Có Chiêm Viên báo từ trước, hôm sau tỉnh lại, Úc Khả Khả phát hiện đề tài liên quan chiếm giữ bảng hot search, tự nhiên sẽ không có cảm giác quá kinh ngạc.
#Chiêm Viên ly hôn#
#Chiêm Viên lên tiếng, chân tướng lại là người bị bạo lực gia đình?#
#Vợ cũ Chiêm Viên khóc lóc kể chuyện bạo lực gia đình, thì ra lại là tự biên tự diễn#
Đám quần chúng ăn dưa khiếp sợ tột độ.
[Mẹ nó, tôi chưa tỉnh ngủ ư, lại thấy Chiêm Viên ly hôn, hơn nữa còn là bên khởi tố?]
[Không phải chứ, sao chuyện này lại đột nhiên đảo ngược hai cấp thế này. Thì ra Chiêm Viên mới là người chịu bạo lực gia đình nhiều lần, chịu nhiều đau đớn kia ư?]
[Đệch, đệch, thế nên video vợ cũ anh ấy khóc lóc kể lể trước đó lại là tự biên tự diễn thật! Thậm chí người đánh còn chính là cô ta, trời ạ, sao có thể có người ác độc thế!]
[Thì ra từ một năm trước vợ cũ anh ấy lên mạng khóc lóc kể lể, Chiêm Viên đã báo cảnh sát và làm báo cáo giám định thương tật... vẫn nhịn đến bây giờ, thảm quá đi.]
[Chỉ nhìn thấy đám báo cáo giám định thương tật giật mình này đã cảm thấy đầy rẫy vết thương rồi... Không chỉ bị đánh vỡ đầu, còn nhiều lần gãy xương, trời ơi. Sao hơn một năm trời mà Chiêm Viên không đứng ra phản bác?!]
[Có tin ngoài lề nói thật ra thời gian đó Chiêm Viên đã trầm cảm, chỉ nhìn trạng thái trước kia của anh ấy trong game show thì đúng là rất chán nản trầm cảm.]
[#Ngăn chặn bạo lực gia đình## Ngăn chặn bạo lực gia đình## Ngăn chặn bạo lực gia đình#]
[Phụ nữ bạo lực gia đình chết tiệt! Dù là nam hay là nữ, miễn là bạo lực gia đình đều đáng chết!]
[Không chỉ đánh người, còn vừa ăn cướp vừa la làng đổ tội cho người bị hại, cô ta đáng bị kết án! Chiêm Viên làm rất tốt, chuyện thế này quyết không thể khoan dung nhân nhượng!]
[Nhân chuyện này xin truyền lại lời cho vô số người bị hại của bạo lực gia đình, bạo lực gia đình chỉ có không hoặc vô số lần. Đừng nói gì mà vì con cái, đó chỉ là tự làm mình cảm động, cứ mãi khoan dung sẽ chỉ hại chính bạn, con cái vẫn sẽ phải chịu khổ!]
[A a a Chiêm Viên lên tiếng rồi! Anh ấy thật là, tôi khóc chết mất.]
[Lúc anh ấy kể chuyện đã qua, thật sự không có một câu nào trách móc vợ cũ. Cái chính chỉ phân tích sự hổ thẹn trong lòng mình với con gái, lấy chuyện này cảnh tỉnh những người bị hại có cảnh ngộ tương tự mình, lấy dũng khí đứng ra.]
[Đọc được cả bài thật sự cực lực đồng cảm. Nếu trước kia mẹ tôi có thể nghĩ thế này... Đệch, không nén nổi nước mắt.]
Lời giải thích đến muộn một năm này của Chiêm Viên không hề khóc lóc kể lể bán thảm để tranh thủ sự đồng cảm, câu văn dùng lý trí tỉnh táo, cùng với giọng điệu có phần tự giễu giải thích sơ qua chuyện đã trải qua hơn một năm nay.
Anh ấy phân tích qua mình dần dần bị vây hãm trong nhà thế nào, thậm chí nhiều lần nghĩ đến "giải thoát", còn nhấn mạnh mình được Úc Khả Khả đánh thức ra sao, nhận ra cái gọi là "vì con gái" vốn chỉ là tự mình cảm động.
Lúc này rốt cuộc anh ấy mới tỉnh táo, lần nữa lấy lại tinh thần.
