Úc Khả Khả ngủ một giấc cực kỳ thoải mái.
Hôm sau bị Doãn Tịnh Nhã đánh thức, cô còn dựa vào lòng Trữ Tuyết một lúc lâu, cuối cùng mới không tình nguyện bò dậy.
Cô vừa chui ra khỏi lều thì phát hiện đám khách mời đã dậy gần hết, đều đang ngồi trên ghế ngẩn người.
Có lẽ do tối qua chơi quá high nên lúc này vẫn chưa hoàn hồn lại được.
Hôm nay tổ chương trình không sắp xếp nhiệm vụ gì, nhưng vì buổi chiều phải đi rồi mọi người rửa mặt ăn sáng sau thì bắt đầu lục tục dọn đồ cắm trại lại.
Mặc dù không tưng bừng như ngày hôm qua nhưng lại có phần an nhàn hơn, bầu không khí thoải mái dễ chịu bất ngờ.
Sau khi đám khách mời lên xe, game show "Bạn đến rồi" cũng đồng thời quay xong hạ màn.
...
Vừa trở lại địa điểm tập hợp, Úc Khả Khả đã nhìn thấy chiếc xe con ở ven đường đang chờ.
Tài xế nhìn thấy cô thì lập tức xuống xe ân cần chào một tiếng "Cô Úc" rồi kéo cửa xe cho cô.
Úc Khả Khả không hề báo tài xế tới đón mình, phải biết lúc trước đến là trợ lý đưa cô qua gặp Doãn Tịnh Nhã đó.
Có điều giờ nhìn thấy anh ta, cô cũng không bất ngờ, biết chắc là do Quý Cảnh Diệp sắp xếp.
Úc Khả Khả lập tức vui vẻ chào tạm biệt mọi người rồi ngồi vào trong xe.
Mà đám khách mời vẫn còn đứng tại chỗ nhìn chiếc xe con chậm rãi chạy đi thì không nhịn được nhìn nhau, sinh lòng cảm thán.
Trên xe.
Bởi vì tòa nhà Quân Minh cách khu nhà ở Vân Vực không xa, khi trở về sẽ vừa khéo đi ngang qua.
Từ xa đã nhìn thấy tòa nhà vô cùng quen thuộc kia, Úc Khả Khả đột nhiên nghĩ đến gì đó: [Bây giờ Quý Cảnh Diệp đang ở công ty sao?]
Hệ thống đi xem thử: [Có ở. Anh ta đang tiếp đón công ty đối tác.]
Nghĩ đến lần trước ăn được dưa khi tới công ty, Úc Khả Khả đột nhiên có hơi rối rắm khó mà dằn lòng.
Phải biết cô mới từng qua một lần đã có thể bắt gặp chú ba Quý gây chuyện dưới lầu rồi chuyện chú hai Quý và nữ thư ký "đánh nhau" ở trên lầu.
Nếu lần này qua, chưa biết chừng còn có thể xảy ra chút chuyện gì đó thì sao.
Nghĩ vậy, cô bèn hạ quyết tâm bảo tài xế đưa mình tới tòa nhà Quân Minh.
Có điều nghĩ đến nữ thư ký, cô tự nhiên lại nghĩ đến "duyên phận" của mình và nhà họ Úc.
Úc Khả Khả nghĩ ngợi, tò mò hỏi: [À nói nữa, chuyện của nữ thư ký có phần tiếp theo chưa?]
Hệ thống: [Đương nhiên là có, hơn nữa còn đặc sắc hơn nữa.]
Úc Khả Khả: [?]
Cô vội vàng thúc giục: [Mau nói nhanh chút đi, đã xảy ra chuyện gì?]
[Sau bữa tiệc từ thiện tối kia, chú hai Úc càng có lòng tin vào cô hơn, đồng thời quyết tâm điều tra bằng được nữ thư ký.] Hệ thống nói: [Có điều tuy ông ta cực kỳ tích cực nhưng tính cảnh giác của nữ thư ký cũng rất mạnh. Cô ta tự báo cảnh sát có người theo dõi mình, sau đó cô ta chưa từng liên hệ lại với Quý Lăng Hàn, hơn nữa còn lập tức chuyển nhà đi.]
