Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 169

Úc Khả Khả: [Wow!]

Hệ thống: [Wow!]

Thấy chú hai từ vẻ mặt nghi ngờ sang suy tư rồi từ từ chợt hiểu ra, cuối cùng đến phẫn nộ mặt méo xệch đi, cô không nhịn được gọi liên tục: [Thống Thống, cậu thấy chưa!]

Hệ thống nhanh chóng đáp lời: [Thấy rồi!]

Wase, thật sự có người có thể có nhiều vẻ mặt biến hoá đến vậy chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủi, còn rõ ràng đến mức khiến người ta xem hiểu luôn ôi!

Một người một thống hiển nhiên đều có phần kích động.

Tuy đã sớm đoán được hẳn là phía chỗ bác sĩ kia có vấn đề, thế nên thím hai Úc mới có thể gấp gáp chạy đi xử lý thế.

Úc Khả Khả thuận lợi lấy được điện thoại của bà ta, vốn chỉ muốn tìm cớ dẫn chú hai Úc đi tìm thím hai Úc rồi tạo cảnh "ngẫu nhiên gặp" mà thôi, không ngờ tới vội không bằng vừa khéo, thím hai Úc không cài màn hình khoá, không hiển thị tin nhắn thì không nói, bác sĩ kia lại còn không ngừng gửi tin nhắn thúc giục vào đúng lúc này.

Đây chính là tình tiết mà đến cô cũng không thiết kế nổi.

Úc Khả Khả thật lòng cảm thán xong bèn không chút do dự đưa điện thoại tới trước mặt chú hai Úc.

Còn bác sĩ lại cực kỳ bất chấp lần nữa gửi tin nhắn uy h**p tới, thậm chí lần này ông ta còn hết lòng gửi kèm địa chỉ, như thể chỉ sợ chú hai Úc không tìm được bọn họ.

Quả nhiên, một người một thống lại được chứng kiến tuyệt kỹ trở mặt của chú hai Úc.

Thấy ông ta phẫn nộ cùng cực, mặt căng ra, sắp biến thành màu gan heo, hình như Úc Khả Khả còn chê chưa đủ, giả vờ kinh ngạc nói: "Ồ, có người gửi tin nhắn cho thím hai sao? Còn là bác sĩ?"

Cô khẽ chớp mắt, trong đôi mắt hạnh ngập tràn vẻ hồn nhiên vô tội: "Lạ nhỉ, sao tôi đọc mà không hiểu ý của bác sĩ này nhỉ. Chú hai, có phải thím hai bị uy h**p không, bí mật của bà ta là chỉ chuyện gì? Lẽ nào chú hai cũng không biết ư?"

Chú hai Úc: "..."

Mặt ông ta vặn vẹo nhìn chăm chăm vào đoạn sau của tin nhắn kia, đặc biệt khi nghe thấy cô thắc mắc, mặt còn xanh hơn cả đầu, thậm chí tay cầm điện thoại còn run lên.

Sau đó, lại nghe được lời ông ta như lọt qua kẽ răng: "Bây giờ, bây giờ chú muốn đến vườn hoa đằng sau ngay!"

Úc Khả Khả chỉ chờ câu nói này của ông ta, lập tức đẩy xe lăn tới trước mặt ông ta.

Quả nhiên chú hai Úc không cần cô đỡ, lúc này người đang ngập tràn sức mạnh từ cơn giận dữ. Chỉ thấy ông ta duy trì tư thế kim kê độc lập*, vừa nhào vào xe lăn đã đẩy bánh xe lao thẳng ra ngoài.

(*) Kim kê độc lập: Tư thế thái cực quyền đứng thẳng bằng một chân

Cô nhìn tốc độ ấy mà thán phục: [Chú hai thế này có thể coi như kỳ tích y học mất. Cảm giác hoàn toàn không cần đến xe lăn, thậm chí một giây sau là có thể đứng lên trực tiếp bay xuống vậy.

Hệ thống: [Gấu trúc sắp bị cô làm chết đói* rồi --- mau mau, chú hai đã vào thang máy, sắp xuống rồi.]

(*) Ý là bà cắn măng nhiều quá hết cả của gấu trúc.

Úc Khả Khả vội vàng sải bước đi theo, quả nhiên chú hai Úc đã ấn vào nút thang máy.

Mãi đến khi thang máy đi xuống, cô mới tranh thủ hỏi: [Rốt cuộc là có chuyện gì đó? Không phải đã trấn an ông bác sĩ kia, bọn họ đã nói chuyện xong xuôi rồi sao?]

Hệ thống: [Đúng là đã nói xong xuôi nhưng giờ này không phải người đòi nợ đuổi tới sao?]

Úc Khả Khả: ?

Cô hiểu ra: [Thảo nào ông bác sĩ này giục gấp thế, thì ra là có người đòi nợ đang ép, thế nên ông này lại đi ép thím hai Úc à?]

[Đúng vậy. Thực ra trước khi ra nước ngoài, ông ta đã nợ không ít khoản, cho nên ban đầu mới dễ dàng đồng ý với đề nghị ôm tiền chạy đi của thím hai Úc và mối tình đầu.]

