Lời này vừa ra, mọi người đều kinh ngạc, ngay cả nữ phòng đang trang điểm cho Takeuchi Aoko cũng không nhịn được mở to mắt.
Phải biết rằng, Shirakawa Ayako vốn là người có tầm mắt rất cao, hành vi không trả lời thư, không gặp khách của nàng hàng ngày cũng khiến nàng có danh kiêu ngạo thanh cao trong giới nữ phòng, đây là lần đầu tiên nàng đề xuất muốn tự mình gặp khách.
“Chẳng lẽ là đang tương tư sao?” Một thị nữ không nhịn được lẩm bẩm.
Một thị nữ trầm tĩnh khác không nhịn được quay đầu lại mắng: “Im miệng, Himegimi là người mà ngươi có thể bàn tán sao?”
Thị nữ nói sai vội vàng thưa dạ, không nhịn được lén nhìn Ao-kun mà mình đang hầu hạ, lại thấy Ao-kun sắc mặt nhàn nhạt, không thấy có gì khác thường.
“Thay ra đi.” Ao-kun tháo trâm cài tóc trên đầu, mái tóc xõa xuống như mây: “Nặng quá, khó thở thật sự.”
Bầu không khí dịu xuống, các thị nữ đang căng thẳng cũng không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lại có nụ cười.
“Trang điểm có thể đơn giản chút, nhưng vẫn cần phải có, Ao-kun.” Thị nữ phụ trách trang điểm vội vàng khuyên nhủ: “Tuy nói không cần Ao-kun tiếp khách nữa, nhưng để tránh việc lần sau không thể tiếp lời, cho nên Ao-kun vẫn cần phải đi theo.”
Là thế thân thì chỉ có chuyện này là phiền phức nhất. Vọng Ngưng Thanh gật đầu một cách qua loa, mặc cho thị nữ trang điểm lại cho mình, thay một bộ y phục lụa mỏng hơi hoa lệ hơn so với thị nữ bình thường.
Mặc dù mái tóc đen bóng của Takeuchi Aoko có phần không ăn nhập với các thị nữ xung quanh, nhưng chỉ cần thay đổi một chút cử chỉ, hòa vào trong đó cũng sẽ không có quá nhiều khác biệt.
Vọng Ngưng Thanh ngồi quỳ trong phòng, cùng các thị nữ khác ngồi thành một hàng, nhìn cánh cửa giấy sau bình phong được kéo ra, Shirakawa Ayako mặc hoa phục dưới sự dìu dắt của Katsura chậm rãi bước vào.
... Nói thật, có chút thất vọng.
Có lẽ là vì ấn tượng ban đầy đã định hình sẵn, với giả định là năm bảy phần “Vân Cung Chi Chủ”, nên Vọng Ngưng Thanh đã có kỳ vọng rất cao đối với Shirakawa Ayako.
Nhưng thực tế, Shirakawa Ayako chỉ là một cô nương nhỏ vóc người chưa trưởng thành, dung mạo tất nhiên xinh đẹp, giữa mày còn có vẻ ốm yếu khiến người ta thương tiếc, nhưng so với Vân Cung Chi Chủ, vẫn còn kém nhiều.
Vọng Ngưng Thanh cẩn thận đánh giá, phát hiện cử chỉ của đối phương vẫn có vài phần ý vị của Vân Cung Chi Chủ, nhưng lại tựa hồ còn không tốt bằng sự mô phỏng của chính mình...?
Vọng Ngưng Thanh: “.…..”
Đột nhiên không muốn cố gắng nữa.
Ngay khi Vọng Ngưng Thanh đang đánh giá Shirakawa Ayako, thị nữ dẫn Kuga Ren vào phòng.
Khoảnh khắc thanh niên dung nhan tỏa sáng bước vào phòng, ngay cả ánh nắng chiếu vào từ ngoài cửa sổ, những hạt bụi bay lượn giữa không trung cũng trở nên dịu dàng hơn, Vọng Ngưng Thanh thậm chí nghe thấy thị nữ bên cạnh phát ra tiếng than thở nhẹ.
Khi được mời vào chỗ, Kuga Ren theo lễ nghi nhẹ nhàng cong môi cười, tư thái hơi lãnh đạm, nhưng không khiến người ta khó chịu. Chỉ khiến người ta thấy như hoa cam đắng nở rộ, mưa tẩy cành quýt, nơi nơi đều là phong nhã.
Vọng Ngưng Thanh liền thấy mắt Shirakawa Ayako sáng lên, nàng hình như không nhận thấy sự tồn tại của Takeuchi Aoko, hay nói cách khác, lúc này trong mắt nàng đã không còn chứa được người khác nữa.
Nàng thậm chí chưa kịp đợi đối phương lên tiếng chào hỏi đã nhu hòa nói: “Kuga-kun, nghe danh đã lâu, rất vui khi được gặp ngài.”