Hệ thống: [Cũng vì vậy mà người của thím hai Úc cũng bị vồ ếch, chỉ có thể theo dõi chú hai Úc lần nữa.]
Hay lắm, thế này là lại bắt đầu chuẩn bị đại chiến lần theo dấu vết đó hả?
Úc Khả Khả không nhịn được muốn ngã ngửa: Không hổ là nữ thư ký gián điệp ba mang, tính cảnh giác thật sự là quá tuyệt vời, hoàn toàn không hề để bị người ta bắt thóp được dễ dàng!
Hệ thống: [Thật ra nữ thư ký vẫn đang âm thầm điều tra ai đang theo dõi mình, khi bị quấy rầy báo cảnh sát lại là người do thím hai Úc phái tới. Bởi vậy tự nhiên cô ta phát hiện ra, người thuê người này thật ra là một người phụ nữ, hình như vì nghi ngờ chồng mình ngoại tình mới điều tra tới mình.]
Cô không nhịn được thán phục: [Năng lực hành động này, thật sự nên để thím hai học theo. Giỏi thật, đúng là cách biệt một trời một vực mà.]
[Nhưng vì nữ thư ký không biết chuyện của chú hai Úc nên tự nhiên nghĩ sai. Cô ta hiểu lầm rằng người phụ nữ điều tra mình, thật ra là vợ chú hai Quý.] Hệ thống miêu tả sinh động như thật với cô: [Cho nên là, nữ thư ký nói nửa đùa nửa thật với chú hai Quý. Thứ nhất là muốn lợi dụng chú hai Quý xử lý việc này, hai là thăm dò xem hướng điều tra của cô ta có đúng hay không.]
Úc Khả Khả hít mạnh một hơi: [Cao tay, đúng là cao tay thật.]
Làm vậy, cô ta hoàn toàn không cần ra tay, đã có người xử lý hộ, sẽ không khiến người khác nghi ngờ.
Hơn nữa dù có điều tra sai phương hướng thì cũng có chú hai Quý ở trước chống đỡ.
Nghĩ thế nào thì hình như cũng chỉ có chú hai Quý tổn thương nhất mà thôi.
Cô nghĩ ngợi: [Thế vợ của chú hai Quý...?]
[Còn nhớ tôi đã từng nói với cô chuyện của nhà họ Lý không? Dưa mà kéo đến luân lý hai đời ấy.] Hệ thống nói: [Vợ chú hai Quý là con nhà họ Lý, vì thế chủ nhà nhà họ Lý và ông ta có quan hệ liên hôn thông gia.]
Cái này thì đương nhiên cô nhớ rõ.
Dù sao không phải dưa nào cũng có thể máu chó bùng nổ đến mức độ này, đương nhiên ký ức của Úc Khả Khả vẫn còn rất mới.
Gì mà chủ nhà họ Lý yêu dì nhỏ họ hàng xa, rồi sau khi cưới bà Lý thì tráo con, kết quả con riêng lại đính hôn với con gái ruột của bà Lý...
Giờ nghĩ lại, cô cũng không nhịn được lần nữa thán phục.
Có điều không ngờ rằng nhà họ Lý và chú hai Quý lại có quan hệ này?
Cô vô thức kinh ngạc: [Nếu là quan hệ thông gia thì chắc chắn chú hai Quý không thể hành động thiếu suy nghĩ được. Cho nên ông ta làm gì đó?]
Hệ thống: [Đúng rồi, bởi vì cần nhà họ Lý, tự nhiên chú hai Quý không thể trực tiếp hỏi tội vợ được. Vì thế ông ta chọn lén điều tra, lại không thể tra ra được gì cả.]
Úc Khả Khả thật sự nín cười đau cả bụng: [Này là chắc chắn rồi, dù sao phương hướng của bọn họ sai hoàn toàn mà.]
Hệ thống: [Nhưng chuyện đặc sắc hơn còn chưa tới đâu?]
