Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 41

Lúc Tống Tuyền nhận được điện thoại thông báo thử vai, suýt nữa tưởng điện thoại lừa đảo.

Vì từ khi anh ấy từ chối sự theo đuổi của Úc Nhiễm, bị công ty đóng băng thì không được sắp xếp công việc cho nữa.

Bởi vì thời gian ký hợp đồng của anh ấy với công ty còn chưa hết hạn, giờ công ty cố ý thả anh ta, dù Tống Tuyền có tức giận cũng không có cách nào.

Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, sức khỏe mẹ anh ấy lại có vấn đề. Bệnh viện báo cần chi phí phẫu thuật rất cao, với tiền anh ấy gửi ngân hàng chỉ đủ trả được một nửa chứ đừng nhắc đến suy xét chi phí điều trị sau đó.

Mà lúc anh ấy đang chịu giằng xé, thậm chí đã nghĩ đến việc cúi đầu với công ty và Úc Nhiễm thì lại nhận được lời mời thử vai của Tỉnh Nguyệt.

Tống Tuyền ngồi trên giường, nhìn điện thoại ngẩn người rất lâu.

Mặc dù chỉ là một buổi thử vai, chưa chắc mình đã được chọn thật nhưng... đây chắc chắn là một cơ hội.

Thế nên dù là vì nguyên nhân gì khiến đạo diễn này tìm anh ấy, anh ấy đều bằng lòng đi thử xem sao.

...

Lúc Tống Tuyền nhận được điện thoại thử vai thì ở bên đây, Úc Khả Khả đang liên lạc với thím hai Úc.

Trong lúc được Tỉnh Nguyệt hỏi thăm, cô mới đột nhiên nhớ ra, chuyện của Ôn Tuyết rất có thể có sự tham gia của Úc Nhiễm.

Trong truyện gốc, sở dĩ Ôn Tuyết xác định "Úc Khả Khả" là người Quý Lăng Hàn thích, còn là vì Úc Nhiễm.

Đều xuất thân từ gia đình giàu có, vốn quan hệ của Úc Nhiễm và Ôn Tuyết khá tốt.

Cho đến khi Ôn Tuyết rời khỏi nhà họ Ôn, hại nhà họ Ôn trở thành trò cười trong giới giàu có trong một thời gian dài. Người nhà họ Úc coi thường hành vi của Ôn Tuyết, sợ con gái sẽ học xấu theo cô ta nên nghiêm khắc cấm Úc Nhiễm qua lại với Ôn Tuyết, quan hệ của hai người mới dần dần xa nhau.

Mà trước đó, Úc Nhiễm thường xuyên phàn nàn về người chị họ với Ôn Tuyết, thậm chí ngay cả chuyện nguyên chủ "thật sự có người mình thích cho nên mới chống lại Quý Cảnh Diệp" cũng kể cho cô ta.

Còn về Ôn Tuyết, cũng chỉ vì Quý Lăng Hàn đưa tài nguyên để nâng Úc Khả Khả lên nên cô ta vẫn luôn nghi ngờ quan hệ của hai người.

Bởi vậy khi nghe Úc Nhiễm khẳng định bên ngoài Úc Khả Khả có người đàn ông khác thì đã hoàn toàn xác nhận hai người bọn họ có lén lút qua lại.

Việc này cũng khiến sau đó cô ta mới như phát điên nhắm vào "Úc Khả Khả", dù về sau phát hiện có hiểu lầm cô ta vẫn không có suy nghĩ tha cho cô.

Hơn nữa cũng do Úc Nhiễm thường xuyên phàn nàn, Ôn Tuyết mới hiểu rõ tính cách của "Úc Khả Khả" như thế.

Trong ấn tượng của cô ta, Úc Khả Khả là người nhu nhược, dễ bắt nạt, tìm bừa một người lừa gạt cô ấy cũng có thể mắc lừa.

