Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 65

Cô gái mặc váy dạ tiệc màu đen mở miệng đầu tiên kia còn vô thức nhấc váy cho cô: "Cô Úc, cô ngồi đi."

Vừa nói xong, cô ta đột nhiên cảm thấy không đúng lắm, sao mình lại giống như phục vụ rồi, còn là phục vụ dẫn đường nữa.

Nhưng đợi đến khi cô gái mặc váy dạ tiệc đen đó có ý muốn cứu vãn hình tượng thì mấy cô thiên kim nhà giàu khác lại như được nhắc nhở từ hành động của cô, đột nhiên lộ ra vẻ bừng tỉnh.

Vì thế không chỉ lúc Úc Khả Khả ngồi yên vị rồi thì ân cần vỗ váy cho cô, thậm chí còn tới gần khu đồ ngọt, cố tình bưng dưa hấu và bánh ngọt cho cô.

"Cô Úc, cô nếm thử bánh phô mai này đi, rất nổi tiếng ở đây, hơn nữa chỉ ăn một miếng nhỏ sẽ không bị bẩn tay đâu."

Cô gái mặc váy vàng cực kỳ tận tâm đặt cái dĩa trước chiếc bánh ngọt, đặt cẩn thận lên bàn, cẩn thận để trước mặt Úc Khả Khả.

Cô gái mặc váy màu xanh lục lập tức bưng nước dưa hấu tới: "Ban nãy cô Úc nói lâu vậy, chắc là khát nước rồi nhỉ? Hay là uống vài ngụm nước trái cây rồi nếm thử bánh ngọt sau."

"Không không, nước trái cây tôi bưng vẫn ngon hơn."

"Ơ kìa, rõ ràng là cô Úc muốn ăn dưa hấu trước, hợp tình hình biết bao chứ."

"Cô Úc có muốn ăn hạt dưa không? Tôi có thể bóc hạt dưa cho cô."

Cô gái mặc váy đen còn chưa kịp phản ứng, đột nhiên bị chèn ra bên ngoài: "..."

Tức ghê, đám chó này! Tạo phản à, rõ ràng là cô ta tới trước mà!

Vì vậy ngay lúc Úc Khả Khả hưởng thụ sự phục vụ ân cần của đám thiên kim nhà giàu thì thấy cô gái váy đen đang lách vào bên trong.

Chạm mắt xong, cô ta vô thức lộ ra nụ cười rụt rè với Úc Khả Khả, sau đó không hề nể nang chen vào giữa cô gái váy vàng và cô gái váy xanh rồi tao nhã ngồi xuống.

Váy vàng và váy xanh: "..."

Tức gì đâu, sao còn đi chiếm chỗ nữa vậy!

Mà hành động nhanh - chuẩn - dốc sức lạnh như nước chảy mây trôi của cô ta lại khiến Úc Khả Khả cảm thấy xem thế là đủ rồi.

Quả nhiên những người trong giới thượng lưu này đều có kỹ năng đặc biệt của riêng mình nhỉ?

"Cô Úc còn chưa biết tôi nhỉ, tôi là con gái thứ hai của Xây dựng Chính Tín, Diêm Tịnh." Cô gái váy đen cười nói: "Còn người bên cạnh đây là cô Lý, cô Trương..."

Cô ta ngồi bên trong, vừa khéo có thể giới thiệu mấy người xung quanh theo thứ tự cho Úc Khả Khả.

Mà người được giới thiệu đều vô thức thẳng lưng, hơi căng thẳng nở nụ cười, lần nữa tiến hành tự giới thiệu.

Tình cảnh này, nhìn từ xa lại có vẻ hơi giống với cuộc phỏng vấn nhỏ.

Mà Úc Khả Khả là giám khảo thì lúc nào ai lên tiếng lại đưa mắt nhìn vào người đó.

Đôi mắt hạnh tròn xoe được cố ý kéo dài lộ ra vẻ xinh đẹp nổi bật lại có phần công kích.

Không biết có phải vì bọn họ chột dạ hay không mà chỉ cảm thấy ánh mắt của Úc Khả Khả nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng lại phảng phất như nhìn thấu lòng người vậy.

Chỉ cần chạm phải đôi mắt trong trẻo xinh đẹp ấy của cô, da đầu đã vô thức run lên.

