Hệ thống: [Vì nguyên nhân bà vợ hai ngược đãi nam chính, có một thời gian ngắn, Quý Viễn Giang không dám lấy thêm vợ bừa bãi, cho đến sau đó trong một lần đang đi du lịch thì ông ta gặp được vợ ba.]
[Vợ ba rất xinh đẹp, từng lăn lộn ở khắp các hộp đêm, sòng bạc, kinh nghiệm liên quan rất phong phú, giỏi nhất là phối hợp bẫy đàn ông*, hơn nữa còn nhiều lần thành công.]
(*) Bẫy đàn ông: Dùng mỹ nhân kế lừa đàn ông, ví dụ như hai người có quan hệ bạn trai bạn gái, rủ nhau đi khách sạn, vừa c** đ* chưa kịp làm gì thì đột nhiên có một người đàn ông xông vào, nói người bạn trai quyến rũ vợ mình, tống tiền người này để hòa giải, nếu không sẽ tố ra tòa (không ngờ rằng người đàn ông giả làm chồng đó đã tính kế sẵn với người bạn gái kia từ trước rồi.)
Nó nói chậm rãi: [Cho đến sau một lần sẩy tay, bà ta rửa tay gác kiếm. Cuối cùng trở thành nhân viên phục vụ của du thuyền xa hoa qua người quen giới thiệu.]
Úc Khả Khả không nhịn được muốn líu lưỡi vì lý lịch của người phụ nữ này: [Cho nên Quý Viễn Giang gặp được bà ta trên du thuyền à?]
[Đúng vậy, lúc đó bà vợ ba này được phái đi đặc biệt phục vụ cho Quý Viễn Giang. Bà ta thấy Quý Viễn Giang đẹp trai lại giàu có nên đã không nhịn được động lòng.] Hệ thống kể chuyện miêu tả cực kỳ sống động: [Mà Quý Viễn Giang thì tuy có nhìn ra người này không an phận nhưng cũng muốn thuyết phục bà ta. Vì thế sau vài ngày ở cùng trên du thuyền, bà vợ ba này đã trở thành một trong tình nhân dài hạn của ông ta.]
Úc Khả Khả lặp đi lặp lại "vài ngày ở cùng", không biết cô nghĩ đến điều gì, ánh mắt lập tức sáng lên.
Woa, quá đỉnh!
Hệ thống kể tiếp: [Sau đó vì chú hai Quý và chú ba Quý đều khuyên ông ta tái hôn, thậm chí vợ bọn họ còn định mai mối. Vì tránh cho bọn họ có ý đồ xấu cho nên Quý Viễn Giang đã quyết định tự tìm.]
[Ông ta cảm thấy cuộc hôn nhân trước thất bại là vì liên hôn. Bởi vậy người vợ này không thể quá mạnh, hơn nữa phải cắt đứt triệt để ý muốn có con của người này.] Thống nói: [Vì thế Quý Viễn Giang đã đưa mắt về phía đám tình nhân, từ đó chọn ra được bà vợ ba không thể sinh con được nữa.]
[Quả nhiên bà vợ ba này không có ý kiến gì với hai đứa con trai của ông ta. Dù bà ta không thích trẻ con nhưng cũng chỉ duy trì khoảng cách với hai đứa, gần như không có trao đổi gì, ngày ngày chạy ra ngoài chơi.]
Hệ thống: [Vì thế nên Quý Viễn Giang đã yên tâm.]
Úc Khả Khả biết phần đặc sắc nhất sắp đến, lập tức lên tinh thần: [Vì thế sau khi ông ta buông lỏng cảnh giác thì bà vợ ba bắt đầu làm bậy hả?]
Hệ thống đưa câu trả lời khẳng định: [Đúng rồi. Tuy bà vợ ba tham tiền của nhà họ Quý, rất hưởng thụ sự đãi ngộ với tư cách là vợ của Quý Viễn Giang nhưng đồng thời bà ta lại ghét bỏ Quý Viễn Giang không quá cường tráng, vì thế vẫn chưa từng cắt đứt liên lạc với đám tình nhân trước đó.]
Úc Khả Khả: "... ?"
Cô lập tức hiểu trong giây lát, không nhịn được liếc Quý Viễn Giang với thần sắc yếu ớt, đang ho khan thì suýt chút nữa bật cười.
