Bà Vương: "... ?"
Cô Vương: ???
Ban đầu hai mẹ con còn chưa kịp phản ứng, chỉ vô thức nhìn về phía đối phương.
Gì cơ, gì mà xài chung tình nhân? Úc Khả Khả có ý gì?
Bề ngoài thì bà Vương miễn cưỡng giữ vững tư thế, trong lòng lại hoảng sợ không thể bình tâm lại, vô cùng lo lắng.
Chết tiệt, rốt cuộc là làm thế nào Úc Khả Khả biết được chuyện mình có tình nhân thế! Thục Thiến biết được liệu có thất vọng với người mẹ này hay không?
Còn nữa, giờ còn bị nhiều người nghe được thế này thì phải làm thế nào mới cho qua chuyện gọn ghẽ được?
... Đợi chút, nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến Thục Thiến?
Cái gì gọi là nhanh chóng chia tay với tình nhân của bà cơ?
Còn cô Vương thì vô thức căng thẳng nhìn về phía mẹ, không nhịn được thấp thỏm, không yên.
Tức quá, Úc Khả Khả lại biết cô ta đang yêu đương với thư ký thật, nhưng sao cô biết được!
Chuyện này thì coi như xong, nếu như bố mẹ đã biết rõ, thế thì nhất định sẽ bắt bọn họ chia tay ---
Đợi chút, nhưng sao chuyện này lại có liên quan đến mẹ, cái gì gọi là tình nhân của bà chứ?
Cuối cùng hai mẹ con đã kịp phản ứng.
Vì thế ngay lúc hai người đối mặt như thể có sấm đánh qua, cảm thấy đại não đột nhiên nổ mạnh một tiếng rồi lập tức trở nên trống rỗng.
Bà Vương: Gì cơ, Thục Thiến lại lén hẹn hò với thư ký! Sao có thể có chuyện này?
Cô Vương: Gì cơ, người yêu mình lại là tình nhân của mẹ á! Tuyệt đối không thể có khả năng này!
Mọi người đang vây xem, lúc này cũng đều lộ ra vẻ mặt cực kỳ kinh hoàng, bị tin tức oanh tạc này làm cho hoảng hốt không thôi.
Giọng điệu Úc Khả Khả bay bổng, lại phảng phất như tiếng sấm rền vang, ập xuống nện thẳng vào đầu bọn họ.
Bọn họ vừa... vừa nghe được cái gì?
Mẹ còn, xài chung gì cơ?
À, tình nhân chung.
... Ơ?
Rốt cuộc, bọn họ đã hiểu ra, lập tức đồng thời hít mạnh một hơi. Bởi vì vô cùng thống nhất cho nên tiếng hít mạnh trở nên cực kỳ vang dội: Mẹ nó, hai mẹ con này mạnh thế cơ à?
Nhất là bà Vương, không ngờ nhìn có vẻ kiêu ngạo tuân thủ lễ tiết nghiêm ngặt, tư tưởng lại cởi mở vậy, còn lén chia sẻ tình nhân với con gái!
Nhìn không ra, thật sự không nhìn ra được.
Ánh mặt mọi người lập tức trở nên khác hẳn lúc trước.
Bọn họ không ngừng bà Vương với sắc mặt lúc xanh lúc hồng từ trên xuống dưới, ánh mắt nóng bỏng lại sáng rực: Chơi vậy đặc sắc quá, không biết ông Vương có biết chuyện này hay không.
"Chuyện này đúng là không thể nào tưởng tượng được, nuôi tình nhân thì cũng thường thôi, có điều mẹ con xài chung tình nhân thế này thì..."
"Haizzz, thật ra chung tình nhân cũng không sao, người nhà nào chơi dữ hơn thôi. Cái chính là còn quan hệ mẹ con này, chậc chậc, mặc dù mọi người đều biết diễn kịch nhưng giờ lại chứng thực được bà Vương thương con gái thật đấy."
