Con mắt hẹp dài của Dương Vĩ nhìn hai người dáng người khôi ngô, lại nhìn thân thể cự mãng sau lưng bọn họ một chút.
- Tiểu sư đệ, tu vi của hai người này đều không yếu, một người có tu vi là Ngưng Nguyên cảnh tầng chín, một người có tu vi là Ngưng Nguyên tầng tám.
Vương Lợi Quần ở bên cạnh mặt không đổi sắc truyền âm nói với Dương Vĩ.
- Ừm.
Dương Vĩ khẽ gật đầu, ra hiệu mình đã biết.
Khóe miệng của hắn lộ ra vẻ tươi cười, đi lên trước mấy bước, giọng nói ôn hòa vang lên:
- Không biết hai vị huynh đệ đến từ môn phái nào? Tại hạ là đệ tử của Phong Vân sơn trang.
Phương Húc và Ngô Hoành liếc nhau, trong mắt đều nổi lên một tia nghi hoặc, có điều rất nhanh đã biến mất.
Bọn họ chưa từng nghe nói đến Phong Vân sơn trang gì đó, hoặc phải nói là ngay cả sư tôn của bọn họ cũng không rõ lắm.
Nếu như nói ở gần Thiên Thánh tông có nơi nào nguy hiểm thì Vương Đằng và hai người đồ đệ của hắn nhất định rất rõ ràng, dù sao thì ở phương diện này, Vương Đằng cũng chuyên môn tìm hiểu qua.
Năm năm trước, khi hắn vừa tới Thiên Thánh tông đã làm qua rất nhiều kế hoạch chi tiết, tuy đều vượt qua nguy hiểm mà bất đắc dĩ từ bỏ, nhưng đối với một số nơi nguy hiểm và các thế lực cường đại xung quanh Thiên Thánh tông thì hắn vẫn có hiểu biết.
Nhưng ở những nơi xa hơn thì Vương Đằng thì không quá hiểu rõ, dù sao thì hắn cũng không có nguồn tình báo, bỏ đi những kế hoạch không thiết thực đó, trên cơ bản hắn đều khổ tu trên núi Vô Danh, ngoại trừ nhiệm vụ bắt buộc trong tông thì hắn rất ít ra khỏi núi Vô Danh.
Hắn còn thật không biết về các thế lực cách bọn hắn hơi xa.
Phương Húc tiến lên một bước, úng thanh úng khí nói:
- Thì ra các vị là đệ tử của Phong Vân sơn trang, thật sự là cửu ngưỡng đại danh, ta tên là Bạch Sát, ta và sư đệ của ta đến từ Âm Sát tông.
Phương Húc tùy tiện an nhận bừa mình thuộc một tông phái.
Cho dù những người trước mắt này biết Âm Sát tông, nhận biết đệ tử của Âm Sát tông, bị vạch trần thì cũng không sao.
Hắn và sư đệ đã thay đổi dung mạo, muốn thấy được dung mạo thật của hai người không phải người bình thường có thể làm được, ít nhất nhất những người trước mắt này còn không có thực lực đó.
Dương Vĩ nghe thấy hai người trước mắt này là đệ tử của Âm Sát tông thì trong lòng cũng hơi động.
Làm thiếu trang chủ của Phong Vân sơn trang, hắn cũng không phải là một công tử bột chỉ biết là vui đùa, tình báo của hắn vẫn rất rộng khắp.
Ít nhất thì hắn vẫn là có hiểu biết về đệ tử thiên tài của một số tông môn nhị lưu và thiên tài của một số thế lực tam lưu đỉnh phong.
Mà thực lực chỉnh thể của Mà Âm Sát tông tuy không bằng Phong Vân sơn trang bọn họ, nhưng thật ra cũng không kém là bao.
Âm Sát tông làm một môn phái ma đạo và quan hệ với tông phái nhị lưu Ma Huyết tông cũng không giống bình thường, cho nên, hắn vẫn có hiểu biết đối với một số đệ tử thiên tài của Âm Sát tông.
Hai người trước mắt này, bộ dạng tuy hung ác, lão thành một chút, nhưng tu vi của bọn hắn cũng không thấp, tuyệt đối không phải là hạng người vô danh ở trong Âm Sát tông.
Nhưng trong đầu Dương Vĩ hồi tưởng lại tin tức về Âm Sát tông một lần, cũng không nhớ có hai người này.
- Chẳng lẽ lại hai người này là đệ tử ẩn tàng của Âm Sát tông?
- Sư đệ, ngươi nói bây giờ chúng ta nên làm gì? Có nên đánh bọn hắn chạy hay không?
Phương Húc cũng đang truyền âm nói với sư đệ của mình.
Cũng may mà đám người này từ khi đến đây vẫn nhẹ nhàng, lễ độ.
Nếu như vừa gặp đã kêu đánh kêu giết, lao vào cướp bóc thì nói không chừng hiện tại đã bị bọn hắn đánh cho nằm xuống đất đứng không nổi.
- Sư huynh, không vội, trước xem bọn hắn làm thế nào lại nói tiếp.
Ngô Hoành truyền âm nói.
Tu vi thật sự của hai sư huynh đệ bọn họ đều cao hơn đối phương hai đại cảnh giới, dựa theo sư tôn nói thì bọn hắn hoàn toàn có thể đánh.
Mà còn là loại đè lên đánh.
Đương nhiên, nếu như có thể không đánh thì vẫn nên tận lực không đánh, xem xét bộ dáng của đối phương, bối cảnh của thiếu niên cầm đầu phe đối phương chắc chắn không đơn giản.
Dù sao thì bên cạnh cũng mang theo chó săn, không phải sau lưng có một ca ca thì cha của hắn cũng là tông chủ hoặc là nhị trưởng lão, còn có thể hắn có một lão tổ, trong nhà ít con nối dõi, hắn chính là dòng độc đinh trong nhà.
Mà sau cùng, người tài giỏi như thế là khó đối phó nhất, trên người hắn có thể có một tia thần niệm của cường giả phong ấn, trên người mang theo ngọc bài phong ấn một kích của cường giả, đủ loại bảo vật tầng tầng lớp lớp. . .
Tất cả đều là sư tôn của bọn họ nói.
Nụ cười trên mặt Dương Vĩ không giảm, tiếp tục thử dò xét nói:
- Thì ra hai vị là cao đồ của Âm Sát tông, không biết sư thừa của hai vị là vị tiền bối nào của Âm Sát tông?