Được trợ lý Ôn dẫn vào thang máy lên tới nơi, Úc Khả Khả còn đặc biệt đưa mắt nhìn về phía phòng thư ký.
Phát hiện lần này không may mắn có thể lần nữa gặp được nữ thư ký, cô không nhịn được thoáng tiếc nuối.
Đúng lúc hình như trợ lý Ôn chú ý đến ánh mắt của cô bèn nhìn theo, có vẻ nghĩ đến gì đó: "Cô Úc muốn vào trong đó thăm quan không?"
Úc Khả Khả: ?
Cô nghĩ ngợi rồi thành thật gật đầu: "Có được không?"
"Đương nhiên là được."
Nghĩ đến lời dặn dò trước đó của tổng giám đốc Quý, thái độ của trợ lý Ôn càng kiên quyết hơn, còn cố ý bổ sung: "Cô muốn đi đâu cũng được."
Ôi, lại tận tâm thế sao?
Úc Khả Khả hơi kinh ngạc, suy nghĩ một lát rồi nói: "Vậy vào trong đó xem thử trước chút đi."
Sau khi nữ thư ký được cất nhắc trọng dụng thì đã có phòng làm việc riêng.
Vì hệ thống nhắc nhở, Úc Khả Khả đi thẳng xuyên qua khu làm việc chung, trực tiếp đi về phía phòng làm việc của cô ta.
Trợ lý Ôn chứng kiến cô bước không ngừng, có vẻ là đến có mục đích thì trong lòng lập tức sinh dự cảm chẳng lành.
Anh ấy nghĩ đến lời đồn sau khi nữ thư ký được cất nhắc chưa từng ngắt quãng, hơn nữa hình như chú hai Úc cũng xuất phát từ nghi ngờ nên mới đi điều tra nữ thư ký đó. Anh ấy lập tức thầm kêu không ổn rồi: Không phải chú hai Úc nói gì đó khiến cô Úc hiểu lầm gì đó chứ?
Cho nên thật ra lần này cô đến để điều tra tình hình đó sao?
Nghĩ đến vài mấy lời đồn đại phu nhân trong giới thượng lưu đến điều tra bắt gian, trong đầu trợ lý Ôn lập tức hiện lên vô số tình tiết máu chó, lập tức giật mình, vội vàng lắc đầu.
Chuyện này không được, vừa thấy tình cảm của tổng giám đốc Quý và cô Úc càng ngày càng tốt, sao có thể vì hiểu lầm này mà xa cách chứ?
Vì thế, trước khi Úc Khả Khả đi tới cửa phòng làm việc, chỉ thấy trợ lý Ôn vội vàng đuổi theo, hạ thấp giọng toan giải thích: "Cô Úc, cô đừng hiểu lầm, tổng giám đốc Quý cất nhắc người này có lý do cả đó, thật ra ---"
Úc Khả Khả khẽ chớp mắt, cười tủm tỉm làm động tác tay "suỵt".
Trợ lý Ôn lập tức ngậm miệng.
"Tôi không dẫn binh đến hỏi tội đâu, không phải sợ." Thấy anh ấy ngoan ngoãn như vậy, cô lập tức thỏa mãn nói chậm rãi: "Chỉ là tôi thấy hình như lần trước cô ta và chú hai Quý có chút gút mắc nên hơi tò mò, muốn đến xem thử mà thôi."
Não trợ lý Ôn nhanh chóng nhớ lại, lần trước anh ấy dẫn cô Úc lên trùng hợp chứng kiến nữ thư ký quay đầu liếc mắt đưa tình với chú hai Quý, anh ấy lập tức lộ vẻ hiểu ra.
Sao anh ấy đã quên chuyện này rồi?
Hơn nữa hình như cũng vì cô Úc phát hiện khác thường bèn nói cho tổng giám đốc Quý nên tổng giám đốc Quý mới phát hiện ra không những nữ thư ký và chú hai Quý có vấn đề mà đằng sau còn có Quý Lăng Hàn nhúng tay nữa.
Trái tim thấp thỏm không yên của trợ lý Ôn lập tức về lại vị trí.
Anh ấy nhẹ nhàng gõ cửa thì nghe thấy tiếng đáp lại bên trong.
Đẩy cửa ra, quả nhiên nhìn thấy nữ thư ký.
Hiển nhiên nữ thư ký không ngờ trợ lý Ôn sẽ đến tìm mình, đầu tiên khẽ giật mình, sau đó mới đứng dậy cười nói: "Ngọn gió nào thổi trợ lý Ôn tới đây vậy, tổng giám đốc Quý có chuyện gì muốn tìm tôi à?"