"Trời, thật ra chủ yếu là không phải vừa rồi bà Vương còn đang dạy dỗ cô Úc sao, phải chú ý thanh danh của mình, đừng kéo theo nhà họ Quý. Kết quả miệng nói một đằng, sau lưng làm một nẻo, hành động còn cởi mở hơn nhiều so với ngoài miệng."
"Nếu không sao phải mẹ con đây, chẳng phải lúc đó cô Vương cũng thế à. Ngoài mặt thì thân thiết với cô Úc lừa người ta đến đây, thật ra là vì muốn xem trò cười của người ta, còn nói xấu sau lưng người ta nữa."
Bọn họ mượn chén rượu làm lá chắn, không nhịn được xì xào bàn tán.
Chủ đề mà Úc Khả Khả làm lộ ra rất có sức hút, có dưa để hóng rồi, ai mà còn để ý xã giao gì nữa?
Cho đến khi có người đột nhiên kịp phản ứng: "Không, không đúng, các người hiểu sai rồi. Nghe ý của cô Úc thì không phải chia sẻ đâu, rõ ràng là bà Vương đang giành tình nhân với con gái ý."'
Được nhắc nhở như vậy, mọi người lập tức bừng tỉnh.
Đúng rồi, cô Úc nói là bà Vương muốn nói mỉa cô Vương mà. Vậy chẳng lẽ là cô Vương thích tình nhân của bà Vương, lén chặn ngang, bị bà Vương phát hiện cho nên cũng vì vậy mà bà Vương rất bất mãn với con gái à?
Nếu hiểu như vậy, bọn họ lại càng hứng thú với vị tình nhân chung kia.
Rốt cuộc là kiểu người thế nào lại có thể khiến hai mẹ con vung tay đánh nhau, không ai chịu buông tay vậy chứ?
Chắc chắn thủ đoạn cực kỳ cao, cũng đẹp trai nhỉ?
Ôi, tò mò quá đi.
Vị tình nhân chung kia: "..."
Thư ký vẫn luôn giữ vững vẻ mỉm cười, đến bây giờ cuối cùng thì không tự nhiên nổi nữa.
Mà trong ánh mắt vặn vẹo kinh dị của hai mẹ con nhà họ Vương kia, anh ta vẫn không hề lộ ra biểu cảm gì, chỉ có ánh mắt khẽ chớp nhưng không hề nhìn lại, mà trái lại nhìn về phía Úc Khả Khả.
Gặp quỷ rồi, đến cùng là làm sao cô biết được chuyện này?
Chuyện anh ta lượn vòng giữa ba người nhà họ Vương này, ngoại trừ anh ta ra thì tuyệt đối không có người thứ hai biết được.
Cho nên...
Thư ký đột nhiên nghĩ đến ánh mắt cực kỳ hứng thú dạo quanh giữa anh ta và cô Vương ngày đó khi gặp mặt ở khu phố thương mại.
Hay là trước đó cô Vương vô cùng ỷ lại vào anh ta lại lộ ra chân tướng. Hay vì cô với cô Vương có xích mích cho nên đã chuẩn bị từ sớm, cố ý điều tra anh ta?
Nghĩ đến quả nhiên cô Vương làm lộ mình, mặt thư ký lập tức trầm xuống, trong lòng thoáng hối hận.
Thật sự trước đó, lúc cô Vương bày tỏ với mình, anh ta không nên bất chấp trêu chọc lại. Quả nhiên thiếu nữ thanh xuân xử sự không thành thục bằng phu nhân được, cho dù rơi vào tình huống yếu thế cũng không phải lo sẽ bị phát hiện.
Có điều cũng không sao, chỉ cần ổn định hai mẹ con bọn họ, có lẽ vẫn còn...
Chẳng qua là ngay lúc anh ta nghĩ vậy, đột nhiên chạm phải ánh mắt Úc Khả Khả.
Ánh mắt cô trong veo, sáng rực, đặc biệt lúc vui vẻ thì cực kỳ xinh đẹp. Nhưng lúc này, trong mắt anh ta lại là sâu không lường được.