Hành động của bà vợ ba này ---
Cô vốn đã nhịn được rồi, kết quả không ngờ khi tưởng tượng ra hình ảnh kia thì lại không nhịn được phù một tiếng, bèn vội vàng mượn hành động bưng ly lên, cúi đầu nhịn cười đến mức bả vai rung rung: [Ha ha ha đúng là, đúng là không cường tráng lắm! Phụt, bà vợ ba mạnh thật đó a ha ha ha ha ha!]
Lúc này vẻ mặt Quý Cảnh Diệp càng khó tả hơn.
Từ sau khi đi vào, anh chưa từng liếc nhìn Quý Viễn Giang, cho đến giờ nghe được tiếng cười bất chấp trong đầu Úc Khả Khả, rốt cuộc anh đã hạ mình đưa mắt liếc sang bên kia.
Chỉ thấy đôi mắt đen thâm trầm của anh lộ ra vẻ lạnh lẽo, mỉa mai, càng tôn thêm vẻ tàn nhẫn trên gương mặt sắc bén vốn đã có tính công kích.
Hiển nhiên dù có trào phúng hóng chuyện, cậu cả Quý vẫn giữ dáng vẻ khiếp người chèn ép cực mạnh.
Tự nhiên Quý Viễn Giang cũng hiểu lầm.
Thật ra, kể từ khi chú ba Quý bị Quý Cảnh Diệp lạnh lùng quyết đoán tống vào tù, ở nhà cũ thường xuyên có thể chứng kiến cảnh thím ba Quý làm ầm ĩ. Quý Viễn Giang áy náy với em ba, nhưng không có cách nào nói được con trai nên chỉ đành để mặc bà ta làm ầm ĩ.
Mọi người đều đã quen.
Nhưng lúc này thấy Quý Cảnh Diệp lạnh lùng mất kiên nhẫn nhìn về phía mình, ông ta lại hiểu lầm rằng anh không còn kiên nhẫn ở đây nghe bọn họ cãi nhau nữa.
Quý Viễn Giang lập tức giật mình, vội vàng ngồi thẳng người, lạnh giọng quát lớn: "Được rồi, ầm ĩ cái gì."
Uy nghiêm của người đã từng cầm quyền vẫn còn, ông ta vừa quát lên thì đại sảnh lập tức yên tĩnh lại.
Ngay cả thím ba Quý cũng đã chú ý đến Quý Viễn Giang đang nhíu chặt mày, rõ ràng không vui thì lập tức sợ hãi ngập miệng lại.
Quý Viễn Giang đang ép mọi người bình tĩnh lại chợt liếc thấy Úc Khả Khả đang cúi đầu, có vẻ hơi sợ hãi thì lập tức khựng lại, giọng nói vô thức dịu đi: "Xin lỗi, Khả Khả, chuyện vừa rồi trong nhà khiến con chê cười rồi. Cái nhà này nhiều nhất chính là ầm ĩ, dễ dàng cãi vã, con đừng chấp nhé."
Thấy Úc Khả Khả còn chưa bình thường lại được, Quý Cảnh Diệp tỉnh bơ gõ nhẹ lên mặt bàn.
Tiếng gõ nhẹ nhàng lại thu hút ánh mắt của mọi người đến.
Úc Khả Khả được nhắc nhở lập tức thừa cơ đưa tay nhanh chóng lau đi ánh nước ở khóe mắt do phụt cười.
Cô dùng ngón tay dài nhọn xinh đẹp của cô nắm lấy chén trà, khẽ nhấp nhẹ bờ môi hồng phớt. Hàng mi dày mảnh khẽ run, cô rũ mắt che đi cảm xúc bên trong, thậm chí có phần yếu ớt đáng thương động lòng người.
Sau đó chỉ nghe được cô ngượng ngùng khẽ khàng "Vâng" một tiếng, dường như thật sự bị dọa sợ rồi.
Quý Viễn Giang lập tức dịu biểu cảm lại, còn không nhịn được đưa mắt nhìn Quý Cảnh Diệp vẫn đang lạnh nhạt, như thể không ngờ được con trai mình lại có thể thích kiểu con gái thế này.
Rõ ràng trước kia nó chẳng thèm ngó ngàng tới, thậm chí còn chưa từng quan tâm, ông ta cũng không thấy con trai mình có bất cứ khuynh hướng yêu thích nào, ngược lại Lăng Hàn ---
Vì thế nghĩ đến Lăng Hàn còn chưa trở lại, ông ta lại không nhịn được thở dài trong lòng.
Sao hai anh em này cứ hết lần này đến lần khác cùng thích một người, nhưng Úc Khả Khả là vị hôn thê mà mẹ Cảnh Diệp đã chọn cho nó, chuyện này thật sự là ...