Úc Khả Khả: [?]
Cái này còn không đặc sắc á?
Tai cô lập tức run run, mắt như sắp tỏa sáng: [Như nào, như nào đó?]
[Nữ thư ký đã lấy chứng cứ ra rồi, đương nhiên chú hai Quý tin. Bởi vậy hiện tại không tra được manh mối mới chứng tỏ sự nghiêm trọng của vấn đề.] Hệ thống kể chuyện chi tiết lại đặc sắc: [Vì thế ông ta bèn nghĩ, ông ta và nữ thư ký chơi bời trừ ở công ty ra thì những nơi khác đều chưa từng cùng xuất hiện. Mà vợ ông ta lại có thể tra được chính xác ra nữ thư ký, thế thì chắc chắn là có cài người ở công ty.]
[Nhưng chú hai Quý hiểu vợ mình, với khả năng của bà ta không thể làm được trình độ này. Như vậy, chỉ có thể là nhà họ Lý sau lưng bà ta thôi.]
Hệ thống chậc lưỡi: [Vì thế ông ta cho rằng, chủ nhà họ Lý mặt ngoài thì thân thiết với mình nhưng thực tế lại lén lút mưu đồ làm loạn.]
Úc Khả Khả: [... ?]
Cô hít mạnh một hơi: [Vô lý vậy? Chuyện này có thể xảy ra hả?]
Tuy ban đầu cô cảm thấy vô lý nhưng cẩn thận nghĩ lại thì phát hiện hình như cũng rất hợp lý.
Dù sao những người này đều không biết chân tướng, chỉ căn cứ vào trời xui đất khiến dẫn đến hiểu lầm phương hướng manh mối, hơn nữa đánh giá theo thuyết âm mưu đa nghi, tự nhiên sẽ càng nghĩ càng xa.
Cô lập tức cảm thán, đây là người thông minh đó hả?
Quả nhiên càng nhiều mưu mô thì càng nghĩ nhiều. Bởi vì họ cảm thấy không thể đơn giản như vậy cho nên càng nghĩ theo hướng âm mưu.
Đây đúng là người suốt ngày toan tính tưởng tượng linh tinh, hơn nữa còn cố chấp vo tròn cho kín kẽ, vì thế chụp mũ hết cái nọ tới cái kia, cứ thế chụp cả mình vào.
Đặc sắc, thật sự quá là đặc sắc.
Cô vội vàng truy hỏi: [Thế sau đó thì sao, ông ta có điều tra được gì không?]
[Mới được vài ngày, chú hai Quý mới nghĩ tới đó thôi.] Hệ thống nói: [Có điều kỳ lạ là hình như việc này có sự tham dự của nhân vật phản diện.]
Úc Khả Khả: [? Sao lại có Quý Cảnh Diệp?]
Cô nhớ trước đó lúc chú hai Úc điều tra nữ thư ký, người hỗ trợ xóa dấu vết là anh.
Sao giờ chú hai Quý hiểu lầm nhà họ Lý, hình như lại có sự nhúng tay của anh?
Cô lập tức sợ muốn ngã ngửa.
Hệ thống xác nhận: [Hình như anh ta đã biết từ trước, cuối cùng chú hai Quý sẽ nghi ngờ nhà họ Lý sắp xếp người theo dõi mình ở công ty. Thế nên anh ta đã chuẩn bị trước, sắp xếp người xong xuôi chỉ chờ chú hai Quý điều tra.]
Úc Khả Khả cứ cảm thấy kỳ lạ bèn cẩn thận xâu chuỗi lại.
Đầu tiên là thím hai Úc đánh bậy đánh bạ tra ra được nữ thư ký, nhưng vì Quý Lăng Hàn kịp thời báo tin cho nên nữ thư ký lập tức báo cảnh sát dọa được thím hai Úc tạm dừng.
Mà cũng vì thế mà nữ thư ký tra ra được thì ra có người nghi ngờ mình gian díu với chồng bà ta. Mà người được gọi là "chồng", hình như chỉ có chú hai Quý thôi.