Nhất là khi bị cô nhìn chằm chằm không chớp mắt, anh ta chỉ cảm thấy tất cả suy nghĩ trong đầu mình đều bị phát hiện ra nhanh chóng.
Cảm giác này giống như lúc mèo vờn chuột, rõ ràng duỗi tay là có thể bắt được nhưng vẫn cứ kiềm chế không động đậy. Chỉ vẫy đuôi hứng thú canh giữ tại chỗ, chờ đợi xem chuột phản ứng thế nào.
Cho đến khi vờn mệt rồi lại đập mạnh một nhát vào con chuột đang tuyệt vọng, khiến người ta không nhịn được sởn gai ốc.
Đương nhiên, điều này hiển nhiên là ảo tưởng của anh ta mà thôi chứ lúc này, sự chú ý của Úc Khả Khả đã sớm bị dời đi rồi.
Cô dựng thẳng lỗ tai, nghe mọi người bàn luận một lúc lâu, không nhịn được phỉ nhổ trong lòng: [Đám người này chán ghê, thế mà lại không phát hiện ra cô Vương đã bóc bí mật của Úc Nhiễm rồi.]
Hệ thống: [Dù bọn họ có chú ý thì cũng không dám nói gì.]
Đúng vậy, trước đó lúc cô Vương và bà Vương trách mắng Úc Khả Khả, tất cả mọi người đều nghe rõ.
Nhưng chuyện Úc Khả Khả nuôi tiểu bạch kiểm đã lên hot search từ trước, nhà họ Quý lại không có phản ứng gì. Dù là thật hay giả thì cùng lắm bọn họ chỉ thầm ăn dưa trong lòng, không ai có tư cách bàn luận trước mặt mọi người.
Nếu là trước đó, bọn họ biết được Úc Khả Khả nuôi tiểu bạch kiểm, mà còn là giành người mà em họ Úc Nhiễm yêu thích, chưa biết chừng sẽ cảm thấy hứng thú.
Thế nhưng giờ này Úc Khả Khả đã có Quý Cảnh Diệp chống lưng, cậu cả Quý đã không nói gì, bọn họ nào dám nói này nói kia?
Vẫn là nguyên nhân trước, hoặc là tin vốn là giả, hoặc là dù biết chuyện này nhưng cậu cả Quý vẫn nhịn.
Nếu đã vậy, chuyện vốn có kết quả, đương nhiên không bùng nổ dưa hai mẹ con nhà họ Vương dùng chung tình nhân rồi.
Úc Khả Khả cũng bừng tỉnh lại không nhịn được tiếc nuối: [Thế chẳng phải là không nhìn được cảnh tưng bừng à? Chẳng thú vị gì cả.]
Hệ thống đột nhiên nói: [Chuyện này cũng chưa chắc.]
Úc Khả Khả: [?]
Cô nhanh chóng kịp phản ứng: [Có phải nhà họ Úc cũng ở đây, đã nghe được rồi hay không?]
[Đúng vậy.] Hệ thống nói: [Bọn họ tới để tìm cô, kết quả vừa khéo nghe được lời cô Vương nói.]
Chà, vậy chẳng phải Úc Nhiễm bị chú hai Úc bắt sống tại chỗ sao? Trực tiếp bị vạch trần rồi?
Nhận được câu trả lời khẳng định, Úc Khả Khả lập tức mở to mắt, không kịp để ý phản ứng của hai mẹ con nhà họ Vương đã vội vàng quay đầu đi.
Không cần hệ thống nhắc nhở, cô lập tức bắt gặp ba người nhà họ Úc đang đứng giữa đám người, mặt lộ ra biểu cảm không giống với những người xung quanh đang thầm phấn khích, thành ra chói mắt khác thường.
Nhất là Úc Nhiễm, mặt cô ta lúc xanh lúc đỏ, hình như đang đen mặt bị chú hai Úc chất vấn gì đó, cô ta không chịu nổi lắc đầu, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi lại kìm nén.
Còn thím hai Úc, tuy vẻ mặt cũng lúng túng nhưng rõ ràng đang tỏ ý che chở cho con gái, đang bảo vệ cô ta đằng sau, định giải thích gì đó với chú hai Úc.