Đang lúc Quý Viễn Giang khó xử, người trong cuộc vẫn đang nghe lịch sự bí mật của ông ta.
Hệ thống: [Ban đầu bà vợ ba còn hơi kiêng dè, chỉ hẹn hò với tình nhân cường tráng ở bên ngoài nhưng sau đó Quý Viễn Giang đi công tác nhiều lần do bận bịu thì bà ta lập tức rục rịch.]
[Bà ta dẫn tình nhân về nhà hả, hống hách vậy sao?]
Úc Khả Khả trợn tròn hai mắt, nghĩ ngợi lại cảm thấy không đúng: [Nhưng gác cổng của nhà cũ này nghiêm ngặt lắm, bà ta có thể dẫn người vào mà không bị phát hiện hả? Còn có những người khác ở nhà họ Quý nữa.]
[À, chuyện đó thì không có thật.] Hệ thống nói sâu xa: [Lúc bị gian tại giường, bà ta đang nằm chung với vệ sĩ ấy.]
Úc Khả Khả: [... ?]
Úc Khả Khả đến cùng đã kịp phản ứng: !!!
Cô lập tức hít mạnh một hơi: [k*ch th*ch vậy á? Bà ta còn có thể quyến rũ được vệ sĩ lên giường luôn à? Vệ sĩ mà Quý Viễn Giang bồi dưỡng kia á?]
Có điều nghĩ lại cũng hợp lý thật, trong nhà cũ kín cổng cao tường thế này, ngoại trừ người nhà họ Quý thì còn người nào có thể ở lại đây hợp lý nữa đâu?
Hơn nữa đúng là cơ thể vệ sĩ cường tráng hơn Quý Viễn Giang, ngày ngày đi qua đi lại ở bên ngoài, khó mà giữ cho bà vợ ba này không mê mẩn được.
Hợp lý, điều này thật sự quá là hợp lý!
Úc Khả Khả thật sự muốn vỗ tay hoan hô, lại đột nhiên bắt được điểm chính: [Đợi chút, tôi thấy đám vệ sĩ đều chia thành nhóm nhỏ mà, thiếu một người thì nhất định sẽ bị phát hiện. Nhưng mãi cho đến khi bị bắt gian lại không bị tố cáo, lẽ nào ---?]
Hệ thống khẳng định suy đoán của cô: [Cái cô nghĩ là đúng đó, người bà ta gian díu không chỉ có một đâu.]
Úc Khả Khả: !!!
Cô lập tức chửi bậy thành tiếng: [Đỉnh thế, bà vợ ba này thật sự quá đỉnh! Đây đúng là báo ứng mà, Quý Viễn Giang quá cặn bã trong chuyện tình cảm, có thế nào cũng không ngờ chuyện lạ xảy ra đối với mình nhỉ?]
Ấn đường Quý Cảnh Diệp đột nhiên giật lên.
Úc Khả Khả lại vội vàng hỏi: [Sau đó thì sao? Sao Quý Viễn Giang phát hiện ra được?]
[Cái này thì phải nhắc đến thím ba Quý rồi. Vì khinh thường bối cảnh xuất thân của vợ ba của anh cả nên không nói chuyện với bà ta nhưng thím ba Quý vì cùng đồng cảnh ngộ vô sinh nên cảm thấy đồng bệnh tương liên với bà vợ ba này, vì thế thường xuyên tìm bà ta nói chuyện, quan hệ của hai người khá tốt.]
Hệ thống giảng giải: [Lâu dần, dĩ nhiên là thím ba Quý phát hiện ra chút manh mối.]
Úc Khả Khả: [Bà ta nói cho chú ba Quý à?]
Hệ thống khẳng định lại: [Sau khi chú ba Quý biết, chú hai Quý cũng biết. Sau đó được chú hai Quý xúi giục, chú ba Quý lập tức cưỡng ép kéo Quý Viễn Giang, bắt gian vợ ba của anh cả và vệ sĩ tại giường.]
Úc Khả Khả: [... Quá kinh khủng.]
Thật không hổ là lão cáo già nham hiểm, có việc thì để chú ba Quý ra tay ...
Toàn bộ chuyện xấu, vết nhơ đều để cho em ba gánh hết, mà ông ta thì sạch sẽ nằm ngoài cuộc.
Chậc chậc.
Ngẫm lại hình ảnh k*ch th*ch kia, trong lòng cô dâng lên cảm giác kích động khó hiểu: [Quý Viễn Giang bất ngờ chứng kiến cảnh tượng ấy, không chịu nổi tăng xông à?]
