Vì nguyên nhân cả buổi chiều đều ở trong nhà kính trồng hoa, đương nhiên Quý Nhạc Quân không biết tin anh cả dẫn vợ chưa cưới trở về.
Vất vả lắm cô ấy mới sửa xong lời bài hát nhưng vẫn chưa cảm thấy hài lòng, nhất là khi nghe thấy bạn trai dịu dàng tỏ ý chỉ cần là quà mà cô ấy tặng thì anh ấy đều sẽ thích.
Quý Nhạc Quân không những không thấy được an ủi mà trái lại hơi lo lắng, cứ cảm thấy món quà này không thể nào trọn vẹn trở thành hồi ức đẹp đẽ của hai người.
Đang lúc cô ấy không yên lòng thì chợt phát hiện trời đã tối.
Nhớ đến trước đó mẹ có gọi điện thoại thúc giục mình trở về, hình như là có chuyện gì muốn nói, Quý Nhạc Quân chỉ đành tạm dừng sự không cam lòng, định bụng về rồi tính sau.
Ai ngờ cô ấy vừa ra khỏi nhà kính trồng hoa thì lại bắt gặp anh cả đã lâu chưa gặp.
Nếu như phải nói cô sợ ai nhất trong nhà họ Quý, vậy thì chắc chắn người đó là Quý Cảnh Diệp, bởi vì khí thế và ánh mắt của anh đều khiến cô ấy sợ hãi lùi bước theo bản năng.
Nhưng nếu như phải nói cô ấy không sợ ai nhất trong nhà vậy thì chắc chắn người đó là Quý Cảnh Diệp, bởi vì chỉ có anh cả không để ý đến bất cứ điều gì, dù đi ngang qua chính mình thì có vẻ như không trông thấy rồi trực tiếp đi qua.
Anh sẽ không giống với những người khác, cố ý dừng lại ra vẻ quan tâm, hoặc là giả vẻ soi mói khoe khoang.
Hai người bọn họ gần như không có qua lại hay trao đổi gì.
Nhưng cái cảm giác trong mắt anh, chính mình tựa như không khí lại khiến Quý Nhạc Quân cực kỳ yên tâm.
Chỉ có điều anh họ trước giờ vốn lạnh lùng ngạo mạn ngồi tít trên cao đến giờ này lại dẫn theo bạn gái xuất hiện ở nhà kính trồng hoa vắng vẻ.
Bọn họ sóng vai đứng đó, đặc biệt là thoạt nhìn anh có vẻ rất kiên nhẫn như vừa khéo tản bộ đến đây.
... Đây là chuyện mà anh họ có thể làm được ư?
Có lẽ vì đang lén hẹn hò nên Quý Nhạc Quân rất mẫn cảm với phương diện này.
Vì thế dù bất ngờ chứng kiến cảnh này khiến cô ấy cứng ngắc không biết làm gì nhưng lại không nhịn được lén quan sát, cho đến khi bắt gặp ánh mắt của Úc Khả Khả.
Trong đôi mắt hạnh xinh đẹp của cô lại có chút vui vẻ còn sót lại, mà khi nhìn chăm chú vào mắt cô ấy lại có vẻ phức tạp khó miêu tả thành lời, tự dưng khiến cô ấy thoáng lạnh gáy, không sao đoán được Úc Khả Khả có ý gì.
Quý Nhạc Quân: "..."
Cô ấy vốn nhát gan sợ người lạ, bị nhìn như vậy thì chút tò mò trong lòng vừa thoáng xuất hiện lập tức bị tiêu diệt, chuyển sang nơm nớp lo sợ đến nỗi cả người cứng ngắc.
Hệ thống: [Cô sắp dọa em họ chạy rồi kìa.]
Úc Khả Khả bị nhắc nhở thì thật sự kiềm chế lại.
Không đợi Quý Nhạc Quân thở hắt ra, lại chợt nghe cô nhẹ nhàng nói: "Em là em họ của Quý Cảnh Diệp à? Thật trùng hợp, em vừa từ nhà kính trồng hoa ra hả?"
Quý Nhạc Quân cứng ngắc gật đầu, trong đầu lại đang ra sức ngẫm nghĩ mình nên trả lời cuộc trò chuyện đột ngột này ra sao.
Thế nhưng lục lại toàn bộ kí ức trong đầu, cô ấy chợt phát hiện ra dù là người lớn muốn quan tâm hay là bùi ngùi chuyện của bố mình; hay đột nhiên bị chị họ chặn lại chế giễu hoặc khoe khoang, hình như cô ấy chỉ cần im lặng gật đầu thì sẽ được tha vì bọn họ cảm thấy không dễ trêu.
Còn lúc đi học, trước giờ cô ấy chính là người bị cô lập nên vẫn luôn trong trạng thái thoải mái, vì thế hoàn toàn không có kinh nghiệm trong việc trò chuyện với người cùng trang lứa bình thường này.
Quý Nhạc Quân: "..."
Nhưng đây là người mà anh cả dẫn tới, lại không biết tính cách cô, nếu như cô ấy cứ giữ yên lặng có khi nào ---
"Ban nãy Quý Cảnh Diệp còn bảo em thường xuyên ở nhà kính trồng hoa, cho nên bọn chị đã định ra ngoài rồi, có điều không ngờ trễ vậy rồi mà em vẫn còn ở đây." Úc Khả Khả cười híp mắt, nói: "Muộn vậy rồi có phải em vẫn chưa ăn cơm không, mau về đi."
Không ngờ cô ấy chưa nói gì mà Úc Khả Khả đã để cho mình đi.