Ngay lập tức, Vọng Ngưng Thanh nghe thấy các thị nữ hít hà một hơi.
Vọng Ngưng Thanh nhắm mắt, nghĩ thầm, biểu hiện rõ ràng đến thế, thân là Takeuchi Aoko nàng thực sự không thể giả vờ như không thấy.
…
Lần gặp mặt đầu tiên của hai nhân vật chính không được tốt đẹp như trong tưởng tượng.
Người đẹp thì trong lòng mong mỏi, công tử lại chỉ chăm chú nghĩ đến những yêu ma quỷ quái hung ác kia, sau khi khách sáo vài câu liền đi thẳng vào vấn đề, hỏi về chuyện xảy ra năm xưa.
Katsura không muốn Ayako nhớ lại những quá khứ kinh hoàng ấy, sắc mặt liền có chút giận tái đi, ngược lại Ayako rất dễ dàng chấp nhận thân phận “Âm Dương Sư” của Kuga Ren, nghiêm túc trả lời câu hỏi của hắn.
“Khoảng hai năm trước, vào một buổi sáng sớm thức dậy, trên tường đã khắc dấu ấn Hỏa Điệp (Bướm Lửa) này, còn có một dòng chữ “Đợi nàng trưởng thành, sẽ trở thành thê tử của ta”.”
“Đêm hôm đó không khác gì trước kia là mấy, nhưng ta ngủ rất sâu, trong mơ lờ mờ nghe thấy tiếng gọi, giống như có người đang hát…”
“... Dường như còn thấy lá phong thê diễm màu đỏ…”
Shirakawa Ayako cố gắng nhớ lại quá khứ hai năm trước, nhưng những manh mối đưa ra lại mang tính mê hoặc cực lớn, không thể phân biệt đó là sự suy diễn cá nhân hay tình cảnh có thật.
Kuga Ren dùng cuộn giấy ghi chép lại toàn bộ lời chứng của Shirakawa Ayako, trên mặt tràn ngập vẻ suy tư.
Shirakawa Ayako nói xong, thấy hắn im lặng lâu không nói, không nhịn được hỏi ngược lại: “Kuga-kun kiến thức rộng rãi, không biết có thể biết được chân thân của đại yêu không?”
“Xin lỗi.” Kuga Ren chờ cuộn giấy khô, từ từ thu nó lại: “Trong Bách Quỷ Chướng của Âm Dương Liêu không ghi chép loại yêu vật này, yêu quái gian xảo, không dễ dàng để lộ chân thân, dấu ấn Hỏa Điệp có lẽ chỉ là một cách che mắt người khác mà thôi.”
“Nhưng, dấu ấn Hỏa Điệp tương tự, nhiều năm trước từng xuất hiện trong Oku-goten…”
“Ắt hẳn Himegimi cũng đã từng nghe qua, việc Trung Cung Fujitsubo bệnh mất năm xưa, có lẽ liên quan đến dấu ấn Hỏa Điệp.”
Vụ án bí ẩn nhiều năm này cho đến ngày nay vẫn bị niêm phong trong kho cấm của Âm Dương Liêu, Kuga Ren được Thiên Hoàng ủy phái điều tra chuyện này, cũng là để không cho thảm án năm xưa tái diễn.
Thấy không hỏi ra thêm được manh mối nào ở chỗ Shirakawa Ayako, Kuga Ren đang định xin phép rời đi, lại nghe thấy thiếu nữ sau bình phong nỉ non nói ra một từ ngữ cấm kỵ.
“Hoàng Tuyền Tử (đứa con của Hoàng Tuyền)…”
Động tác của Kuga Ren ngừng lại, hắn quay đầu nhìn về phía bình phong, đồng tử hơi sâu.
“À, xin lỗi. Ta, ta không biết vì sao đột nhiên…” Shirakawa Ayako cuống quýt giải thích, sắc mặt có chút buồn rầu nói: “Lúc đó ta nghe thấy có người hát trong mơ, hình như có nhắc đến “Hoàng Tuyền Tử”…”
Kuga Ren vốn định rời đi khẽ thở dài một tiếng, bước trở lại trước tấm bình phong, nói: “Xin hãy nhớ kỹ lại, Himegimi. Chuyện này liên quan đến an nguy của toàn bộ kinh Heian.”
“Các hạ, như thế thực sự quá đường đột — ” Katsura không thể chịu đựng nổi nữa, lên tiếng nhắc nhở, lại bị Shirakawa Ayako túm lấy gấu áo.
“Không sao đâu, Katsura-san.” Shirakawa Ayako cười nhu mì: “Có thể giúp được gì đó, ta thấy rất vui.”
“Nhưng, Kuga-kun, dù gì cũng cách một thời gian rất dài, ta cần có thời gian để nhớ lại kỹ càng, nếu nhớ ra được gì, ta lại báo cho ngài có được không?”