Hệ thống: [Cô Diêm váy đen đó, bạn thân sắp trở thành bà nhỏ của cô ta rồi, mà đến giờ cô ta còn chưa biết.]

Úc Khả Khả: "... ?"

Cô vốn đang ăn dưa hấu, nghe được tin tức bùng nổ này lại không nhịn được ngồi thẳng người, suýt chút nữa nghẹn họng.

Mà lúc này, Diêm Tịnh vẫn đang kiên trì lấy lòng, nói: "Thật ra chúng tôi thật sự không ngờ tới cô Úc có thể dẫn cậu cả Quý đến, xem ra tình cảm của cô và cậu cả Quý rất tốt, thật khiến người ta hâm mộ ---"

Vừa nói đến đây, cô ta đã thấy Úc Khả Khả đột nhiên nhìn về phía mình, hình như còn bất cẩn bị sặc.

Diêm Tịnh vội vàng cuống cuồng dừng lại câu còn chưa nói xong, suýt nữa cắn phải đầu lưỡi.

Có chuyện gì thế, chẳng lẽ ban nãy cô ta có nói gì không nên nói rồi à?

Chẳng lẽ không nên tâng bốc tình cảm của cậu cả Quý và cô sao??

Úc Khả Khả phất tay với Diêm Tịnh tỏ ý xin lỗi, nhận lấy nước dưa hấu của người bên cạnh luống cuống đưa tới, nhấp một ngụm cho đỡ giật mình: [Bà nhỏ, là cái tôi nghĩ đó hả? Bạn thân của Diêm Tịnh yêu ông cô ta ấy hả??]

Hệ thống trả lời khẳng định: [Đúng vậy. Người trong nhà cô ta đã biết việc này rồi, chỉ có cô ta còn bị gạt.]

Úc Khả Khả không nhịn được hít mạnh một hơi, vội vàng hỏi: [Có phải chênh tuổi hơi lớn rồi không, rốt cuộc là có chuyện gì thế?]

[Bạn cùng phòng của cô Diêm vẫn luôn có quan hệ khá tốt với cô ta, nhưng gia cảnh lại khá bần hàn. Cho nên có lần cô Diêm dẫn bạn về tham gia tiệc mừng thọ của ông nội mình, muốn giới thiệu cao phú soái cho cô bạn.] Hệ thống: [Sau đó, bạn thân của cô Diêm thường xuyên đến nhà tìm cô ta, cho đến sau khi tốt nghiệp đại học vẫn luôn duy trì mối quan hệ thân thiết này.]

Hình như Úc Khả Khả đã đoán được gì đó: [Cô Diêm tưởng rằng bạn thân đến tìm mình chơi, lại không ngờ rằng thật ra mục đích của cô bạn lại là ông nội của mình?]

Hệ thống khẳng định lần nữa: [Đúng vậy.]

[Trước đó không lâu, lúc anh trai cô Diêm về nhà thì bỗng nhiên bắt gặp bạn thân của cô Diêm đang ngồi trên đùi của ông nội bọn họ.] Thống nói tiếp: [Sau đó việc này hoàn toàn không thể giấu nổi nữa.]

Úc Khả Khả: [... Trên đùi á?]

Cô thử tưởng tượng ra hình ảnh đó rồi vội vàng lắc đầu, cảm thấy tinh thần của mình như thể bị ô nhiễm mất rồi.

[Hả, sao bạn thân cô ta xuống tay được vậy. Cao phú soái thì không muốn, mà lại đi chọn một ông cụ á?] Cô vẫn cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi: [Rốt cuộc là cô bạn này bị điên hay là ông cụ Diêm kia thật sự đẹp trai đến mức khiến cô ta bỏ qua được sự chênh lệch tuổi tác thế?]

[Thật ra cô bạn muốn báo thù cô Diêm ấy.] Hệ thống đưa lời giải thích: [Tuy cô Diêm cho rằng mối quan hệ của hai người khá tốt nhưng thực ra dưới góc nhìn của bạn thân thì mình giống như tùy tùng, nhiều lần bị cô ta sai khiến, phải chịu đựng tính xấu của cô ta.]