Vì thế sau khi bị Quý Lăng Hàn cảnh cáo, Ôn Tuyết mới nghĩ đến chuyện lợi dụng nhà đầu tư và Lư Tương Cầm kéo Úc Khả Khả vào vực sâu. Cô ta cho rằng nếu đã vậy, Úc Khả Khả sẽ không dám đối diện với Quý Lăng Hàn nữa.

Ai mà ngờ được cô ta tính toán rất khá lại cứ thế ngã nhào ở đây. Không những không thành công hại được Úc Khả Khả mà còn kéo mình vào.

--- Thế nên, cho dù chuyện sau đó không có liên quan đến Úc Nhiễm, nhưng cô ta chắc chắn không thoát khỏi liên quan.

Nghĩ vậy, Úc Khả Khả đã cảm thấy nhất định phải dạy dỗ cho Úc Nhiễm một trận, cho cô ta biết cái gì gọi là "Họa từ miệng mà ra".

Vì thế cứ thế theo đà cô nhớ trước đó hệ thống có kể cho cô, dưa về "Úc Nhiễm muốn bao nuôi một diễn viên nam nhưng bị từ chối, thẹn quá hóa giận đã đóng băng người này".

Mà nam diễn viên từ chối Úc Nhiễm ấy, chính là Tống Tuyền.

...

Sau khi Úc Khả Khả vào đoàn làm phim thì không liên lạc với nhà họ Úc nữa.

Có điều dù không có sự tồn tại của cô, nhà họ Úc không khôi phục được bầu không khí vui vẻ, hòa thuận như trước nữa.

Trong lúc chờ thím hai Úc bắt máy, cô nghe hệ thống miêu tả tình hình mới nhất của nhà họ Úc.

Hệ thống: [Khoảng thời gian này chú hai cô đang bận điều tra chuyện của nữ thư ký kia, vốn không có thời gian lén đi gặp con riêng. Bởi vậy thím hai Úc có âm thầm điều tra nhưng không tiến triển được thêm bước nào.]

[Chậc, thím hai Úc này kém ghê.] Úc Khả Khả chê bai: [Thế mà đến giờ ngay cả sự tồn tại của đứa con riêng còn chưa khui được, bà ta không sốt ruột à?]

Hệ thống: [Đó là vì bà ta điều tra sai hướng.]

Úc Khả Khả: ?

[Điều tra sai hướng á? Nếu như chú hai Úc vốn không đi gặp tình nhân và con riêng, vậy thì...]

Cô ngẫm nghĩ, đột nhiên xuất hiện suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi: [Đợi chút, đừng nói là bà ta điều tra nữ thư ký kia đó nhé?]

Hệ thống: [? Sao cô đoán được thế.]

Úc Khả Khả: !!!

Cô lập tức kích động vô cùng, liên tục hỏi dồn: [Không phải chứ, đúng thật à? Thật á? Sao bà ta lại tra đến chỗ nữ thư ký rồi?]

[Gần đây hoạt động của chú hai Úc lộ liễu quá, nếu như không phải có nhân vật phản diện hỗ trợ thì đã bị Quý Lăng Hàn bắt được từ lâu rồi.] Hệ thống sung sướng kể cho cô nghe: [Nhưng chính vì nhân vật phản diện xóa dấu vết ông ta đã điều tra cho nên người mà thím hai Úc phái tới chỉ phát hiện ra được ông ta rất để ý tới nữ thư ký, còn từng lần theo dấu vết tới gần nhà cô ta, đương nhiên sẽ cho rằng quan hệ của ông ta với nữ thư ký không bình thường.]

[Đợi chút, để tôi bình tĩnh chút, lượng tin tức này khiến CPU của tôi bị thui sạch rồi.] Úc Khả Khả đỡ trán, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: [Tình tiết của nhà họ Úc này phát triển càng lúc càng khác thường thế nhỉ? Tạm thời không nói đến việc tại sao chú hai Úc phải tự đi lần dấu vết... nhưng không phải thím hai Úc đã biết chuyện chú hai Úc cho rằng nữ thư ký và Quý Cảnh Diệp lén qua lại đó sao?]