“Đương nhiên.” Kuga Ren gật đầu, rồi lại hỏi: “Sau viện nhà Shirakawa có một cái giếng cạn đã bị phong lại từ lâu, không biết từng mời Âm Dương Sư đến trừ ma bao giờ chưa?”
“Chưa từng.” Người trả lời câu hỏi này là Katsura, nàng là nữ tì của Seiu-hime, có địa vị ngang với Aoi-hira hầu hạ gia chủ, coi như là hai nữ phòng có địa vị cao nhất trong nhà: “Cái giếng kia có gì không đúng sao?”
“Trong giếng có hàng trăm bộ hài cốt yêu quái.” Kuga Ren bình thản nói ra lời lẽ khiến người ta sởn gai ốc: “Nhưng đã hoàn toàn được thanh lọc và siêu độ.”
Vừa nghe lời này, Vọng Ngưng Thanh liền theo bản năng cúi đầu, cái giếng cạn kia thực sự là một nơi tốt để hủy thi diệt tích, vì vậy sau khi nàng giết yêu quái xong đều thuận tay ném vào trong đó.
Hóa ra đã có hàng trăm bộ hài cốt rồi sao? Vọng Ngưng Thanh nghĩ một lát, chẳng trách mấy tháng nay nàng không thể ngủ ngon, thực sự là quá nhiều yêu ma quỷ quái phá phách.
“Nếu không có người thanh lọc siêu độ, cái giếng kia chôn nhiều hài cốt như vậy, e rằng đã sớm biến thành Thực Cốt Chi Tỉnh (Giếng Ăn Xương), sinh ra tai họa lớn.” Kuga Ren trầm ngâm nói: “Có lẽ là có người ầm thầm che chở.”
Người nói vô tâm người nghe hữu ý, Vọng Ngưng Thanh chỉ thấy Shirakawa Ayako không biết nghĩ đến cái gì, lập tức lấy quạt che mặt, má hơi ửng hồng.
“Không biết quý phủ có thị nữ nào giỏi đao kiếm không?” Kuga Ren bất chợt nói: “Nếu có thị nữ ở bên bảo vệ, an toàn của Himegimi cũng được đảm bảo.”
Shirakawa Ayako nghĩ hắn đang nói đùa, mềm giọng nói: “Kuga-kun nói đùa rồi, nếu thực sự muốn đối phó với yêu ma, thị nữ bình thường thì có thể làm gì được? Ngài chi bằng cho ta một lá bùa hộ mệnh, cái này chẳng phải mạnh hơn đao kiếm nhiều sao?”
“Phải không?” Kuga Ren cũng gật đầu, không phủ nhận: “Nếu có thể giúp Himegimi yên lòng, đó chỉ là một việc nhỏ dễ dàng.”
Vọng Ngưng Thanh: “.…..”
Vọng Ngưng Thanh cảm thấy nghe hai người này đấu trí còn không bằng về ngủ cho xong.
...
Trên thực tế, hơn một nửa lời nói của Shirakawa Ayako đều là giả, chẳng hạn như bài ca trong mơ và lời nỉ non “Hoàng Tuyền Tử”.
Shirakawa Ayako đến từ ngàn năm sau đã đọc hết tất cả chính sử và dã sử liên quan đến Kuga Ren, tự nhiên biết sự kiện mình tham gia là thi ca mang tính huyền thoại nhất trong vô số trải nghiệm của Đại Âm Dương Sư Kuga Ren.
Người đời sau sưu tầm “Chuyện ma cung đình”, “Ghi chép về sông Sanzu” và “Chương Hoàng Tuyền Tử” vào《Heian Monogatari (tập truyện Heian) 》, ba sự kiện có quan hệ nhân quả, là những điển tích quái dị tiêu biểu nhất của thời Heian.
Cái gọi là “Hoàng Tuyền Tử” chỉ đứa trẻ được sinh ra bởi người sống và người chết.
Dân gian truyền rằng có một nữ tử sau khi trượng phu mất bỗng nhiên phát điên, thường xuyên nói chuyện với không khí, bộc lộ lời yêu thương, sống chung với “Trượng phu” không tồn tại, không lâu sau liền mang thai, sinh ra đứa trẻ cực kỳ giống với người đã khuất.
Đứa trẻ này chính là “Hoàng Tuyền Tử”, đứa trẻ sinh ra từ sự g*** h*p âm dương, sự thay thế của sinh tử.
Bởi vì được Hoàng Tuyền (Suối vàng) chiếu cố, Yomi-ko trời sinh có linh lực cường đại, bị thế nhân coi là điều cấm kỵ. Một số gia đình phú quý nếu xuất hiện Hoàng Tuyền Tử, thậm chí sẽ b*p ch*t đứa bé trong tã lót.