Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)

Chương 100 - Chương 100. Phong Vân Sơn Trang

Chương 100. Phong Vân Sơn Trang Chương 100. Phong Vân Sơn Trang

- Sư huynh, ta cảm thấy cái danh hiệu Hắc Bạch Vô Thường này rất không tệ mà, còn có khẩu hiệu vang dội, rất thích hợp với hai người chúng ta.

Ngô Hoành không hiểu, nói.

Hắn đúng là không nghĩ nhiều, không phải chỉ là một cái danh hiệu à, còn phải xoắn xuýt vấn đề thân phận nam nữ làm gì, hắn hoàn toàn không thèm để ý, dù sao đến lúc đó, người gặp qua bọn hắn đều biết Hắc Bạch Vô Thường đều là nam.

- Không ổn, không ổn, Hắc Bạch Vô Thường là danh hào của hai vị tiền bối trước kia, chúng ta mượn dùng danh hào của bọn hắn không ổn, nếu như sau này bị bằng hữu, hoặc là cừu nhân của bọn họ biết sẽ không tốt.

Phương Húc giải thích nói.

Ngô Hoành nghe sư huynh nói như vậy thì cảm thấy cũng có một chút đạo lý.

- Vậy sư huynh cảm thấy chúng ta nên nên lấy danh hiệu gì đây?

- Hả?

Tay của Phương Húc nâng cằm, trầm tư một chút:

- Sư đệ, hay là chúng ta gọi là Hắc Bạch Song Sát đi?

- Được, sư huynh.

Ngô Hoành nhẹ gật đầu.

- Có điều, sư huynh, ta cảm thấy chúng ta cần phải một chút thay đổi tướng mạo một chút thì tốt hơn, tướng mạo này của chúng ta bây giờ có chút không phù hợp.

Ngô Hoành nhìn mặt Phương Húc, nói nghiêm túc.

Tuy bọn họ vừa dùng Thiên Huyễn Bách Biến Thuật thay đổi dáng người và dung mạo của bản thân một chút, nhưng nhìn qua lại giống như là một tiểu sinh, ngoại trừ vẻ mặt tái nhợt một chút ra thì tuyệt không phù hợp với danh hiệu Hắc Bạch Song Sát.

- Ừm.

Phương Húc nhẹ gật đầu, đồng ý với cách nhìn của sư đệ.

Cũng không lâu lắm, hai thiếu niên thân hình cao lớn đi ra, bộ dáng khoảng hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt hung ác, đôi mắt hổ sáng ngời có thần, mặc dù trên mặt không có mặt vết sẹo nhưng nhìn qua vẫn sẽ làm cho tiểu cô nương cảm thấy một chút sợ hãi.

- Hắc hắc.

Phương Húc và Ngô Hoành liếc nhau, đều nở nụ cười.

- Ta tên là Bạch Sát, ngươi tên là Hắc Sát, à đúng rồi, vũ khí cũng phải đổi một chút.

Phương Húc nói.

Nói xong, trong tay của hắn xuất hiện một trường côn bằng tinh thiết.

- Vậy ta sẽ dùng nắm đấm đi.

Ngô Hoành nói.

Hắn vốn là tu luyện nhục thân, lấy cường độ nhục thân bây giờ hắn, một khi vận chuyển Cửu Chuyển Bất Diệt Kim Thân Quyết sẽ có thể ngạnh hám linh khí Huyền giai hạ phẩm mà không thương tổn chút nào, cho dù là linh khí Huyền giai trung phẩm cũng không nhất định có thể làm hắn bị thương, lại thêm lực lượng ẩn chứa bên trong thân thể hắn, cho dù không sử dụng vũ khí thì hắn cũng đã rất mạnh.

Đương nhiên, nếu có một thanh vũ khí hạng nặng thích hợp trong tay thì thực lực của hắn sẽ còn tăng lên ba phần.

Dốc hết toàn lực, đạo lý này ở đâu cũng hữu dụng.

(thân thể cường đại, bạo phát lực rất mạnh, tốc độ cũng sẽ không chậm, đương nhiên so với những người am hiểu tốc độ thì chắc chắn sẽ có chút không bằng. )

Chuẩn bị hoàn tất, hai sư huynh đệ tùy tiện chọn một phương hướng đi tới.

. . .

Lúc này, sau khi đệ tử của các môn các phái tiến vào bí cảnh, bí cảnh rất nhanh đã trở nên náo nhiệt.

Gặp nạn đầu tiên chính là một số Yêu thú sơ cấp sinh sống trong bí cảnh, sau khi đám người từ bên ngoài tràn vào, tính mạng của bọn nó cũng đã đi đến cuối con đường.

Nhất là những Yêu thú trông coi có thiên tài địa bảo, bọn chúng nghênh đón rất nhiều người săn giết, không chỉ đưa tư nguyên trân quý mình trấn thủ nhiều năm ra ngoài, mà ngay cả huyết nhục da lông của bản thân cũng cống hiến ra ngoài.

Những người này giống như cá diếc sang sông, những nơi đi qua vật hữu dụng đều bị bọn họ cướp đi.

Cũng có một phần nhỏ người có thực lực thấp vận khí không tốt, gặp phải Yêu thú thực lực cường đại, trở thành thức ăn trong miệng bọn chúng.

Đương nhiên, đây chỉ là một bộ phận cực nhỏ mà thôi, dù sao thì người có thể tới tham gia đại hội Bách Tông lần này, trên cơ bản đều có thể xem là thiên kiêu của các thế lực, bình thường thực lực đều sẽ không quá kém.

Huống chi, mỗi 10 năm Yêu thú trong bí cảnh đều bị thu gặt một lần, lại thêm thiên tài địa bảo trong bí cảnh này cũng chỉ là sơ giai đến trung giai, muốn sinh ra Yêu thú thực lực quá cường đại cũng rất khó.

Nguy hiểm chân chính trong bí cảnh là tới từ đệ tử của các thế lực còn lại.

Cướp đoạt tư nguyên, giết người đoạt bảo, thực lực yếu, lạc đàn, thấy những thứ không nên thấy. . .

Đây đều là nguyên do mất mạng.

Nhất là mấy ngày sau cùng trước khi trở về thì chém giết sẽ càng thảm liệt hơn nữa.

Tất cả mọi người trên đường trở về, tỷ lệ gặp nhau sẽ càng lớn, thiên tài địa bảo trên người mỗi cá nhân đều sẽ không quá ít, một khi gặp phải đoàn đội hoặc là cá nhân thực lực cường đại thì kết quả chính là cả người cả của đều không còn.

Cho nên đại bộ phận đệ tử của tông môn đều sẽ sử dụng ngọc phù truyền tin và các công cụ định vị để tập hợp lại với nhau trước mấy ngày.

Bình Luận (0)
Comment