Hệ thống: [Chuyện này càng lúc càng thú vị rồi, không phải Quý Lăng Hàn đang nghi ngờ nhân vật phản diện đang điều tra mình sao?]

Úc Khả Khả thật sự nghe mà cồn cào ruột gan: [Cho nên là?]

[Vì để không cho Quý Cảnh Diệp tra được dấu vết, gần đây Quý Lăng Hàn ẩn núp, còn cố ý nhắc nhở nữ thư ký, dặn cô ta để ý.] Hệ thống tiếp tục nói: [Đương nhiên nữ thư ký biết có người đang điều tra mình, nhưng lúc này người của chú hai Úc phái tới đã rút lui, chỉ còn lại người của thím hai Úc lững thững tới chậm, muốn điều tra thân phận của cô ta.]

Úc Khả Khả: "... ?"

Mẹ nó, chuyện này càng lúc càng bùng nổ rồi đó!

Chỉ nghe hệ thống giải thích, thậm chí cô đã kích động tới mức nhiệt huyết sôi trào rồi.

A a a, rốt cuộc là kịch bản giật gân đảo ngược gì đây, k*ch th*ch quá rồi!

Hệ thống: [Không có nhân vật phản diện giúp đỡ, đương nhiên người mà thím hai Úc phái tới bị lộ tung tích. Nữ thư ký xác nhận được có người đang điều tra mình thì lập tức chọn cách báo cảnh sát.]

Úc Khả Khả: [... Đỉnh thật, không hổ là thư ký, phong cách không giống bọn họ.]

[Thế nên ấy, thím hai Úc sợ chuyện bà ta điều tra chú hai Úc bị phát hiện nên khoảng thời gian này chỉ ở trong nhà, không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, đương nhiên sẽ không biết thân phận thật sự của nữ thư ký.] Hệ thống rủ rỉ kể trọn vẹn câu chuyện, cũng không thể tưởng tượng nổi: [Đến giờ bà ta vẫn tưởng rằng mình đã nắm được đuôi của chú hai Úc, chỉ chờ qua khoảng thời gian này rồi sẽ đi bắt nữ thư ký lại đó.]

Úc Khả Khả: [...]

Bất ngờ ăn một quả dưa to, cô sờ bụng, lại cảm thấy hơi no.

Ruộng dưa này, sao càng thả càng màu mỡ thế nhỉ, chậc.

Nếu như thả tiếp, có phải sẽ càng có nhiều bất ngờ thú vị nữa không?

Úc Khả Khả lại có cảm giác mong chờ kỳ lạ.

Mà trong sự chờ mong này, rốt cuộc thím hai Úc ở đầu dây bên kia đã bắt máy.

Rõ ràng bà ta không ngờ Úc Khả Khả lại đột nhiên gọi điện thoại, giọng nói có phần bất ngờ thấy rõ: "Khả Khả à, sao thế?"

Úc Khả Khả vừa mở miệng là bắt đầu lên án: "Thím hai, thím phải quản Úc Nhiễm cho chặt vào."

Thím hai Úc: ?

Bà ta bị lời nói thẳng thắn khẳng khái của cô làm cho ngơ ngác, khựng lại một lúc mới chợt hiểu ra Úc Khả Khả đang tố cáo với bà ta.

Úc Khả Khả đã rời đi lâu, suýt chút nữa bà ta đã quên dạo này rốt cuộc Úc Khả Khả khó chịu cỡ nào, bèn há miệng tính khuyên can.

"Khả Khả à, em họ cháu còn nhỏ ---"

Giọng nói chậm rãi của Úc Khả Khả đột nhiên truyền đến: "Thím hai, không phải thím không muốn quản đó chứ?"

Thím hai Úc ngậm miệng theo bản năng: "..."

Ai thấu được, chỉ một câu nói này lại khiến bà ta lạnh gáy, trong thoáng chốc nhớ lại cảm giác chèn ép đến từ Úc Khả Khả thời gian trước.

... Sao bà ta đã quên được con nhóc chết tiệt này không giống với trước kia nữa rồi?