Vừa nói xong, cô ta đã thấy Úc Khả Khả được trợ lý Ôn che ở đằng sau, chậm rãi đi tới thì lập tức sửng sốt.
Đương nhiên cô ta có quen cô Úc này, không những là vị hôn thê của Quý Cảnh Diệp mà có gút mắt tình cảm rối như tơ vò với ông chủ chính thức của cô ta - Quý Lăng Hàn.
Vì thế lúc này thấy Úc Khả Khả thản nhiên bình tĩnh đi tới, còn ra vẻ đảo khách thành chủ đánh giá phòng làm việc, cô ta vô thức nhíu mày thật khẽ khó mà phát hiện ra.
Xem ra, người đến không có ý tốt rồi.
Tuy trong đầu cô ta hiện lên vô số suy nghĩ nhưng mặt ngoài vẫn tỏ vẻ kính cẩn, cười chào Úc Khả Khả: "Cô Úc, cô tới rồi."
Úc Khả Khả gật đầu: "Ừ."
Nữ thư ký nghẹn họng, hỏi thăm dò: "... Vậy cô tới đây là để?"
Úc Khả Khả lại rất thành thật: "Tới thăm cô chút thôi."
Nữ thư ký: "..."
Trong đầu cô ta lúc này đã hiện lên vô số tình tiết cấu xé và phương pháp đáp trả rồi, thế mà nghe được lời này của Úc Khả Khả lại khiến cô ta không biết làm sao.
Đến thăm cô ta? Vì sao?
Chẳng lẽ cô Úc này đã biết gì đó nên cố tình tới thăm cô ta hả?
Nhưng như vậy lại có vấn đề---
Rốt cuộc là cô đến vì Quý Cảnh Diệp, hay Quý Lăng Hàn mới đến tìm mình vậy?
Có điều nữ thư ký chính là nhân tài hiếm có dù bị bắt quả tang vẫn có thể liếc mắt đưa tình với chú hai Quý vẫn nhìn lại Úc Khả Khả như thường.
Chỉ thấy cô ta bình tĩnh cười cười, còn trêu chọc nói: "Vậy tôi đây thụ sủng nhược kinh rồi, sau khi cô Úc gặp tôi thì cảm thấy thế nào?"
Úc Khả Khả nghĩ ngợi: "Rất tốt."
Nữ thư ký: "..."
Cách nói chuyện của cô Úc này trước giờ vẫn luôn ngắn gọn khiến người khác đoán không ra vậy sao?
Cô ta liếc trợ lý Ôn đằng sau Úc Khả Khả, tỏ ý hoang mang và thụ sủng nhược kinh của mình, sau đó lại lần nữa nhìn về phía Úc Khả Khả, như thở hắt ra: "Vậy sao? Vậy tốt rồi."
Tóm lại, dù cô Úc đã biết chuyện gì thì chắc cũng không phải đến gây chuyện đâu nhỉ.
Nhưng nữ thư ký vừa thả lỏng tâm trạng, chuẩn bị chấm dứt cuộc trò chuyện ngượng ngùng này lại chợt nghe Úc Khả Khả "À" một tiếng, chỉ thấy cô không hề ngượng ngùng, nói với ngữ điệu chân thành lại khen ngợi: "Quả nhiên thư ký nghĩ giống tôi, là nhân tài cực kỳ giỏi giang, tuyệt đối hiếm có đó."
Nữ thư ký: "..."
Cô ta cạn lời, lại trấn định gật đầu đồng ý: "Cám ơn cô Úc đã khích lệ, có điều nếu muốn so sánh với trợ lý Ôn được tổng giám đốc Quý trọng dụng thì tôi còn chưa được giỏi giang vậy đâu."
Úc Khả Khả an ủi: "Hai người giỏi không giống nhau, cũng không cùng công dụng, đừng để ý."
Nữ thư ký: "..."
Cô ta thật sự không muốn nói chuyện tiếp với cô Úc này nữa, cứ cảm giác dường như trong đó có hàm nghĩa khiến người ta suy nghĩ sâu xa, nhưng Úc Khả Khả vẫn lộ vẻ mặt đặc biệt chân thành thật lòng thật sự khiến cô ta bó tay sắp trụ không nổi nữa rồi.
Có điều cũng may, có vẻ Úc Khả Khả chỉ đến thăm cô ta, sau khi trò chuyện khách sáo một lát bèn cười tủm tỉm chào tạm biệt cô ta rồi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng nhẹ nhàng không hề lưu luyến của cô, nữ thư ký lại nghẹn họng.