Anh ấy cảm ơn bạn thân đạo diễn và Úc Khả Khả sâu sắc, cũng hy vọng người có hoàn cảnh tương tự với mình, hoặc nếu phát hiện bên cạnh có người có hoàn cảnh tương tự cũng đều được nhắc nhở thông qua chuyện từng trải qua của bản thân. Để bọn họ đều có thể có dũng khí đối diện, đồng thời tránh khỏi cảnh khốn cùng như mình.
Cuối cùng, để chứng minh sự thật, anh ấy lại đính kèm ghi chép báo cảnh sát, báo cáo giám định thương tật, cùng với một loạt video bằng chứng bị bạo hành chưa cắt ghép chỉnh sửa.
Có thể nói nhìn thấy mà đau lòng.
Chính sự thuật lại bình thường này cùng với một loạt chứng cứ rành rành đáng sợ mới càng dễ khiến người ta cảm thấy sốc.
Thái độ tự trách và hổ thẹn của anh ấy đối với con gái lại càng làm người ta không nén nổi xúc động.
[A a a lúc trước tôi mắt mù mới mắng Chiêm Viên! Thật sự xin lỗi! Là do tôi mù, là do tôi ngu xuẩn, lại đi tin vào vết thương rành rành cô vợ cũ ngụy tạo, còn ra sức chửi Chiêm Viên bảo anh ấy đi chết đi! Sao tôi có thể ác độc đến thế!]
[Thật là mắc ói, xin tự tay thu lại toàn bộ những lời mắng Chiêm Viên, gửi gấp bội cho vợ cũ của anh ấy.]
[Buồn nôn, quá buồn nôn, sao có thể có người độc ác đến thế, thế mà tôi đây còn tin thật! Hu hu hu xin lỗi Chiêm Viên, xin lỗi vì hành động trước kia.]
[Xin lỗi Chiêm Viên.]
[Xin lỗi Chiêm Viên.]
[Xin lỗi Chiêm Viên.]
Trong một thoáng này, một loạt dài câu xin lỗi Chiêm Viên xuất hiện trong khu bình luận.
Ngoại trừ những người từng xỉ vả Chiêm Viên cảm thấy hổ thẹn xin lỗi, những người khác thì ra sức lên án mạnh mẽ vợ cũ của Chiêm Viên thì nhiều người lại chuyển sự chú ý hơn đến việc Chiêm Viên nói lời cám ơn với Úc Khả Khả.
[Thế nên Chiêm Viên có thể lần nữa lấy lại tinh thần còn nhờ vào chị Úc ấy à?]
[Rốt cuộc chị Úc đã lén làm bao nhiêu chuyện sau lưng chúng ta trong chương trình Cùng đi du lịch vậy... (sốc)]
[Thảo nào chị Úc đồng ý tiếp xúc gần với Chiêm Viên, nhớ ban đầu lúc quay livestream, cô ấy chính là người đầu tiên tỏ thiện chí với Chiêm Viên!]
[Đúng đúng đúng, lúc đó còn rất nhiều người tỏ vẻ không hiểu nữa. Bây giờ nhìn lại, chắc chắn chị Úc đã biết chân tướng từ trước, cho nên mới muốn giúp đỡ.]
[Hu hu sao Úc Khả Khả lại tốt thế chứ, cô ấy là thiên sứ ư? Mấy lời này cũng thức tỉnh tôi rồi!]
[Rõ ràng là sứ giả chính nghĩa mà! Tuy là giúp người khác vẫn không quên ăn dưa đó (đầu chó)]
[Thật sự là yêu Úc Khả Khả chết mất, Khả Khả của tôi, con gái tôi a a a! Mama hôn nè!]
[Trong mắt mấy người được cô ấy giúp đỡ, chắc chắn người cô ấy đang phát sáng lấp lánh rồi? Bảo sao Tống Tuyền và Lê Hinh Nhụy đều thích cô ấy thế, thậm chí còn ghen với nhau, a a.]
[Có điều nói thật là, game show "Cùng chị Úc ăn dưa" này, ánh mắt của đạo diễn "Đỉnh" thật đó.]
[Ha ha ha các chế tự giác bỏ tên của game show đó à? Đồng cảm với đạo diễn một giây, khách mời được mời đến đều thế này thế kia, này này nọ nọ (chỉ chỉ trỏ trỏ)]
[Đồng cảm +10086]
...
...
Sự kiện liên quan đến Chiêm Viên đang dần hot trên mạng, Úc Khả Khả lướt một vòng bình luận, chuẩn bị xuống lầu ăn sáng.
Khách sạn có bữa sáng tự phục vụ, cô vừa ra cửa đã gặp phải nữ phụ Tân Gia.
Hiển nhiên không ngờ lại trùng hợp, Tân Gia hơi ngây người, lập tức cười nói: "Thật trùng hợp, chị Úc, chị cũng chuẩn bị đi ăn sáng à?"
Úc Khả Khả gật đầu, ánh mắt đảo qua sắc mặt có phần tiều tụy của cô ấy, thản nhiên hỏi: "Ngủ không ngon à?"
"Đâu có..."
Tân Gia phủ nhận theo bản năng trước, sau khi phản ứng lại giơ tay sờ mặt: "Thần sắc của em không tốt ư? Rõ ràng lắm à?"
Nhìn Úc Khả Khả "ừm" đáp lại, đi về phía thang máy, cô ấy thoáng do dự rồi cũng đi theo tới, nhỏ giọng nói: "Thật ra cũng không phải ngủ không ngon, mà là vì nửa đêm nhận được quấy rối..."
Úc Khả Khả: [Không phải bạn trai cũ của cô ấy chứ?]
[Đúng vậy. Anh ta bị bọn đòi nợ tìm đến, thế nên nửa đêm gọi điện cho Tân Gia đòi tiền.] Hệ thống giải thích: [Nhưng mà Tân Gia không đồng ý, hai người cãi vã một trận. Sau đó cô ấy cúp điện thoại luôn, cài đặt chế độ không làm phiền, có điều đêm muộn rồi làm thế nào cũng không vào giấc được nữa.]
Thấy cô ấy nói vậy, đồng thời vô thức nhíu mày, vừa có vẻ phiền chán và sợ hãi, Úc Khả Khả như bâng quơ hỏi: "Rất phiền phức à?"
Tân Gia giật mình, lộ ra vẻ muốn nói lại thôi, cuối cùng cô ấy vẫn lắc đầu: "Không có gì."
Thấy cô ấy không có ý muốn đáp lời, Úc Khả Khả không truy hỏi thêm nữa.
Nhưng nhận ra sự khác thường, cô ra chiều suy nghĩ hỏi thêm: [Có phải cuộc điện thoại này có vấn đề gì không?]
Hệ thống: [Có chắc rồi, hơn nữa còn rất tồi tệ.]
Quả đúng vậy.
Trạng thái của Tân Gia hôm nay hoàn toàn khác hẳn với tối hôm qua lúc gặp mặt.
Cô hỏi tiếp: [Rốt cuộc là có chuyện gì?]
[Đêm qua trong lúc hai người cãi vã, tên bạn trai rác rưởi kia uy h**p cô ấy, nói có giữ ảnh nhạy cảm của cô ấy.] Hệ thống nói: [Ban nãy tôi có đi xem thử, là thật. Tên ăn bám đó có vẻ đã đề phòng chuyện Tân Gia muốn chia tay nên lúc đến nhà xin tái hợp, đến ăn vạ nhà cô ấy đã nhân cơ hội chụp vài bức ảnh.]
Úc Khả Khả chợt dừng bước, lông mày chợt nhíu lại: [Ác độc vậy à?]
Hệ thống cũng tức tối: [Hôm qua Tân Gia vốn đã hạ quyết tâm rồi nhưng sau khi bị uy h**p thế, tuy rằng lúc ấy cô ấy cương quyết cúp điện thoại nhưng hiển nhiên đã bị ảnh hưởng.]
Úc Khả Khả liếc Tân Gia ở bên cạnh.
Chỉ thấy lúc này mắt cô ấy sáng lên, vẻ mặt có phần chột dạ không dám đối diện với cô, đến cả ngón tay cũng lặng lẽ cuộn tròn lại như sợ hai người chạm mắt, cô ấy sẽ bị truy hỏi đến cùng đã gặp phải phiền phức gì.
Nghĩ đến đây, cô không nói gì thêm.
Dọc đường đi, hai người không nói chuyện gì đi thẳng tới phòng ăn.
Đến khi ăn được phân nửa, Tân Gia vẫn thất thần tỏ vẻ trốn tránh, sau một hồi muốn nói lại thôi cuối cùng cô ấy vẫn không nhịn được lên tiếng: "À thì chị Úc..."
Úc Khả Khả ngước mắt nhìn cô ấy.
"Là thế này, sáng em có thấy hot search liên quan đến anh Chiêm, chính là chuyện anh ấy bị khống chế rồi bị bạo lực thời gian dài."
Tân Gia cầm chiếc thìa liên tục chọt vào đáy chén, cúi đầu không dám nhìn, ậm ờ hỏi: "Em chỉ thấy hơi tò mò, sao chị Úc khuyên được anh Chiêm thay đổi, khiến anh ấy tỉnh táo lại công khai chuyện này."
