...
Sau khi Úc Nhiễm Nhiễm xông tới, Tống Tuyền thật sự chưa từng nhìn qua bên đó.
Vì chán ghét, cũng không có hứng thú.
Sau đó, dù đã biết thì ra Úc Khả Khả và Úc Nhiễm có quan hệ chị em, cậu ấy vẫn không hề di chuyển như trước.
Bởi vì, cậu chỉ cần biết, Úc Khả Khả giúp đỡ mình là được rồi.
Còn cụ thể giúp đỡ cậu xuất phát từ nguyên nhân gì, Tống Tuyền không để ý.
Nhưng nói thật, nhìn Úc Khả Khả nói vài ba câu đã khiến Úc Nhiễm tức đến bốc hỏa lại chỉ có thể bất lực phẫn nộ, mặc dù Tống Tuyền không thể hiện ra ngoài nhưng chút ấm ức trong lòng đã tan đi.
Cảm giác này giống như Úc Khả Khả đang trút giận vì cậu vậy.
Đây cũng là nguyên nhân lúc Úc Nhiễm nhìn cậu, cậu lại nhìn Úc Khả Khả chăm chú, ánh mắt đặc biệt nóng rực.
Mà cũng đúng lúc này, bạn của Úc Nhiễm có vẻ đã nhìn ra sự khác thường, cuối cùng bước nhanh đi tới.
Cô ta nắm lấy cánh tay Úc Nhiễm, khó chịu buông lời khiển trách: "Cô Úc, tuy trước đó quả thật Úc Nhiễm đã làm vài chuyện không đúng nhưng cô là chị của cô ấy, không giúp cô ấy thì thôi, sao lại còn có kiểu nói thẳng như thế này vậy?"
Úc Khả Khả: "Cô là?"
Thấy ánh mắt cô thờ ơ nhìn tới, bạn Úc Nhiễm lập tức đỏ mặt, giống như chính mình vốn không đáng để cô coi trọng.
Thông qua sự phàn nàn trước đó của Úc Nhiễm, cô ta đã sớm biết được Úc Khả Khả độc ác cỡ nào, bèn không nhịn được hít sâu một hơi, miễn cưỡng trưng ra vẻ tươi cười tự giới thiệu: "Tôi họ Vương, là con gái của Vương Tông Chính."
Úc Khả Khả giật mình "À" một tiếng.
Sau đó lúc cô Vương này nhếch môi, giọng cô chân thành: "Không biết."
Nụ cười trên mặt cô Vương lập tức cứng ngắc.
Cô ta vừa định há miệng trào phúng, nhà họ Úc các cô sắp phá sản rồi, sao còn không biết xấu hổ coi thường gia đình cô ta. Nhưng cô ta đã nhanh chóng kịp phản ứng Úc Nhiễm cũng là người nhà họ Úc, Úc Khả Khả còn là vị hôn thê của Quý Cảnh Diệp.
Nhà họ Vương bọn họ đắc tội không nổi nhà họ Quý đâu.
Cô Vương ý thức được điểm ấy, chỉ có thể nuốt lời định nói về, còn suýt chút nữa cắn vào đầu lưỡi.
Đúng lúc này, hệ thống đột nhiên "ồ" lên: [Nhà họ Vương này lại thú vị lắm đấy.]
Úc Khả Khả lập tức lên tinh thần: [Sao sao sao?]
Hệ thống: [Cô thấy người đàn ông đứng ngoài cửa kia không?]
Úc Khả Khả liếc qua hai người họ rồi nhìn ra bên ngoài.
Quả nhiên thấy được một người đàn ông đang đứng ở cửa ra vào, cúi đầu như đang nhắn tin.
Chỉ thấy anh ta đeo một chiếc kính gọng vàng, dáng người cao lớn, mặt mũi nhã nhặn thanh tú.
Nhìn có vẻ giống như là thư ký hoặc là trợ lý gì đó.
Chỉ nhìn một mình thì đúng là anh ta có mặt mũi khá được nhưng nếu so sánh với Tống Tuyền thì sẽ phát hiện tổng thể của anh ta không đủ tự nhiên, thoải mái, sạch sẽ, có điều lại có khí chất thong dong, giỏi giang khác biệt.