Tạm thời không nhắc đến hôn ước cần băn khoăn giữa cô và Quý Cảnh Diệp, chứ đừng nói là cô còn biết không ít chuyện, phải đề phòng cô nói ra đây này,

Bởi vì lúc này đối mặt với Úc Khả Khả, bà ta không những không thể chọc giận cô mà lúc cô mất hứng, chắc chắn còn phải dỗ dành chút.

Thím hai Úc hít sâu một hơi, cảm nhận sâu sắc rằng thời điểm thử thách khả năng diễn xuất của bà ta lại đến lúc rồi.

Vì vậy cân nhắc một lúc, bà ta mới cẩn thận hỏi dò: "Có chuyện gì đó, Khả Khả, cháu đừng tức giận, là ai bắt nạt cháu à? Cháu mau nói cho thím hai, thím hai trút giận thay cháu."

Úc Khả Khả: "Thím hai, có phải gần đây người thím không thoải mái lắm không?"

"Không có, sao cháu lại nói thế?" Đương nhiên thím hai Úc sẽ phủ nhận, cười nói: "Sức khỏe của thím vẫn rất tốt, thím biết là Khả Khả quan tâm đến thím nhưng thím không sao, cháu cứ nói thẳng đi."

"Thế thím hai à, sao thím như không còn tai thế?" Úc Khả Khả nói với giọng chân thành: "Rõ ràng tôi đã nói là thím phải quản Úc Nhiễm nghiêm khắc rồi, sao thím còn hỏi lại là ai bắt nạt tôi. Thím hai, thím có muốn tới bệnh viện khám trước không?"

Thím hai Úc: "..."

Trở về rồi, cảm giác quen thuộc này lại trở về rồi.

Tuy trong khoảng thời gian này sống không thoải mái nhưng đúng là đã lâu rồi bà ta không bị giận kiểu này, còn có cảm giác kìm nén không biết nên đáp trả thế nào.

Bây giờ trải qua lần nữa, bà ta lập tức có cảm giác nghẹn lại quen thuộc.

Thím hai Úc hít sâu một hơi, miễn cưỡng cười nói: "Nghe cháu nói, thì ra là Nhiễm Nhiễm thật à. Thím còn tưởng rằng mình nghe lầm, thế... Nhiễm Nhiễm làm gì đó?"

Úc Khả Khả nói sơ qua chuyện Ôn Tuyết bị bắt, lại tỏ vẻ như lo lắng hỏi chuyện chân thành: "Tôi nhớ trước giờ quan hệ của Úc Nhiễm và Ôn Tuyệt khá tốt, thím hai, thím biết không?"

Thím hai Úc: ?

Bà ta lộ vẻ mặt kinh ngạc nhưng còn chưa kịp tiêu hóa chuyện này, lại nghe Úc Khả Khả hỏi chuyện đột ngột như vậy thì lập tức vô thức phủ nhận: "Sao có thể, Nhiễm Nhiễm nhà chúng ta đã sớm không chơi với loại người đó nữa rồi, Khả Khả, dù thế nào cháu cũng đừng nói lung tung."

"Thế à?" Úc Khả Khả cười cười: "Thế nhưng, hình như Ôn Tuyết rất hiểu rõ tính cách của tôi, nghe nói đều là biết được thông qua Úc Nhiễm."

Không đợi thím hai Úc cãi lại, cô lại nói chậm rãi: "Hơn nữa nghe nói ấy, Úc Nhiễm còn đặt chuyện với Ôn Tuyết, nói bên ngoài tôi có người thương, cho nên rất kháng cự Quý Cảnh Diệp đó."

Tuy cô nói nhẹ nhàng, nhìn có vẻ không để ý lắm nhưng lại khiến thím hai Úc không nhịn được ngưng thở.

Trong đầu bà ta hiện ra gương mặt lúc nào cũng cười tủm tỉm của cô, bà ta đột nhiên thoáng rùng mình.

