình thừa lúc chồng người ta không có nhà, hẹn hò với vợ người ta.] Hệ thống giải thích: [Hôm nay bên kia gọi điện tìm anh ta, anh ta nghĩ sáng mai không có phần diễn của mình nên vừa quay xong đã lén lút qua đó rồi.]

Úc Khả Khả nghe mà muốn ngã ngửa: [Ghê thật, anh ta thế này thì có khác gì Tào tặc* đâu?]

(*) Ý chỉ Tào Tháo, Tào Tháo có một tật xấu là thích vợ của người khác, vì thế người ta hay có câu: "Ngươi đừng lưu luyến vợ người khác thế, ngươi như vậy thì có khác gì Tào tặc!" dùng để chỉ những người có tật xấu giống như Tào Tháo, thích những người phụ nữ xinh đẹp đã có chồng.

Hệ thống: [Không có cách nào, anh ta cứ thích vợ người ta ấy.]

Úc Khả Khả chậc lưỡi hai tiếng, chỉ cảm thấy chưa ăn bữa khuya đã thấy no, không khỏi cảm thán: [Đêm nay đúng là tưng bừng quá rồi.]

Hệ thống: [Tưng bừng thật, mà ngay cả nhân vật phản diện lại trùng hợp đặt cho cô bữa khuya như vậy.]

[Ơ, cậu lại nhắc tôi nghĩ ra.]

Úc Khả Khả nghĩ đến gì đó, đột nhiên lấy điện thoại ra, vừa hưởng thụ bữa bữa khuya ngon miệng, vừa tìm Wechat của Quý Cảnh Diệp mở giao diện nhắn tin, cúi đầu gõ chữ.

Vì thế, Quý Cảnh Diệp đang trận địa sẵn sàng đón địch trong phòng đột nhiên nhận được một chuỗi tin nhắn dài.

Còn chưa xem đã cảm thấy đau mắt, lại nhìn đến người liên lạc, do Úc Khả Khả gửi.

Anh lạnh lùng cười lạnh một tiếng, trực tiếp tắt điện thoại.

Một lát sau, không biết Úc Khả Khả đang làm gì, Quý Cảnh Diệp không nghe tiếng ồn ào rì rầm trong đầu truyền tới nữa, không nhịn được nhíu mày.

Sau đó, cho dù biết lời cô nói không có gì hay ho nhưng anh vẫn mang theo chút tò mò không chịu thừa nhận, lần nữa ấn mở giao diện tin nhắn.

Anh lạnh nhạt đưa mắt nhìn xuống, đọc xong nhanh như gió, phát hiện lại là bài văn "tình cảm dạt dào" năm trăm chữ thì lập tức hối hận tại sao mình lại muốn lãng phí thời gian.

Úc Khả Khả dùng giọng điệu nhiệt tình lại thẳng thắn, chân thành trước sau như một, miêu tả lưu loát mình đã nhận được bữa ăn khuya, hơn nữa biết được là anh có lòng đặt món ăn giao tận nơi cho cô, vì thế biết được thì ra anh vẫn luôn chú ý đến chuyện của cô.

Cô bày tỏ chính mình rất cảm động, cũng cực kỳ nhớ anh y chang, bởi thế nên cố ý viết năm trăm chữ bày tỏ tình cảm, gửi tới anh những nhớ nhung và tình yêu khi đã lâu không gặp.

Quý Cảnh Diệp: "..."

Nghĩ đến trước đó cô vừa bàn bạc với hệ thống rốt cuộc là ai đặt hàng giao tận nơi, quay lại chắc như đinh đóng cột rằng "Quả nhiên trong lòng anh có cô", tai anh chợt hơi nóng, mắt không thấy, tim không phiền bỏ điện thoại xuống, khẽ mím bờ môi mỏng.

--- Cái gọi là "những nhớ nhung và tình yêu", anh không cảm nhận được, ngược lại phát hiện quả nhiên da mặt cô vẫn dày trước sau như một :)))

---

Lời tác giả:

Úc Khả Khả: Nhiều người ghê đó. jpg

Bình Luận (0)
Comment