Cho nên rốt cuộc cô Úc này đến để làm gì vậy?
Chỉ là vì dọa cô ta sao?
...
Vốn Úc Khả Khả muốn ở lại chỗ nữ thư ký thật, giao lưu trao đổi tình cảm với cô ta nhưng không ngờ, cô đột nhiên nghe được hệ thống cực kỳ hào hứng tiếp sóng: [Tôi vừa nghe được có người đang kể chuyện trợ lý Ôn đi xem mắt, sau đó lại phát hiện một quả dưa siêu to.]
Úc Khả Khả: [? Gì cơ, trợ lý Ôn lại chưa có bạn gái, hơn nữa còn phải xem mắt để thoát ế ấy à?]
Người này bán mình cho tư bản đó à?
Hơn nữa dù là quản lý cấp cao ở công ty vẫn không thể chạy thoát vận mệnh xem mắt ư.
Thảm, thật sự quá thảm.
Úc Khả Khả không nhịn được đồng cảm: [May mà tôi được sắp xếp đối tượng trực tiếp, thật sự là quá tốt.]
Hệ thống hỗ trợ sắp xếp: [? Cái này không phải điểm chính.]
Sự chú ý của cô lập tức bị kéo đi: [Thế điểm chính là cái gì? Đối tượng xem mắt của trợ lý Ôn có vấn đề à?]
Hệ thống: [Không thể nói rõ trong chốc lát được, hơi phức tạp. Tôi đề nghị cô ngồi vào chỗ yên tĩnh để tiện cho cô hiểu cho rõ.]
Úc Khả Khả: ?
Cô lập tức hứng thú: [Cậu đợi chút, để tôi tới phòng làm việc của Quý Cảnh Diệp rồi nói chi tiết với tôi.]
Có dưa siêu to treo đằng trước, vì thế Úc Khả Khả lập tức từ bỏ ý định ban đầu, thậm chí những địa điểm khác cô cũng lười thăm tiếp, trực tiếp đi về phòng làm việc của Quý Cảnh Diệp.
Mà trợ lý Ôn sau lưng cô không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy cô đến xem thử nữ thư ký, giờ rời đi cũng rất bình thường lại không ngờ nhân lúc mình tới phòng trà nước, hệ thống đã bóc dưa to của anh ấy: [Dùng một câu tổng kết lại nhé, đại khái dưa này là câu chuyện mối tình tay sáu.]
Úc Khả Khả: ???
[... Hả?] Cô suýt chút nữa nghi ngờ mình nghe lầm: [Cái gì mà tay sáu? Đợi chút, ai với ai tay sáu?]
Một câu đơn giản chứa lượng thông tin cực kỳ không tầm thường.
Này là sáu người đó!
Úc Khả Khả lập tức khó tin trợn tròn mắt, không nhịn được dùng ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá cậu thanh niên vừa đi vào.
Không ngờ trợ lý Ôn này mày rậm mắt to, lại chơi bất chấp vậy sao?
Hệ thống: [Đừng hiểu lầm. Trong đó, trợ lý Ôn chỉ có thể coi là nhân vật râu ria không có họ tên, cậu ta là người thứ bảy không có cảm giác tồn tại.]
"Cô Úc."
Trợ lý Ôn hoàn toàn không hề hay biết chuyện, bưng hồng trà chanh và một ít đồ ăn vặt cho cô, tỏ ý xin lỗi, nói: "Chắc là tổng giám đốc Quý còn cần chút thời gian nữa, chỉ đành phiền cô ngồi ở đây chờ một lát trước đã."
Đợi mà không nhận được lời đáp lại, anh ấy thấy lạ nên ngẩng đầu lên thì chạm phải đôi mắt xinh đẹp của Úc Khả Khả đang nhìn mình chằm chằm không chớp mắt.
Chẳng qua, không đợi anh ấy hỏi thăm đã thấy cô có vẻ nghiêng đầu ngẫm nghĩ, hỏi: "Tôi có thể dùng giấy bút của anh ấy ở đây không?"
Trợ lý Ôn lập tức bỏ qua thắc mắc, nhanh chóng trả lời: "Đương nhiên là được, đồ của tổng giám đốc Quý ở đây, cô cứ dùng thoải mái."
Úc Khả Khả "À" một tiếng, nói lời cảm ơn với anh ấy rồi trực tiếp lấy giấy và bút trên bàn của Quý Cảnh Diệp đi.