Hệ thống: [Anh ta là thư ký của Vương Tông Chính, lần này chịu trách nhiệm đi cùng hai người này chọn lễ phục đó.]
Úc Khả Khả nhanh chóng kịp phản ứng, Vương Tông Chính là bố của cô Vương này.
Nhưng vừa rồi hệ thống cố ý nhắc đến nhà họ Vương, không phải một người nào đó, vậy thì khẳng định là quan hệ bên trong của bọn họ không đơn giản.
Ánh mắt cô lập tức đảo quanh qua lại giữa cô Vương và thư ký, lớn mật suy đoán: [Cô Vương thích thư ký, nhưng thư ký lại gian díu với Vương Tông Chính?]
Hệ thống: [Lớn mật hơn chút.]
Thế này vẫn chưa đủ á?
Cũng đúng, nếu như chỉ có quan hệ thế này thì hệ thống đã không nói nhà bọn họ thú vị rồi.
Úc Khả Khả càng cảm thấy hứng thú: [Thế thì là cô Vương và thư ký, thật ra đã lén lút tán được thư ký sau lưng bố rồi hả?]
Hệ thống: [Đúng vậy.]
[Hay lắm, lại là bố - con gái xài chung tình nhân, thật đúng là quá đỉnh.] Cô lập tức ngồi ngay ngắn lại, ánh mắt có vẻ sâu xa: [Đây thật sự có thể so với cái vựa dưa nhà họ Úc kia đó. Chậc chậc, thảo nào quan hệ hai nhà tốt như vậy, đây là vật hợp theo loài?]
Úc Khả Khả: [Có điều chắc là hai bên bọn họ còn chưa biết chuyện nhỉ?]
[Nào chỉ có bố - con gái xài chung? Nhà họ Vương còn k*ch th*ch hơn nhà họ Úc nhiều.]
Thấy cô vẫn chưa đoán đúng, hệ thống lập tức cực kỳ hào hứng chia sẻ với cô: [Thật ra là cả nhà bọn họ xài chung mới đúng.]
Úc Khả Khả: "... ?"
Úc Khả Khả nhanh chóng phản ứng lại, mặt cô không tưởng tưởng nổi, nói: [Ý cậu là, vợ của Vương Tông Chính, bà Vương, thật ra cũng ---]
Hệ thống: [Đúng vậy, với lại, thậm chí bà Vương còn gian díu với thư ký sớm hơn cô Vương. Có điều cả nhà bọn họ không biết tình hình của nhau đâu, người biết duy nhất chỉ có thư ký thôi.]
Úc Khả Khả: !!!
Mẹ nó, chuyện này hot nổ tung luôn rồi!
Đây chẳng phải là ăn sạch cả nhà à? Thảo nào ngay cả hệ thống cũng nói thú vị.
Úc Khả Khả kìm lòng không đặng liếc thư ký đã nhắn tin xong, đang đẩy cửa đi tới.
Nhất thời cô không biết nên cảm thán nhà họ Vương này thật đúng không hổ là người một nhà, khẩu vị lại bất ngờ thống nhất; hay cần phải bội phục vị thư ký này, rõ ràng có thể làm được chuyện ăn sạch cả nhà mà còn là một "bậc thầy" quản lý thời gian, không để lại dấu vết gì, đến này vẫn không có ai phát hiện khác thường.
[Thư ký này đúng thật là nhân tài, thật sự có bản lĩnh đó.] Cô nghiêm túc kính nể: [Phải biết người khiến tôi bội phục trước đó vẫn là thư ký nữ của Quý Cảnh Diệp đó.]
Úc Khả Khả: [Mà nói vậy, chẳng lẽ thư ký lại đều là nhân tài à?]
Hệ thống: [Chuyện của bọn họ thật sự rất đặc sắc đó.]
[Cho nên rốt cuộc chuyện nhà bọn họ là như thế nào đó? Sao thư ký làm được vậy?]
Úc Khả Khả thật sự tò mò muốn ứa gan, vội vàng thúc giục, nói: [Haizz, mau bắt đầu nói đi.]
Hệ thống: [Đừng gấp, đừng gấp, giờ nói với cô đây.]