[Bị uy h**p nếu không trả tiền sẽ bán ông này đi đền bù, ông bác sĩ sợ quá bèn lấy cớ về nước kiếm tiền, xám ngoét chạy về nước.]

Úc Khả Khả chợt hiểu ra: [Thế nên trước đó khoản tiền trước đó ông ta đòi thím hai Úc đã lấy đi trả nợ rồi hả?]

Hệ thống: [Đúng đó, đây cũng là nguyên nhân nói gì ông ta cũng không chịu đi.]

Hay lắm, không ngờ chính ông bác sĩ này còn giấu dưa nữa.

Trâu bò.

Úc Khả Khả vừa thán phục, đồng thời cũng hiểu được cách làm của ông ta.

Kiểu như bác sĩ này vốn không giữ được tiền, hơn nữa ra nước ngoài không tiện đủ đường, còn không bằng dứt khoát ở lại đây.

Chỉ cần nắm được nhược điểm về Úc Nhiễm, thím hai Úc chính là cây ATM của ông ta, muốn bao nhiêu tiền sẽ có bấy nhiêu.

Đặc biệt, nếu như thím hai Úc và mối tình đầu toan tính thành công, tương lai Úc Nhiễm sẽ nắm giữ toàn bộ nhà họ Úc, vậy thì ông ta lại càng không phải âu sầu nữa.

Chậc chậc, thế này gảy bàn tính, cô ở trên lầu cũng nghe được.

[Tuy là giải quyết uy h**p từ nước ngoài nhưng không phải ông này vẫn còn nợ trong nước sao? Trước đó ông này ra nước ngoài, không ai liên lạc được, chỉ đành bỏ qua. Sau khi nghe tin ông này trở về, chủ nợ trước đó lập tức chạy tới.]

Hệ thống tiếp tục phấn khích giải thích: [Có lẽ ông bác sĩ phóng khoáng ở nước ngoài, đã quên mất chuyện này. Giờ đột nhiên bị tìm tới cửa thì lập tức há hốc mồm.]

Úc Khả Khả suy nghĩ một lát, bình luận: [Emmm, chuyện này khó bình luận quá. Cái chính là lại thái quá.]

[Ha ha ha phải không.]

Hệ thống không nhịn được vui vẻ một lúc rồi mới tiếp tục buôn chuyện với ký chủ: [Tóm lại là, bị bọn họ uy h**p, ông bác sĩ hết đường, tỏ ý mình sẽ lập tức xoay sở tiền, chỉ cần cho ông này ít thời gian gọi người.]

Úc Khả Khả: [Cũng chính là thím hai Úc xui xẻo?]

Hệ thống: [Không những thế, ông này lo thím hai Úc không đọc được tin nhắn, còn gọi cả mối tình đầu của thím hai Úc tới.]

Úc Khả Khả: ?

Kịp phản ứng lại, mắt cô lập tức sáng lên: [Hay lắm, vậy chẳng phải chúng ta xuống là có thể thấy bọn họ tụ lại một chỗ sao? k*ch th*ch vậy?]

[Chậc chậc, chắc chắn thím hai Úc không ngờ được, vừa giải quyết được đứa con riêng, bên mình cũng có chuyện.] Cô lắc đầu, nhưng vẫn không nhịn được cười trên sự đau khổ của người khác: [Rõ ràng trước đó còn hưng phấn tán chuyện với tôi vạch trần đứa con riêng ra sao, haha đây chính là vui quá hoá buồn mà.]

Hệ thống: [Đúng, hiện giờ bọn họ đã tụ lại ở vườn hoa đằng sau tiến hành trao đổi rồi.]

A a a cảnh tượng tưng bừng thế này, sao cô có thể bỏ qua?

Úc Khả Khả tức khắc ngập tràn chờ mong, đợi đến cửa thang máy vừa mở, không cần chú hai Úc giục, cô đã hào hứng chạy về phía vườn hoa đằng sau.

Chú hai đột nhiên bị vượt qua: "... ?"

Nhìn bóng dáng cô đầy vẻ không thể chờ đợi được nữa, ông ta vốn đang phừng phừng lửa giận lại vô thức sững ra.

Không phải chứ, hình như người bị cắm sừng là ông ta mà? Sao ông ta cảm giác cháu gái còn sốt sắng hơn mình thế??

Vừa tới vườn hoa đằng sau, Úc Khả Khả nghe theo hệ thống hướng dẫn, đi chưa được vài bước thì quả thật đã nghe được giọng nói kìm nén lửa giận rõ ràng của thím hai Úc.

"Ông đừng có mà quá đáng! Rõ ràng mấy hôm trước bọn tôi đã đưa ông một khoản, kết quả đã nói xong xuôi sẽ không xuất hiện trước mặt bọn tôi nữa, vừa quay đi quay lại ông đã ở đây rồi."