Thấy cô cúi đầu chăm chú viết vẽ, nhìn sườn mặt tinh xảo có vẻ cực kỳ nghiêm túc, trợ lý Ôn vô thức im lặng, còn tưởng rằng lúc mình tới phòng trà nước, cô Úc đột nhiên nghĩ đến chuyện gì hệ trọng, cần phải ghi lại.
Vì thế anh ấy bèn ngừng thở, rón rén lặng lẽ ra khỏi khỏi phòng làm việc.
Hệ thống: [Là thế này này. Đầu tiên, trợ lý Ôn rất hài lòng với đối tượng xem mắt A nhưng thật ra tài liệu là giả, hơn nữa người này còn nam nữ ăn sạch.]
[A và bạn cùng phòng B ở chung vài năm là bạn tâm giao, kiểu chỉ nói chuyện tình cảm không lên giường ấy, đồng thời cô ta còn mập mờ với em trai đáng yêu E, hơn nữa còn giữ quan hệ giao dịch bạn giường với cấp trên D.] Sợ kí chủ nghe không hiểu, nó nói rất chậm: [Nhưng vì trước mắt cô ta cần một người bạn trai để che mắt người ngoài, quen qua giới thiệu nên đã tiếp xúc với đối tượng xem mắt Ô chính là trợ lý Ôn.]
[Vị cấp trên này của A không chỉ ngủ với A mà còn ngủ cả với đồng nghiệp của A là F. Quan hệ của A và F khá tốt, thường xuyên cùng nhau đi dạo phố nhưng lại không biết tình hình của nhau.]
[Mà bạn cùng phòng B có bạn gái nghiêm túc C, ba người ABC quen nhau nhưng C không biết hai cô gái còn giữ quan hệ này.] Hệ thống nói: [Có điều vì lý do BC không có cách nào công khai nên bạn gái C đang bị bố mẹ ép đi xem mắt. Người hiện tại đảm nhận vị trí này vừa khéo là em trai đáng yêu E đang mập mờ với A.]
Hệ thống: [C rất áy náy với B nhưng không dám cãi lại bố mẹ. Còn em trai đáng yêu E ấy thì đang rối rắm chọn A hay chọn C. Vì thế hiện giờ thành ra là đi làm thì tiếp tục mập mờ với A, tan làm thì hẹn hò với C.]
Úc Khả Khả: ???
Đợi chút, mấy câu ngắn ngủi này đã đủ khiến CPU của cô cháy khét rồi.
Nói cách khác, quan hệ vây quanh đối tượng xem mắt anh là tình tay bốn, còn thêm tiếp xúc với đối tượng xem mắt trợ lý Ôn này nữa.
Cấp trên D có giao dịch quy tắc ngầm với A và đồng nghiệp.
BC là người yêu đứng đắn rồi lại song song bắt cá, hơn nữa hai đối tượng của C còn đều giữ quan hệ mập mờ với A.
Cô vội vàng vẽ quan hệ giữa bọn họ, trong lúc vẽ còn được hệ thống sửa lại.
Đợi đến khi hiểu rõ xong, lúc này cô mới không thể tưởng tượng nổi uốn lưỡi: [Sau đó thì sao?]
Hệ thống: [Sau đó, đối tượng xem mắt Ô chẳng phải đã xuất hiện rồi sao?]
Úc Khả Khả: [...]
Gì nhỉ, thảo nào hệ thống nói trợ lý Ôn không xứng có họ tên, thật sự ở mép ngoài, thậm chí còn chưa vào được trong tình tay sáu này.
Cô vô thức thở một hơi thật dài đồng cảm.
Thảm, trợ lý Ôn thảm ghê.
Cùng lúc đó, trợ lý Ôn đang đứng trông ở cửa ra vào thì thấy Quý Cảnh Diệp vừa kết thúc đàm phán với đối tác, nhưng không đợi anh ấy báo chuyện của cô Úc đã chạm phải ánh mắt quan sát kỹ càng từ Quý Cảnh Diệp.
Trợ lý Ôn: "... ?"
Anh ấy thề, đây tuyệt đối là lần đầu tiên tổng giám đốc Quý nhìn anh ấy với cảm xúc phức tạp như vậy.
Trợ lý Ôn bị nhìn như thế thì lạnh hết cả sống lưng, không nhịn được thấp thỏm không yên ---
Đợi đã, hình như anh ấy không làm sai gì mà nhỉ?
---
Lời tác giả:
Không làm sai gì cả, chẳng qua là nhìn với ánh mắt "chưa từng chứng kiến sự lừa gạt nào lớn như vậy" mà thôi.
Trợ lý Ôn: ???