Mà hiển nhiên chú hai Úc không tin, lại chỉ về phía Vương Thục Thiến nói gì đó.
Hai vợ chồng bọn họ bắt đầu ầm lên vì tranh cãi.
Lúc này, Úc Nhiễm đột nhiên nghiêng đầu sang nhìn về phía Vương Thục Thiến.
Ánh mắt cô mang theo vẻ phẫn nộ dữ dội, rõ ràng cực kỳ giận cô bạn.
Hai bên đều đang trình diễn tiết mục đặc sắc, trong lúc nhất thời, Úc Khả Khả lại bận rộn không biết nên xem bên nào.
Cô không nhịn được cười trên nỗi đau của người khác, cảm thán: [Xem ra sau lần này, tình hữu nghị của Úc Nhiễm và cô Vương coi như khỏi duy trì nổi nữa rồi.]
Hệ thống phỉ nhổ theo: [Này e là có cả suy nghĩ đồng quy vu tận ấy.]
...
Giờ này đúng là Úc Nhiễm có cả ý nghĩ muốn chết, đồng thời lúc đó sẽ kéo Vương Thục Thiến chết chung.
Cô ta vốn còn có chút áy náy với Vương Thục Thiến, dù sao lúc được hỏi dò "Rốt cuộc Úc Khả Khả có dẫn cậu cả Quý đến hay không?", cô ta còn rất chắc chắn trả lời "Không có khả năng".
Úc Nhiễm cảm thấy không có khả năng thật.
Dù gì cậu cả Quý hoàn toàn không để mắt tới nhà họ Úc rất rõ ràng, ngoại trừ lộ diện lần đính hôn trước đó thì còn chưa từng đi tìm Úc Khả Khả lần nào nữa. Nếu như không phải bố cô ta giục Úc Khả Khả chủ động liên lạc thì chưa biết chừng hôn ước này có thể tiếp tục duy trì được hay không.
Cho dù gần đây Úc Khả Khả khác thường cũng không thể có chuyện hái được "bông hoa lạnh lùng kiêu ngạo" trong thời gian ngắn chứ?
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Bởi vậy, lúc Vương Thục Thiến xác nhận với cô ta, Úc Nhiễm rất khinh thường cười nhạo một tiếng, đồng thời cũng khiến Vương Thục Thiến yên tâm hoàn toàn, công khai truyền ra ngoài lúc tụ tập với bạn bè.
Có điều, đợi đến lúc tham gia tiệc rượu thật, Úc Nhiễm lại chợt nghĩ đến, hình như gần đây, lần nào đối mặt với Úc Khả Khả, cô ta đều chịu thiệt, chứ đừng nói có bố mẹ thiên vị, cô ta càng không làm được gì Úc Khả Khả.
Đã vậy, cô ta nghĩ chọc không nổi thì tránh.
Còn hơn đến lúc đó bị kéo ngộ thương, chi bằng cách xa xa chút, đợi xem trò hề của Úc Khả Khả.
Nhưng không ngờ là Úc Khả Khả lại dẫn Quý Cảnh Diệp đến thật, hơn nữa còn trở thành tiêu điểm của tiệc rượu, nhà họ Úc cũng vì vậy mà trở thành nhân vật được coi trọng, thậm chí có mấy người trước kia chưa từng gặp mặt được lại chủ động tới chào hỏi, ám chỉ ý muốn bàn chuyện hợp tác.
Chú hai Úc vừa thấy tình hình này thì sốt sắng muốn tìm Úc Khả Khả, lúc này đương nhiên thím hai Úc cũng cực kỳ phối hợp.
Úc Nhiễm không bằng lòng: "..."
Chỉ là cô ta vốn không lay chuyển nổi bố mẹ, cứ thế bị kéo đến bên này.
Kết quả không nghĩ tới, bọn họ vừa đến đây thì nghe thấy Vương Thục Thiến vạch trần chuyện cô ta và Tống Tuyền.