Hệ thống: [Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là, lúc tham gia tiệc mừng thọ nhà họ Diêm, cô bạn vừa gặp đã yêu con cả của nhà họ Diêm. Nhưng lúc cô bạn uyển chuyển tỏ ý với cô Diêm thì bị cô ta không hề nể nang từ chối, nói cho cô bạn biết đây là chuyện tuyệt đối không thể nào, bảo cô bạn đừng vọng tưởng nữa.]

Cô hiểu ra: [Cho nên cô bạn cho rằng cô Diêm đang đùa với mình, thật ra vốn là xem thường mình, thành ra trái lại sinh hận. Vì vậy đã nghĩ, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, không làm được chị dâu của cô Diêm nên trở thành bà nhỏ của cô ta luôn ấy à?]

Hệ thống: [Cho nên cảnh con cả nhà họ Diêm về gặp phải đó đều là bạn thân của cô Diêm cố ý đó, để trả thù bọn họ.]

Úc Khả Khả: [... Đỉnh.]

Cô không nhịn được muốn ngã ngửa.

Mẹ ơi, rốt cuộc là tình tiết máu chó gì thế. Quả thật còn bùng nổ hơn cả kiểu "Không làm vợ của anh bèn làm mẹ kế của anh" đó!

Mà lúc này, Diêm Tịnh đã đổi chủ đề: "À còn nữa, hình như vừa rồi tôi có thấy Úc Nhiễm. Nghe nói tình cảm chị em của cô Úc và Úc Nhiễm rất tốt, có muốn ---"

Cô ta còn chưa nói xong đã bị người bên cạnh chọt cánh tay đột ngột, suýt nữa cắn phải lưỡi lần hai.

Diêm Tịnh vừa định nổi giận thì đã thấy người đó lo lắng giao tiếp bằng ánh mắt.

Chợt giật mình nhớ đến trước đó tin mà cô Vương và bà Vương làm lộ ra, nhắc đến chuyện Úc Khả Khả giành tình nhân của Úc Nhiễm.

Tuy không biết có sự thật hay không nhưng đúng là hôm nay nhắc đến Úc Nhiễm không phù hợp.

Cô ta không nhịn được thấp thỏm không yên nhìn Úc Khả Khả, quả nhiên thấy cô nhìn mình rất lâu.

Ánh mắt đó, giống như đang dò xét trên dưới, như muốn nhớ cô ta thật kỹ vậy.

Diêm Tịnh nhận được ánh mắt đồng cảm của đám chị em giả tạo: "..."

Xong rồi, hình như cô ta bị ghi thù rồi, xin hỏi còn cứu được không?

Không biết suy nghĩ của mấy cô nàng, Úc Khả Khả chỉ đang nghĩ, thản nhiên trả lời: "Nhiễm Nhiễm à? Giờ chắc nó khá bận đấy, không tiện tới đâu."

Dù sao lúc này Úc Nhiệm vẫn đang chịu sự tra hỏi của chú hai Úc mà.

Không biết giờ này hai vợ chồng nhà họ Úc đã bình tĩnh lại chưa, nhưng có thể khẳng định là, sau khi trở về Úc Nhiễm thảm chắc rồi.

Khả năng là phải trả giá đắt cho lần kết bạn nhầm một đồng đội heo rồi.

Đương nhiên Diêm Tịnh không tin Úc Nhiễm bận thật mới không thể tới được.

Úc Nhiễm tới cùng bố mẹ, không có nhiệm vụ gì, còn có thể bận gì ở đây chứ?

Chẳng qua là thầm xác định được sau này không nên nhắc đến Úc Nhiễm nữa, cô ta lại vội vàng gật đầu cười nói: "Thì ra là vậy."

Úc Khả Khả lại cảm thán, sự chú ý lại quay lại: [Thế người nhà của Diêm Tịnh phát hiện ra chuyện này mà lại không nói cho cô Diêm sao? Nhưng sớm muộn gì cô ta sẽ biết mà, đến lúc đó làm sao?]

[Bọn họ cảm thấy chắc chắn cô Diêm sẽ không chấp nhận nổi chuyện này nên quyết định tạm thời gạt trước đã.] Hệ thống: [Nhưng hiển nhiên không giấu được bao lâu nữa, ông cụ Diêm kiên trì muốn cho bạn thân của cô Diêm một danh phận, sắp quyết định ngày thành hôn rồi đó.]

Úc Khả Khả lại hít mạnh một hơi, chấn động sâu sắc: [Lại còn muốn kết hôn thật á? Bạn thân này của cô Diêm kiên quyết muốn làm bà nhỏ của bọn họ đến thế sao?]