Nữ thư ký tố cáo đồng thời đưa ra chứng cứ, đương nhiên chú hai Quý cũng nghi ngờ vợ theo, nhưng dù thế nào cũng không tra ra được gì, trái lại nghi ngờ tới nhà họ Lý đằng sau vợ mình, tưởng rằng người ta đã sớm sắp xếp người trong công ty nhằm phá hoại nhà họ Quý.
Nếu như ban đầu việc này có thể coi như trời xui đất khiến nhưng sau đó lại xác nhận được trong chuyện này có sự nhúng tay của Quý Cảnh Diệp, thật sự giống như phủ thêm một tầng filter âm mưu vậy.
Úc Khả Khả xuống xe đi vào công ty vẫn còn đãng trí, vẫn đang âm thầm nghĩ thêm.
Cho nên sở dĩ chú hai Quý nghi ngờ nhà họ Lý đều do Quý Cảnh Diệp làm sao?
Tuy không biết cụ thể sao anh làm được vậy nhưng anh làm thế này rõ ràng là người ẩn mình thao túng ổn thỏa đằng sau rồi.
Nghĩ đến việc chú hai Úc có thể tra ra được chuyện giữa nữ thư ký và Quý Lăng Hàn cũng có sự nhúng tay của Quý Cảnh Diệp.
Cô không nhịn được cảm thán: [Thật không hổ là trùm phản diện, đầu óc của tôi không đủ dùng rồi.]
Hệ thống tỏ vẻ đồng ý: [CPU của tôi sắp cháy rồi.]
Úc Khả Khả thoáng dừng lại rồi chợt thông suốt: [Cậu nói xem có phải anh ta đã biết chuyện nhà họ Lý nên muốn mượn cơ hội này để chó cắn chó hay không?]
Nếu nhà họ Lý và chú hai Quý có quan hệ thông gia, vậy thì dĩ nhiên là đồng minh rồi.
Nguyên nhân Quý Cảnh Diệp ra tay, đương nhiên không cần nghi ngờ.
[Sao có thể... chắc, là không đâu?] Hệ thống từ kiên quyết đến dao động, chần chừ nói: [Vốn trong truyện gốc không miêu tả, nhưng chuyện của nhà họ Lý hẳn là không có ai biết đến, hơn nữa cuối cùng chú hai Quý bị nam chính cho rớt đài đó.]
Phải biết chú hai Quý là nhân vật kiên quyết chống chọi đến gần cuối truyện đó.
Trước thì đấu với nhân vật phản diện, sau thì đấu với nam chính, cuối cùng mới bị ép phải rớt đài.
Có lẽ không dễ rớt đài vậy đâu.
Nói vậy, Úc Khả Khả cũng cảm thấy cực kỳ không có khả năng.
Chưa biết chừng, Quý Cảnh Diệp chỉ muốn nhân cơ hội này để chú hai Quý và nhà họ Lý xa cách, làm yếu đi quan hệ đồng minh thì sao?
Có điều dù chỉ như vậy, anh đã lợi hại lắm rồi.
Thật không hổ là trùm phản diện, quanh co ngoắt ngoéo thế này đúng là ---
"Cô Úc, cô đến rồi."
Giọng nói quen thuộc vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Úc Khả Khả.
Cô ngẩng đầu nhìn thì đã thấy trợ lý Ôn cùng nụ cười ân cần trước sau như một chạy ra chào đón.
... Ơ, sao cậu ta biết cô tới?
Úc Khả Khả chợt dừng bước: "Sao cậu biết tôi tới?"
"Là do tổng giám đốc Quý thông báo ạ." Trợ lý Ôn đẩy kính, cười giải thích: "Bởi vì lúc này anh ấy còn đang họp với bên hợp tác cho nên đã sắp xếp tôi xuống đón cô Úc trước."
Cô nghĩ có lẽ tài xế đã thông báo nên cũng không nghi ngờ gì, vì vậy bèn gật đầu: "Vậy thì phiền cậu rồi."
Trợ lý Ôn: "Không phiền đâu, mời cô Úc."