[Thật ra ban đầu thư ký chỉ bị Vương Tông Chính quy tắc ngầm thôi, có điều anh ta nhanh chóng chấp nhận sự thật, chọn cứ thế đi theo ông ta.] Hệ thống nói rủ rỉ: [Bởi vì anh ta làm việc giỏi giang, ổn thỏa, Vương Tông Chính rất tín nhiệm anh ta, thường xuyên cho anh ta xử lý chuyện gia đình.]
Dường như Úc Khả Khả đã hiểu ra gì đó: [Này là qua lại nhiều, có thể không thể xảy ra chuyện được sao? Vì thường xuyên qua lại mà, hai bọn họ nhìn trúng nhau hả?]
Hệ thống: [Đúng vậy, bà Vương vốn thích kiểu đàn ông như thư ký này. Thấy anh ta lảng vảng trước mặt mình nhiều bèn không nhịn được trêu ghẹo ám chỉ. Mà xu hướng giới tính của thư ký vốn bình thường, bà Vương này vừa dụ dỗ cái thì đã không nhịn được mắc câu.]
[Có thể hiểu được.] Úc Khả Khả hiểu trong giây lát: [Huống chi lúc đầu anh ta bị quy tắc ngầm, có thể gian díu với Vương Tông Chính sau lưng ông ta, chắc trong lòng rất sảng khoái.]
[Đúng là thư ký có thủ đoạn đấy, bà Vương nhanh chóng bỏ tình nhân bao nuôi trước đó, và còn cho rằng anh ta thật sự chỉ là thư ký của Vương Tông Chính.] Hệ thống nói: [Vì thế, dù có thấy anh ta luôn đi theo bên cạnh Vương Tông Chính cũng không thấy kỳ lạ, thậm chí còn rất hưởng thụ cảm giác yêu đương vụng trộm đưa mắt trêu ghẹo tình nhân trước mặt chồng.]
Úc Khả Khả: [Bà Vương biết chơi thật đấy, thế Vương Tông Chính không phát hiện ra khác thường à?]
[Vương Tông Chính thường xuyên cho thư ký xử lý chuyện trong nhà, đã sớm coi anh ta là "bà nội trợ hiền đức" rồi.] Hệ thống giải thích: [Cho dù thư ký bị bà Vương gọi đi xách đồ dạo phố, hoặc là ngang nhiên xin nghỉ phép đi với bà Vương. Vương Tông Chính chỉ cảm thấy thư ký thật sự rất tận tâm, dù là bên cạnh ông ta hay chuyện trong nhà đều có xử lý rất tốt.]
Úc Khả Khả: [...]
Cô gần như có thể tưởng tượng ra, hình ảnh ba người bọn họ cùng một chỗ.
Không chỉ ba bên liếc mắt đưa tình với nhau cấu kết làm bậy mà thậm chí dù có gặp mặt, ai cũng không chột dạ.
Dù sao ba người này tùy tiện tổ hợp một lúc cũng sẽ không cảm thấy không khỏe.
Đỉnh quá!
Thư ký có thể làm tới mức này, thật đúng là nhân tài!
Đang nghiêm túc kính nể trong lòng, Úc Khả Khả đã thấy thư ký đi tới bên cạnh cô Vương rồi.
Chỉ thấy anh ta rất tự nhiên vỗ vai cô Vương, lúc cô ta đang nổi giận đùng đúng thì nở nụ cười trấn an.
Cơn giận của cô Vương nhanh chóng tan đi.
Gò má cô ta đỏ ứng, khẽ thì thầm gì đó với thư ký, nhìn có vẻ là đang phàn nàn.
Thư ký lại tỉnh bơ véo lòng bàn tay cô ta một cái.
Lúc này rốt cuộc cô Vương đã yên tĩnh, không thấy dáng vẻ không thèm nói lý trước đó nữa.
Mà Úc Nhiễm thì hoàn toàn không phát hiện ra sự khác thường của hai người họ, còn phụ họa phàn nàn theo.
Vì thế thư ký chỉ có thể tiếp tục trấn an lần nữa, thế nên ánh mắt cô Vương nhìn bạn tốt lại có thêm chút trách móc.
Chuyện này thật thú vị.