[Đúng là Quý Viễn Giang tức không chịu nổi, có điều vì chú ba Quý kích động khiến người khác đều đã nhìn thấy chuyện xấu này rồi.] Hệ thống kể kỹ lưỡng: [Ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại, thay gần hết người ở nhà cũ, đè việc này xuống. Ngoài ra, vì không xác định được rốt cuộc là vợ ba của mình đã gian díu với bao nhiêu người, cuối cùng ông ta thay toàn bộ vệ sĩ.]
Hệ thống: [Sau đó, Quý Viễn Giang không tái hôn nữa. Chú hai Quý và chú ba Quý cũng tức giận thay ông, sắp xếp chọn đám người kia đi nước ngoài hết, không dám vi phạm nữa.]
Quý Cảnh Diệp khẽ gõ ngón tay lên đầu gối, không ngờ dẫn Úc Khả Khả trở về lại có thu hoạch ngoài ý muốn.
Đây cũng là lần đầu tiên anh biết những chuyện này.
Năm đó anh chỉ nghe loáng thoáng hai người vợ trước của Quý Viễn Giang phạm sai lầm, sau đó ông ta không lấy thêm vợ nữa.
Anh không để ý đến suy nghĩ của Quý Viễn Giang, đương nhiên cũng không muốn truy lại tìm hiểu chuyện cũ.
Cho đến mấy năm trước, Quý Viễn Giang lấy vợ tư.
Anh thật sự không ngờ được, câu chuyện về hai người vợ trước đó lại "đặc sắc" như vậy.
Nhớ đến lời của Úc Khả Khả, Quý Cảnh Diệp khẽ nhếch môi mỏng trào phúng, ánh mắt sắc bén lại lộ vẻ mỉa mai, đúng là quả báo mà.
[Còn về vợ thứ tư, câu chuyện khá đơn giản. Cô ta là y tá, mấy năm trước có chăm sóc Quý Viễn Giang thì thích ông ta, Quý Viễn Giang rất thích cô ta dịu dàng săn sóc.]
Hệ thống nói chậm rãi: [Có điều người vợ tư này hoàn toàn cảm thấy với cơ thể suy yếu này của Quý Viễn Giang, cố gắng chịu đựng vài năm là ông ta sẽ chết. Bởi vậy chỉ cần cô ta thể hiện dịu dàng săn sóc, thế nào Quý Viễn Giang cũng sẽ không bạc đãi mình, đến lúc đó đợi đến khi thừa kế tài sản ông ta để lại cho mình là được rồi.]
Úc Khả Khả chân thành nói: [Đây là người tỉnh táo nhất.]
Thảo nào cô ta vẫn luôn tỏ ra rất quan tâm đến Quý Viễn Giang, như thể không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác.
Thế này mới cao tay.
Tuy là người có câu chuyện đơn giản nhất trong mấy đời vợ nhưng đầu óc của người vợ tư này là tỉnh táo nhất.
Phải biết giờ cô ta còn trẻ, cũng không có con. Chỉ cần không tác oai tác quái, nhẫn nhịn đến khi Quý Viễn Giang mất thì sau đó tính tiếp.
Với quyền thế và tài lực của nhà họ Quý, dù có được chia ít tài sản đi chăng nữa thì tuyệt đối đã đầy đủ cho cô ta ăn uống vô lo rồi.
Đến lúc đó muốn làm gì không được, làm phú bà độc thân không vui sao?
Úc Khả Khả sờ cằm: [Nói mà tôi hâm mộ ghê.]
Cô đột nhiên liên tưởng, nói bừa một câu.
Không ngờ cô vừa nói thì đã thấy Quý Cảnh Diệp đột nhiên quay đầu, nhìn mình lạnh nhạt như cảnh cáo.
Úc Khả Khả: ?
Cô không hiểu ra sao chớp chớp mắt, lập tức lộ vẻ vô tội nhìn lại.
Không biết ai động đến anh, lúc này sắc mặt Quý Cảnh Diệp nặng nề, gương mặt vừa tàn nhẫn lại đáng sợ.
Cơ cánh tay anh vắt lên lan can kéo căng ra, nhìn có hơi nguy hiểm khiến Úc Khả Khả bị thu hút sự chú ý.
Cô thản nhiên dịch tay qua, tò mò nhẹ nhàng chọc vào.
Wow, cứng ghê.
Quý Cảnh Diệp: "..."