Cô sẽ không nhân cơ hội này ---

Thím hai Úc vội vàng phủi sạch liên quan: "Có phải cháu hiểu lầm chuyện này không, Khả Khả? Chắc chắn là Nhiễm Nhiễm nói sao? Mà giờ con bé và Ôn Tuyết thật sự đã không liên lạc nữa rồi, trước kia Nhiễm Nhiễm còn nhỏ, trẻ con không hiểu chuyện ---"

"Thím hai à, bây giờ tôi thật sự rất khổ sở." Úc Khả Khả đột nhiên lặng lẽ thở dài: "Tôi đào tim móc phổi, đổ máu, chảy mồ hôi vì nhà họ Úc, thế mà ở bên ngoài, Úc Nhiễm lại làm ô uế thanh danh tôi như vậy, đã đồn tôi và Quý Lăng Hàn có quan hệ rồi."

Úc Khả Khả: "Thím nói xem nếu bị Quý Cảnh Diệp biết thật, có thể sẽ hiểu lầm chúng ta hay không, rồi trong cơn tức giận sẽ hủy bỏ hôn ước?"

Thím hai Úc: "... ?"

Thím hai Úc: !!!

Vốn bà ta còn có chút phản đối, cảm thấy tuy Úc Nhiễm thực sự không nên tùy tiện kể chuyện cho người khác, nhưng con bé nói không có gì sai.

Nhưng sau đòn sát thủ vừa rồi của Úc Khả Khả, thím hai Úc lập tức tỉnh ngộ ra, sau lưng toát hết mồ hôi lạnh.

Đúng rồi, nếu những người khác thì coi như không sao, ngộ nhỡ ngày nào đó lời đồn này tới tai Quý Cảnh Diệp ---

Thế thì không phải nhà họ Úc đi đời rồi sao?

Sao có thể để có chuyện này được?

Rốt cuộc thím hai Úc đã cảm giác căng thẳng: "Không thể nào? Chuyện đã qua lâu vậy rồi, chắc không đến nỗi đồn tới cậu cả Quý đâu... nhỉ?"

Úc Khả Khả: "Khó nói. Dù sao thím và chú hai đều biết, giờ bên cạnh anh ta vốn đã có nữ thư ký làm bạn, ai biết liệu có người nào đó nói cho anh ta biết thì sao, phải không?"

Cô cố ý nhắc đến nữ thư ý, thím hai Úc lại không biết ý xấu của cô, chỉ là qua lời này đã thật sự liên tưởng đến nguy cơ của nhà họ Úc, sắc mặt trở nên khó coi hơn.

Thấy hiện giờ nhà họ Úc chầm chậm tốt lên, bà ta vẫn đang chờ để Nhiễm Nhiễm kế thừa nhà họ Úc nữa. Nếu thất bại trong gang tấc vì việc này, sao bà ta có thể chấp nhận nổi?

"Thím biết rồi, Khả Khả." Giọng thím hai Úc nghiêm túc hẳn lên: "Việc này đúng là Nhiễm Nhiễm không đúng, Khả Khả, cháu đừng tức giận, bây giờ thím sẽ bắt nó xin lỗi cháu."

Nói vậy xong, quả nhiên ở đầu dây bên kia, bà ta cao giọng gọi Úc Nhiễm tới.

Úc Khả Khả giả vờ giả vịt từ chối: "Chuyện này thì không cần đâu? Dù sao Úc Nhiễm vốn đã không thích tôi, ngộ nhỡ vì nói xin lỗi với tôi, trong cơn tức giận cô ta lại tiếp tục bịa đặt với người khác thì làm sao đây?"

"Còn tôi thì không sao, dù sao tôi đã quen rồi, nhưng nhà họ Úc chúng ta chịu liên lụy thì làm thế nào đây?" Từng câu của cô đều có ẩn ý, thiếu điều trực tiếp nói thẳng: "Thím nói có đúng không, thím hai?"

Thím hai tự nhiên nghe hiểu, cắn răng nói: "... Khả Khả, cháu nói đúng, đúng là nên dạy dỗ Nhiễm Nhiễm nghiêm túc rồi. Thế này đi, thời gian này, thím sẽ bắt nó ở nhà, không cho nó đi đâu, cháu xem có được không?"