Quý Nhạc Quân lại có hơi không quen, vô thức ngẩng đầu nhìn cô, mặt còn có phần ngơ ngác.
Nhưng có vẻ đúng là Úc Khả Khả chỉ thuận miệng chào hỏi, nói xong lại thật sự kéo Quý Cảnh Diệp ra ngoài.
Quý Nhạc Quân sững sờ nhìn bóng lưng của hai người, cho đến khi chậm chạp trở về mới chợt nhận ra hai bên đều cùng đường về.
Cô ấy ngẩng đầu nhìn thì đã không thấy bóng lưng đằng trước nữa, thoáng chần chừ, cuối cùng cô ấy mới nhớ lại lời ban nãy của Úc Khả Khả.
Cho nên thật ra ban nãy cô gái đó đang giải thích với cô ấy, hơn nữa còn tỏ ý an ủi sao?
...
Ở bên đây, đến khi Úc Khả Khả kéo Quý Cảnh Diệp về, mọi người trong phòng ăn đã tản đi hết.
Người làm đã sắp xếp phòng ngủ xong xuôi, ở ngay bên cạnh phòng Quý Cảnh Diệp.
Đi tản bộ xong cảm giác thoải mái hơn rất nhiều, Úc Khả Khả cười tủm tỉm nói "Ngủ ngon" rồi đi vào phòng.
Thấy cô đóng cửa không hề lưu luyến, hoàn toàn quên mất trước đó định làm gì, Quý Cảnh Diệp không hề bất ngờ dời mắt, quay đầu thấp giọng dặn dò gì đó với quản gia ở đằng sau.
Quản gia lộ vẻ chợt hiểu ra rồi trịnh trọng gật đầu: "Được, cậu cả, cậu yên tâm đi."
Úc Khả Khả không hề hay biết chuyện này, cứ thế chậm rãi thoải mái ngủ thiếp đi.
Hôm sau mừng thọ Quý Viễn Giang, trong tiếng báo thức phát ra nhẹ nhàng từ hệ thống, cô lưu luyến chiếc giường mềm mại từ từ đứng dậy.
Lúc rửa mặt, cô chợt nghe hệ thống nhắc nhở: [Sáng nay người đại diện gọi điện thoại cho cô, có điều cô không nghe máy nên chuyển thành nhắn tin.]
Hả?
Úc Khả Khả ấn mở điện thoại thì phát hiện chị Trương nhắn tin ngắn gọn dặn dò, kỳ chương trình "Bạn đến rồi" ghi trước đó chuẩn bị phát sóng, tài khoản Weibo chính thức đã công bố danh sách khách mời kỳ này, dặn cô đừng quên share lại.
Ngoài ra, đợt này còn mấy bên đối tác tìm đến, chị Trương không chắc chắn Úc Khả Khả có hứng thú hay không, đã gửi mail cho cô, bảo cô xem thử xem.
Cuối cùng chị ấy nhắc nhở, dù Úc Khả Khả có không thích thì cũng nhớ phải trả lời.
Úc Khả Khả vừa đăng nhập Weibo thì quả nhiên thấy tài khoản Weibo chính thức của "Bạn đến rồi" đã tag mình.
Cô tiện tay share lại Weibo rồi ấn vào bình luận.
So với ảnh cảnh quay trong phim mà đoàn làm phim đăng trước kia, tất cả mọi người đều có phản ứng ngơ ngác "Không tìm thấy người này" thì hiển nhiên lúc này cô đã tích lũy được một nhóm fan hâm mộ, dù là vì ăn dưa hay fan sắc đẹp vì quảng cáo đại diện phát ngôn thương hiệu D hấp dẫn đều có vẻ náo nhiệt hơn.
[Tôi thấy cái gì đây? Lại là chị Úc à! Tức ghế, cuối cùng chị Úc đã nhớ ra phải làm việc hả?]
[Đây là gì thế? Thần dưa nhà tui, l**m thử coi! Đây là cái gì? Meme của tui, l**m cái nữa! Đây là cái gì? Úc Khả Khả, l**m nữa nè!]
[Cuối cùng chị Úc cũng sắp lộ diện a a a! Từ sau khi ăn dưa của cô ấy xong, thế mà đến giờ chưa từng thấy cô ấy xuất hiện. Diễn viên làm vậy mà được hả?]
[Wow, nhóm học tập bốn người lại sắp tụ họp hả? Tốt ghê, trước đó xem đoạn video ngắn bốn bọn họ ở cùng nhau mà đoàn làm phim "Truyền thuyết kiếm tiên" đăng thật sự hay lắm ấy!]
[Đúng đó, hơn nữa trước đó chỉ là đoạn cut, lần này lại là nguyên một kỳ chương trình, hu hu thỏa mãn ghê. Tiếc là Nhị Nhị không ở đây @Lê Hinh Nhụy.]
[Lê Hinh Nhụy vẫn đang quay phim mà nhỉ? Hơn nữa nhìn danh sách khách mời tổ tiết mục có Lộ Sùng, Lộ Sùng còn dẫn theo chị Trữ. Mà Úc Khả Khả là do Doãn Tịnh Nhã dẫn tới, không có cách nào tụ họp đủ tiếc thật nhưng có ba người cũng thỏa mãn lắm rồi.]
[Nói đến chuyện này, Doãn Tịnh Nhã lại chọn dẫn Úc Khả Khả cùng đi tham gia chương trình, trước đó hai người họ có quen hả?]
[Tôi hơi có ấn tượng, hình như Úc Khả Khả là khách mời trong bộ phim Nhã Nhã bị tên đàn ông cặn bã kia lừa gạt trước kia ấy.]
[... Ấy đợi chút?]