Rốt cuộc là định mưu tính gì thế?

Chỉ vì sau này mỗi ngày đều có thể nhìn thấy con cả nhà họ Diêm, hơn nữa nghe hai người cô Diêm và con cả nhà họ Diêm gọi cô ta là "bà nhỏ" sao?

Ngay lúc hai người còn đang buôn chuyện, Diêm Tịnh chưa từ bỏ ý định lại chuyển chủ đề lần nữa, hơn nữa lần này còn tính toán nói đến chủ đề an toàn nhất.

"Hôm nay cô Úc mặc thật là xinh đẹp." Cô ta khen hết lời, nói: "Trước đó cô mặc chiếc váy này đi vào, tôi đã không nhịn được nhìn ngây người rồi, mắt nhìn của cô Úc thật là tốt."

Lần này, cô ta vừa nói xong thì lại lần nữa chạm mắt với Úc Khả Khả.

Ánh mắt ấy lại phảng phất tràn ngập sự đồng cảm, lại như đang đánh giá gì đó khiến Diêm Tịnh vô thức lạnh cả sống lưng.

Không phải chứ, chẳng lẽ đề tài này cũng là chuyện - không - nên - nói à?

Rốt cuộc bọn họ có thể trò chuyện việc gì nữa? Sao Úc Khả Khả này khó nịnh nọt thế!

Ngay lúc cô Diêm suýt muốn sụp đổ thì thấy Úc Khả Khả khẽ gật đầu với mình, thản nhiên nói: "Đây là Quý Cảnh Diệp chuẩn bị, thẩm mỹ của anh ấy rất được. Có điều tôi cũng cảm thấy đẹp thật."

Cẩn thận đánh giá nét mặt cô, phát hiện Úc Khả Khả không để ý đề tài này thật, lúc này Diêm Tịnh mới khẽ thở ra.

Đã có thí nghiệm trước đó, cô ta biết được đề tài này khá an toàn nên sau đó người xung quanh cũng vội vàng cười theo phụ họa.

"Đúng đó, Diêm Tịnh nói quá chuẩn. Nhất là làn váy, cô Úc đi một cái là giống như đang lan sóng biển ra vậy. Lúc ấy tôi nhìn chằm chằm sững sờ thật lâu, ha ha ha."

"Không chỉ váy, kiểu make của cô Úc hôm nay cũng rất đẹp. Cảm giác còn đẹp chấn động hơn trước đó quay quảng cáo đại ngôn của thương hiệu D ấy, thật sự rất hợp kiểu này."

"Còn chiếc vòng cổ này nữa, tôi nhớ viên ngọc bích này hẳn là do cậu cả Quý đấu giá ở nước Y lấy được nhỉ? Giá trị quá xa xỉ ấy."

...

...

Nghe mấy cô nàng khen cô ngút trời, Úc Khả Khả lại khá hài lòng, còn thầm khen ngợi trong lòng: [Khỏi phải bàn luôn, mắt thẩm mỹ của Quý Cảnh Diệp thật sự rất tốt, tôi siêu thích đó.]

Hệ thống cực kỳ tâng bốc cũng khen theo: [Đúng đó, rất phù hợp với cô, thật sự rất đẹp.]

Tâm trạng Úc Khả Khả lập tức tốt.

Mà Quý Cảnh Diệp ở bên đây, đang nghe chủ bữa tiệc giới thiệu vật đấu giá ở đằng sau, trong đầu đột nhiên truyền tới tiếng khen ngợi thật lòng thấy rõ của Úc Khả Khả.

Anh vô thức khựng lại một lát.

Không biết có phải ảo giác hay không, lúc cô khẽ đọc tên mình còn thoáng lộ ra sự vui vẻ thoải mái, tựa như có sợi lông vũ lướt qua đầu tim, hơi ngứa.

Quý Cảnh Diệp lạnh nhạt rũ mắt, lặng lẽ miết đầu ngón tay, như đang thử giảm đi cảm giác ngứa nơi đầu tim kia.

... Thích à?

---

Lời tác giả:

Khả Khả nói nhiều vậy mà hiển nhiên boss Quý chỉ nghe đúng được chữ thích.

Chậc chậc.

Bình Luận (0)
Comment