Úc Khả Khả còn chưa kịp trả lời thì Úc Nhiễm bị gọi đã đi qua.

Lúc này cô ta đang bực bội phàn nàn, ai ngờ vừa đẩy cửa đi vào thì đột nhiên nghe được mấy câu này của thím hai Úc.

"Mẹ, mẹ làm gì thế, có chuyện gì không thể để lát nữa rồi nói à? Con còn phải ra ngoài chơi với bạn ---"

Mặt Úc Nhiễm lập tức thay đổi hoàn toàn.

"Mẹ, ý mẹ là sao?" Cô ta giậm chân, giọng nói cũng cất cao: "Vì sao phải nhốt con trong nhà không cho ra ngoài? Con không!"

Thím hai Úc bị cô ta làm cho đau đầu, gằn giọng nói: "Nhiễm Nhiễm, con từ từ hẵng nói chuyện, lát nữa mẹ giải thích với con."

"Vì sao con không được nói ngay, có phải bên kia là Úc Khả Khả không?"

Úc Nhiễm càng tức giận, chỉ vào thím hai Úc hổn hển gào lên: "Được lắm, con phát hiện dạo này mẹ thật sự thay đổi rồi, rõ ràng trước kia mẹ đâu có thế, rốt cuộc con có phải con gái của mẹ không thế?"

Cô ta vừa nói lời này, thím hai Úc lập tức giật mình, mặt biến sắc thấy rõ: "Không được phép nói bậy! Úc Nhiễm, giờ con nói chuyện với mẹ như vậy à? Bởi vì mẹ là mẹ của con, con phải ở trong nhà, không được phép ra ngoài, nghe thấy không?"

Úc Nhiễm: "Mẹ, rõ ràng mẹ không nói lý! Con phải méc bố con!"

Thím hai Úc: "Được, con đi nói với ông ta đi. Dù là bố của con, biết con đã làm ra trò gì thì cũng muốn dạy dỗ con!"

Úc Nhiễm: "Rõ ràng con không làm gì cả, sao gần đây mọi người cứ lạ lùng sao thế, còn suốt ngày cãi nhau nữa!"

...

Nghe tiếng cãi nhau hổn hển ở đầu dây bên kia, Úc Khả Khả nghe cực kỳ vui vẻ, thậm chí còn thấy tiếc vì chú hai Úc chưa về.

Trước kia là vợ chồng cãi nhau, giờ biến thành mẹ con, sau đó có khi sẽ biến thành bố con, hoặc là một nhà ba người luôn nhỉ?

Ôi chao, đột nhiên rối rắm ghê, đóng phim xong vẫn không chuyển đi được không.

Hệ thống vội vàng khuyên nhủ: [Chuyển đi cô vẫn có thể hóng được dưa như trước, đừng chọn cái nhỏ, bỏ cái lớn.]

Úc Khả Khả nghĩ cẩn thận, nói cũng đúng, nếu như chuyển đến chỗ Quý Cảnh Diệp, chưa biết chừng còn có thể thưởng thức quang cảnh thương chiến quy mô lớn ở khoảng cách gần đó.

Nghĩ thoáng ra, cô lập tức thoải mái.

Vì thế thấy đầu dây bên kia sắp cãi nhau xong, cô lập tức ra vẻ quan tâm nói chen ngang: "Thím hai à, thím đừng tức giận quá, dù sao Úc Nhiễm làm những chuyện đó, thím tức không hết được."

Thím hai Úc: "... ?"

Giọng thím hai Úc hơi chênh vênh: "Khả Khả, ý cháu là gì?"

Úc Nhiễm thở hổn hển, giọng nói trở nên chói tai: "Úc Khả Khả, cô câm miệng! Mẹ, mẹ đừng nghe cô ta châm ngòi ly gián, rõ ràng là cô ta không có ý tốt, rõ ràng con mới là con gái của mẹ, sao mẹ lại không tin con?"

