Từ sau khi Úc Khả Khả chuyên tâm làm nhà đầu tư thì rất ít khi xuất hiện trên màn ảnh.
Dù là chồn fan hay là đám dân cư mạng nhiệt huyết ăn dưa, mỗi khi nhàm chán đều không nhịn được nhắc tới khi nào chị Úc mới lộ mặt lần nữa.
[Chán quá, chán quá đi, gần đây thật sự thái bình quá, sao không có nổi miếng dưa nào thế.]
[Lại là một ngày nhớ chồn chủ, nếu chị Úc của tôi ở đây thì nào có phải chịu nỗi sầu không có dưa ăn!]
[Thật ra cũng có thể hiểu được, dù gì chị Úc đã là giám đốc rồi, làm nhà đầu tư ăn dưa sung sướng khắp nơi không vui sao?]
[Tôi hiểu đạo lý này nhưng thật sự vẫn muốn thấy chị Úc quá. Dù là không có dưa ăn hu hu hu (u ám) (vặn vẹo) (lúc nhúc).]
[Thời gian trước có nghe được tin tức về chị Úc, hình như là do nhân viên của đoàn làm phim đăng video trên diễn đàn, nói tổng giám đốc Quý tới đoàn làm phim đón chị Úc, ai ngờ cô ấy ở đó thích quá, thậm chí còn không muốn về nhà.]
[Ha ha ha tôi cũng đọc được! Đoạn video đó thật sự quá đỉnh, cho dù chị Úc bị tổng giám đốc Quý kéo lên xe vẫn còn lưu luyến không rời quay đầu lại. Không biết rốt cuộc đã ăn được gì dưa gì mà vui vẻ đến quên trời đất thế ha ha.]
[Cái cần nói thì không nói, tuy tổng giám đốc Quý không lộ biểu cảm gì nhưng dáng vẻ nhét chị Úc vào trong xe không hiểu sao vẫn có chút giống với con sen gặp phải boss chó nhỏ không muốn về nhà mà đau đầu (đùa thôi).]
[Ha ha ha măng trong phạm vi trăm dặm đều bị cậu cướp hết rồi!]
[Tôi nói ấy, đây là do tổng giám đốc Quý sai rồi. Đối diện với boss chó nhỏ phấn khích sức sống tràn trề nên cố gắng chơi cùng cô ấy, như vậy mới có thể hao hết toàn bộ sức lực của cô ấy, khiến cô ấy không còn sức giày vò nữa, ngoan ngoãn đi ngủ thôi.]
[? Tôi hiểu sai à? "Chơi cùng" mà cậu nói, có đứng đắn không thế?]
[Cho nên thật ra là "hao hết sức lực" và "không còn sức giày vò nữa" này đúng không (bàn tay bé nhỏ ra hiệu)]
[... Mẹ nó, các người gặm măng nhiều quá rồi đó!]
[Có điều đã kết hôn lâu vậy rồi mà hai người họ vẫn dính nhau ghê. Hoặc là chị Úc đi đón tổng giám đốc Quý tan làm, hoặc là tổng giám đốc Quý tới đón chị Úc về nhà, tôi cắn muốn điên luôn.]
[Cho nên khi nào chị Úc và tổng giám đốc Quý mới xuất hiện trên game show tình yêu? Muốn nhìn bọn họ phát cơm chó quá hu hu.]
[+1, vợ chồng thật mới là ngọt xuất sắc nhất! Muốn nhìn cuộc sống sau kết hôn của bọn họ!]
[A a a chị Úc tham gia game show kìa! Mau đi xem game show mới của Lê Hinh Nhuỵ và Tống Tuyền đi, thì ra vị khách bí mật bọn họ mời đến hôm nay chính là chị Úc đó!]
Đám dân cư mạng: [!!!]
Game show mới Lê Hinh Nhuỵ và Tống Tuyền tham gia là một chương trình quan sát trực tiếp, chủ yếu là quay lại cuộc sống của người nổi tiếng, mà chủ đề của kỳ này là hỏi thăm bạn bè.
Danh sách những khách mời đồng hành khác đều được xác định nhanh chóng và công bố trước, chỉ có hai người Tống Tuyền và Lê Hinh Nhuỵ mãi không có hành động, vài ngày sau lại trực tiếp thăng cấp thành khách mời thần bí, hoàn toàn nhằm trúng vào sự hứng thú của khán giả.
Cho đến hôm nay.
Hai người họ lại chạm trán cùng một chỗ, phòng phát sóng trực tiếp cũng kết hợp lại thành một, còn có người nhanh chóng đoán được, hẳn là bọn họ muốn mời cùng một người, cho nên mới chọn chạm mặt trước.
