Úc Khả Khả không kịp nghĩ ngợi, trực tiếp bỏ cốc nước vào tay Quý Cảnh Diệp đang vươn tới: "Em nghe có tiếng động bên ngoài, đi xem trước nhé."
Quý Cảnh Diệp cầm cốc nước lạnh lẽo: "..."
Sự mềm mại ngập tràn trong lòng chợt tiêu tan, anh tỉnh queo thả cốc nước về lại trên bàn. Dừng lại một lát, anh lại rót thêm cốc nước ấm rồi lần nữa chìm đắm vào công việc.
Mà Úc Khả Khả hoàn toàn không phát hiện ra điều gì khác thường.
Cô vừa tới trước cửa, quả đúng là nghe được tiếng gì đó như kéo đồ truyền từ xa tới gần.
Nếu không phải biết đôi CP vẫn còn sống, chỉ là giả chết không lên tiếng thì thật đúng là đáng sợ.
Tiếng kéo người dừng lại, hình như nhà sản xuất cười gằn một tiếng, sau đó là thứ gì đó rơi ra kèm theo tiếng ào ào.
Cô tò mò bám cửa ngó nhìn, hóa ra là mấy đồ chơi tình thú đổ ra bị kéo theo cùng đôi CP.
Lúc này hai người bị roi da dài quấn lại với nhau, hiển nhiên lúc bị bắt gặp, roi quấn càng lúc càng chặt khiến bọn họ không thể tránh thoát.
Tay nam chính không ngừng cố gắng kéo quần lên trên, có thể cảm nhận được sự quẫn bách của anh ta rõ ràng nhưng chỉ cần anh ta vừa kéo lại không tránh được đụng chạm với nam phụ.
Gương mặt tựa mặt trời nhỏ của nam phụ đến lúc này đã tối sầm, biến thành nhật thực*
(*) Nhật thực là tình trạng xảy ra khi Mặt Trăng đi qua giữa Trái Đất và Mặt Trời trên cùng một đường thẳng và quan sát từ Trái Đất, lúc đó Mặt Trăng che khuất hoàn toàn hay một phần Mặt Trời. Nam phụ trước đó giống mặt trời, đến giờ chuyển thành nhật thực, tắt nắng rồi :))
Vốn nam phụ còn đang giữ cánh tay của nam chính xa một chút, nhưng phát hiện dù thế nào đều sẽ kề sát vào người trần bán thân này, vẻ mặt từ từ chuyển qua vẻ sống không còn gì luyến tiếc, dần dần từ bỏ giãy giụa.
Úc Khả Khả nhìn mà ra sức nín cười: [Ha ha ha ha ha bọn họ thật sự im lặng ghê! Tình cảnh buồn cười thế nào, sao mà không cười cho được?]
Hệ thống: [? Được lắm, măng mấy trăm dặm xung quanh đều bị cô cướp hết rồi.]
"Trong vòng ba phút mang theo đống đồ của các người cút ngay cho tôi." Mặt nhà sản xuất tối sầm lại, gần như nghiến răng nghiến lợi nhả từng chữ: "Đừng để tôi thấy các người ở đây nữa, nếu không đừng trách tôi đây mẹ nó không khách sáo!"
"Cút ngay đi cho ông đây!"
Cùng với tiếng mắng gằn mạnh của anh ta là tiếng đóng cửa ầm ĩ đinh tai nhức óc.
Tổ CP: "..."
Có thể nghe được bên trong đã bắt đầu tính giờ, hai người họ vốn còn đang giữ yên lặng như thế cuối cùng đã sống lại, bắt đầu liều mạng giãy giụa.
Phát hiện ra roi da không cởi được, thật sự không cách nào di chuyển, vẻ mặt bọn họ thay đổi tới lui trông thấy, nhấp nháy liên tục không khác gì đèn neon.
Cuối cùng bọn họ vẫn cắn răng quyết định hợp tác, đi đi lại lại xoay người cực kỳ tốn sức, cuối cùng đã thoát khỏi trói buộc rồi.
Úc Khả Khả không nhịn được che mắt: [Trời ơi, đất ơi, đây là cảnh tượng tôi có thể nhìn được sao?]
Hệ thống: [Chấn động! CP đam mỹ chuyển thể come out, trình diễn cảnh thịt kinh người, click để xem...]
Úc Khả Khả: [Ha ha ha ha ha.]
Cuối cùng sau khi tách nhau ra, nam chính lập tức bổ nhào đi, vừa nhặt đồ lên mặc vào, tay còn lại cấp tốc xách quần lên.
Trước khi ỉu xìu chạy đi, bọn họ còn phải nhặt rồi mang cả đạo cụ bị nhà sản xuất ném đi.
Nghĩ đến lời đe dọa của nhà sản xuất, bọn họ kìm nén đến độ mặt tái xanh rồi lại đỏ, cho dù không muốn cũng chỉ có thể nghe theo.
Bởi vì không có thời gian, thậm chí bọn họ không kịp phân biệt đã vội vã nhặt đồ chơi tình thú vào trong túi.
Chỉ khi vô tình nhìn thấy đồ chơi tình thú đặc thù, xác định không phải do mình cầm đến thì bọn họ mới vô thức nhìn đối phương một cái, vẻ mặt đều rất ẩn ý.
Chắc hẳn lúc tiến hành hợp tác trong tủ quần áo, bọn họ cũng cố gắng vậy rồi.
Nhận được đáp án vẫn luôn tò mò muốn biết, cuối cùng Úc Khả Khả đã thỏa mãn.
Đến sau cùng, nam phụ nhặt đồ chơi cuối cùng lên, không biết ấn phải cái gì, đồ trong tay đột nhiên rung lên dọa anh ta giật mình vứt thẳng về phía người đàn ông đối diện!
Có điều phân tích đường parabol món đồ bị ấn trên không trung, hẳn ít nhiều có chút ân oán cá nhân.
Nam chính thấy vậy sợ hết hồn, gương mặt vốn nghiêm túc nhất thời tái nhợt, trực tiếp bùng nổ ồm ồm nói: "Đệch! Mẹ nó cậu ---"
Nhà sản xuất cố ý cao giọng đếm ngược, đột nhiên vang dội: "Mười, chín, tám, bảy---"
Đôi CP: !!!
Thấy hai người thoáng cái luống cuống chân tay bò lên, thậm chí một món đồ trong tay nam chính còn đang rung lên đã bị anh ta đút vào túi quần.
Sau đó bọn họ cứ thế nương theo tiếng rung kỳ quái, chạy bứt tốc trăm mét về phía cửa cầu thang, cấp tốc biến mất trước mắt nhà sản xuất vào một giây cuối cùng.
Một người một thống không nhịn được lần hai bùng nổ tràng cười kinh người.
Úc Khả Khả còn chống đầu bên cửa, cười đến run rẩy cả người, bụng đau kinh khủng: [Ha ha ha bọn họ thật sự nên đi diễn hài kịch, dù là nội dung, twist không ngừng đảo ngược, hay là trình độ khôi hài chắc chắn đều là no.1!]
Hệ thống: [Ha ha ha ha ha.]
Cô chậm lại một lúc mới miễn cưỡng tỉnh táo lại: [Có sao nói vậy, tôi nhớ cũng có drama cũng ngang cỡ này, hình như là nam phụ "Truyền thuyết kiếm tiên" bị chồng người ta bắt gian, cầm dao phay đuổi giết suốt hai con phố thì phải.]
[Thế tôi sẵn lòng bỏ cho đôi CP này một phiếu quý giá.] Hệ thống nói với tốc độ nhanh chóng: [Ầy, lúc này bọn gặp phải nam phụ số hai rồi!]
Úc Khả Khả: ?
Được lắm, cô sắp quên kẻ cầm đầu này rồi, không ngờ nam phụ số hai vẫn còn đang chờ "các anh trai" nữa.
Tình cảm thật sự quá là thắm thiết.
Cô cảm thán nói: [Giờ này mặt chạm mặt hận không thể thù mới hận cũ chồng lên, muốn g**t ch*t cậu ta quá.]
Hệ thống: [Chắc chắn rồi, có điều trước đó đã có chuyện lúng túng đã xảy ra.]
Úc Khả Khả cấp tốc phản ứng lại: [Đợi chút, hình như còn chưa tắt cái món đồ rung rung kia đúng không?]
[Đúng vậy.] Hệ thống cười trên sự đau khổ của người khác miêu tả: [Nó ở ngay trong túi quần của nam chính. Mãi đến khi chạy xuống lại vừa khéo rơi bên chân nam phụ số hai, bị nam phụ số hai vẫn luôn sáp tới gọi anh nhìn rõ ràng.]
[Hình như nam phụ số hai hiểu lầm, lộ vẻ khiếp sợ chỉ về phía bọn họ.] Giọng điệu thống có phần tiếc nuối: [Có điều cậu ta chưa kịp mở miệng, đôi CP đã ăn ý đánh nam phụ số hai một trận, ném ra ngoài cửa rồi trở về phòng mình.]
Úc Khả Khả: [... ?]
Cô cực kỳ chấn động ngã ngửa.
Không phải chứ, sao ngay cả xuống lầu mà cũng có thể drama được thế!
Trong một buổi tối ngắn ngủi, rốt cuộc đã khiến bọn họ chịu bao nhiêu ám ảnh, e là cả đời này không thể nào xóa nổi?
Đến cả Úc Khả Khả vào lúc này cũng không nhịn được thắp nến cho hai người họ.
Suy nghĩ một lát, cô nói một câu lý lẽ: [Có điều nếu mà là tôi cũng sẽ không nhịn muốn đánh nam phụ số hai một trận. Tuy trông có vẻ hơi oan nhưng thật sự đáng đời mà.]
Cô chợt tò mò ngày mai bọn họ sẽ chạm mặt ra sao.
Chắc chắn là rất đặc sắc đây.
Cuối cùng màn hài kịch cũng đã kết thúc, nói sao thì Úc Khả Khả đã cười đủ rồi.
Cô sờ họng, cảm thấy hơi thiếu nước, không ngờ vừa xoay người đã va thẳng vào lồng ngực một người đàn ông.
Thì ra Quý Cảnh Diệp đã đứng sau cô không biết từ lúc nào, đang rũ mắt nhìn cô.
Chỉ thấy bàn tay thon dài mạnh mẽ của anh cầm cốc nước, bởi vì ban nãy va vào nhau, nước trong cốc khẽ lay động càng tôn thêm bàn tay khớp xương rõ ràng kia, như thể đang lấp lánh ánh ngọc, cực kỳ đẹp đẽ.
Úc Khả Khả vô thức đưa mắt nhìn.
Thấy anh đưa về phía mình, cô nắm lấy tay anh theo bản năng, còn được đà s* s**ng, sau đó trắng trợn lộ ra vẻ thèm nhỏ dãi.
Quý Cảnh Diệp: "..."
Quả nhiên trước giờ cô hành động hoàn toàn không theo lẽ thường chút nào.
Ngay lúc anh muốn hành động, cô lại giống như chú chó nhỏ đi dạo, dứt khoát kiên quyết quay ngoắt đi mất.
Lúc này chẳng nghĩ gì, nhưng thật ra cô đã lộn xộn rồi.
A.
Vừa nghĩ đến pha tưởng bở ban nãy, anh cúi đầu nhìn cô.
Sau đó, cô hơi ngẩng mặt nhìn anh với ánh mắt lấp lánh, Quý Cảnh Diệp tỉnh bơ nhét cốc nước vào tay cô rồi thu tay lại.
Úc Khả Khả: ?
Anh lùi bước thật sao?
Hệ thống: [Phì.]
Nó cũng không biết nội tình, chỉ cười trên sự đau khổ của người khác nói: [Không phải cô gấp quá dọa nhân vật phản diện sợ rồi đó chứ?]
Úc Khả Khả vừa định phản bác, vừa vô thức nắm chặt cốc nước trong nước lại bất ngờ phát hiện cốc nước không lạnh cũng không nóng, độ ấm rất vừa.
Hiển nhiên là người nào đó cố ý chuẩn bị.
Ý thức được điều này, cô lập tức vui vẻ đến mặt mày phấn chấn, không tính so đo với Quý Cảnh Diệp nữa.
Chiếc miệng nhỏ nhấp mấy ngụm, nước ấm trượt quá cuống họng, quả đúng là dễ chịu hơn.
Cô không nhịn được hơi ngửa mặt nhìn anh, đôi mắt cong cong: "Woa, vị ngọt à."
Quý Cảnh Diệp: "... Ừm."
Dưới ánh đèn êm dịu, gương mặt anh cũng như được làm mềm mại đi.
---
Bởi vì hành trình gấp gáp, Quý Cảnh Diệp chỉ thăm trong một buổi chiều.
Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng, anh đã cùng trợ lý Ôn rời đi.
Úc Khả Khả vừa khéo sáng không có cảnh quay nên thư thả ngủ một giấc.
Vừa tỉnh lại đã nghe hệ thống có vẻ nhịn rất lâu báo cáo: [Báo! Nữ chính bị vợ chồng nhà sản xuất dạy dỗ cả một buổi tối nhưng vẫn bị kéo đi đóng phim.]
[Nhà sản xuất đích thân giám sát, lần này hoàn toàn không hề nể mặt, có gì không được thì lập tức răn dạy thay đạo diễn.]
[Nữ chính không dám cãi lại, đôi CP lại càng ảo não cúi đầu, thậm chí không dám nhìn vào mắt nhà sản xuất.]
[Quả nhiên nữ chính giận chó đánh mèo ba người, lúc đi ngang qua đã không nhịn được đạp bọn họ ha ha ha.]
[Có điều hiển nhiên vẫn có thể nhận ra sự thiên vị của cô ta. Tuy rằng cô ta không tỏ vẻ tươi cười gì với nam phụ số hai, nhưng đã thẹn quá hóa giận bỏ tiếng chuông đặc biệt kia đi rồi.]
[Sau đó cô ta bèn ném bản kiểm điểm mười nghìn chữ chị gái bắt viết cho đôi CP viết, yêu cầu bọn họ nhất định phải đưa đến trước tối nay.]
[Nam phụ số hai phát hiện hôm nay không bị nữ chính tiếp cận thì thở phào nhẹ nhõm.]
[Có điều thật ra đến bây giờ, cậu ta vẫn chưa biết tối qua đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghĩ chính mình bắt gặp chuyện riêng của hai người kia.]
[Thế nên lúc cậu ta gặp hai bọn họ, không những không thù dai mà trái lại càng ân cần sáp tới.]
[Thật là tôi cười chết mất, cậu ta ẩn ý tỏ vẻ mình không muốn chia cắt bọn họ, mà chỉ muốn gia nhập nhóm. Kết quả lại bị hai người kia thẹn quá hóa giận đánh cho một trận nữa.]
[À đúng rồi, tối qua nữ phụ Tân Gia đã trò chuyện với đạo diễn Hách rất lâu, hình như đã khuyên được rồi.]
[Cô ấy đang chuẩn bị tới tìm cô đó.]
---
Lời tác giả:
Nam phụ số hai (bừng tỉnh): Thảo nào bọn họ chống cự thế, thì ra hai người họ mới là một đôi, còn chơi bạo thế---
Có điều không sao, tôi đâu đến chia rẽ bọn họ đâu, tôi tính gia nhập cùng mà.
Đôi CP: ???