"Thím hai, thím còn chưa biết à?" Úc Khả Khả có lòng nói: "Tuy bề ngoài Úc Khả Khả rất coi thường người trong giới giải trí chúng tôi nhưng lại lén thích một diễn viên nam, còn muốn bao nuôi người ta đó."

Thím hai Úc coi thường loại người như Úc Khả Khả và Ôn Tuyết nhất lập tức biến sắc.

Bà ta đã lập kế hoạch từ lâu rồi, đợi đến khi nhà họ Úc phất lên, nhất định phải tìm một bên làm thông gia tốt hơn Quý Cảnh Diệp cho Úc Nhiễm, rõ ràng lúc ấy Úc Nhiễm đã đồng ý rồi, sao, sao lại ---

Trước mắt bà ta lập tức tối sầm, đứng không vững: "Thật, thật à?"

"Đương nhiên, thậm chí vì bị người ta từ chối, Úc Nhiễm còn mượn uy nhà họ Úc để tạo áp lực cho công ty người ta, đóng băng người ta luôn." Úc Khả Khả thêm mắm dặm muối: "May mà tôi phát hiện ra sớm, đã giới thiệu công việc mới cho người ta. Nếu không ngộ nhỡ ngày nào đó anh ta truyền chuyện này đi, người mất mặt chẳng phải là nhà họ Úc ta sao?"

Thím hai Úc há miệng: "Là ai ---"

"Công việc của anh ta là do tôi giới thiệu, đang kiếm tiền cho tôi đây. Cho nên thím hai, chắc thím sẽ không làm xằng làm bậy vì cô ta đó chứ?"

Úc Khả Khả nói bâng quơ: "Hơn nữa, ngộ nhỡ khiến người ta tức giận bóc phốt chuyện này thì chẳng phải nhà họ Úc sẽ biến thành nhà họ Ôn tiếp theo sao? Chú hai Úc sẽ tức giận lắm nhỉ?"

Đúng là thím hai Úc thoáng có suy nghĩ này, bị cô vạch trần thì mặt lập tức tối sầm. Nhưng lí trí nói cho bà ta biết, Úc Khả Khả nói có lý thật.

Nếu như Úc Nhiễm lén bao nuôi diễn viên nam, chuyện bị từ chối lộ ra, sao tìm được mối thông gia tốt cho con bé được chứ?

Hơn nữa chuyện này đã bị Úc Khả Khả biết được, chắc chắn sẽ theo dõi sát sao bên đó.

Nếu như chính mình ra tay, chưa biết chừng con nhóc chết tiệt này muốn làm gì, lại biến thành điểm yếu bị cô bắt được.

Ngộ nhỡ cô nói cho chồng bà ta, người này trọng sĩ diện nhất, lại còn ngấm ngầm tính toán cho đứa con riêng kia thừa kế nhà họ Úc, vậy thì chẳng phải ông ta lại được như ý à?

Sao có thể để chuyện đó xảy ra được!

"Hơn nữa, thím hai, thím nói xem, Úc Nhiễm làm việc này có vẻ quen tay đây, chắc là trước kia lén làm không ít nhỉ?"

Úc Khả Khả cười tủm tỉm nói ẩn ý: "Trước đó thím nói Úc Nhiễm đã cắt đứt quan hệ với Ôn Tuyết, nhưng sao giờ tôi nhìn lại, lỡ cô ta chỉ đang gạt thím thì sao?"

Nghĩ đến Ôn Tuyết đã bị bắt, thím hai Úc chợt giật thót, trong lòng lập tức lạnh ngắt.

Bà ta gằn giọng cam đoan: "Thím biết rồi, Khả Khả, cháu yên tâm, thím chắc chắn sẽ trông chừng Nhiễm Nhiễm."

"Úc Khả Khả --- cô bị điên à? Tôi không muốn a a a ---!"

Tiếng khóc rống cuồng loạn của Úc Nhiễm chợt im bặt, Úc Khả Khả thỏa mãn cúp điện thoại.

Haizz, cảm ơn đã chiêu đãi.

Bình Luận (0)
Comment