Thế thì rốt cuộc vị khách mời thần bí này là ai đây?
Tim của khán giả đột nhiên nhảy dựng.
Quen cả Tống Tuyền và Lê Hinh Nhuỵ, hơn nữa còn là bạn thân nhất, vậy thì chẳng phải chỉ có thể là ---
Ngay lúc bọn họ đang nghĩ thì thật sự đã thấy xe của tổ chương trình đi vào khu nhà ở Vân Vực.
Từ lúc Úc Khả Khả tham gia game show "Cùng đi du lịch", còn có người đoán được hẳn là cô ở khu này.
Còn có người phổ cập kiến thức cho bạn mạng không biết nơi này khủng cỡ nào, khu nhà ở Vân Vực được coi như nơi mà giới nhà giàu chen nhau vỡ đầu đều muốn vào ở, được cho là nơi tượng trưng cho thân phận và tầng lớp.
Chủ yếu là, đây chính là toà thương mại do nhà họ Quý khai phá.
Vì thế, sau khi phát hiện tổ chương trình vào đây, khán giả đều không nhịn được kích động ---
Cho nên, vị khách mời thần bí mà Lê Hinh Nhuỵ và Tống Tuyền muốn mời hôm nay thật sự là chị Úc rồi!
[Nghe nói chị Úc xuất hiện, tôi xoẹt một cái là vào luôn!]
[A a a chồn chủ, nhất định là chồn chủ của tôi đúng không?]
[Tôi nhớ lần trước lúc tổ chương trình game show du lịch đó tới đón chị Úc, hình như cũng gặp chị gái trợ lý này, chắc chắn là cô ấy không chạy đi đâu được.]
Vì thế ngay lúc mọi người điên cuồng gọi bạn bè vào xem phát sóng trực tiếp, Lê Hinh Nhuỵ và Tống Tuyền cũng được trợ lý sinh hoạt Tiểu Diệp dẫn vào thang máy.
Vừa ấn chuông cửa, có một cái đầu ló từ trong cửa ra: "Các người tới rồi."
Camera nhắm thẳng vào người tới thì thấy gương mặt tinh khôi của Úc Khả Khả xinh đẹp tới cực điểm, cô nở nụ cười thật sự mê hoặc lòng người.
[Chị Úc!!!]
Mưa bình luận lập tức hiện lên toàn tiếng gọi.
Lê Hinh Nhuỵ: "Chị Khả Khả, làm phiền rồi!”
Tống Tuyền: "Chị Úc, đã lâu không gặp, lần này thật sự phiền chị quá!"
Tuy lễ phép chào hỏi nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Úc Khả Khả, hai người lập tức nở nụ cười, vui mừng vây quanh cô.
Úc Khả Khả gật đầu: "Mau vào đi."
Thấy hai người họ ngoan ngoãn đáp lại, cô cười tủm tỉm dẫn họ ra ban công: "Nghe nói hôm nay hai người tới, Tiểu Diệp đã chuẩn bị trà bánh sẵn sàng, chỉ chờ hai người tới đây thôi đó."
Mưa bình luận: [!!!]
Bọn họ nhớ hình như lần trước đến thăm còn chưa nhà trên cây này thì phải?
Chỉ thấy ban công đầy sao rộng lớn có thêm một cái nhà trên cây xinh đẹp có vẻ rất lớn.
Tường hoa lãng mạng chói lọi nhiều màu sắc giống như vườn hoa kéo dài sinh trưởng duỗi thân tiến về phía trước vòng quanh từng vòng từng vòng cây làm người ta chỉ liếc qua đã không nhịn được chìm đắm, tựa như xâm nhập vườn hoa thần bí trong mơ vậy.
Nhìn từ bên ngoài đã thấy rất mơ mộng, sau khi được dẫn vào mới biết vẫn còn động tiên khác, che đi cảnh sắc còn tuyệt đẹp hơn.
Trong điều kiện hơi mờ tối điểm xuyết đủ loại đèn hình sao và mặt trăng, giơ tay lên là có thể chạm vào. Màu cam êm dịu chiếu rọi không gian, có ảo giác như thể đang trôi nổi ở thế giới trong mơ.
Đèn mặt trăng sáng trong lấp lánh, giống như bảo thạch tự nhiên lơ lửng trên không trung khiến người ta nhìn mà cảm thấy vui tươi thanh thản. Đèn sao xoay xung quanh giống như những vì sao tôn lên cõi mộng mây mù.
Lãng mạn và kỳ diệu.
Hai bên cửa sổ của nhà trên cây, một bên đối diện với cảnh sắc thành thị ngoài ban công, một bên thì đối diện với vườn hoa phong cảnh, giống như một mặt là phồn hoa của cuộc sống, một mặt lại là ý thơ quyến luyến.
Khán giả nhìn mà có phần thảng thốt.
[Cảnh này tồn tại thật hả? Mơ mộng quá đi.]
[Thật sự muốn vào ở quá, cảm giác có thể thần người ở bên trong một ngày mà không biết chán.]
[Đẹp quá trời ơi, thiết kế ở bên trong còn cực kỳ ấm áp, chỉ nhìn đã thấy có cảm giác an toàn.]
[A a a căn nhà tình yêu trong mơ! Rất là thích, khi còn sống tôi nhất định phải làm một căn nhà trên cây thế này!]
[Tỉnh lại mau đi, thứ nhất cậu phải có ban công siêu lớn, còn phải có vườn hoa vuông góc. Quan trọng nhất là cậu phải vào được tòa cao tầng trung tâm của khu phố nữa.]
[Đây chính là cuộc sống của người có tiền ư? Đại bình tầng thật sự có thể cái gì cũng có, đột nhiên cảm thấy biệt thự không đủ hấp dẫn nữa.]
[Mỗi cái một ưu điểm, nhưng tôi chưa từng thấy kiểu đại bình tầng này! Đêm nay có tư liệu sống để nằm mơ rồi!]
Hiển nhiên Lê Hinh Nhuỵ cũng rất thích kiểu thiết kế mơ mộng này, vừa vào trong đã không nhịn được thán phục "Wow" lên.
Cô ta cẩn thận chạm vào chiếc đèn mặt trăng xinh đẹp kia: "Đây là nhà trên cây do cô Quý thiết kế ạ? Thật là đẹp quá."
Tống Tuyền không biết chuyện này, thoáng kinh ngạc quay đầu lại: "Cô Quý? Chính là cô Quý nhạc sĩ thiên tài đó à?"
Thấy cậu ấy không hề hay biết thật, Lê Hinh Nhuỵ chợt có cảm giác sung sướng vì "có bí mật tôi biết mà anh không biết".
Hay quá, quả nhiên quan hệ của cô ta với chị Úc vẫn tốt hơn!
Cô ta khẽ ho một tiếng, nhìn Úc Khả Khả rồi ngượng ngùng đáp: "Trước đó chị Úc có từng kể với tôi chuyện nhà trên cây, còn nói là do cô Quý đích thân giúp thiết kế. Tôi tò mò mãi, không ngờ hôm nay đã được thấy rồi."
Nghĩ một lát, cô ta lại bổ sung: "Phải nói là thật sự rất đẹp, cô Quý giỏi quá."
Tống Tuyền lộ vẻ chợt hiểu ra, khâm phục nói: "Thế thì cô Quý giỏi thật đấy, không ngờ ngoại trừ sáng tác nhạc, đến cả thiết kế mà cô ấy cũng rất có thiên phú."
Không chỉ Tống Tuyền, lúc này khán giả cũng cực kỳ khiếp sợ.
[Gì cơ, gì cơ, tôi vừa nghe được cái gì? Đây là thiết kế của Quân Quân ư? (ngã ngửa ra sau)]
[Bảo bối Quân Quân của tôi a a a, không ngờ lại nghe được tên của cô ấy ở đây!]
[Lầu trên nên học bù đi, quan hệ Quân Quân và chị Úc là em chồng chị dâu đó! (nháy mắt ra hiệu)]
[Đúng đó, đúng đó, hơn nữa Quân Quân có thể tiếp tục sáng tác nhạc cũng là do được chị Úc cổ vũ đó, ôi ôi tôi yêu chị Úc!]
[Quân Quân thật là vừa có tài lại vừa có tiền, đáng tiếc là cô ấy không lộ mặt. Mỗi lần nghĩ đến đây đều muốn điên cuồng xỉ vả tên súc sinh Nguyên Lịch kia một vạn lần! Anh ta xứng đáng sống thảm lắm, phỉ nhổ!]
[Quân Quân mới sáng tác nhạc cho chị Úc cách đây không lâu, giờ lại thấy cô ấy tự tay thiết kế nhà trên cây cho chị Úc... Ôi mẹ ơi, ngọt quá đi!]
[Tôi nhớ trong lời bài hát có viết chị Úc chính là ánh sáng thật sự trong lòng cô ấy, nhìn lại ánh sáng quá chừng lãng mạn trong nhà trên cây này... ừm, chưa chắc, nhìn lại đã.]
[Lãng mạng quá, lãng mạn quá, gặm được rồi, gặm được rồi.]
[? Chế (bỏ) con sen tổng giám đốc Quý đi đâu rồi?]
[Ba người cũng đâu phải không thể đâu (giỡn hà)]
"Thật ra đây là phiên bản 2.0."
Úc Khả Khả nhấc tay chạm vào đèn mặt trăng lơ lửng kia, ánh đèn màu cam dừng lại trên người cô có vẻ quyến rũ khó tả.
Màn hình lập tức khựng lại vài giây.
"Không phải trước đó không lâu Nhạc Quân vừa sáng tác bài hát sao?" Cô còn hồn nhiên vô thức cười tủm tỉm nói: "Nói là tìm được linh cảm mới nên thiết kế lại cho tôi một chút, sau đó biến thành thế này. Sao, có phải đẹp lắm không?"
Không chỉ có Tống Tuyền và Lê Hinh Nhuỵ, mưa bình luận cũng điên cuồng đáp lại: [Đẹp! Đẹp muốn chết!]
Sau khi tham quan nhà trên cây, tận hưởng trà bánh do Tiểu Diệp đưa tới, Tống Tuyền và Lê Hinh Nhuỵ lại được dẫn đi thăm chỗ khác.
Đột nhiên thấy thang máy nhỏ kia, Lê Hinh Nhuỵ tò mò chỉ vào: "Chị Khả Khả, thang máy kia thông tới đâu đó? Dưới lầu cũng là nhà chị ạ?"
"Dưới lầu à?"
Úc Khả Khả bỗng hơi nghiêng đầu, khẽ chớp mắt với màn hình, cười hỏi: "Mọi người muốn xem không? Nếu hứng thú thì có thể dẫn mọi người đi xem thử, có điều có thế nào cùng đừng giật mình nhé."
Mưa bình luận lập tức hiện ra một loạt câu "Muốn xem".
Đến cả hai người Tống Tuyền và Lê Hinh Nhuỵ cũng hơi tò mò.
Úc Khả Khả bèn sảng khoái bảo bọn họ vào thang máy, ấn nút thang máy đi xuống lầu.
Cửa thang máy vừa mở ra thì thấy phòng khách rộng rãi có phong cách hoàn toàn khác lầu trên. Tuy rằng chủ yếu thiên về tông màu trầm nhưng nhìn đâu cũng thấy những thứ mang theo phong cách hoạt bát của Úc Khả Khả ở khắp nơi.
Đương nhiên, bắt mắt nhất vẫn là bức ảnh cưới treo giữa tường kia.
Nhìn một cái là chói mắt.
Mưa bình luận: [!!!]
Khán giả điên cuồng a a a chụp lại màn hình, đồng thời lại bắt đầu tò mò bàn luận:
[Đột nhiên tôi có một suy nghĩ, đây không phải phòng cưới của hai người họ chứ...]
[Có thể có khả năng là, nhà dưới lầu vốn là nhà của tổng giám đốc Quý, sau khi hai người kết hôn thì biến thành phòng cưới hay không?]
[Nhìn thiết kế và trang trí ở đây rõ ràng theo phong cách lạnh nhạt và đơn giản, nhưng hiện giờ có thêm rất nhiều đồ vật lại có cảm giác ấm áp và thoải mái khó tả.]
[Thật ấy, nhìn thế này thật sự có cảm giác hoà hợp khó tả. Cứu mạng, đột nhiên bị thồn cơm chó rồi ha ha ha.]
[Có gì nói nấy, giống như con chó nhỏ cắp đồ chơi của mình vui vẻ đi vào ổ của mèo đen, còn lăn qua lăn lại lưu lại hơi thở của mình nữa.]
[A a a đọc miêu tả này mà thấy dễ thương quá đi à!]
"Cho nên dưới lầu là chị Khả Khả và tổng giám đốc Quý..."
Lê Hinh Nhuỵ và Tống Tuyền đứng trước bức ảnh cưới này ngẩn ra một lúc lâu mới chợt bừng tỉnh hiểu ra, liếc nhau rồi lập tức hít mạnh vào một hơi.
Thảo nào ban nãy chị Khả Khả lại nói đừng giật mình, cứu với, thế này là bọn họ đã vào nơi không nên vào rồi!
Úc Khả Khả vẫn đang nghiêm túc giới thiệu nói: "Thật ra đây chính là nhà thông tầng của chúng tôi đó, hay không?"