Bà ta nghiến răng nghiến lợi: "Chuyện này coi như cho qua, giờ còn càng lúc càng trắng trợn tìm chúng tôi đòi tiền, ông coi bọn tôi là ATM thật đấy à!"

Mắt Úc Khả Khả lập tức sáng rực, nhanh chóng hành động ngồi xổm sau bụi cây, còn tiện tay kéo chú hai Úc chưa kịp dừng lại, suýt nữa đi lố.

Chú hai Úc: "..."

Nhìn hành động thành thục này của cô, ông ta không nhịn được nghẹn họng, cuối cùng vẫn nhìn về phía thím hai Úc với vẻ mặt nặng nề.

Thấy thím hai Úc đang sóng vai đứng cùng với mối tình đầu, mặt tức giận trợn mắt lườm bác sĩ ở đối diện.

Úc Khả Khả còn cố ý liếc qua mối tình đầu nghe danh đã lâu, phát hiện so với chú hai Úc có gương mặt uy nghiêm, tướng mạo của người này còn tuấn tú hơn, dáng người cũng được giữ gìn khá tốt.

Thảo nào thím hai Úc vẫn quyến luyến không quên ông ta, nhiều năm rồi vương vẫn không dứt được.

Nghe thím hai Úc quát lớn, ông bác sĩ lại không hề để ý: "Tuy rằng tôi nuốt lời nhưng cũng không phải cố ý, ai biết hai người vừa khéo xuất hiện ở bệnh viện này chứ. Tôi còn tưởng rằng, sau sự kiện năm đó, hai người sợ bị lộ, tuyệt đối sẽ không tới đây nữa."

"--- Ông!"

Thím hai Úc vừa chỉ vào ông ta định mắng gì đó, lại nghe ông này mặt dày nói: "Hơn nữa, không phải tôi ở đây giúp hai người sao? Nếu không phải tôi, hai người có thể phát hiện ra chuyện tình nhân của chồng bà cũng ra sức mua chuộc bác sĩ tráo báo cáo ư?"

Thím hai Úc: "..."

"Phải biết lúc tôi phát hiện, bọn họ đã thực hiện được rồi." Ông bác sĩ ra sức nhấn mạnh: "Còn thiếu chút nữa là chồng bà đã có con riêng thật rồi."

Chú hai Úc: "... ?"

Chú hai Úc: !!!

Ngay lúc Úc Khả Khả nghe đến say sưa thì đột nhiên nghe được tiếng th* d*c từ bên cạnh truyền tới.

Nghĩ đến chú hai Úc vẫn còn ngồi bên cạnh, cô vô thức nghiêng đầu, quả nhiên thấy lúc này ông ta đang siết chặt tay vịn của xe lăn, mặt lại căng lên thành màu gan heo.

Cô nhìn mà phấn khích: [Ô, tôi suýt quên chú hai vẫn còn ở đây. Khỏi nói, ông bác sĩ hết lòng thật đấy, có việc là ông này vạch trần hết!]

Hệ thống lại thoáng lo lắng: [Chú hai cô sẽ không lao ra đột ngột chứ, chuyện vừa mới bắt đầu thôi.]

Úc Khả Khả bình thản: [Không sao đâu, ban nãy tôi đã khoá bánh sau xe lăn của ông ta lại rồi.]

Hệ thống khiếp sợ: [? Cô nhanh thế, tôi còn không để ý!]

Úc Khả Khả: [Làm vậy không phải là vì ăn dưa không bị quấy rối ư? Thao tác cơ bản thôi không phải kinh ngạc.]

So với một người một thống đang sung sướng, lúc này chú hai Úc lại sắp tức chết rồi.

Chỉ nghe một lúc, ông ta đã hiểu được có chuyện gì.

Thì ra vợ ép ông ta đi làm giám định cha con nhằm mục đích nhân cơ hội bỏ báo cáo.

Nhưng bà ta không ngờ, thằng nhóc khốn khiếp kia lại không phải con ruột ông ta thật, hai mẹ con kia cũng chột dạ muốn tới tráo báo cáo...

Được, được lắm, thì ra cả hai bên đều đùa giỡn ông ta!

Lẽ nào bọn họ cho rằng ông ta dễ dao động thật, không kiêng dè mà ---

Đột nhiên nghĩ đến ông ta vẫn bị lừa thật, còn bị lừa đến độ xoay vòng vòng.

Đầu tiên là thề chắc chắn sẽ giao công ty cho con riêng, sau đó vì ngoại tình khiến ông ta có cảm giác áy náy với vợ, kết quả đến giờ phát hiện, mình mới là người thành thật nhất.

Nụ cười gằn vừa xuất hiện trên gương mặt chú hai Úc đã tức khắc cứng lại, hoàn toàn không nhịn nổi nữa.

Cảm giác xấu hổ khi tin lầm người và bị đùa giỡn, lừa dối đan lại trong lòng, ông ta không nhịn được run rẩy cả người, nhưng chút lý trí còn sót lại đã giúp ông ta kiềm chế không được lao ra.

Bí mật ông bác sĩ dùng để uy h**p vợ tuyệt đối không chỉ có chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment