Phải Cứu Rỗi Nhân Vật Phản Diện Mả Tôi Chỉ Muốn Ăn Dưa

Chương 76

Cái gọi là oan gia ngõ hẹp, Trình Lộ và Khương Kỳ rút được tờ giấy màu đỏ sớm nhất.

Sau khi phát hiện các cô lại không biết xui xẻo sao thành một tổ thì bắt đầu lườm nhau, không ai chịu thua quay mặt đi.

Bầu không khí tử vong lan tràn ra xung quanh, tất cả mọi người đang bốc thăm đều không nhịn được lặng lẽ cầu nguyện, dù thế nào cũng đừng vào chung tổ với hai cô.

Kết quả cuối cùng suất này rơi vào đầu Úc Khả Khả.

Thấy cô cầm tờ giấy màu đỏ trong tay, hơi nghiêng đầu không biết đang nghĩ gì. Bình thường mặt cô thuần khiết, xinh đẹp, đôi mắt hạnh trong veo tròn xoe khẽ chớp mang theo sự thương xót khiến người ta nói không nên lời.

Mấy người không rõ tính cô đều vô thức lộ vẻ đồng cảm.

Haizz, cô gái này đúng là không may.

Bị kẹp giữa hai bọn họ, không biết phải chịu chèn ép cỡ nào đây.

"Tổ bốc thăm này, thật sự không thể đổi người sao? Chỉ ba cô gái này, vừa tìm đồ rồi còn phải chuyển đồ tới đây, thật sự rất bất tiện." Tiêu Hoán cũng không nhịn được sinh lòng thương xót, lên tiếng đề nghị: "Vừa khéo tổ chúng tôi bốn người, hay là chia tôi qua phụ nhé?"

Nhưng không đợi MC trả lời, Trình Lộ và Khương Kỳ đang quay đầu quan sát người thứ ba trong tổ đã đồng thanh từ chối: "Không cần, tôi cảm thấy thế này cũng được."

Ý thức được đối phương nói lời giống mình, hai người họ lại lập tức trừng mắt nhìn nhau.

Tiêu Hoán lộ vẻ mặt đành chịu, thử khuyên nhủ: "A Kỳ, Lộ Lộ, hai người đừng tùy hứng, đây không đơn thuần là nhiệm vụ của tổ hai em, còn gồm cả việc tối nay chúng ta có thể thuận lợi cắm trại hay không đó."

Khương Kỳ thản nhiên nói: "Có anh ở đây, e là nhiệm vụ mới không thành đó."

Trình Lộ trợn mắt, nói: "Đương nhiên tôi biết rõ nặng nhẹ, anh tôn trọng quy tắc trò chơi giùm được không?"

Tiêu Hoán: "..."

Tuy đã sớm quen với việc chỉ cần hai người họ gặp mặt là sẽ đối chọi gay gắt nhưng sao lần này anh ta cứ cảm thấy cơn bực của họ cực kỳ lớn, sao kéo đến cả anh ta rồi à?

Chẳng lẽ là vì anh ta dẫn người khác tới tham gia chương trình k*ch th*ch các cô ấy lớn vậy sao?

Tiêu Hoán liếc nữ diễn viên mình dẫn đến, không khỏi nói thầm trong lòng.

Mà bên đây, Úc Khả Khả đang được ba người vây lấy quan tâm.

Trữ Tuyết: "Trước kia chị có quen Khương Kỳ, quan hệ khá tốt, hai người chúng ta có thể đổi cho nhau."

Lộ Sùng: "Tôi thấy hai người cùng tổ tôi đều khá dễ tính, hay là Khả Khả đổi với tôi đi."

Doãn Tịnh Nhã: "..."

Vốn cô ta xem còn có chút hả hê, ma đầu này lại có ngày hôm nay.

Nhưng chứng kiến hai người kia đang quan tâm đầy đủ, sao có thể để những người khác có quan hệ thân với Úc Khả Khả hơn chứ? Hình như mình có hơi lạnh lùng lại thành làm nền cho những người khác tốt bụng để ý tới bạn đồng hành.

Doãn Tĩnh Nhã thầm đấu tranh, cuối cùng vẫn không nhịn được gian nan mở miệng: "... Còn tôi nữa, đổi với tôi cũng được."

A a a sự hiếu thắng chết tiệt này! Cô ta không muốn cùng tổ với Trình Lộ và Khương Kỳ chút nào!

Úc Khả Khả không nhịn được nở nụ cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Không cần đâu, tôi cảm thấy chia tổ thế này rất thú vị."

Doãn Tịnh Nhã: "... Thú vị á?"

Cảm giác may mắn ban nãy lập tức tan đi, cô ta lập tức lộ ra vẻ mặt kỳ lạ: "Cô nhìn thấy thú vị ở chỗ nào thế, đây rõ ràng là chia tổ địa ngục, ai được chia vào, người đó xui xẻo."

Lộ Sùng từng bị âm thầm quan sát lại hiểu ra, trêu chọc nói: "Không phải thú vị mà phải chơi vui k*ch th*ch nhỉ?"

Anh ấy vừa nói vậy, Trữ Tuyết cũng hiểu ra.

Úc Khả Khả nào có sợ hãi, rõ ràng là hận không thể lập tức tới tham gia hóng chuyện rồi.

"Nếu em không thấy miễn cưỡng, vậy thì được rồi." Cô ấy lắc đầu, mắt tỏa ra niềm vui: "Nếu không biết cư xử với các cô ấy thế nào thì cố gắng nghe lời chút, nói ngọt chút. Bản tính Khương Kỳ không xấu, sẽ không cố ý giày vò em đâu."

Úc Khả Khả cười tủm tỉm gật đầu.

"Tôi thấy em Úc rất được, vừa thấy em ấy là tôi đã thích rồi. Hơn nữa sao con gái chuyển đồ lại bất tiện, có muốn giúp người khác thì dù sao cũng phải hỏi ý kiến người ta một chút chứ." Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng Trình Lộ truyền tới: "Em Úc, em có bằng lòng cùng tổ với chị không?"

Úc Khả Khả quay đầu lại thì chạm phải ánh mắt Trình Lộ đang nhìn về phía mình.

Khương kỳ cũng nhìn sang, khẽ gật đầu dịu dàng với cô.

Bị ánh mắt của mọi người vây quanh, Úc Khả Khả khẽ chớp mắt, vui vẻ gật đầu: "Đương nhiên là bằng lòng rồi."

Sau đó, chỉ thấy cô đi tới giữa Trình Lộ và Khương Kỳ cực kỳ tự nhiên, thậm chí còn không hề có sự tự giác của bóng đèn, chào hỏi cực kỳ vui vẻ: "Nhiệm vụ của tổ chúng ta, xin nhờ hai chị gái. Em cảm thấy có hai chị gái cùng tổ, tổ chúng ta chắc chắn sẽ đứng số một!"

Trình Lộ: "..."

Khương Kỳ: "..."

Xưng hô của cô thân mật trong vô thức, cười lên trông lại có vẻ mềm mại, cho dù là Trình Lộ và Khương Kỳ vốn không dễ gần lại không cảm thấy bị mạo phạm, trái lại thứ các cô ấy để ý là chỗ khác.

Mặc dù gọi Úc Khả Khả tới, nhưng thật ra hai người đã tự hiểu trong lòng, chỉ sợ những người trong đây, ngoại trừ Tiêu Hoán thì không có ai bằng lòng cùng tổ với bọn họ cả.

Nhưng lúc này nhìn chăm chú vào đôi mắt hạnh sáng lấp lạnh ngập tràn niềm vui của cô, dường như không hề có chút miễn cưỡng nào.

Hai cô ấy vô thức sững ra, vẻ mặt đều có phần kì lạ.

... Cô bé này nhiệt tình thế à?

Trình Lộ khẽ ho một tiếng, trong cái nhìn chăm chú nóng rực của cô thì không nhịn được hất cằm: "Đó là điều đương nhiên, có chị ở đây còn cần người khác à? Dù chỉ có hai chúng ta thì tổ chúng ta có thể giành được số một!"

Khương Kỳ khẽ liếc cô ấy, nửa như chế nhạo nửa như nhắc nhở: "Tuy không muốn thừa nhận nhưng tổ này thật sự chỉ có ba người, đừng có để để đàn em thất vọng xem trò cười đấy."

Trình Lộ chợt nghiêng đầu sang chỗ khác: "Yên tâm đi, cậu có kéo chân sau chứ tôi sẽ không kéo, không phục thì so đi."

Hai người cứ thế đối mặt, trong mắt lập tức nổi lên ngọn lửa không chịu thua.

Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tràng vỗ tay, bọn họ quay đầu lại thì thấy Úc Khả Khả nghiêm túc khích lệ nói: "Được, em biết hai chị có thể làm được mà, ai tìm được trước thì người đó là số một! Cố lên nào!"

Mọi người: "..."

Thấy Úc Khả Khả nói xong, Trình Lộ và Khương Kỳ thật sự không cãi nhau nữa, dường như có phần hưởng thụ, tinh thần đều trở nên phấn chấn hơn.

Biểu cảm trên mặt họ đều trở nên kì lạ... đấy là cô gái cả đời không chịu thua sao?

Vào trận đấu trước mắt thì chuyện cực kỳ lớn đều phải nhượng bộ.

Hình như cô Úc này cũng giỏi đấy.

Nhưng cô vừa nói lời "Ai tìm trước người đó số một" ra thì hai tổ khác liếc nhau, rõ ràng bọn họ cũng hiếu thắng theo.

"Cô Úc nói đúng, nếu như đã chia tổ thi đấu vậy thì chúng ta phải xem ai tìm được đầu tiên."

"Nói rõ trước này, hiện giờ trận đấu số một, bạn bè số hai, đừng có ai vì bạn bè ở tổ khác mà mềm lòng đó."

"Được, vậy chúng ta bắt đầu thôi!"

Không biết sao, bầu không khí xung quanh lập tức nóng lên.

Mà đám khách mời vốn trước đó còn lạnh nhạt, lúc này lại đột nhiên bắt đầu phấn chấn, đã có dáng vẻ của đồng đội rồi.

MC vốn phải chịu trách nhiệm cổ động bầu không khí: "..."

Ấy?

Sau khi ba tổ lấy được ảnh chụp thì tự nhiên tản ra.

Tổ màu xanh da trời trực tiếp đi vào rừng cây, Úc Khả Khả đi sau lưng Trình Lộ đang sôi sục ý chí chiến đấu rồi lại nhìn Khương Kỳ đang đi bên cạnh, hỏi cực kỳ tự nhiên: "Chị Khương Kỳ, chị Trình Lộ đã biết địa điểm chúng ta cần tìm sao?"

Không ngờ cô lại hỏi mình, Khương Kỳ thoáng dừng bước: "Sao em hỏi vậy?"

Cô ấy hỏi lại lập lờ nước đôi, có thể hiểu là "Chuyện của Trình Lộ thì sao lại hỏi mình" hoặc cũng có thể hiểu rằng "Tò mò tại sao cô lại nghĩ như vậy", nói chuyện rất nghệ thuật.

Úc Khả Khả nghĩ rồi thản nhiên trả lời: "Bởi vì nhìn chị Trình Lộ dẫn đường, chị Khương Kỳ hoàn toàn không hề sốt ruột, cảm giác như là hiểu chị ấy rất rõ."

Khương Kỳ: "..."

Cô ấy nở nụ cười, giọng điềm đạm bình thản: "Có khi là do chị xác nhận chúng ta đi đúng đường cho nên mới không nói lời dị nghị thì sao?"

Úc Khả Khả bừng tỉnh "À" một tiếng, cười híp mắt nói: "Thế thì chứng tỏ hai chị hiểu nhau rất rõ thật sự, rất ăn ý."

Khương Kỳ: "... Em lớn gan quá, dám nói thẳng như vậy, không sợ chị tức giận à?"

"Dạ? Sao phải tức giận?" Úc Khả Khả lại rất thắc mắc quay đầu, giọng điệu chân thành lại vô tội: "Hai chị vốn chính là bạn bè rất tốt. Nếu không sao chị Trình Lộ lại muốn mời chị Khương Kỳ tham gia "Bạn đến rồi", tại sao chị Khương Kỳ lại đồng ý chứ?"

Khương Kỳ: "..."

Cô ấy không nhịn được nghiêng đầu nhìn lại.

Ban đầu cô ấy cho rằng Úc Khả Khả cố tình nói vậy, nhưng thấy ánh mắt chân thành trong vắt của cô, hình như thật sự cho là như vậy.

Tuy Khương Kỳ rất muốn phủ nhận nhưng lại không thể không thừa nhận, Úc Khả Khả nói đúng ý cô ấy.

... Cô ấy và Trình Lộ vốn là bạn bè nhiều năm, hiểu nhau rất rõ.

Dù hiện tại có trở mặt vì cãi nhau nhưng chỉ cần liếc biểu cảm của đối phương là cô ấy có thể biết được Trình Lộ đang nghĩ gì.

Còn về phần tại sao đồng ý ---

Hiếm khi không có Tiêu Hoán, Khương Kỳ không muốn nhắc đến anh ta lắm.

Vì thế cô ấy chỉ nở nụ cười, sau đó ngước mắt nhìn bóng lưng Trình Lộ ở đằng trước, tâm trạng tự dưng trở nên tốt đẹp hơn: "Ai biết được, chỉ là vì "tôi vui" thôi."

Úc Khả Khả: "Cho nên em nói vậy cũng đúng mà, chị Khương Kỳ nói thế này là thừa nhận rồi."

Khương Kỳ thật sự bị cô tò mò quấn lấy không biết làm sao, cũng đã hiểu ra tại sao người khó gần như Trữ Tuyết lại nhanh chóng thân thiết với cô.

Tuy trước giờ Úc Khả Khả vẫn như vậy, không khiến người khác thấy phản cảm. Dù là lúc truy hỏi cũng chỉ giống như bị con chó nhỏ nhiệt tình vây quanh chạy tới chạy lui sẽ khiến người ta không nhịn được dung túng.

Thật sự không có cách nào, Khương Kỳ chỉ có thể ậm ừ đáp lại.

"Tìm được rồi, chính là ở đây!"

Vì thế, lúc Trình Lộ tìm được điểm đến, lập tức hưng phấn quay đầu thì thấy hai người đằng sau đang nói gì đó, đã bị mình bỏ rơi một khoảng rồi.

Cô ấy nhíu mày tỏ vẻ không vui: "Hai người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế? Còn không mau tới tìm, chúng ta phải giành được số một đó."

Khương Kỳ còn chưa trả lời, Úc Khả Khả đã đặc biệt ngoan ngoan "A" lên, đi lên giải thích với giọng điệu chân thành: "Bọn em đang nghiên cứu thảo luận xem có phải chị Trình Lộ đã biết rõ ở đâu rồi hay không, cho nên mới dẫn bọn em đi. Không ngờ lại là thật, chị Trình Lộ giỏi quá."

Khóe miệng Trình Lộ lập tức nhếch lên: "Đó là điều đương nhiên, nếu không tự dưng chị dẫn hai người chạy vào rừng cây làm gì."

"Cho nên đúng là chị Khương Kỳ hiểu rõ chị Trình Lộ nhất, thật không hổ là bạn tốt mà."

Úc Khả Khả đồng ý gật đầu, ngay lúc vẻ mặt Trình Lộ lộ vẻ cứng đờ thì lại nói đặc biệt tự nhiên: "Ban nãy chị Khương Kỳ còn nói rất vui vì chị Trình Lộ mời chị ấy tham gia game show, tình cảm của hai chị tốt thật đó."

Trình Lộ: "... ?"

Khương Kỳ bất ngờ bị vạch trần: "..."

Bình Luận (0)
Comment