Úc Khả Khả lập tức xem đến là vui vẻ. Úc Nhiễm đúng là thứ không có đầu óc, hai người này đã rõ ràng vậy rồi, thế mà còn không nhìn ra được.
Cô lại vội vã tò mò hỏi: [Thế cô Vương thì sao, cô ta gia nhập vào thế nào vậy?]
[Vẫn là nguyên nhân trước đó.] Hệ thống nói: [Vợ chồng nhà họ Vương đều cảm thấy thư ký Vương rất tận tâm, làm việc ổn thỏa cho nên lười biếng thành quen. Chỉ cần con gái có chuyện một cái là cho thư ký đi xử lý.]
Hệ thống: [Vì thế từ lúc cô Vương đi học tới giờ, dù gặp chuyện gì đều là thư ký tới đầu tiên.]
Úc Khả Khả: [Cho nên cô Vương thích thư ký à? Ban đầu chắc là yêu đơn phương?]
Hệ thống: [Đúng vậy.]
Úc Khả Khả nhớ lại tương tác giữa hai người.
Chỉ nhìn cô Vương nhanh chóng được thư ký trấn an là có thể nhìn ra cô ta thật sự rễ tình đâm sâu với thư ký rồi.
Quả nhiên dù người có kiêu ngạo, ngang ngược thế nào cũng có lúc ôm ấp tình cảm thiếu nữ mà.
[Ban đầu thư ký chỉ qua lại giữa vợ chồng nhà họ Vương thôi, nhưng anh ta nhanh chóng phát hiện mình bị cô Vương yêu đơn phương.] Hệ thống nói tiếp: [So với quan hệ x*c th*t với đôi vợ chồng, anh ta rất hưởng thụ kiểu quan hệ tình cảm mập mờ này, hơn nữa còn là ở thế chủ động, vì thế vẫn luôn nửa cố ý nửa vô ý lạt mềm buộc chặt với cô Vương.]
Úc Khả Khả: [Chậc chậc, đàn ông ấy à.]
Hệ thống: [Cho đến trước đó không lâu, rốt cuộc cô Vương không nhịn được tỏ tình với anh ta, thư ký đã đồng ý. Có điều anh ta cố ý cường điệu với cô Vương, vì sợ Vương tổng phản đối cho nên hiện tại phải giữ bí mật quan hệ của hai người với người trong nhà, đợi đến khi có cơ hội thích hợp rồi công khai sau.]
Úc Khả Khả lập tức hiểu rõ: [Cuối cùng người mình đơn phương đã đồng ý lời tỏ tình của mình, cô Vương vui còn không kịp, sao có thể không đồng ý chứ?]
Quả nhiên, hệ thống đáp lời khẳng định.
Cô không nhịn được lại đưa mắt nhìn hai người.
Vì thế sau cùng cô Vương đã làm Úc Nhiễm im miệng, thản nhiên ngăn khoảng cách giữa hai người, còn chưa thở ra thì đột nhiên chạm phải ánh mắt sáng rực tỏa sáng của Úc Khả Khả.
Bị cô nhìn chăm chú không chớp mắt như vậy, cô Vương thầm hít mạnh một hơi trong lòng, lại không nhịn được run da đầu.
Trong khoảnh khắc đó, cô ta lại cảm thấy chút tính toán vừa rồi của mình đã bị Úc Khả Khả nhìn thấu rồi.
Nhưng sao có thể chứ?
Rõ ràng bọn họ giấu rất kỹ, tuyệt đối không có khả năng.
Cô Vương vội vàng trấn an chính mình, lại vô thức để ý mà nhìn Úc Khả Khả.
Mà lần này, cô ta lại phát hiện, Úc Khả Khả lại dùng ánh mắt giống như thế, nhìn về phía thư ký, thậm chí còn chăm chú hơn lúc nhìn cô ta.
Cô Vương: !!!
Nghĩ đến Úc Khả Khả vốn có "tiền án", Tống Tuyền và thư ký thật sự có phần tương tự.
Cô ta lập tức cảnh giác: Chẳng lẽ Úc Khả Khả cướp người yêu của Úc Nhiễm còn chưa đủ, còn nhìn trúng cả người của cô ta à?
---
Lời tác giả:
Úc Khả Khả: ?
Quý tổng: ?