"Chuyện này cũng cần khuyên sao? Trước đó anh Chiêm không nghĩ thông, cứ đâm vào ngõ cụt, cảm thấy phải nhẫn nhịn duy trì gia đình vì con gái." Giọng cô nhẹ nhàng: "Nhưng khi anh ấy hiểu rõ đây chỉ là tự mình cảm động, thật ra con gái không cần anh ấy phải nhẫn nhịn, ngược lại càng cần phải giải quyết nhanh chóng, dẫn cô bé thoát khỏi bể khổ, tự nhiên tất cả mọi chuyện đều được giải quyết."
Úc Khả Khả lại hỏi ngược lại: "Vả lại anh Chiêm vốn là người bị hại, cứ nhân nhượng mãi chỉ có thể được coi là dung túng cho người khác phạm tội, sao không thể công khai?"
Lúc nói mấy lời này, giọng cô rất ôn hòa, còn có phần hờ hững.
Mà chính thái độ này lại khiến Tân Gia cảm thấy yên tâm, bèn hỏi dò: "Nếu lỡ phải chịu chỉ trích nghiêm trọng, dù có công khai cũng chưa chắc đạt được kết quả như ý thì sao?"
Úc Khả Khả: "Là người bị hại thì tuyệt đối sẽ không phải scandal của cô ấy. Có thể sau khi chân tướng được công khai, cô ấy sẽ phải chịu trách móc một thời gian nhưng người phạm tội sẽ vĩnh viễn có tiền án lưu lại, phải chịu trừng phạt mà anh ta đáng phải chịu."
Tân Gia hơi chần chừ: "Nếu còn nghiêm trọng hơn thì sao? Ví như một khi công khai, tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến danh dự..."
"Tôi cảm thấy, nếu tôi là người bị hại, tôi vẫn sẽ chọn báo cảnh sát." Cô suy nghĩ một lát rồi bình tĩnh đáp: "Dù anh ta có lấy ra gì đó tổn hại đến danh dự của tôi, giờ kỹ thuật internet phát triển thế, sao có thể chứng minh được đó là tôi đâu?"
Tân Gia: "..."
"Video có thể cắt ghép, ảnh có thể photoshop đổi mặt, không có chứng cứ thì lấy cớ gì nói đó là tôi?" Úc Khả Khả chống cằm, uể oải nói: "Nếu như anh ta có thể chứng minh đó là tôi thật, vậy thì đó cũng chính là bằng chứng anh ta phạm tội, tống anh ta vào tù trước, sau đó tôi lại tiếp tục bất chấp không thừa nhận. Đương nhiên, cũng phải nhớ nhờ cảnh sát hỗ trợ xử lý mấy thứ đó, bọn họ có thể tiến hành truy ngược để tiêu hủy."
"Nếu như không chứng minh được vậy thì càng tốt, anh ta làm vậy hoàn toàn là phỉ báng. Tôi có quyền bảo vệ danh dự cho bản thân, tống anh ta vào tù thành thật lại cho tôi."
Tân Gia: "..."
Nên là dù vào tình huống nào, cuối cùng đều có thể tống anh ta vào tù được nhỉ?
Cô ấy siết chặt chiếc thìa: "Có thể được thật không?"
"Đương nhiên, tốt nhất đương nhiên là trước khi anh ta bắt đầu hành động, tống anh ta vào tù luôn." Úc Khả Khả cười híp mắt: "Nếu đã biết anh ta có ý nghĩ này, đồng thời trong tay anh ta thật sự có đủ chứng cứ để xâm phạm quyền danh dự của tôi, vậy không phải chứng cứ này đã xác thực rồi sao?"
"Vậy thì còn do dự gì nữa, chẳng lẽ còn chờ anh ta công khai ư? Chơi chết anh ta đi."
Tân Gia: "..."
Cô ấy vùi đầu dồn sức ăn hết phần cháo còn lại: "Cảm ơn chị Úc, em hiểu rồi. Ừm, thời gian không còn sớm nữa, em còn phải đi đóng phim, đi trước nhé."
Chợt liếc thấy ngón tay cô ấy vô thức siết chặt khăn trải bàn đến nổi gân xanh, Úc Khả Khả biết việc này đến cùng vẫn phải dựa vào bản thân cô ấy nghĩ kỹ để đưa ra quyết định nên không nói thêm gì nữa, cũng đứng dậy theo: "Tôi cũng chuẩn bị đi, đi chung đi."